Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2658: Gặp Lại Thi Âm

Toàn bộ tu sĩ Thần Vực đều bị kinh động. Thực sự tòa thành trì kia thực sự quá mênh mông.

Vô biên vô hạn!

Phía trên thành trì có một dàn tu sĩ cực kỳ mạnh mẽ đang đứng. Cũng đúng lúc này đám người mới phát hiện những tu sĩ đang khoác khôi giáp này không ngờ đều là Thần Vương.

- Đây thế lực nào vậy?

- Những Thần Vương này cũng phải hơn cả vạn lận.

- Ta thật sự rất muốn biết đây là thế lực nào?

- Thế lực này không phải có quan hệ với Viêm Hoàng tông đấy chứ?

- Không phải là không có khả năng này.

Khi tu sĩ toàn trường đang thảo luận, một thân ảnh phong hoa tuyệt đại đi ra từ Thiên Không thành.

Nàng, mắt ngọc mày ngài;

Nàng, khuynh quốc khuynh thành;

Nàng, kinh diễm vạn cổ.

Ngay khi nhìn thấy thân ảnh này, ánh mắt Diệp Hạo cũng phải kích động.

Thi Âm!

Bất kể như thế nào hắn cũng không ngờ rằng Thi Âm sẽ xuất hiện lúc này.

- Thiên Không thành.

Tộc trưởng Ma Quỷ tộc ngạc nhiên nhìn Thi Âm nói.

- Ngươi là ai?

- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi đắc tội với ai?

Thi Âm nói đến đây, con mắt giống như vì sao rơi vào trên người Diệp Hạo.

- Ta không tới chậm chứ?

- Không chậm.

Diệp Hạo cười to nói.

Toàn trường xôn xao!

Ai cũng không ngờ Diệp Hạo lại quen biết nữ tử này?

Sắc mặt cao tầng mười đại Ma tộc đều thay đổi.

Thiên Không thành khủng bố thế nào bọn họ làm sao có thể không biết?

Dù là cường giả cấm kỵ chân chính cũng không dễ dàng trêu chọc vào.

- Chiến hay lùi?

Thi Âm lạnh lẽo quét mắt nhìn cao tầng mười đại Ma tộc một lượt nói.

Cao tầng mười đại Ma tộc đều đồng loạt nhìn về phía Phạm Ma. Sau một lúc âm thanh của Phạm Ma vang vọng nguyên một vùng thế giới này.

- Ngươi có thể đại biểu Thiên Không thành?

- Đúng vậy.

Thi Âm trả lời.

- Ngươi và Diệp Hạo có quan hệ thế nào?

Phạm Ma trịnh trọng hỏi.

Cái thế lực Thiên Không thành quá mức khủng bố, cho dù là Phạm Ma cũng phải đối đãi cẩn thận.

- Diệp Hạo là phu quân của ta.

Thi Âm bình tĩnh nói.

Con mắt Phạm Ma hơi co rụt lại, ngay sau đó nhìn về Diệp Hạo nói.

- Xem ra thành tựu tương lai của Diệp Hạo rất khó tưởng tượng được, bằng không Thiên Không thành các ngươi sẽ không bố trí từ trước.

- Ngươi cảm thấy chỉ dăm ba câu là có thể châm ngòi li gián quan hệ giữa ta và Diệp Hạo sao?

Ngay khi nói câu này từ trong mắt Thi Âm phóng ra từng tia sắc lạnh.

- Những năm này Thiên Không thành các ngươi ẩn vào thế ngoại, bây giờ lại vì một Diệp Hạo mà hiện thân?

Phạm Ma mỉm cười nói.

- Muốn nói bên trong không có ý đồ khác, ngươi nghĩ ta có tin hay không?

Nói xong Phạm Ma vung tay lên nói.

- Rút quân.

Thiên Không thành phủ xuống, nếu đánh, mười đại quân Ma tộc có thể thắng được không?

Dù có đánh, mười đại quân Ma tộc cũng phải thương gân động cốt. Hơn nữa, chớ quên thành chủ Thiên Không thành là cường giả cấm kỵ. Nếu vị này xuất thủ, mười đại quân Ma tộc căn bản không đủ để cho hắn giết.

Thi Âm nhìn thân ảnh Phạm Ma rời khỏi, trong mắt lóe lên tia lạnh băng. Một câu nói kia của Phạm Ma đã gieo một hạt giống nghi ngờ giữa Diệp Hạo với nàng.

- Phu quân.

Thi Âm đi tới bên người Diệp Hạo nhẹ giọng kêu.

Diệp Hạo nắm bàn tay nhỏ của Thi Âm.

- Những năm này thật vất vả cho ngươi.

- Những năm này ta đều đợi ở Thiên Không thành, không có gì cực khổ.

Thi Âm nhìn Diệp Hạo ôn nhu nói.

- Hơn nữa Giáp Nhất, Giáp Nhị chăm sóc ta rất tốt.

- Nơi này không phải chỗ nói chuyện, ta dẫn ngươi đi Viêm Hoàng tông.

Diệp Hạo nhìn bốn phía một cái nói khẽ.

- Được.

Thi Âm gật đầu một cái.

Sau khi mang theo Thi Âm đến Viêm Hoàng tông, Diệp Hạo mới giới thiệu thân phận của Thi Âm cho đám người Đường Phiên Phiên.

Đám người Đường Phiên Phiên đã sớm biết sự tồn tại của Thi Âm, hơn nữa hôm nay nếu không phải Thi Âm kịp thời hiện thân, có lẽ Viêm Hoàng tông đã bị hủy diệt rồi, dưới tình huống này đám người Đường Phiên Phiên sao không nóng lòng cho được?

Đám người Đường Phiên Phiên trò chuyện một hồi với Thi Âm rồi rời khỏi, để lại không gian nơi này cho Thi Âm cùng Diệp Hạo. Lúc này Thi Âm mới nhào tới trong ngực Diệp Hạo.

- Ta thật nhớ ngươi.

Vuốt ve mái tóc của Thi Âm trong lòng Diệp Hạo tràn đầy áy náy.

- Tiểu tử, ngươi không động tình đấy chứ?

Đúng lúc này thanh âm của chó con vang lên trong tai Diệp Hạo.

- Đừng quấy rầy ta.

Diệp Hạo tức giận nói.

- Tiểu tử, nữ tử này không đơn giản.

Khi nói câu này trong giọng chó con tràn đầy ngưng trọng.

- Cái gì?

Diệp Hạo giật mình.

Chó con rất ít khi dùng giọng điệu này để nói chuyện với hắn.

- Trong cơ thể của nữ tử này có chứa một cỗ lực lượng kinh thiên động địa.

- Khủng bố đến mức nào?

- Sẽ không hề kém với lực lượng của ta khi ở thời kỳ đỉnh phong.

Lời nói của chó con khiến Diệp Hạo cũng phải kinh ngạc.

- Ngươi có ý gì?

Khi hỏi ra câu này trong lòng Diệp Hạo cũng có một loại dự cảm xấu.

- Ta chưa từng gặp thành chủ Thiên Không thành, nhưng năm đó chủ nhân của ta đã từ thấy.

Chó con gằn từng chữ nói.

- Ngươi biết chủ nhân ta đánh giá như thế nào không? Một tiểu cô nương có tư chất không tệ.

Nghe vậy sắc mặt Diệp Hạo lập tức thay đổi.

- Thành chủ Thiên Không thành là nữ?

Toàn thân Diệp Hạo lạnh như băng.

Hắn nghĩ tới một loại khả năng.

- Ai nói cho ngươi thành chủ Thiên Không thành phải là nam?

Chó con hỏi ngược lại.

- Ngươi đừng nói với ta rằng Thi Âm chính là thành chủ Thiên Không thành đấy?

Khi nói câu này toàn thân Diệp Hạo đều đang run lên.

- Nếu không thì sao?

Chó con vừa nói đến đây, Thi Âm mới tách ra khỏi ngực Diệp Hạo mà nhìn hắn.

- Ngươi sao thế?

Đôi mắt của Thi Âm rất xinh đẹp. Cho dù là bảo thạch đẹp nhất thế gian cũng kém hơn. Trong đôi mắt đẹp đấy lộ ra vẻ lo lắng.

- Không cần phải bóc trần thân phận của đối phương.

Chó con lo lắng nói.

- Nếu không ngươi sẽ tự rước họa vào người.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút vẫn hỏi.

- Ngươi chính là thành chủ Thiên Không thành, đúng không?

Trong đôi mắt đẹp của Thi Âm lộ ra vẻ khiếp sợ, nhưng ngay sau đó thần sắc trên mặt nàng cũng thu lại.

- Diệp Hạo, ngươi thật rất thông minh.

Cả trái tim Diệp Hạo không khỏi chậm một nửa nhịp, hắn chỉ vào Thi Âm đang gần trong gang tấc run rẩy nói.

- Ngươi... Ngươi.

Lừa gạt!

Diệp Hạo cảm thấy mình bị lừa gạt!

Bởi vậy lúc này Thi Âm cho Diệp Hạo một loại cảm giác cực kỳ xa lạ.

Lúc này Thi Âm vô cùng uy nghiêm, lạnh lùng và hết sức lạ lẫm.

- Diệp Hạo, ngươi không nên bóc trần thân phận ta, lúc đầu ta còn muốn tiếp tục một đoạn thời gian vợ chồng với ngươi.

Thi Âm nhìn Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Lúc trước mọi thứ đều là lừa gạt, đúng không?

Khi Diệp Hạo nói ra câu này, hắn cũng cảm thấy rất đau lòng. Như chó con nói, đây là một cái bẫy.

- Đúng vậy.

Thi Âm thản nhiên nhìn Diệp Hạo nói.

- Vì sao ngươi lại gài bẫy ta?

Diệp Hạo hỏi ra nghi ngờ trong lòng.

- Bởi vì khi ta chôn xuống ta ở quá khứ đã nhìn thoáng qua được một góc của vận mệnh.

Thi Âm trầm ngâm một chút rồi nói.

- Lúc đó ta nhìn thấy ngươi cầm trong tay Thanh Lô trấn áp Vô Ngân.

- Chủ của Vô Ngân sơn?

Diệp Hạo giật mình.

Năm đó chủ của Vô Ngân sơn sở dĩ bắt cóc phụ thân hắn cũng là bởi vì trong vận mệnh trường hà Vô Ngân đã nhìn thấy hắn trấn áp đệ tử thân truyền của mình. Bây giờ lại thấy được hắn trấn áp Vô Ngân?

Bạn cần đăng nhập để bình luận