Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3337: Hệ Thống Truyền Thừa

Nghe đến đây, trên mặt Diệp Hạo không hề có một chút ngoài ý muốn gì.

Bởi vì từ đầu hắn đã cảm thấy tu vi ba đại đạo của Đế Cơ đều đạt đến Tương Lai cảnh cao cấp.

- Mặt khác, đại đại thiên hà Hồn Thiên của Đế Cơ lại sắp đột phá.

Tiếp đó Khương Sùng Minh tuôn ra một tin tức kinh người.

- Tương Lai cảnh đỉnh phong sao.

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

- Con đường của ngươi vẫn còn rất xa.

Khương Sùng Minh thấm thía nói.

- Ta muốn truyền thừa của ngươi.

Sau một hồi trầm mặc Diệp Hạo nhìn Khương Sùng Minh nói.

- Được.

Khiến Diệp Hạo không ngờ rằng Khương Sùng Minh không chút do dự mà truyền đại đạo cho mình.

Ngoài bản nguyên công pháp của hắn, Khương Sùng Minh còn truyền thụ cho hắn những thần thông từng giai đoạn cùng với rất nhiều truyền thừa khác.

- Những truyền thừa này đều là do ta thu thập sửa chữa, ta nghĩ ngươi có thể sử dụng.

Khương Sùng Minh vừa cười vừa nói.

Diệp Hạo nhìn Khương Sùng Minh trầm mặc không nói.

Nếu như trước đó Khương Sùng Minh vẫn còn cất giữ, như vậy lúc này Khương Sùng Minh không còn để lại chút nào nữa.

Vì sao?

Chẳng lẽ Khương Sùng Minh đã coi mình là đệ tử chân truyền rồi sao?

Đáng lý ra sẽ không nên như vậy.

Chẳng lẽ Khương Sùng Minh không biết hắn là tu sĩ thiên hà Cửu Thiên hay sao?

Một khi thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Cửu Thiên phát sinh xung đột, Diệp Hạo nhất định sẽ đứng ở bên thiên hà Cửu Thiên.

Như vậy, Khương Sùng Minh không tiếc hết thảy mà bồi dưỡng mình làm cái gì?

- Trong lòng ngươi có thắc mắc, đúng không?

Khương Sùng Minh nhẹ giọng hỏi.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

- Có một số việc, tương lai ngươi tự nhiên sẽ biết rõ, đối với ngươi bây giờ mà nói, nắm bắt toàn bộ những cơ hội có được, không ngừng tăng thực lực bản thân lên mới là con đường chính xác nhất.

Khương Sùng Minh chậm rãi nói ra.

- Ta hiểu.

Diệp Hạo ngỏ ý cảm ơn với Khương Sùng Minh rồi rời khỏi.

Đối với Diệp Hạo mà nói, chuyến đi lần này thu hoạch được rất nhiều.

Hắn ngoại trừ có thể liên lạc với tân ngã ra còn được toàn bộ truyền thừa của Khương Sùng Minh.

Tuyệt đói không nên xem thường những truyền thừa này.

Truyền thừa được Khương Sùng Minh sửa lại cũng tương đương với truyền thừa của một thế lực siêu nhiên.

Mà những truyền thừa này cuối cùng đều sẽ hoá thành thực lực của Diệp Hạo.

Đương nhiên những truyền thừa này cũng trợ giúp rất nhiều cho thuộc hạ Nghịch Thiên nhất mạch của Diệp Hạo.

Có thể nói Khương Sùng Minh đã giúp Diệp Hạo giải quyết rất nhiều vấn đề.

Đợi đến khi Diệp Hạo về tới Đan các, Chu Cao Đức đang lo lắng đi vòng vòng ở chỗ tu hành của Diệp Hạo.

Vì sao?

Cốc chủ Dược Vương cốc Trọng Bắc Dược, Các chủ Hồi Xuân các Hoa Đình Lan đều đã mang đệ tử trong tông môn đến Đan các từ lâu.

Nhưng Diệp Hạo bên này lại mất tích.

Vấn đề là Dược Vương cốc và Hồi Xuân các có thể tin sao?

Bọn họ cảm thấy là do Đan ác không muốn chia sẻ tâm đắc đan đạo của Diệp Hạo.

Khi hai bên cải vã một hồi, Dược Vương cốc và Hồi Xuân các không ngờ lại hạ lệnh, chỉ trong thời gian ngắn, trăm vạn tướng sĩ đã bao vây xung quanh Đan các, hơn nữa dần dần cũng có càng nhiều tu sĩ chạy tới đây.

Định đại chiến một trận sao?

Chu Cao Đức biết rõ nội tình Đan các, nói thật hắn không ngại Dược Vương cốc và Hồi Xuân các.

Chỉ là hắn không muốn xảy ra cuộc chiến không cần thiết giữa các đan sư.

- Các chủ, Diệp công tử vẫn chưa có tin tức gì sao?

Tô Như Huy từ ngoài đi vào, trên trán hắn đầy mồ hôi.

Chu Cao Đức đang định nói gì đó nhưng lại đột nhiên mãnh liệt cảm nhận được cái gì đó.

Đó là dấu vết của chấn động không gian.

- Các chủ, phải để ngươi chờ lâu rồi.

Âm thanh của Diệp Hạo vừa vang lên, thân ảnh của hắn cũng xuất hiện ở nơi này.

- Ngươi đi đâu vậy?

Chu Cao Đức cười khổ hỏi.

- Đi làm một chút chuyện riêng.

Diệp Hạo nhìn Chu Cao Đức nói.

- Bây giờ đi giảng đạo thôi.

- Đại quân Dược Vương cốc và Hồi Xuân các đang áp đảo.

Tô Như Huy khổ sở nói.

- Dược Vương cốc và Hồi Xuân các thì tạo được sóng gió gì chứ.

Diệp Hạo dùng ánh mát sáng như đuốc nói.

- Các chủ, ngươi nói đúng không?

Chu Cao Đức gật đầu nói.

- Đan các vẫn có năng lực khống chế mọi chuyện.

Tô Như Huy không khỏi giật mình nói.

- Các chủ, chẳng lẽ Đan các vẫn còn át chủ bài mà ta không biết?

- Lão Các chủ vẫn còn.

Chu Cao Đức thản nhiên nói.

Sắc mặt Tô Như Huy đại biến.

Làm sao có thể?

Năm đó lão Các chủ không phải đã chết rồi sao?

Lão Các chủ nếu còn, Trọng Bắc Dược và Hoa Đình Lan làm sao dám tự lập tông môn chứ.

- Lão Các chủ biết rõ tính cách của Trọng Bắc Dược và Hoa Đình Lan, hai bọn họ tuyệt đối sẽ không muốn làm kẻ dưới của người khác.

Chu Cao Đức nhìn Tô Như Huy nói.

- Lão Các chủ ra mặt đàn áp đương nhiên sẽ không cho hai người bọn họ tự lập tông môn, thế nhưng dựa vào tư lịch của hai người bọn họ chắc chắn sẽ có được địa vị vô cùng quan trọng ở Đan các, đến lúc đó Đan các nếu muốn cùng chung một tiếng nói tuyệt đối không thể nào làm được.

- Bởi vậy lão Các chủ mới bỏ mặc cho hai người bọn họ tự lập tông môn?

Tô Như Huy lập tức hiểu ra.

- Đây cũng là lý do vì sao những năm này ta lại dung túng cho Dược Vương cốc và Hồi Xuân các.

Chu Cao Đức khẽ mỉm cười nói.

- Thế nhưng Trọng Bắc Dược và Hoa Đình Lan đều đạt đến cảnh giới của lão Các chủ năm đó, hiện tại dù lão Các chủ có ra mặt, hai người kia chưa chắc đã nghe theo lệnh của lão Các chủ.

Ngay sau đó Tô Như Huy nghĩ tới một vấn đề.

- Bây giờ lão Các chủ chỉ cách Kim Thế cảnh đỉnh phong còn một bước mà thôi.

Chu Cao Đức nhàn nhạt nói.

Đầu tiên Tô Như Huy giật mình, ngay sau đó lại mừng rỡ.

Kim Thế cảnh hậu kỳ và Kim Thế cảnh đỉnh phong chỉ cách một bước nhưng lại là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt nhau.

Điều này đại biểu cho việc lão Các chủ đã đi đến điểm cuối trong cảnh giới Kim Thế cảnh hậu kỳ.

- Các chủ, ngươi giấu cũng thật sâu.

Tô Như Huy chỉ Chu Cao Đức nói.

- Ta cần ngươi phối hợp ta diễn kịch.

Chu Cao Đức ha ha cười nói.

- Ta vẫn luôn cảm thấy, Các chủ ngươi đi theo con đường trung nghĩa chứ?

Chu Cao Đức cười không nói.

Có thể đi đến cái cảnh giới Kim Thế cảnh này, ai lại là hạng người dễ đoán chứ?

- Chúng ta ra ngoài thôi.

Lúc này Diệp Hạo mở miệng nói.

- Mời.

Chu Cao Đức ra dấu xin mời.

Khi thân ảnh của Diệp Hạo xuất hiện ở trên không trung, hắn liền tản ra một chút khí thế của mình.

Nhưng chỉ từng này thôi đã khiến toàn bộ tu sĩ Đan các đều cảm thấy không thể chịu nổi.

Tựa hồ Diệp Hạo là chúa tể, là trời xanh, là chấp pháp giả.

- Diệp công tử.

Ngay khi Trọng Bắc Dược thấy Diệp Hạo liền phất tay cho cao thủ Dược Vương cốc lui ra phía sau.

- Diệp công tử.

Hoa Đình Lan cũng ra lệnh cho cao thủ Hồi Xuân các lui ra phía sau.

Ngay sau đó hai vị này mang theo gần mọt trăm đệ tử đến cạnh Diệp Hạo.

- Diệp công tử, ngươi không sao chứ?

Trọng Bắc Dược ân cần hỏi.

Trọng Bắc Dược biết quá rõ giá trị của Diệp Hạo, nếu Diệp Hạo gia nhập Dược Vương cốc, Dược Vương cốc chắc chắc sẽ trở thành thế lực đứng đầu Đệ Bát vực.

Không sai.

Thế lực đứng đầu.

Bây giờ, toàn bộ chí tôn thiên hà Hồn Thiên đều ở Đệ Cửu vực đấy.

- Không sao, hai vị, bây giờ mang theo người của các ngươi vào Đan các, ta sẽ bắt đầu giảng đạo.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Chờ đã.

Lúc này một đệ tử Dược Vương cốc đứng dậy.

- Đại Dược, trở về.

Trọng Bắc Dược lạnh lùng quát lớn.

Tôn Đại Dược dùng ánh mắt tràn ngập nóng bỏng mà nhìn Diệp Hạo.

- Ta nghe Cốc chủ nói ngươi là đệ nhất đan đạo, nhưng ta không tin.

- Sau đó thì sao?

- Bây giờ hai chúng ta so tài thử đan đại chi khí của ai tinh thuần hơn, thế nào?

Tôn Đại Dược khiêu khích hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận