Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3080: Cướp Đoạt.

Biểu hiện của Diệp Hạo có chút không đúng!

Bởi vì mâu thuật của Diệp Hạo rõ ràng đang ở thế yếu.

Thế nhưng vì sao hắn còn kiên trì so đấu mâu thuật chứ?

Rõ ràng như vậy sẽ khiến thân thể cực kỳ tiêu hao.

Bởi vậy mới gọi là khác thường.

Sơn Tao nhận ra được điểm ấy liền đình chỉ vận dụng mâu thuật.

- Một chiêu giải quyết ngươi.

Sơn Tao nói xong, hắn dùng một quyền đánh tới Diệp Hạo.

Con mắt Diệp Hạo co rụt lại.

Cương mãnh!

Bá đạo!

Dữ tợn!

Một quyền này của Sơn Tao dung hợp rất nhiều quyền ý.

Đánh sơn hà thất sắc, đánh nhật nguyệt vô quang.

Diệp Hạo nắm giữ rất nhiều thần thông, nhưng cơ hồ không có cái nào có thể chính diện chống đỡ được.

- Ngũ hành chi môn.

Khi một quyền sắp đánh tới, trước người Diệp Hạo lập tức xuất hiện một cách cổng cổ xưa.

Một tiếng ầm vang lên, phía trên cánh cổng xuất hiện ti tỉ vết rạn.

- Thổ chi môn?

Sơn Tao nhìn Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Không ngờ ngươi lại nắm giữa thần thông thành danh của Ngũ Hành chúa tể, nhưng một Thổ chi môn vẫn không thể năm được một quyền của ta.

Nói xong Sơn Tao lần nữa oanh ra một quyền.

Một quyền này còn thêm bá đạo hơn quyền trước.

Toàn bộ thiên địa giống như chỉ còn một quyền này.

Diệp Hạo vung tay lên, cánh cổng thứ hai lại xuất hiện ở trước mặt hắn.

- Ta lại muốn xem xem ngươi có thể ngăn được mấy quyền của ta?

Mỗi một quyền của Sơn Tao ngày càng bá đạo, mà sau khi Diệp Hạo triệu hoán Thổ chi môn, Thuỷ chi môn, hắn lại tiếp tục triệu hoán Kim chi môn, Mộc chi môn, Hoả chi môn.

Răng rắc!

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu ngũ hành chi môn Diệp Hạo triệu hoán ra đều bị Sơn Tao đánh nát.

- Giết.

Sơn Tao luân động lấy nắm đấm quát lớn nói.

Sơn Tao rất tức giận.

Hắn cho rằng chỉ cần một chiêu là có thể đánh bại được Diệp Hạo, nhưng bây giờ sau khi vận dụng mười mấy chiêu, hắn vẫn không thể nào khiến Diệp Hạo phải chịu thua.

- Giết.

Diệp Hạo sử dụng Thông Thiên chỉ.

Thông thiên chỉ cắt đứt toàn bộ thiên địa, lấy một loại tư thái vô địch mà xuất hiện, nhưng lại bị một quyền của Sơn Tao đánh vỡ.

- Cái gì?

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra thần sắc khó có thể tin được.

Phải biế đây là thần thông mà Lục Đạo chúa tể truyền thụ cho hắn.

- Vô dụng thôi, dưới Chung Cực quyền của ta, tất cả đều vô ích.

Sơn Tao giống như một con mãnh hổ đánh tới Diệp Hạo.

- Chung Cực quyền?

Diệp Hạo nhìn thoáng qua quyền quang tràn ngập trên nắm đấm của Sơn Tao, hắn lập tức nhận ra Sơn Tao đã dung nhập rất nhiều bí thuật vào bên trong một quyền này.

- Vậy thì thử ba ngàn đại đạo của ta xem,

Diệp Hạo nói xong, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một lư đồng tản ra ngàn vạn đạo quang.

Giết!

Lư đồng và nắm đấm của Sơn Tao hung hăng đụng vào nhau.

Sóng xung kích đáng sợ khiến hư không gần đó cũng đổ sụp.

Sơn Tao liên tục lui về phía sau bảy tám bước mới có thể ngừng lại, hắn nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói.

- Không ngờ ngươi đi ba ngàn đại đạo.

- Có vấn đề gì sao?

- Ba ngàn đại đạo? Ha ha ha ha, ba ngàn đại đạo của ngươi sẽ trở thành bàn đạp cho ta đặt chân đến Chúa Tể cảnh.

Sơn Tao cười ha hả.

- Bây giờ dù ta thoải mái cho ngươi đánh cắp, ngươi có thể đánh cắp được bao nhiêu đây?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Thiên phú thần thông của ta còn hơn ngươi tưởng tượng đấy.

Sơn Tao liếc Diệp Hạo một cái nói.

- Chỉ cần cho ta một chút thời gian, ta sẽ đánh cắp toàn bộ.

- Vậy trước khi ngươi làm được điều đó, ta giết ngươi là được.

Diệp Hạo nói xong, ba môn tâm pháp vô thượng Thôn Phệ chi thuật của Tinh Hà, Thần Phệ chi thuật của Thần Nữ, Tử Khí Hạo Đãng Tam Thiên Lý của Tử Phủ lập tức dung hợp lại.

Ba huyền hợp nhất!

Sau một khắc từ trên người Diệp Hạo tràn ra chấn động khủng bố.

Cả người hắn giống như thần thượng cổ.

Uy nghiêm!

Bá khí!

Tôn quý!

Giết!

Mang theo Thiên Địa Lư Đồng, Diệp Hạo vọt lên đánh tới người Sơn Tao.

Toàn thân Sơn Tao tản ra hàng hàng vạn tia sáng, hắn luân động nắm đấm không chút sợ hãi mà đối đầu.

Một lần!

Hai lần!

Ba lần!

Cùng lúc đó ánh mắt Sơn Tao lộ ra thần sắc sợ hãi lẫn vui mừng.

- Ba loại vô thượng huyền thuật? Ha ha, đây đều là của ta.

Không thể không thừa nhận rắng thiên phú của Sơn Tao thực sự quá kinh khủng.

Trong quá trình chiến đấu, hắn còn có thể đánh cắp được công pháp của Diệp Hạo.

Diệp Hạo cảm thấy hơi khó giải quyết.

Cho dù sau khi ba huyền thuật hợp nhất, Diệp Hạo có thể áp chế Sơn Tao nhưng muốn trấn áp hắn vẫn còn cần một chút thời gian.

Bàn về sức chiến đấu, Sơn Tao không hề dưới Nữ Đế.

Đương nhiên đây là so với miếng da kia của Nữ Đế.

Mà nếu cứ tiếp tục trì hoãn, Sơn Tao sẽ ăn cắp sạch sẽ ba môn huyền thuật này của hắn.

Bởi vậy cần phải tốc chiến tốc thắng!

- Bốn huyền thuật hợp nhất.

Sau một khắc Diệp Hạo vận dụng Cửu Huyền biến đại thành cảnh.

Cũng ngay trong nháy mắt đó, sức chiến đấu của Diệp Hạo nhanh chóng vọt lên hai thành.

Ầm!

Thiên địa lư đồng đánh bay Sơn Tao.

- Sức chiến đấu của ngươi làm sao có thể trở nên mạnh như vậy?

Sơn Tao vừa nói đến đây, Thiên Địa Lư Đồng lại đập hắn nằm bẹp trên mặt đất.

Ngay sau đó từ bên trong Thiên Địa Lư Đồng tràn ra ngàn vạn tia sáng.

Những tia sáng kia bao phủ toàn bộ cơ thể Sơn Tao.

Phong ấn!

Sơn Tao lớn tiếng gầm hét lên.

- Ngươi dám trấn áp ta?

- Bây giờ ngươi mới nhận ra sao?

- Phá cho ta.

Sơn Tao hét lớn.

Diệp Hạo để ý thấy sức chiến đấu của Sơn Tao cũng đang tăng lên.

Sắc mặt hắn lập tức thay đổi.

Cũng may Sơn Tao còn chưa nhảy nhót được mấy cái lại bị trấn áp hoàn toàn.

Nhìn Sơn Tao không thể động đậy, Diệp Hạo lãnh đạm nói.

- Hạng thứ nhất Ngũ Hành vực Sơn Tao, cũng chỉ đến như vậy.

- Ngươi không phải Diệp Dương.

Sơn Tao nhìn Diệp Hạo nói.

- Việc ta là ai còn quan trọng với ngươi sao?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Sơn Tao nhìn Diệp Hạo một cái thật sâu.

- Lần này ta nhận thua.

- Ngươi nhận thua không cần bỏ ra cái giá gì sao?

Sơn Tao có chút tức giận nói.

- Ngươi muốn cái gì?

- Ta khá hứng thú với Chung Cực quyền của ta.

- Chung Cực quyền là kết tinh từ toàn bộ thần thông của ta.

Sơn Tao lạnh lùng nói.

- Dù ngươi muốn học cũng không học được.

- Khó trách lại lợi hại như vậy.

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra vẻ bừng tỉnh.

- Như vậy đi, trên người ngươi chắc có tài nguyên chế tạo căn cơ Cấm Kỵ cảnh nhỉ?

- Không có.

Ba!

Diệp Hạo vung tay tát Sơn Tao một cái.

- Không có?

- Ngươi mẹ nó không phải đang đùa ta hả?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Thân làm người đứng đầu Thiên Bảng Ngũ Hành vực, ngay cả tài nguyên tạo căn cơ Cấm kỵ cảnh mà ngươi cũng không có?

- Ngươi dám tát ta? Chẳng cần biết ngươi là ai, ngươi kết thúc rồi.

Con mắt Sơn Tao tràn ngập tơ máu.

Hắn chính là người đứng đầu Thiên Bảng Ngũ Hành vực đấy.

Chưa từng có ai dám tát hắn đâu.

- Ha ha, ngươi cũng phải có bản lãnh này đã?

Diệp Hạo nhún vai một cái nói.

Sơn Tao nhìn Diệp Hạo một hồi nói.

- Ta có một gốc Man Đà thảo.

- Xếp thứ năm, Man Đà thảo?

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Đừng nói với ta ngươi không có Lục Đạo Luân Hồi Đan.

- Có, nhưng Lục Đạo Luân Hồi Đan không ở trên người của ta.

- Ngươi nghĩ ta sẽ tin ngươi sao?

- Ta không cần thiết phải lừa ngươi.

Sơn Tao nghiêm mặt nói.

Diệp Hạo kinh nghi hơn nhìn Sơn Tao một hồi nói.

- Đưa toàn bộ Hoàng thạch trên người ngươi cho ta.

Ngay sau đó Sơn Tao đưa cho Diệp Hạo một túi càn khôn.

- Đây là toàn bộ Hoàng thạch trên người ta.

Nhìn lướt qua Diệp Hạo cũng phải tắc lưỡi.

Mẹ nó, ngươi thật sự có tiền.

Không ngờ trên người Sơn Tao lại có đến một ngàn ba trăm ức Hoàng thạch.

- Đưa toàn bộ dược liệu trên người ngươi cho ta.

Sơn Tao nhìn Diệp Hạo một cái, nhưng cuối cùng vẫn đưa hết cho Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhìn một chút, đáy mắt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

Sơn Tao cất giữ rất nhiều dược liệu đỉnh cấp, đến lúc đó hắn có thể luyện chế ra không ít thần đan đỉnh cấp.

- Đưa toàn bộ vật liệu trên người ngươi cho ta.

Diệp Hạo nói tiếp.

- Ngươi đừng quá đáng.

Sơn Tao tức giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận