Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2287: Quần Phương Trai

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Vậy thì chờ thôi.

Lâm Nguyệt Nhi nhẹ nhàng nói.

- Ta đã lấy được số thứ tự, các ngươi chỉ cần ở đây chờ là được.

Hồ Diệp Tùng đưa cho Lâm Nguyệt Nhi một mã số nói.

- Cảm ơn.

Lâm Nguyệt Nhi nghiêm túc nói.

- Việc nhỏ thôi.

Hồ Diệp Tùng cười nói.

- Ta có việc, đi trước.

Nói xong Hồ Diệp Tùng lập tức rời đi.

Đám người Lâm Nguyệt Nhi tìm một góc yên lặng chờ đợi.

- Ta đi dạo.

Diệp Hạo nói xong cũng rời đi.

Diệp Hạo dạo một vòng trong đại sảnh, cuối cùng cũng tìm được một chấp sự nói.

- Sở Hội Trưởng có ở đây không?

- Ngươi tìm Sở Hội Trưởng?

Chấp sự kia nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo cười cười trong tay xuất hiện một lệnh bài.

Nhìn thấy đẳng cấp trên lệnh bài, sắc mặt chấp sự kia không khỏi biến đổi.

- Không biết công tử là vị nào?

- Tông Chủ Viêm Hoàng Tông Diệp Hạo.

Sắc mặt chấp sự kia lại biến.

- Diệp Tông Chủ, xin chờ một lát.

Chấp sự kia nói gấp.

Viêm Hoàng Tông không phải thế lực Vương cấp Tông Môn, nhưng lại có nội tình Vương cấp Tông Môn.

Thần Vương?

Viêm Hoàng Tông có một người.

Hợp Thần đỉnh phong?

Viêm Hoàng Tông có hai.

Hợp Thần cao giai?

Viêm Hoàng Tông có ba.

Hợp Thần trung giai?

Viêm Hoàng Tông có bốn.

Hợp Thần sơ kỳ?

Viêm Hoàng Tông không có.

Trên thực tế cho dù Sinh Thần cấp Viêm Hoàng Tông cũng không có một người.

Tử Thần cảnh Viêm Hoàng Tông cũng không có bao nhiêu.

Chiến lực đứng đứng đầu của Viêm Hoàng Tông không hề kém hơn Vương cấp Tông Môn bình thường.

Nhưng trung kiên chiến lực Viêm Hoàng Tông lại đứt gãy.

Nhưng ngươi không thể nói Viêm Hoàng tông không phải Vương cấp Tông Môn?

Chỉ cần chiến lược đứng đầu của Viêm Hoàng Tông không đoạn tuyệt, như vậy Viêm Hoàng Tông cũng sẽ dần lớn mạnh lên.

Rất nhiều thế lực đều dự liệu được Viêm Hoàng tông sẽ cường đại.

Bởi vì Diệp Hạo vẫn đứng trong đó a.

Rất nhiều tu sĩ đoán nếu không có gì bất ngờ xảy ra tương lai Diệp Hạo có thể đặt chân đến Thần Vương.

Như vậy đến lúc đó Viêm Hoàng Tông sẽ có hai vị Thần Vương.

Khi đó Viêm Hoàng Tông có thể nhảy lên trở thành thế lực đứng đầu chân chính.

Không qua bao lâu chấp sự kia hiện thân mời Diệp Hạo tiến vào thư phòng của Sở Hương Linh.

- Diệp Hạo gặp qua Sở Hội Trưởng.

Sở Hương Linh nhìn Diệp Hạo, ánh mắt lóe lên nói.

- Diệp Tông Chủ, tiểu nữ tử không thể nhận nổi ngươi xưng hô thế đâu.

Diệp Hạo thế nhưng là Tông Chủ Viêm Hoàng Tông.

Bàn về địa vị Sở Hương Linh nàng cũng không sánh nổi.

- Dĩ nhiên đã đến phân hội trận đạo, ta lấy thân phận trận sư thôi.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

Sở Hương Linh nhìn Diệp Hạo thật sâu một cái mới nói.

- Không biết Diệp công tử đến đây có chuyện gì?

- Ta muốn thông qua Truyền Tống Trận của Trận Đạo Công Hội để tiến về Nam Vực.

- Cái này quá đơn giản.

Sở Hương Linh cười nói.

- Ta đây lập tức đưa Diệp công tử tới đó.

- Cái này vẫn không cần phiền phức tới Sở Hội Trưởng.

Diệp Hạo vội nói.

- Ngươi không muốn bại lộ thân phận?

Sở Hương Linh lập tức hiểu ý.

Diệp Hạo gật đầu.

- Cứ như vậy đi, ta để Tống chấp sự mang ngươi tới.

Sở Hương Linh ngay sau đó nói.

- Cám ơn.

Diệp Hạo nói khẽ.

Sở Hương Linh rất nhanh đã gọi tới chấp sự kia.

Sở Hương Linh đưa cho chấp sự kia một phong thư sau đó mở miệng nói.

- Ngươi mang theo Diệp công tử bọn họ đi qua.

- Tuân mệnh.

Chấp sự kia vội nói.

Chấp sự kia đi theo Diệp Hạo đi tới một nhóm người trong cả rừng người.

- Đi thôi.

- Đi đâu?

Mã Bưu hiếu kỳ hỏi.

- Đi Nam Vực.

- Bây giờ?

- Đúng vậy.

- Ngươi chắc không đùa chứ?

Mã Bưu nói xong đứng lên.

Tống chấp sự lúc này cười nói.

- Mọi người đi theo ta.

Đám người Lâm Nguyệt Nhi lúc này mới biết được Diệp Hạo thực sự tìm được quan hệ.

Mà khiến bọn hắn không ngờ tới Tống chấp sự mang bọn họ một đường đi xếp đầu tiên.

Tống chấp sự đưa một phong thư cho Trưởng Lão đóng giữ trận pháp, sau đó người kia vội vàng đứng dậy mời đám người Diệp Hạo tiến vào Truyền Tống Trận.

- Huynh đệ, ngươi tìm ai vậy?

Mã Bưu tò mò hỏi.

- Quan hệ này cũng quá cứng đi.

- Còn tốt.

Diệp Hạo cười đáp.

- Đúng rồi, còn chưa thỉnh giáo tôn tính đại danh các hạ.

Lâm Nguyệt Nhi nhẹ giọng hỏi.

- Diệp Thiên.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ một hồi nói ra biệt hiệu đã từng dùng.

Lâm Nguyệt Nhi nghĩ một hồi cũng không nghĩ ra Diệp Thiên là người thế nào?

Nam Vực!

Đi ra khỏi Truyền Tống Trận một đoàn người Diệp Hạo thẳng tiến tới Nam Đẩu Học Viện.

Bây giờ còn cách Nam Đẩu Học Viện chiêu sinh gần 3 tháng, bởi vậy đám người cũng không cần chú ý tới tốc độ.

Hôm nay mọi người đi tới Hồng Thái Thành.

- Ở Hồng Thái Thành ba ngày rồi tới Nam Đẩu Học Viện.

Mã Bưu nhìn một chút địa đồ, nói.

- Buổi tối hôm nay cứ thoải mái thư giãn một tí.

Chu Đào gật đầu.

- Các ngươi chơi thì chơi, đừng gây chuyện là được.

Lâm Nguyệt Nhi cảnh cáo nói.

Lâm Nguyệt Nhi biết rõ bọn người Mã Bưu muốn đi chỗ nào.

Đối với chuyện này nàng không phản cảm.

Bởi vì ở Thần Vực không có mấy nam tử không đi qua nơi đó.

- Yên tâm, ta vẫn có chứng mực.

Mã Bưu cười hắc hắc nói.

Nộp lệ phí vào thành xong Lâm Nguyệt Nhi đi tới một tửu lâu thuê một gian phòng.

Về phần Mã Bưu cùng Chu Đào cũng không có suy nghĩ về việc thuê phòng.

Bọn họ thế chuẩn bị qua đêm ở thanh lâu a.

- Đi đâu thế?

Diệp Hạo hỏi.

- Nổi danh nhất ở Nam Vực là Quần Phương Trai.

Mã Bưu cười nói.

- Quần Phương Trai chúng ta vào không được.

Chu Đào nhắc nhở.

- Chúng ta có thể nhìn ở cửa.

Mã Bưu trừng mắt nhìn.

- Ngươi có ý gì?

Chu Đào lật Mã Bưu một cái.

- Ngươi không biết nữ tử ở Quần Phương Trai đẹp bao nhiêu à?

- Chẳng lẽ còn đẹp hơn cả đội trưởng?

- Tướng mạo của đội trưởng chúng ta ở Quần Phương Trai chỉ có thể là trung thượng đẳng mà thôi.

- Thật không?

- Quần Phương Trai có Quần Phương Bảng, trên bảng có danh sách 100 tuyệt thế mỹ nữ, bàn về tư sắc không thua gì Bách Hoa trong Bách Hoa Các, bởi vậy ngươi có thể tưởng tượng ra tướng mạo của các nàng.

Mã Bưu trầm giọng nói.

- Quần Phương Trai mạnh như vậy?

- Thế lực đứng đầu Nam Vực, ngươi cho rằng đơn giản?

Mã Bưu nói đến đây đổi đề tài.

- Hôm nay nếu vận khí chúng ta tốt có khi còn có thể thấy được tuyệt thế mĩ nhân trên Quần Phương Bảng.

- Vậy phải đi nhìn một chút.

Chu Đào động tâm.

Diệp Hạo đương nhiên cũng không có dị nghị.

Dù sao cũng đi giải trí.

Đi nơi nào không phải đi?

Ba người Diệp Hạo đi tới Quần Phương Trai đã phát hiện ở đây đã sớm tấp nập.

Bất quá một đường thảm đỏ vào Quần Phương Trai lại không có mấy tu sĩ dám che chân.

- Lúc này ta có thể ngông nghênh đi vào thì tốt.

Mã Bưu hâm mộ nói.

- Muốn vào sao?

Diệp Hạo cười nói.

- Ai mà không muốn vào a?

Mã Bưu không cần suy nghĩ liền trả lời.

- Ta mang ngươi vào.

Diệp Hạo nói xong đi tới thảm đỏ.

Mã Bưu vội vàng kéo Diệp Hạo lại.

- Huynh đệ, đừng làm bậy.

- Ngươi không phải muốn đi vào sao?

Diệp Hạo chỉ vào cửa lớn Quần Phương Trai nói.

- Chúng ta không có tư cách vào.

Mã Bưu lập tức thấp giọng nói.

- Ai nói không có tư cách?

Diệp Hạo cười tủm tỉm nói.

- Tránh ra.

Đúng lúc này cách đó không xa truyền tới một tiếng quát lớn.

Diệp Hạo đang định nói bỗng một cây trường tiên quất tới mặt hắn.

Diệp Hạo tiện tay cầm trường tiên, lạnh lùng nhìn thanh niên kia nói.

- Ngươi dùng roi quất ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận