Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2400: Tuyết Trích Tiên Rời Đi

- Ta hiện tại còn có một vấn đề.

Diệp Hạo nhìn Tuyết Trích Tiên nói.

- Vấn đề gì?

Tuyết Trích Tiên cười hỏi.

- Vì sao ngươi biết những bí ẩn này?

Diệp Hạo chậm rãi nói.

Nghe vậy, Tuyết Trích Tiên trầm mặc lại. Thật lâu mới thong thả nói,

- Ta phải đi.

Tâm thần Diệp Hạo run lên

- Ngươi muốn đi đâu?

- Đi địa phương ta nên đi.

- Không thể không đi?

- Không thể không đi.

Diệp Hạo nhẹ giọng thở dài,

- Có thể nói cho ta biết ngươi là ai không?

- Tuyết Tổ.

- Năm đó ngươi vì sao chuyển thế trùng tu?

- Bị mấy đối thủ liên thủ trọng thương, dưới tình huống bất đắc dĩ chuyển thế.

- Ngươi bây giờ muốn đi báo thù?

- Ta bây giờ còn chưa có khôi phục tu vi kiếp trước, còn nữa dù là ta khôi phục tu vi kiếp trước cũng không phải đối thủ của bọn họ.

Tuyết Trích Tiên khe khẽ lắc đầu,

- Ta cần tìm kiếm cơ duyên thuộc về ta.

- Ta có thể giúp ngươi cái gì sao?

- Ngươi đã giúp ta rất nhiều.

Tuyết Trích Tiên nói xong vuốt ve gò má Diệp Hạo.

- Đoạn ký ức này trong ức vạn năm trí nhớ của ngươi, có quan trọng không?

Ánh mắt Diệp Hạo có chút nghẹn ngào.

- Quan trọng, rất quan trọng, phi thường quan trọng.

Tuyết Trích Tiên giúp Diệp Hạo lau nước mắt nơi khóe mắt,

- Ta sẽ trở lại, ta cam đoan.

- Có thể nói cho ta biết tu vi ngươi kiếp trước không?

- Thần Hoàng cao giai.

Tuyết Trích Tiên chần chờ một chút vẫn nói.

- Mấy cừu nhân ta hiện tại hơn phân nửa đã đạt tới Thần Hoàng đỉnh phong, cho nên nói tương lai ngươi muốn giúp ta nhất định phải có tu vi Thần Hoàng đỉnh phong.

Diệp Hạo còn muốn nói gì nữa ấm áp bờ môi của Tuyết Trích Tiên đã hôn lên. Vừa chạm liền tách ra. Thời điểm Diệp Hạo vừa muốn đưa tay ôm, Tuyết Trích Tiên đã biến mất không thấy.

- Công tử.

Tâm thần Tử Kinh run lên hô.

Diệp Hạo nhìn Tử Kinh một cái nói,

- Không cần lo lắng, kỳ thật ta sớm đã có dự liệu một ngày này.

- Công tử biết?

- Mấy ngày này ta chú ý tới Tuyết Trích Tiên thỉnh thoảng ngẩn người, hơn nữa có lúc trong mắt của nàng tràn đầy hồi ức, khi đó ta ý thức được Tuyết Trích Tiên nhớ tới trí nhớ kiếp trước.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói,

- Chỉ là nàng không nỡ bỏ tất cả Viêm Hoàng tông, ta không thể làm gì khác hơn là giúp nàng làm quyết định này.

- Nói như vậy là ngươi cố ý làm chuyện hôm nay?

Tử Kinh đột nhiên ý thức được cái gì.

- Vị Ương tu hành là một môn công pháp nghịch thiên, không có gì bất ngờ xảy ra nàng căn bản sẽ không vẫn lạc.

Diệp Hạo khẽ gật đầu một cái.

- Ta đích xác lo lắng Triệu Vị Ương, nhưng ta biết rõ nàng sẽ trở về.

Trong lúc nhất thời Tử Kinh không biết nên nói cái gì. Nàng có thể nói cái gì?

- Hiện tại ngươi chuẩn bị giao Viêm Vực cho ai?

- Ta đang nghĩ có nên chạy về tiên vực hay không?

- Cũng nên về đi xem một chút.

- Chờ Vị Ương độ kiếp kết thúc.

Diệp Hạo nói xong nhìn hướng bầu trời.

Diệp Hạo chờ ba ngày ba đêm, Triệu Vị Ương toàn thân nhuốm máu theo Chu Tổ trở về.

Diệp Hạo vội vàng nghênh đón.

- Làm sao tổn thương nặng như vậy?

Diệp Hạo cau mày.

- Lúc đầu Vị Ương vượt qua thiên kiếp, nhưng mà nàng lại khiêu khích thiên kiếp.

Chu Tổ bất đắc dĩ nói.

- Thiên kiếp lần thứ hai còn kinh khủng hơn so lần đầu tiên.

Cuối cùng lại thêm một câu.

- Cũng may vượt qua.

- Ngươi tại sao không nói chỗ tốt?

Triệu Vị Ương lật Chu Tổ một cái.

- Chỗ tốt gì?

Diệp Hạo hỏi vội.

- Triệu Vị Ương lấy được thiên địa ban thưởng có thể cho nàng ở trong thời gian ngắn tăng lên tới Thần Hoàng cảnh tầng thứ ba.

- Thần Hoàng cảnh tầng thứ ba?

Diệp Hạo không khỏi trừng lớn hai mắt.

Phát rồ!

Đây chính là Thần Hoàng cảnh!

Độ kiếp còn có thể liên tục tăng lên hai cái cảnh giới?

- Tốt rồi, ta muốn đi tiểu thế giới củng cố tu vi.

Triệu Vị Ương nói đến đây nhìn Chu Tổ nói,

- Trong khoảng thời gian này liền phiền phức Chu Tổ.

- Việc nhỏ.

Chu Tổ vừa cười vừa nói.

- Tiền bối, tốc độ chảy tiểu thế giới ngươi đạt đến gấp bao nhiêu lần?

Diệp Hạo nghĩ nghĩ lại hỏi.

- Gấp ba.

- Cao như vậy?

- Theo lý thuyết không đạt đến cảnh giới này, bất quá không phải thường xuyên nghe Triệu Tổ giảng đạo sao?

- Ta chuẩn bị để đệ tử Viêm Hoàng tông tiến về bên trong tiểu thế giới tiền bối tu hành, không biết có tiện hay không?

Trước lúc Triệu Vị Ương không có thành tựu Thần Hoàng, Diệp Hạo không thể bại lộ tiểu thế giới Triệu Vị Ương huyền bí. Về phần mình thì càng không thể bại lộ. Mà bây giờ Triệu Vị Ương đã độ kiếp trở thành Thần Hoàng. Cũng không có cố kỵ này. Căn cứ nguyên tắc không lãng phí Diệp Hạo liền nghĩ để tu sĩ Viêm Hoàng tông đi đầu tiến về tiểu thế giới Chu Tổ tu hành.

- Cái này không có gì không tiện.

Xong Diệp Hạo liền hạ lệnh tu sĩ hoàng vực cùng Viêm Vực tập kết.

Cái cử động khác thường này gây nên một chút thế lực phụ cận chú ý. Bọn họ lo lắng Viêm Hoàng tông gợi lên chiến tranh. Chỉ là đại quân tụ họp rất nhanh đã thần bí biến mất không thấy gì nữa. Ngắn ngủi thời gian nửa tháng tám trăm vạn tướng sĩ Viêm Hoàng tông liền biến mất hết không gặp, mà trừ trăm vạn tướng sĩ ra còn có hai ngàn vạn thành viên quân dự bị....

Chiến tranh giữa các tộc và Minh giới ngày càng cháy bỏng. Các tộc đánh không xuyên qua được phòng tuyến Minh giới, Minh giới cũng đánh không xuyên qua được hàng rào các tộc.

Chém giết vẫn đang tiếp tục!

Ai cũng không nghĩ tới thời gian kéo dài xa xa vượt qua các tộc tưởng tượng. Các tộc vừa bắt đầu liền phái một phần mười tinh nhuệ, thế nhưng theo thời gian trôi qua không thể không lần nữa bổ sung, một vài tông môn bởi vì khó có thể duy trì không thể không giải tán. Thật sự không chống đỡ được!

Các tộc cũng đang kéo dài tiêu hao. Bất quá cũng có một vài lực lượng thế lực mới xuất hiện. Tỉ như tâm ma,n hững năm này tâm ma gây dựng một cái thế lực. Thế lực này gọi là Ảo Ảnh. Không giống thế lực khác, tu vi gì đều tuyển nhận. Hắn chủ yếu thu nhận là tu sĩ Thiên Thần cấp bậc. Trừ cái đó ra cũng tuyển nhận Thị Thần cảnh có tiềm lực. Thế lực này vừa bắt đầu không có bao nhiêu thế lực chú ý, thế nhưng theo thời gian trôi qua rất nhiều người cũng không thể không chú ý. Bởi vì khí thế lực Ảo Ảnh này phát triển thực sự quá cấp tốc, ngắn ngủi ba mươi năm đã phát triển sáu vạn tướng sĩ Thiên Thần cấp.

- Đại nhân, ta chú ý tới phía sau Ảo Ảnh có một tổ chức cường đại.

Hôm nay sau khi Tư Mã Như Long hồi báo một lần chiến báo không để lại dấu vết nói.

- Vì sao nói như vậy?

Ngự Long thản nhiên nói.

- Ảo Ảnh những năm nay lấy ra số lớn tài nguyên, những tư nguyên này chỉ có thế lực vương cấp mới có thể lấy ra.

Tư Mã Như Long nói gấp.

- A.

Ngự Long ồ một tiếng liền nhìn hướng Tư Mã Như Long,

- Còn có chuyện gì sao?

- Ta còn chú ý tới tất cả thành viên Ảo Ảnh đều ở tế bái một tồn tại gọi Thâm Uyên.

- Tư Mã Như Long, những việc nhỏ hạt vừng vỏ tỏi này đừng nói cho ta được không?

Ngự Long có chút không vui nói.

Bản thân biểu hiện còn chưa đủ rõ ràng sao?

Lúc này Tư Mã Như Long mới ý thức được bản thân làm cho Ngự Long không thích. Hắn vội vàng xin lỗi muốn rời đi.....

- Vừa rồi ngươi nói thành viên Ảo Ảnh tế bái ai?

Vẻ mặt Ngự Long nghiêm túc nói.

- Thâm Uyên.

Tư Mã Như Long trung thực trả lời.

- Thâm Uyên?

Tâm thần Ngự Long nhảy một cái, ngay sau đó vội vàng nói.

- Ngươi đi gọi người quản lý Ảo Ảnh lại đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận