Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1485: Lại cường đại

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

- Hiện tại có thể nói cho ta biết Thần Thông ngươi vừa vận dụng là gì không?

- Cái vừa rồi không phải Thần Thông.

- Vậy nó là gì?

Diệp Hạo cười không nói.

Thiếu niên kia tức khắc hiểu được Diệp Hạo sẽ không tiết lộ cho mình biết.

- Nhận biết một cái, ta gọi Hàn Phu.

- Ta tên Diệp Nhật.

- Chưa từng nghe qua bao giờ.

Hàn Phi suy nghĩ một chút nói.

- Ta cũng vậy, một kẻ có tên nhưng không có tuổi.

Diệp Hạo cười nhạt nói.

- Lúc đầu ta cảm thấy ta mạnh nhất trong thế hệ trẻ Ngũ Trọng Thiên

Hàn Phu nhìn Diệp Hạo, mặt mũi vô cùng khổ sở.

- Ai ngờ đâu Mộ Dung Tinh xém chút nữa thì đánh bại ta, còn gặp ngươi thì ta hoàn toàn bị ngược.

- Chuyện ngươi bị ngược là sự tình bình thường thôi, không phải sao?

Diệp Hạo khó hiểu hỏi ngược lại.

- Hai chúng ta đều là Yêu Nghiệt đó?

- Yêu Nghiệt thì cũng được chia thành Tam Lục Cửu Đẳng chứ.

- Người thuộc loại mặt hàng cao cấp nhất hả?

- Ngươi cảm thấy như thế nào?

- Ngươi là học sinh của Thái Huyền Học Viện?

- Không phải.

- Vậy ngươi và Thái Huyền Học Viện có quan hệ gì?

- Diệp Nhật chính là Đạo Sư của Thái Huyền Học Viện chúng ta.

Lúc này Lưu Á Tân giữa không trung lên tiếng.

- Vậy ta cũng muốn làm Đạo Sư của Học Viện mấy người.

Hàn Phi nhìn Lưu Á Tân nói.

- Không biết Thái Huyền Học Viện các người có hoan nghênh không?

Có thể không hoan nghênh sao?

Hàn Phi cũng là một cường giả Yêu Nghiệt.

Có chút quan hệ với Yêu Nghiệt dạng này thì trong thời khắc mấu chốt có thể cứu được một mạng.

Hàn Phi hiện tại có thể được xem như đã trưởng thành, bởi vì cho dù Tiên Vương phổ thông cũng không phải đối thủ của bọn hắn, chỉ cần cho bọn hắn thêm thời gian, thực lực sẽ ngày càng cường đại hơn.

- Hoan nghênh.

Lưu Á Tân nhếch miệng cười nói.

- Bất quá ta có một yêu cầu.

- Yêu cầu gì?

- Ta muốn ở bên cạnh hắn.

Hàn Phi chỉ Diệp Hạo.

- Chuyện này không thành vấn đề.

Lưu Á Tân lập tức đáp ứng.

Bất quá hắn cũng hiểu, Hàn Phi sở dĩ muốn làm Đạo Sư Thái Huyền Học Viên cũng vì hắn cảm thấy hứng thú với Diệp Hạo.

Diệp Hạo lại thản nhiên nói.

- Còn không mau triệt hồi câu đối của ngươi?

- Làm ngay!

Hàn Phi nói xong thu hồi câu đối.

Nhìn thấy Hàn Phu thu hồi, Diệp Hạo quay người đi đến bên cạnh Giang Hàn Ngọc.

- Để ngươi chờ lâu rồi.

Giang Hàn Ngọc nhìn thanh niên trước mặt đang mỉm cười nhìn mình, trong mắt toát lên vẻ kính sợ.

Nàng thật không biết dùng từ gì để hình dung về Diệp Nhật.

Quá mạnh.

Trước đó Tu Sĩ Ngũ Trọng Thiên đều đồn rằng Diệp Nhật đến cùng có phải đối thủ của Mộ Dung Tinh không?

Hiện tại đã không phải đã chứng minh rồi?

Hàn Phi đánh bại Mộ Dung Tinh còn hắn lại bị Diệp Nhật ngược không thương tiếc.

Càng thêm trọng yếu là không người nào biết cực hạn của Diệp Nhật là ở đâu.

Thế gian này ai có thể hàng phục được Yêu Nghiệt?

E rằng chỉ có Diệp Hạo thôi.

- Diệp Công Tử nói đùa rồi!

Giang Hàn Ngọc nhìn Diệp Hạo ôn nhu nói.

- Ta đưa ngươi xuống núi.

Diệp Hạo nói.

- Thật sao?

Giang Hàn Ngọc cảm thấy thụ sủng nhược kinh.

Phải biết Diệp Hạo đối với Mộ Dung Tinh rất xa cách.

- Đi thôi.

Diệp Hạo nói khẽ.

Nhìn thấy Diệp Hạo cùng Giang Hàn Ngọc sóng vai rời đi, con mắt Hàn Mộng Kỳ không khỏi đỏ lên.

- Mộng Kỳ có phải ngươi ưa thích Diệp Nhật?

Lưu Á Tân nhìn bộ dáng Hàn Mộng Kỳ như thế, buộc miệng hỏi.

- Không có.

Hàn Mộng Kỳ không chút do dự trả lời.

- Diệp Nhật không phải người mà ngươi có thể trèo cao đâu.

Lưu Á Tân trâm ngâm một chút rồi nói ra câu này.

- Cái gì?

- Diệp Nhật cũng đã đính hôn.

Lưu Á Tân đón ánh mắt kinh ngạc của Hàn Mộng Kỳ nói.

- Thê tử của hắn kinh tài tuyệt diễm, Mộ Dung Tinh so ra còn kém xa.

- Người biết rõ thân phận Diệp Nhật?

- Thân phận của Diệp Nhật không thể tiết lộ.

Lưu Á Tân trầm giọng nói.

- Ta có thể nói cho ngươi biết, Diệp Nhật quá kinh diễm, nhưng tính cách người này cũng rất cương liệt, cho đến bây giờ đã đắc tội với vài Bán Thần rồi.

- Đắc tội Bán Thần?

Sắc mặt Hàn Mộng Kỳ hoàn toàn thay đổi.

Bán Thần cũng có thể đắc tội?

Diệp Hạo tuổi còn trẻ làm sao lại đắc tội với Bán Thần?

- Như vậy, hắn có nguy hiểm không?

Hàn Mộng Kỳ vội vàng hỏi.

- Hắn đắc tội với nhiều Bán Thần, Bán Thần có thể bảo vệ hắn cũng rất nhiều.

Lưu Á Tân nói khẽ.

- Hơn nữa bản thân của Diệp Nhật cũng không hề đơn giản, Bàn Thần muốn giết chế hắn rất khó.

Hàn Mộng Kỳ không khỏi thở dài một hơi.

Diệp Hạo đưa Giang Hàn Ngọc xuống núi, mà Hàn Phi cũng như hình với bóng bám chặt Diệp Hạo không rời.

Giang Hàn Ngọc thỉnh thoảng nhìn về sau lưng một cái.

- Không cần quản hắn!

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ngươi không lo lắng hắn có ý đồ gì với ngươi sao?

Giang Hàn Ngọc truyền âm hỏi.

- Hắn ngay từ đầu đã có ý đồ với ta rồi.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

- Vậy ngươi còn...

Giang Hàn Ngọc nói đến đây ức thức được cái gì.

- Ngươi không lo.

- Chuyện ruồi muỗi lo lắng làm gì?

Diệp Hạo cười nói.

Hắn cần phải lo lắng sao?

Không đề cập đến Linh Giác đáng sợ của Diệp Hạo, Dược Vương Đỉnh cùng Trảm Yêu Kiếm còn thủ hộ bên người hắn 24 trên 24 đây.

Còn nữa, bên trong Tiểu Thiên Địa còn có hai tôn Bán Thần.

Diệp Hạo không cảm thấy Hàn Phi có thể chạm đến bản thân hắn.

- Diệp Công Tử, hai năm nữa Liên Minh Thành sẽ cử hành Chiến Sủng Đại Tái, đến lúc đó cũng sẽ tổ chức Đại Hình Đấu Giá Hội, nếu Công Tử muốn mua Chiến Sủng đẳng cấp cao không ngại thì có thể mua vào lúc đó.

- Ừm.

Diệp Hạo gật đầu.

Đến dưới chân núi, Giang Hàn Ngọc rời đi.

Diệp Hạo quay người trở về tiểu viện.

Hàn Phi vội vàng chạy đến bên cạnh hắn.

- Diệp đạo huynh, ngươi vừa mới vận dụng cái gì thế?

Hàn Phi nhìn Diệp Hạo, bộ dạng vô cùng ngờ nghệch hỏi.

- Ngươi gọi ta là gì?

Diệp Hạo nghiêng mắt nhìn Hàn Phi nói.

- Diệp đạo huynh.

- Ta quen biết gì với ngươi?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Hàn Phi khẽ giật mình, chợt cười nói.

- Hai ta hiện tại đếu là Đạo Sư tại Thái Huyền Học Viện, nói thô tục hơn thì đã đang ăn chung một nồi với nhau rồi.

Diệp Hạo liếc Hàn Phi một cái.

Hàn Phi thấy đối phương không thèm để ý đến mình còn định nói thêm cái gì, Diệp Hạo đã xé rách không gian rời đi.

- Chờ ta với.

Hà Phi lúc này cũng xe rách không gian đuổi theo.

Bất quá rất nhanh hắn phát hiện bản thân không thể truy được dấu vết của Diệp Hạo.

- Tốc độ thật khủng khiếp.

Hàn Phi dừng lại trong không gian phá toái lẩm bẩm.

Hắn tu luyện một môn Đỉnh Cấp Thân Pháp, nên tự nhận coi như không phải mạnh nhất, nhưng người đả bại hắn cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Nhưng hiện tại Diệp Hạo lại dùng sự thực để chứng minh hắn không phải đối thủ của Diệp Hạo ở khoản tốc độ.

Đặc Sính Đạo Sư hưởng thụ quyền lợi của Thiên Cấp Đạo Sư, nhưng lại không cần lúc nào cũng phải đi dạy, ngươi thích thì dạy, không thì thôi.

Tóm lại phải xem tâm tình của ngươi hôm nay như thế nào.

Nhưng đãi ngộ lại không có bất kỳ hao tổn gì.

Diệp Hạo trở thành Đặc Sính Đạo Sư, toàn bộ quyền lợi được hắn sử dụng trọn vẹn không thiếu cái nào.

Nguyên bản khoảng nửa tháng thì Diệp Hạo sẽ có một bài giảng.

Mà hiện tại, hắn chỉ lên lớp ba tháng một lần.

Diệp Hạo giảng dạy Hoàng Cấp Tứ Ban.

Hôm này, Diệp Hạo đẩy cửa tiểu viện ra thì thấy Hàn Phi đã đứng bên ngoài tiếp đón.

- Ngươi bế quan ba tháng?

- Ừm.

Hàn Phi đánh giá Diệp Hạo từ trên xuống dưới một lần.

- Tai sao ta lại cảm thấy ngươi cường đại hơn một chút?

- Cường đại là chuyên bình thường thôi.

- Không, ngươi như kiểu cường đại từ trong ra ngoài ấy.

Hàn Phi nói ra câu này chứng minh hắn rất có ánh mắt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận