Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1641: Đánh mặt

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

- Có thể.

Nữ tử kia không do dự nhẹ gật đầu.

- Thật có lỗi.

Làm cho Hàn Xảo không ngờ là Tiểu Duyệt cự tuyệt.

- Tiểu Duyệt, ngươi làm gì vậy?

Hàn Xao trừng con gái một cái.

Tiểu Duyệt vừa muốn nói cái gì, đám thân thích đã xông tới.

- Tiểu Duyệt không muốn đi, vị tiểu thư này, ngươi thấy ta thích hợp không?

- Nữ nhi Tiểu Vân của ta còn muốn thông minh lanh lợi gấp mười so với Tiểu Duyệt, vị tiểu thư này, nếu Tiểu Duyệt đã không biết tốt xấu như thế, để cho tiểu Vân nhà ta đi được không?

- Ta tu bổ vườm ươm hơn ba trăm năm, nghề này do ta truyền thụ cho Thiệu Nghị, ta đi khẳng định còn tốt hơn Thiệu Nghị a.

Đang trong phòng thu dọn đồ đạc, Thiệu Nghị nghe đại ca mình nói thế, thở phì phò vọt ra ngoài.

- Đại ca, ngươi không thể nói dối trắng trợn như vậy.

Thiệu Nghị nhìn trung niên tướng mạo giống mình ba phần, nói:

- Ngươi tu bổ vườm ươm ba trăm năm, nhưng ta tu bổ lại năm trăm năm, xin hỏi ngươi dạy ta thế nào?

- Ngươi muốn làm phản?

Đại gia Tiểu Duyệt trầm mặt nói:

- Ngươi không thể vì vị tiểu thư này đến mà trợn mắt nói dối như vậy.

Nói tới đây, hắn nhìn về phía cô gái kia, nói:

- Vị tiểu thư này, ngươi phải đưa dạng người này vào nhà mình sao?

Thiệu Nghị nhìn thấy nữ tử kia trầm mặc, tay chân cũng lạnh buốt.

Đây là cơ hội cuối cùng của nhà bọn họ để xoay người a.

Nhưng giờ, thân đại ca của hắn vì có thể đến nhà vị tiểu thư này mà không tiếc kéo mình xuống.

- Ta không rõ ngươi tại sao phải làm như vậy?

Thiệu Nghị nhìn đại ca mình, trong mắt đầy vẻ thất vọng:

- Kéo ta xuống nước, ngươi có thể thượng vị sao?

- Phụ thân, người sai rồi, Đại bá kéo người xuống nước có lẽ có tâm tư thượng vị, nhưng hắn muốn nhất là không để ngươi có được phần cơ duyên này.

Tiểu Duyệt nhìn vẻ mặt cực kỳ bi ai phụ thân, than nhẹ.

- Ta không lấy được, cũng không để ngươi dễ chịu, ta rất muốn biết lòng người tại sao lại ti tiện đến bực này?

- Nói năng bậy bạ.

Đại bá Tiểu Duyệt nói xong, bàn tay xuất ra đánh về phía gương mặt xinh đẹp của Tiểu Duyệt.

Mắt thấy đại thủ sắp đánh vào mặt Tiểu Duyệt, một ngọc thủ đưa ra chặn lại.

- Người của Công Tử mà ngươi cũng dám động?

Nữ tử kia nhìn chằm chằm đại gia Tiểu Duyệt, đôi mắt bắn ra một tia lăng lệ.

- Ta xem ngươi chán sống rồi.

Đại gia Tiểu Duyệt bị nữ tử nhìn chằm chằm, trong mắt lộ vẻ sợ hãi, liên tiếp lui lại mấy bước.

- Cô là ai?

Tiểu Duyệt nghi ngờ nhìn cô gái kia, hỏi.

- Trần Nguyệt Lan.

Nữ tử kia nhìn Tiểu Duyệt khẽ mỉm cười đáp.

- Trần Nguyệt Lan?

- Ta còn có một thân phận khác.

Trần Nguyệt Lan cười nói:

- Quản gia Tử Kinh Trang Viên.

- Tử Kinh Trang Viên?

Tiểu Duyệt kinh hô to.

- Tử Kinh Trang Viên không phải Diệp Công Tử vừa mới mua lại hôm nay sao?

- Đúng vậy.

Trần Nguyệt Lan nhẹ gật đầu:

- Diệp Công Tử để cho ta tới tiếp gia đình các ngươi đi Tử Kinh Trang Viên.

Nói tới đây, Trần Nguyệt Lan đưa cho Tiểu Duyệt một Túi Càn Khôn:

- Cái này cho ngươi.

Thần niệm Tiểu Duyệt quét qua, khiếp sợ phát hiện trong đó có mười vạn Trung Phẩm Tiên Thạch.

- Đây là ——?

- Cho ngươi lễ gặp mặt.

Trần Nguyệt Lan cười nói:

- Sau này, cả nhà các ngươi ở Tử Kinh trang viên, đợi chút nữa ta sẽ cùng ngươi đi mua một chút đồ dùng hàng ngày, thuận tiện giới thiệu cho ta một chút về phong thổ Thần Thành.

- Cái này quá quý giá.

Tiểu Duyệt vội vàng từ chối.

- Chỉ có mười vạn Trung Phẩm Tiên Thạch mà quý giá gì.

Trần Nguyệt Lan bất ngờ nói:

- Cho ngươi thì ngươi cầm đi.

Tiếp theo Trần Nguyệt Lan lại nói:

- Chủ quản Công Hội tham ô Tiên Thạch của ngươi ta đã cáo tri Công Tử, Công Tử sẽ giúp ngươi lấy lại một trăm năm mươi vạn Tiên Thạch kia trở về.

Tiểu Duyệt trầm ngâm một chút rồi nhận lấy.

Nàng từ giọng điệu của Trần Nguyệt Lan nhìn ra, đối phương thật không để ý đến mười vạn tám vạn Tiên Thạch này.

Mà gia đình của các nàng lại cần số Tiên Thạch này.

Tiểu Duyệt chuẩn bị đưa khoản Tiên Thạch này cho phụ mẫu đặt mua mấy bộ quần áo đẹp, nếu đồ mặc quá keo kiệt chỉ sợ sẽ bôi đen Diệp Hạo.

Nghe Trần Nguyệt Lan và Tiểu Duyệt nói chuyện, thân thích một nhà ngây ngẩn cả người.

Hóa ra trang chủ Tử Kinh Trang Viên coi trọng Tiểu Duyệt.

Trần Nguyệt Lan xuất hiện tiếp một nhà họ đi hưởng phúc.

- Tiểu Duyệt, ngươi xem thử có thể nói giúp với vị quản gia này, để đường tỷ cũng theo ngươi đi Tử Kinh trang viên, được không?

Đại nương Tiểu Duyệt tiến lên lấy lòng, nói.

Tiểu Duyệt nhìn cũng không nhìn bà ta một cái:

- Cha, mẹ, tùy tiện thu thập một chút, đợi chút nữa con đưa các người đi đặt mua đồ dùng sinh hoạt hàng ngày.

Thiệu Nghị và Hàn Xảo ứng tiếng vội vàng tiến vào gian phòng.

Lúc này, rốt cục đã xác định được nhà bọn hắn gặp vận may lớn.

Đám thân thích vừa muốn lại gần thì Tiểu Duyệt trầm mặt quát.

- Các người sao còn có mặt mũi nói chuyện nữa, hôm nay ta tuyên bố luôn. Từ nay về sau, nhà ta và các người không còn bất cứ quan hệ gì.

- Đứa nhỏ ngốc, ngươi nói cái gì vậy? Chúng ta Huyết mạch đồng nguyên, cắt ngang xương cốt vẫn liền gân mà?

Đại bá Tiểu Duyệt nghiêm mặt nói.

- Đúng vậy, Tiểu Duyệt, ngươi không thể vì đã phát tài mà không nhận đám thân thích nghèo chúng ta?

Tam thúc Tiểu Duyệt không vui nói.

- Tiểu Duyệt, ngươi không thể qua sông đoạn cầu như vậy?

Tiểu Duyệt ngữ khí bất thiện lên tiếng.

- Mẹ ta đào mỏ bị hàn độc xâm lấn hướng các ngươi cầu cứu thì cả đám các ngươi như tránh độc xa, cha ta bị một hoàn khố cắt chân tìm các ngươi vay tiền thì các ngươi ngay cả một khối Tiên Thạch cũng không bố thí, giờ nghe ta được nhận một trăm năm mươi vạn Tiên Thạch do trích phần trăm bán nhà, các ngươi ai cũng muốn chia một chút?

Lời này của Tiểu Duyệt nói rất lớn, hàng xóm bốn phía rất nhanh đã xông tới.

- Chư vị đại thúc Đại bá phân xử thử.

Tiểu Duyệt nói tới đây, chỉ vào thân thích bên cạnh mình.

- Những năm nay, ngày lễ ngày tết, các người có từng nhìn thấy bọn hắn qua nhà chúng ta một lần không? Ta giờ còn nhớ rõ, khi bọn hắn nhìn thấy chúng ta thì đi vòng tránh né kìa.

- Đồ không biết xấu hổ.

- Người nào không biết nhà ngoại lão Thiệu trừ Thiệu Nghị, còn lại đều là Bạch Nhãn Lang, nghe nói Thiệu lão gia tử bị Lão Đại ngược đãi đến chết đó.

- Thê tử Thiệu lão đại cũng là hạng đàn bà đanh đá, thường hay chửi mắng cha mẹ chồng, bây giờ còn hùng hổ ở đây.

- Thiệu lão tam cũng là một đứa con bất hiếu, những năm nay ăn uống cá cược chơi gái, không làm được cái gì.

- Còn Tứ cửu của Tiểu Duyệt cũng thuộc loại sài lang, không nhận thân thích.

- Đúng vậy, nhà mở sòng bạc, trong tay có ba năm vạn, lúc trước Hàn Xảo có đi vay tiền, ngươi đoán xem hắn làm thế nào? Không những một Tiên thạch cũng không cho mượn, còn trước mặt mọi người đoạn tuyệt quan hệ với Hàn Xảo. Giờ nhìn thấy người ta phát đạt thì tới liếm láp làm thân.

- Sao không nói đến tam biểu tỷ của Tiểu Duyệt kia? Ta nghe nói nàng vẫn còn làm tiểu Tam đó. (làm vợ bé)

Nghe những hàng xóm Tiểu Duyệt lao nhao, đám người Thiệu Lão Đại rốt cuộc không dám ở lại nữa, xám xịt rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận