Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2540: Năng Lượng Bản Nguyên

Ngay sau đó Mạc Vân Sơn liền mời đám người Diệp Hạo tới Tuyên Cổ hoàng triều. Khi đến hoàng triều đám người Diệp Hạo mới phát hiện Tuyên Cổ hoàng triều đã cải tạo nguyên một vùng sa mạc thành thế ngoại đào nguyên. Khắp nơi đều có thể thấy được quỳnh lâu ngọc vũ.

- Không hổ là thế lực đỉnh cấp.

Đám người Vương Túy Mặc cũng theo vào, khi bọn họ nhìn thấy bốn phía ai cũng vô cùng ngạc nhiên. Đương nhiên bọn họ biết về thế lực Hoàng cấp nhưng những thế lực Hoàng cấp kia không thể so sánh được với nơi này.

- Đây chính là tổ đình.

Tuần Võ cảm khái nói.

- Tổ đình?

Thái Sử Vĩnh Huy không hiểu.

- Cái tên tổ đình không phải ai cũng có tư cách để gọi.

Diệp Hạo nhìn Thái Sử Vĩnh Huy nói.

- Chỉ có nơi được Nửa bước đại năng trấn giữ mới có thể được gọi như vậy.

- Tổ đình có phải mang ý nghĩa trọn đời không suy không?

Sắc Vi tiên tử thấp giọng hỏi.

- Không khác nhau là mấy.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Đã bao nhiêu năm trôi qua nhưng vẫn chưa có tổ đình nào tàn lụi. Hơn nữa bất luận một cường giả Nửa bước đại năng nào đều không hề đơn giản, cho dù là cường giả đại năng cũng không dễ dàng đắc tội. Bởi vì nếu không chém giết triệt để chắc chắn sẽ gây ra tai họa, kết quả đó cho dù là cường giả đại năng cũng không thể nhận nổi. Sau khi mọi người đi tới một đình viện xa hoa Mạc Vân Sơn liền tự mình an bài chỗ ngồi cho đám người Diệp Hạo. Ngay sau đó nguyên một dàn thị nữ xinh đẹp bưng thần quả quả quý giá cùng rượu đến.

- Lúc nào Hỗn Độn thế giới mở ra?

Vô thượng nhẹ giọng hỏi.

- Ba ngày sau.

Mạc Vân Sơn trả lời.

- Ba ngày a.

Diệp Hạo vừa rồi nói đến đây con chó nhỏ tên vai hắn há mồm khẽ hấp, toàn bộ thần quả cùng rượu trong đại sảnh đều hóa thành từng dòng nhỏ tràn vào trong cơ thể của nó.

Diệp Hạo muốn ngăn cản nhưng đã không kịp. Con chó nhỏ ợ một cái, ánh mắt nóng bỏng nhìn Mạc Vân Sơn nói.

- Còn nữa không?

Khóe miệng Mạc Vân Sơn cũng phải co quắp lại.

Thần quả cùng rượu hắn kêu thị nữ mang lên đều là tài nguyên đỉnh cấp. Nhưng bây giờ tất cả đều bị chó nhỏ này ăn sạch sẽ. Hắn lại không thể trách cứ.

- Đừng làm bậy.

Một bàn tay của Diệp Hạo đặt con chó nhỏ đó xuống mặt đất, con chó nhỏ đang muốn giãy dụa lại phát hiện mình bị khống chế. Hắn mở miệng trách móc nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi dám giam cầm cẩu gia ngươi?

Kim thân trong thức hải Diệp Hạo bỗng nhiên mở ra hai con mắt, thần niệm kinh khủng lập tức rơi vào trên người hắn. Đạo thần niện giống như một quả bom hẹn giờ có thể nổ bất kỳ lúc nào. Sắc mặt con chó nhỏ kia lập tức thay đổi.

- Ta muốn về nghỉ ngơi.

Diệp Hạo vung tay lên đưa con chó nhỏ vào trong tiểu thế giới.

- Ngươi biết ngươi vừa rồi ngươi đã nuốt bao nhiêu nguyên liệu không hả?

Một sợi thần niệm của Diệp Hạo truyền vào trong tai con chó nhỏ kia.

- Cẩu gia ăn nguyên liệu của tiểu tử kia là nể mặt hắn rồi.

Con chó nhỏ cười lạnh nói.

- Năm đó cẩu gia là người có thể quét ngang vạn cổ đấy.

- Túi càn khôn của Ứng Long đâu?

Diệp Hạo cắt đứt lời con chó nhỏ kia.

- Ngươi định làm gì?

Con cún cẩn thận nhìn Diệp Hạo.

- Toàn bộ dược liệu trong đó cho ngươi, về phần những vật liệu còn lại ngươi cũng không dùng đến.

Diệp Hạo lật đầu con chó nhỏ nói.

- Ngươi sai rồi.

Con chó nhỏ nói đến đây liền xé rách túi càn khôn của Ứng Long ra khiến dược liệu, vật liệu trận đạo, vật liệu luyện khí, pháp bảo, trận bàn trong túi đều rơi xuống hết, ngay khi rơi xuống tất cả đều hóa thành năng lượng tinh thuần vọt vào trong cơ thể con chó nhỏ.

Diệp Hạo lập tức ngây ngẩn cả người.

- Ngươi...?

- Vạn vật trên thế giới này đều tồn tại trong trạng thái năng lượng cả.

Con chó nhỏ lão luyện nói.

- Nhưng ngoại trừ năng lượng ra nó vẫn còn lẫn tạp chất mà?

Diệp Hạo choáng váng nói.

- Những tạp chất kia sớm đã bị ta luyện hóa rồi.

Con chó nhỏ đạm mạc nói.

- Nhưng những năng lượng này hỗn tạp bất thuần, chẳng lẽ ngươi không lo lắng hai bên xung đột sao?

- Ta sẽ chuyển hóa những năng lượng này thành năng lượng tinh thuần nhất của thế gian này.

Con chó nhỏ nói xong trước mặt Diệp Hạo đã xuất hiện một giọt chất lỏng rản ra đủ mọi màu sắc.

- Ngươi có thể gọi đây là năng lượng bản nguyên.

- Năng lượng bản nguyên?

Con mắt Diệp Hạo co rụt lại. Bất kỳ vật gì chỉ cần liên quan đến bản nguyên đều không hề đơn giản.

- Tuyệt đối không nên xem thường một giọt năng lượng bản nguyên nho nhỏ này, nếu Hợp Thần cảnh đỉnh phong sử dụng lập tức có thể đặt chân đến Thần Vương.

Con chó nhỏ lạnh nhạt nói.

- Ngươi có thể cho ta thêm một chút năng lượng bản nguyên được không?

Diệp Hạo vội nói.

- Ngươi tưởng loại năng lượng bản nguyên này luyện chế dễ dàng lắm chắc?

Con chó nhỏ cười lạnh nói.

- Vừa rồi ta cũng chỉ luyện chế ra năm giọt mà thôi.

- Tính ra cái giá này cũng quá thấp.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ nói.

Tài nguyên trên người Ứng Long dù có chế tạo ra một cường giả Thần Hoàng cũng không thành vấn đề. Nhưng bây giờ lại chỉ luyện hóa ra năm giọt năng lượng bản nguyên.

- Mọi thứ không thể tính như vậy được.

Con chó nhỏ lật Diệp Hạo một cái nói.

- Nếu ngươi cứ hấp thu năng lượng không chút kiêng kỵ như vậy có lo lắng căn cơ bất ổn không?

- Căn cơ bất ổn chỉ đối với những tu sĩ đi lên từng bước như các ngươi thôi, còn đối với lão yêu quái như ta chỉ cần cướp đoạt năng lượng là được.

Con chó nhỏ kiêu căng nói.

- Ngươi có phải chuyển thế trọng tu không?

- Không phải.

- Vậy vì sao ngươi lại xuất hiện bên trong nguyên thạch?

- Ngoài ý muốn nên không thể không tự phong bế chính mình.

- Xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?

- Nếu có nói cho ngươi thì ngươi cũng không hiểu.

- Ngươi không nói làm sao biết ta không hiểu?

- Ngươi đã đi qua con sông vận mệnh chưa?

- Ta đã từng nghe qua con sông thời gian.

- Chúng ta không thể nào nói chuyện với nhau được.

Con chó nhỏ liếc mắt nhìn Diệp Hạo.

- Đại gia ngươi.

Diệp Hạo mắng.

Hắn phát hiện mình bị con chó này khinh bỉ. Rơi vào đường cùng Diệp Hạo đành thu hồi thần niệm.

- Xin lỗi.

Diệp Hạo nhìn Mạc Vân Sơn, xấu hổ nói.

Mạc Vân Sơn khoát tay áo nói.

- Diệp huynh nói lời như vậy thật quá xa cách, cùng lắm chỉ là một chút nguyên liệu mà thôi.

Nói xong hắn lại ra lệnh cho thị nữ mang đến một phần thức ăn đến. Sau khi đưa lên Mạc Vân Sơn mới bưng lên một chén rượu.

- Vân Sơn ở đây tạ ơn chư vị đã đến đây giúp sức, ta uống trước rồi nói.

Đám người Diệp Hạo nâng chén ra hiệu, ngay sau đó cũng uống một hơi cạn sạch.

- Chắc mọi người cũng phát hiện bây giờ là một thời đại vàng son, đủ loại thể chất huyền ảo, đủ loại tuyệt học kinh thiên đều được phát hiện.

Ngay sau đó Mạc Vân Sơn nói khẽ.

- Chúng ta cũng để ý rằng Hỗn Độn thế giới chúng ta đã phát hiện ra cũng như thế, những năm này Hỗn Độn thế giới kia vẫn luôn khôi phục, dựa theo chúng ta phỏng đoán lần này mở ra Hỗn Độn thế giới sẽ xuất hiện rất nhiều cơ duyên nghịch thiên.

Mạc Vân Sơn nói xong ánh mắt rất nhiều tu sĩ trong sân đều phát sáng lên. Có thể khiến Mạc Vân Sơn xưng là cơ duyên nghịch thiên làm sao có thể đơn giản được chứ?

- Nhưng lần trước chúng ta phát hiện trong Hỗn Độn thế giới xuất hiện một sinh linh ngoại vực.

Mạc Vân Sơn nói tiếp.

- Chúng ta nhận thấy văn minh tu hành của bọn họ không hề kém hơn chúng ta.

Sắc mặt của mọi người đều thay đổi. Sinh linh ngoại vực?

Là sinh linh ngoại vực vẫn luôn đồn đại sao?

Nhưng cuối cùng vẫn kết luận đó chỉ là lời đồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận