Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3145: Đối Chiến Bàn Thiên.

- Sinh sôi không ngừng? Trên đời này làm gì có thứ nào thật sự sinh sôi không ngừng chứ?

Thanh niên kia nói xong, hắn mang theo búa lớn hung hăng đập xuống.

Từ trên cây búa tản ra ánh sáng vô lượng.

Khủng bố đến cực hạn.

Ầm một tiếng, cực viên xung quanh thanh niên kia lập tức bị vỡ nát bét, cùng lúc đó các loại tài liệu mà Diệp Hạo chôn gần đó cũng hao hết.

Đập xuống một búa, thanh niên kia dùng ánh mắt tràn đầy dữ tợn mà nhìn Diệp Hạo.

- Chuyện của Bàn Thiên ta mà cũng dám quản? Ta thấy ngươi chán sống rồi đấy.

Ngay khi tiếng nói vừa rơi xuống, thanh niên kia ném mạnh cây búa về phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo hừ lạnh một tiếng.

Bàn Thiên quá ngạo mạn.

Điều này khiến trong lòng hắn khá khó chịu.

Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện Thiên Địa Lư Đồng, tiếp lấy hắn đánh Thiên Địa Lư Đồng ra ngoài.

Răng rắc!

Khi hai bên đụng vào nhau, trận tự bốn phía đều vặn vẹo, nhưng sau một khắc Thiên Địa Lư Đồng lại nhanh chóng rơi xuống.

Diệp Hạo lảo đảo về sau vài bước, hắn nhìn Bàn Thiên ở xa xa, ánh mắt lộ ra tia ngưng trọng.

Bàn Thiên còn mạnh hơn hắn tưởng tưởng.

- Cùng ra tay.

Nữ Đế nói xong trong miệng phát ra tiếng gào như long ngâm.

Diệp Hạo nhìn Nữ Đế một cái rồi cũng vận cụng Long Khiếu Âm Ba Công.

Hai người hỗ trợ lẫn nhau, hóa thành lực lượng sóng âm kích động sóng gió ngập trời.

Từ mi tâm Bàn Thiên xuất hiện một ấn ký kim sắc, ấn ký kim sắc giống như một thế giới sâu thẳm, vô luận có bao nhiêu lực lượng sóng âm đều bị thôn phệ sạch sẽ.

- Ấn ký Khai Thiên nhất tộc.

Sắc mặt Nữ Đế hơi đổi một chút.

- Gia tộc này không phải đã sớm biến mất rồi sao?

Diệp Hạo có chút kinh hãi.

Khai Thiên nhất tộc chính là sinh linh từ thời thiên địa lúc sơ khai.

Thực lực cường đại, có một không hai trong lịch sử.

- Thực tế Khai Thiên nhất tộc đi ra cửu vực để tới Thiên Ngoại.

Nữ Đế nghiêm mặt nói.

- Đã hiểu.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi nói.

- Ra tay đi.

Ngay trong nháy mắt, khí thế của Nữ Đế tăng mạnh như bão tố.

Nàng vận dụng bí thuật của gia tộc nàng, cả người trở nên uy nghiêm khó lường.

Khi tức tử sắc tung hoành cuồn cuộn khắp thiên địa.

Nàng giống như chiến thần từ thời thượng cổ, nắm chuôi trường mâu giết tới.

Nhưng thực lực của nàng nhìn chung vẫn không bằng Bàn Thiên, một búa của Bàn Thiên đủ để bức Nữ Đế lui lại mấy bước, thế nhưng sau một khắc nàng lại lần nữa vọt lên.

Không nói lui.

Chỉ có chiến.

Đấu pháp của Nữ Đế khiến Diệp Hạo cũng phải sôi trào nhiệt huyết.

- Giết.

Diệp Hạo cũng vận dụng bí thuật, mang theo Thiên Địa Lư Đồng phóng tới.

Thiên Địa Lư Đồng phun ra tia sáng như nhật nguyệt, mơ hồ tràn ngập âm thanh tuyên cổ.

Nhưng Bàn Thiên quá cường đại.

Cho dù đối mặt với Diệp Hạo và Nữ Đế, hắn vẫn có thể chống lại thoải mái.

Cũng không biết qua bao lâu, Nữ Đế bị Bàn Thiên đánh lui, Nữ Đế định lần nữa xuất thủ nhưng lại pát hiện thân thể mình xuất hiện vết rạn.

- Diệp Hạo, ta không được.

Nữ Đế nhẹ nhàng nói.

Miếng da này của nàng không giữ được quá nhiều lực của bản tôn.

Bây giờ nếu không quay lại bản tôn, nàng sẽ bị huỷ diệt.

- Ngươi cứ trở lại bên người bản tôn đi.

Diệp Hạo nhìn Nữ Đế một cái nói.

- Về phần tên gia hoả này cứ giao cho ta là được.

- Không, ta giúp ngươi kéo dài thời gian.

Nữ Đế lắc đầu.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi, bất cứ lúc nào ta đều có thể rời đi.

Diệp Hạo nói xong lại ném ra một trận bàn.

Trận pháp trong trận bàn lập tức được khởi động, hoá thành một thế giới cách biệt nhốt Bàn Thiên ở bên trong.

Nữ Đế ngạc nhiên.

- Ngươi còn có đường lui?

- Nói nhảm, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta sẽ ngồi đây chờ chết với ngươi?

Diệp Hạo tức giận nói.

- Vậy ngươi bảo trọng.

Nữ Đế nhìn Diệp Hạo một cái thật sâu rồi quay người rời khỏi.

Diệp Hạo nhìn tiểu thể giới sắp tan rã, ánh mắt lướt qua một nụ cười thản nhiên.

- Bàn Thiên, chúng ta cùng vui vẻ đánh một trận.

Sau một khắc, tiểu thế giới kia ầm vang nổ tung.

Bàn Thiên vọt ra, khiến hắn ngạc nhiên là trước mặt hắn xuất hiện một nam tử xa lạ.

- Ngươi là ai?

Bàn Thiên có chút ngơ ngác.

Làm sao lại có nhiều tên muốn chịuhết như vậy?

Chỉ thấy nam tử xa lạ kia triệu hoá một cây cổ cầm rồi nhẹ nhàng gảy từng nhịp.

Cứ như vậy một lần,tâm thần Bàn lập tức trở nên cảnh giác.

Bởi vfi vừa rồi linh hồn của hắn tựa hồ đã bị chém một nhát.

- Ra tay đi.

Nam tử xa lạ thản nhiên nói.

- Ngươi là người đầu tiên chủ động khiêu khích ta.

Bàn Thiên nói xong trên mặt lộ ra thần sắc dữ tợn.

Hắn tự tin trong cùng giai, mình chính là vô địch.

Hắn luân động cây búa vọt tới nam tử kia.

Thế nhưng còn chưa xông tới được mấy bước, hắn đã bị cản trở.

Hắn tự tin mình ở cùng giai trong là vô địch.

Tiếng đàn như đao.

Hoá thành biển lớn mênh mông khiến hắn không thể nào vọt tới trước được.

Khuôn mặt Bàn Thiên trầm như nước.

Hắn mang theo búa lớn không ngừng mở đường.

Nhưng hắn vẫn không thể nào tiến lên dù chỉ một bước.

Điều này khiến Bàn Thiên nhận ra đối phương là cùng một cấp bậc với mình.

- Khai Thiên Nhất Kích.

Chậm chạp không thể đột phá, trong lòng Bàn Thiên cực kỳ tức giận.

Trên người hắn bạo phát ra ánh sáng chói mắt, cây búa trong tay rực rỡ tới mức chiếu sáng toàn bộ thương khung.

Khu búa lớn vọt về phía trước, hào quao trên cây búa tựa hồ hoá thành vĩnh hằng.

Tiếng đàn hoá thành biển lớn nhanh chóng bốc hơi, mắt thấy chuẩn bị tới gần vị kia, mười ngón tay vị kia gảy nhanh trên dây đàn.

Giờ khắc này vũ trụ tựa hồ cũng muốn nổ tung, va chạm kinh khủng khiến năng lượng tản ra cũng khiến chư thiên hoảng sợ, Bàn Thiên liên tục lui về phía sau mấy bước mới có thể ổn định được thân thể.

Hắn nhìn vị kia, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Đối phương làm sao có thể mạnh như vậy?

- Ngươi cảm thấy ngươi có tư cách biết?

Nam tử xa lạ hài hước nói.

Bàn Thiên giận tím mặt.

- Ngươi cho rằng bây giờ ngươi có thể thắng được ta sao?

Bàn Thiên nói xong lại giơ cao búa trong tay lên.

Cùng lúc đó khí tức trên người Bàn Thiên cũng xảy ra biến hoá.

Khí tức của hắn và búa lớn trở nên đồng nhất.

- Người búa hợp nhất.

Nam tử xa lạ nghiêm túc nói.

Nam tử xa lạ này không phải ai khác, chính là Diệp Hạo.

Hắn thay đổi tướng mạo, đồng thời dung hợp với ma thân, bằng không làm sao có thể chống lại Bàn Thiên chứ?

Nhưng giờ khắc này Diệp Hạo mơ hồ cảm thấy mình không thể tiếp nổi một kích này của Bàn Thiên.

- Thần Ma Vô Thượng Quyết.

Ngay trong nháy mắt Diệp Hạo thúc giục môn bí thuật này.

Lập tức, sức chiến đấu của Diệp Hạo tăng vọt lên.

Khi hắn lần nữa gảy cổ cầm, mây gió đất trời cũng thay đổi, cảm giác kiềm chế đáng sợ khiến sinh linh gần đó cũng phải lo lắng.

Kiếp Hồn thần khúc!

Đối tượng cửa thần khúc này chính là linh hồn của sinh linh.

Mà bây giờ Diệp Hạo muốn dùng đại chiêu, những sinh linh này cho dù cách rất xa cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Oanh!

Một chiêu của Diệp Hạo va chạm với người búa hợp nhất của Bàn Thiên.

Trong nháy mắt, sóng xung kích bùng nổ khiến một vài đại lão cũng phải nhìn về nơi này.

- Ai đang giao chiến?

- Cường độ công kích này chí ít cũng đạt tới Quá Khứ cảnh hậu kỳ.

- Khôgn ngờ là hai người trẻ tuổi.

- Làm sao có thể?

- Thế hệ tuổi trẻ làm sao có thể mạnh như vậy? Phải biết cho dù là đệ nhất Thiên Bảng Hoàn Vũ cũng không có thực lực này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận