Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3180: Đường Phiên Phiên Tự Sát.

Diệp Hạo quá kinh diễm.

Nếu hắn ở đây, tương lai Nhân tộc sẽ có cơ hội trở thành bá chủ của chín vực.

Diệp Hạo nhìn lão Nhân Vương một cái.

- Từ khi lão Phủ chủ Tử Phủ nói cho ta biết hắn nhìn thấy được một góc tương lai của thiên địa, ngay khi biết được tin tức Nhân tộc bị huỷ diệt, ta vẫn luôn liều mạng cố gằng vì tộc của mình.

- Ta hãm hại lừa gạt, ta tự xuống giá mình, ta doạ dẫm bắt chẹt.

- Những việc nên làm hay không nên làm ta đều đã làm.

- Chỉ cần cho ta thêm một chút thời gian, ta sẽ chuẩn bị nhiều hơn, tân ngã cũng có thể đi được xa hơn.

- Đáng tiếc rằng tất cả đến quá vội vàng.

- Cũng may ta vẫn khá may mắn, tân ngã thuận lợi tăng lên Chúa Tể cảnh.

- Nhưng ta vẫn thua.

- Thê tử ta, bằng hữu ta, thuộc hạ ta, thần dân của ta, bị bắt đi.

Nói đến đây trên mặt Diệp Hạo tràn ngập vẻ mệt mỏi.

- Ta yêu tộc của mình, nhưng ta càng yêu người nhà của ta hơn.

- Ta không có lựa chọn nào khác.

- Hơn nữa, ta đã mệt rồi.

Lão Nhân Vương xúc động.

Hắn muốn tiến lên ôm Diệp Hạo, an ủi hắn.

Nhưng cánh tay hắn mới giơ cách tay lên một nửa, sắc mặt hắn đã thay đổi.

- Hài tử.

Lão Nhân Vương cao giọng nói.

Diệp Hạo giống như bọt biển tiêu tán theo gió trước mắt mọi người.

Không còn gì ở lại.

- Diệp Hạo.

Thái Dịch cực kỳ bi ai hô lớn.

Thiên kiêu kinh tài tuyệt diễm như vậy, cứ thế mà ra đi?

Tân ngã chỉ là võ đạo chi tâm của Diệp Hạo.

Tân ngã không phải là Diệp Hạo.

- Đây không phải là sự thật, đây không phải là sự thật, đây không phải là sự thật.

Trên một hành tinh hiu quạnh, Khinh La bất lực ngồi trên mặt đất, trong mắt nàng hoàn toàn trống rỗng, giống như mất đi màu sắc.

- Phu quân tâm tư kín đáo chu toàn, phu quân đi một bước tính ba bước, phu quân sao ngươi có thể chết chứ?

Tuyết Trích Tiên trong miệng tràn ra một tia máu tươi, phải biết đây chính là tâm huyết.

Tuyết Trích Tiên phải đau khổ đến mức nào mới có thể khiến trái tim không ngừng rỉ máu?

- Đây không phải là sự thật.

Nhân Ngư tộc Nam Cầm giống như bị rút cạn sức lực mà ngồi trên mặt mặt đất.

...

- Bây giờ ngươi hài lòng chưa?

Tân ngã âm trầm nhìn Âm Dương chúa tể,

Thần niệm Âm Dương chúa tể quét qua một lần lại một lần.

Ngay sau đó ánh mắt hắn rơi vào trên người mặc hắc bào.

Vị kia là Địa Phủ chúa tể.

Hắn mẫn cảm với linh hồn hơn bất kỳ ai.

Nam tử mặc hắc bào gật đầu với Âm Dương chúa tể một cái.

Âm Dương chúa tể hất ống tay áo lên, ngàn vạn dặm địa phận Viêm Hoàng tông lại trở về Thần vực.

Tướng sĩ Viêm Hoàng tông đồng loạt bay ra.

Trên mặt hắn tràn ngập vẻ mờ mịt.

Tốc đọ của Âm Dương chúa tể thực sự quá nhanh, bọn họ còn chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì?

Lại nói Âm Dương chúa tể.

Hắn thả Viêm Hoàng tông ra rồi hài hước nhìn tân ngã một cái mới xoay người rời khỏi.

Sau khi Âm Dương chúa tể rời khỏi, các Chúa Tể còn lại cũng lần lượt biến mất.

Trong lòng tân ngã có chút bực bội.

Nhưng hắn cũng không nói gì.

Tiếp theo tân ngã đi đến Thất Môn vực, Lục Đạo vực, Ngũ Hành vực, Tứ Phương vực, Tam Tài vực, Âm Dương vực, Sơ Thủy vực chém giết hết những tên dám tham gia cuộc chiến thanh lý Nhân tộc rồi mới trở lại Viêm Hoàng tông.

Toàn bộ Viêm Hoàng tông đều bao phủ không khí bi ai.

Bọn họ giống như bị rút mất tuỷ sống, toàn thân đều không hề có khí lực.

Ở trong đại điện, tân ngã gặp được Đường Phiên Phiên đang khóc cạn nước mắt.

- Hắn còn có thể trở về không?

Đường Phiên Phiên ngẩng đầu hỏi.

Thật ra trong lòng nàng đã có đáp án.

Nhưng nàng vẫn muốn biết.

- Viêm Hoàng tông là tâm huyết mà một đời hắn. lập nên, chẳng lẽ ngươi không quan tâm sao?

Tân ngã trầm giọng hỏi.

- Không có hắn, ta sống còn có ý nghĩa gì?

Đường Phiên Phiên đắng chát vô cùng nói.

- Bản tôn vì sao tự sát, nguyên nhân ngươi phải biết.

Tân ngã nhìn Đường Phiên Phiên gằn từng chữ nói.

- Hiện tại nguy cơ của Nhân tộc còn chưa được giải quyết, ngươi không được mất tinh thần.

- Diệp Hạo là toàn bộ thế giới của ta, hắn không có ở đây, ta cũng không muốn sống nữa.

Nói đến đây Đường Phiên Phiên vừa rơm rớm nước mắt vừa hỏi.

- Ta muốn hỏi ngươi lần cuối, hắn có thể trở về hay không?

- Ngươi đã từng nghe qua một câu?

- Câu gì?

- Nhớ mãi không quên, tất có vang vọng.

- Ý của ngươi là…?

- Bản thể kinh tài tuyệt diễm, cuối cùng cũng sẽ có một ngày, hắn lấy tư thái vô địch mà trở về.

Tân ngã nhẹ nhàng nói.

- Mà việc bây giờ ngươi cần làm là bảo vệ Viêm Hoàng tông cẩn thận đến lúc hắn trở về.

Đường Phiên Phiên buồn bã lắc đầu.

- Ta biết hắn sẽ không trở về, nếu hắn đã không còn, ta sống làm gì nữa?

Nói đến đây khoé miệng Đường Phiên Phiên tràn ra một tia máu tươi.

Tự đoạn tâm mạch.

Thấy một màn như vậy, tân ngã vung tay lên, năng lượng sinh mệnh mênh mông liền tràn vào trong cơ thể Đường Phiên Phiên.

Sinh mệnh chi hoả sắp tắt của Đường Phiên Phiên lập tức bị đốt cháy trở lại.

- Ngươi cứu ta làm cái gì?

Đường Phiên Phiên không thèm để ý đến hình tượng mà ngồi thẳng xuống đất.

- Trước khi bản tôn vẫn lạc đã giao ngươi lại cho ta, ngươi tuyệt đối không thể có việc gì, ta phải bảo vệ ngươi chu toàn.

Tân ngã trịnh trọng nói.

Đường Phiên Phiên không hề đáp lại.

Đôi mắt nàng trống rỗng, giống như thể xác không hề có linh hồn.

Rơi vào đường cùng tân ngã đành phải đi tìm Hạo Nguyệt.

Hạo Nguyệt là phó tông chủ Viêm Hoàng tông.

Đáng tiếc rằng Hạo Nguyệt cũng chẳng khác gì Đường Phiên Phiên, chuyện của Viêm Hoàng tông nàng không muốn quản, cũng không muốn tham gia vào nữa.

Tân ngã đành phải đi tìm Khinh La.

Trong lúc cực kỳ bi ai, Khinh La đành đáp ứng quản lý Viêm Hoàng tông.

Nhờ có Khinh La kéo lên, dần dần Viêm Hoàng tông mới khôi phục lại sinh cơ.

...

Thiên Cung.

Đại chiến lần này, Thiên Cung bị thiệt hại rất lớn.

Lúc này Thiên Cung đang được xây dựng lại.

Hôm nay Cung chủ Thiên Cung đi tới động phủ của Hạo Thương.

Khi nàng nhìn thấy bộ dáng của Hạo Thương, nàng không khỏi nhíu mày.

- Hạo Thương, ngươi cả ngày say rượu, không thèm tu hành, lý do là gì?

- Huynh đệ ta đi rồi, ta khó chịu.

Hai mắt Hạo Thương đỏ ửng nói.

Nếu không có Diệp Hạo, Hạo Thuogn căn bản không thể đi đến được ngày hôm nay, hơn nữa dù Diệp Hạo lọt vào Chí Tôn bảng, Diệp Hạo vẫn xưng huynh gọi đệ với hắn.

Điều này khiến Hạo Thương cực kỳ cảm kích.

Phải biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, hắn chưa chắc có thể làm được giống Diệp Hạo.

Chí tôn đấy.

Toàn bộ Nhân tộc cũng chỉ có một người duy nhất, hơn nữa còn là chí tôn cường đại nhất.

Thế mà vẫn nguyện ý xưng huynh gọi đệ với hắn?

Như vậy phải tình nghĩ thế nào?

Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại vẫn lạc.

Chuyện này khiến trong lòng hắn cực kỳ đau buồn.

- Người chết không thể sống lại.

Cung chủ Thiên Cung khẽ thở dài.

- Cung chủ, ta hận, ngươi biết không? Cho dù ta liều mạng tu hành, ta cũng không thể giúp huynh đệ ta báo thù được.

Hạo Thương vò đầu bứt tai nói.

Phải biết người ép Diệp Hạo chết là Chúa Tể.

Cả đời này Hạo Thương cũng không thể nào đạt tới độ cao này.

Nếu không đạt được, vậy làm sao có thể báo thù được chứ?

Cung chủ Thiên Cung há to miệng, cũng không biết thuyết phục thế nào.

- Một ngày nào đó ta sẽ tự tay giết chết Âm Dương chúa tể.

Khi câu nói này vang lên, vô luận Hạo Thương hay Cung chủ Thiên Cung đều chấn động.

Bọn họ khiếp sợ phát hiện một bóng ngừoi đứng ở bên cạnh bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận