Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3271: Ngươi Cũng Muốn Phản Bội

Khi Tống Tuyền Thủy nói câu này, khắp khuôn mặt nàng đều là vẻ tuyệt vọng.

Không sai.

Tuyệt vọng.

Lúc này, khuôn mặt của những thiếu nữ đi theo Tống Tuyền Thuỷ tới cũng đều khổ sở.

Phản bội.

Không người nào muốn phản bội.

Kỳ thật Tống Tuyền Thủy cũng không còn cách nào.

Chỉ cần có một tia hi vọng, nàng đều sẽ kiên quyết chống lại.

Nhưng khi biếc kẻ chủ mưu đằng sau Khô Lâu tổ chức là ai, nàng cũng từ bỏ tâm tư ngăn cản.

- Liên Tinh.

Khiến Tống Tuyền Thuỷ không ngờ rằng Diệp Hạo lại nói ra cái tên này.

- Ngươi . . . Làm sao ngươi biết?

Tống Tuyền Thủy giật mình nói.

- Thanh Tử.

Diệp Hạo chỉ vào Lăng Thanh Tử đứng ở bên cạnh nói.

- Trước đó nàng thị nữ bên cạnh Liên Tinh.

- Ngươi…ngươi thật sự bắt cóc thị nữ của Liên Tih?

Tống Tuyền Thủy ngây ngẩn cả người.

- Diệp công tử là tộc nhân của ta.

Lăng Thanh Tử nhấn mạnh nói.

- Mà Liên Tinh chỉ coi ta là một quân cờ mà thôi.

- Nhưng ngươi có nghĩ tới chuyện ngươi làm như vậy sẽ chọc tức Liên Tinh không?

Ngay sau đó Tống Tuyền Thuỷ nhẹ nhàng nói.

- Liên Tinh không phải là đối thủ của công tử.

Lăng Thanh Tử lời ít mà ý nhiều nói.

Diệp Hạo có võ hồn Nửa Bước Chúa Tể, nhưng Liên Tinh lại không có võ hồn cấp bậc này.

- Nhưng ngươi cũng phải biết đằng sau lưng Liên Tinh vẫn còn một người nữa.

Khi Tống Tuyền Thuỷ nói câu này, Lăng Thanh Tử trầm mặc lại.

- Nói thử xem.

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra một chút thần sắc hứng thú.

- Nói thật ta cũng muốn biết đến cùng đó là vị nào.

- Người đứng thứ bảy Chí Tôn bảng, Tống Sơn Nhạc.

- Đứng thứ bảy sao?

Diệp Hạo vuốt nhẹ cằm, ngay sau đó nhìn Tống Tuyền Thủy nói.

- Sao ngươi nghĩ ta không phải là đối thủ của Tống Sơn Nhạc?

Trái tim Tống Tuyền Thuỷ không khỏi chậm nửa nhịp.

- Diệp công tử, ngươi . . . chẳng lẽ cũng là chí tôn?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Diệp Hạo ranh mãnh hỏi.

- Không biết Diệp công tử ngươi là vị chí tôn nào?

Tống Tuyền Thủy hồ nghi hỏi.

Thập đại chí tôn, vang vọng cửu vực.

- Ta không lấy được vị trí chí tôn.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Tống Tuyền Thủy nghe Diệp Hạo nói như vậy, trong mắt lập tức lộ ra vẻ thất vọng.

Nếu Diệp Hạo là chí tôn, hơn nữa xếp hạng đủ cao, Tống Tuyền Thuỷ sẽ suy nghĩ lại chuyện phản bội.

- Toàn bộ Huyền Thuỷ tông các ngươi đều phản bội?

Diệp Hạo hỏi tiếp.

- Có một vài người không muốn phải bội, hiện tại đều đã được giam giữ trong phòng giam.

Tống Tuyền Thủy thẳng thắn nói.

- Ngươi biết kế hoạch của Liên Tinh không?

- Quân tinh nhuệ của Khô Lâu tổ chức đều đã

Liên Tinh kế hoạch sao?

- Khô Lâu tổ chức tinh nhuệ đã bí mật tràn vào Đan thành, vả lại tám chín phần các đại thế lực đều đã làm phản, ta cảm thấy Khô Lâu tổ chức quét ngang Đệ Thất vực chỉ là vấn đề thời gian.

Tống Tuyền Thuỷ nhìn thẳng vào mắt Diệp Hạo nói.

- Diệp công tử, mong ngươi có thể nhận cá nàng.

- Ngươi vẫn không tin ta?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Chuyện này không liên quan gì tới việc tin tưởng.

Tống Tuyền Thủy cười khổ nói.

- Ta chỉ muốn các nàng có một chỗ dựa an toàn.

- Như vậy đi.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

- Huyền Thuỷ tông các ngươi cứ yên lặng theo dõi chuyển biến, thế nào?

- Được.

Tống Tuyền Thủy trầm ngâm một hồi rồi gật đầu.

- Nhưng Tĩnh Hương các nàng chỉ có thể giao cho Diệp công tử trông nom trước.

Tống Tuyền Thủy nói đi là đi, không chút dông dài.

Nhìn mười thiếu nữ oanh oanh yến yến trước mặt, Diệp Hạo có một loại cảm giác nhức cả đầu.

- Diệp công tử, về sau Tĩnh Hương chính là người của ngươi.

Một thiếu nữ kinh diễm nhất trong đám đáng thương nhìn Diệp Hạo nói.

Bộ dáng của nàng, mới nhìn đã thấy yêu.

Khiến người khác không thể nào nói ra lời cực tuyệt được.

- Trước hế cứ ở đây chờ đã.

Diệp Hạo bất đắc dĩ nios.

Đáy mắt Tĩnh Hương lộ ra vẻ ngạc nhiên mừng rỡ, ngay sau đó nàng bước nhanh đi tới sau lưng Diệp Hạo.

Bàn tay ngọc ngà đặt trên bờ vai của Diệp Hạo.

- Côg tử, để ta bóp vai cho ngươi.

Diệp Hạo vốn muốn cự tuyệt.

Nhưng Tĩnh Hương vừa mới bóp hai cái, Diệp Hạo đã cảm thấy toàn thân thoải mái nhẹ nhàng.

- Tĩnh Hương, kỹ thuật này ngươi học được từ ai?

Diệp Hạo kinh ngạc hỏi.

- Ta học từ một cuốn sách cổ.

Tĩnh Hương ôn nhu trả lời.

- Công tử, ta cũng biết xoa bóp.

Lăng Thanh Tử thấy một màn như vậy liền chen vào một bên Tĩnh Hương, nàng có chút ghen ghét nói.

Lăng Thanh Tử bên này vừa mới ra tay, Diệp Hạo liền hít vào một ngụm khí lạnh.

- Dừng, dừng, ngừng.

Diệp Hạo nói gấp.

Lăng Thanh Tử làm vậy nào có phải xoa bóp chứ?

Rõ ràng là mưu sát.

May mắn Diệp Hạo da dày thịt béo, đổi thành người như trung niên râu quai nón, chỉ mới vừa rồi thôi cũng đã đủ tàn tạ rồi.

Lăng Thanh Tử ủy khuất ngừng lại.

- Công tử, có phải ta làm gì cũng không tốt phải không?

- Lăng Thanh Tử, mỗi người đều có sở trường của mình, ngươi chỉ cần làm tốt việc của mình là được.

Diệp Hạo nhìn Lăng Thanh Tử khẽ mỉm cười nios.

- Nhưng không có ai sẽ thích một sát thủ.

Lăng Thanh Tử nói xong, con mắt cũng đỏ ửng lên.

- Bây giờ ngươi không còn là thành viên của Khô Lâu tổ chức, như vậy ngươi cũng không còn là sát thủ nữa.

Diệp Hạo nhẹ giọng an ủi.

- Nhưng ta chỉ biết giết người, trên người cũng có ấn ký sát thủ.

- Tiểu Kiều cũng hiểu sát đạo, nhưng ngươi có nói nàng là sát thủ không?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Kỳ thật tu hành đại đạo nào không quan trọng, quan trọng là ngươi dùng nó để làm gì, một thê tử của ta cũng là sát thủ, nhưng nàng làm vậy là vì tộc của nàng, ngưoi có thể nói nàng là sát thủ không?

Nghe vậy ánh mắt Lăng Thanh Tử lộ ra vẻ thông suốt.

- Là ta quá để ý vào thân phận của mình.

Cũng không biết qua bao lâu, Lăng Thanh Tử nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Có một số việc vẫn nên buông xuống thì hơn.

Diệp Hạo nhìn thẳng vào mắt Lăng Thanh Tử nhẹ nhàng nói.

- Công tử, cám ơn ngươi đã giúp ta hiểu được.

- Ngươi là tộc nhân của ta, nói lời như vậy cũng quá khách khí rồi.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

Mà lúc này Các chủ Đan các Từ Khánh Phong xuất hiện, hắn nhìn xung quanh toàn trường một cái nghiêm túc nói.

- Tình huống trước mắt của Đệ Thất vực, chắc hẳn tất cả mọi người đều thấy rõ, hôm nay tổ chức Đại hội Luyện đan là vì muốn hợp sức giải quyết độc trong người của đệ tử thiên kiêu của các đại tông môn.

Sắc mặt mọi người hơi biến hoá.

Ai cũng không ngờ rằng Từ Khánh Vong vậy mà nói chuyện này ở trước mặt mọi người.

Chẳng lẽ Từ Khánh Phong đã chuẩn bị tốt để vạch mặt với Khô Lâu tổ chứ sao?

Xin nhờ!

Chúng ta còn chưa chuẩn bị kĩ càng đâu!

- Từ Khánh Phong, kỳ thật ta cảm thấy Đại hội Luyện đan không cần phải tổ chức làm gì đâu.

Khiến mọi người không ngờ tới rằng một trung niên mặc hoa bào đứng lên.

Khi hắn vừa mới mở miệng, sắc mặt cao tầng toàn trường đều trở nên bất an.

Vì sao?

Vị này chính là hội trưởng công hội Trận Đạo!

ở Đệ Thất vực này, hắn có địa vị vô cùng quan trọng!

Nếu hắn thần phục Khô Lâu tổ chức, chuyện này chắc chắn chính là đả kích trí mạng đối với liên minh các tộc.

- Trương Triêu Sơ, ngươi biết ngươi đang làm cái gì không?

Khi Từ Khánh Phong nói câu này, toàn thân đều đang run rẩy.

Trương Triêu Sơ là hội trưởng công hội Trận Đạo, đồng thời cũng là một trong những người khởi xướng kế hoạch liên minh.

Nhưng bây giờ Trương Triêu Sơ lại làm phản.

Như vậy thì kết liên minh làm cái quái gì nữa?

Toàn bộ nội dung liên kết liên minh, Trương Triêu Sơ đều biết.

Không hề nghi ngờ, toàn bộ tình báo bây giờ đều đã bị Khô Lâu tổ chức biết hết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận