Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1582: Khuất nhục

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-----------------

Khi rơi xuống, mắt Hoàng Kim Bạo Viêm vẫn gắt gao nhìn Diệp Hạo.

Hắn muốn biết Diệp Hạo vận dụng Thân Pháp như thế nào?

Thế nhưng sau một khắc thân ảnh Diệp Hạo lại xuất hiện trước mặt hắn.

Lần này, Hoàng Kim Bạo Viên tập trung đề phòng.

Nhưng tốc độ hắn xuất thủ vẫn không nhanh như Diệp Hạo.

Hoàng Kim Bạo Viên lại một lần nữa bị đánh đến phun máu.

Mà lúc này, ánh mắt Hoàng Kim Bạo Viên nhìn Diệp Hạo tràn đầy sợ hãi.

Một lần ngăn cản không được có thể thông cảm, hai lần ngăn cản không được có thể nói ngoài ý muốn, thế nhưng ba lần liên tục không đỡ nổi đã nói lên vấn đề.

Nhục thân Hoàng Kim Bạo Viên mạnh hơn Diệp Hạo, nhưng cũng không có nghĩa hắn có thể không cần nhìn công kích của Diệp Hạo.

Mắt thấy quyền thứ tư của Diệp Hạo lại muốn đánh vào trên người Hoàng Kim Bạo Viên, hắn phát hiện khí thế trên người đối phương lấy một tốc độ kinh khủng mà gia tăng.

Bất quá hắn vẫn xuất thủ.

Nhưng lực phản chấn to lớn lại cắt nát quyền đầu của Diệp Hạo.

Diệp Hạo cúi đầu nhìn thoáng qua nắm đấm đang chảy máu tươi rồi lại nhìn Hoàng Kim Bạo Viên cách đó không xa.

Giờ khắc này, toàn thân trên dưới Hoàng Kim Bạo Viên tràn ngập khí tức cuồng dã.

Nóng bỏng.

Dữ tợn.

Khát máu.

- Diệp Hạo, ngươi đã thành công chọc giận ta.

Hoàng Kim Bạo Viên nhìn Diệp Hạo chằm chằm, nói.

- Kích hoạt huyết mạch sao?

Diệp Hạo nghi ngờ nói.

- Kích hoạt Viễn Tổ Huyết Mạch chiến lực ta tăng vọt gấp mấy lần.

Hoàng Kim Bạo Viên chỉ Diệp Hạo nói.

- Dù tốc độ ngươi có nhanh thì như thế nào?

Đến hiện tại Hoàng Kim Bạo Viên đều không biết Diệp Hạo không phải bởi vì tốc độ tăng mà làm thương tổn được hắn, mà bởi vì vừa nãy Diệp Hạo vận dụng Thời Gian Áo Nghĩa.

- Ngươi có Viễn Tổ Huyết Mạch? Chẳng lẽ ta không có?

- Ngươi cũng có?

Hoàng Kim Bạo Viên giật mình nói.

Diệp Hạo nhếch miệng.

Hoàng Kim Bạo Viên có ý gì?

Chẳng lẽ chỉ cho phép mình hắn nắm giữ?

Bất quá Diệp Hạo cũng thật không có.

Nhưng Diệp Hạo khác biệt.

Theo lấy việc Diệp Hạo vận chuyển Thần Thể, toàn thân hắn đều chảy xuôi khí tức thần thánh.

Cường giả bốn phía nhìn thấy khí tức chảy xuôi trên người Diệp Hạo, toàn bộ đếu chấn kinh.

Bởi vì giờ khắc này, Diệp Hạo cho bọn họ một loại cảm giác Chí Cao Vô Thượng.

Diệp Hạo phảng phất như Thượng Thiên Chi Tử.

Trong mắt Hoàng Kim Bạo Viên lộ ra thần sắc chấn kinh.

Hắn cảm giác được huyết mạch minh bị áp chế.

Làm sao có thể?

Bản thân Huyết Mạch là Hoàng Kim Bạo Viên đó.

Dù Thời Thượng Cổ cũng có bài danh cực kì cao a!

Trong mắt Diệp Hạo lộ ra một tia trào phúng.

Dế nhũi không có kiến thức!

Mà khi Diệp Hạo tiến lên một bước, Hoàng Kim Bạo Viên cũng lảo đảo lui một bước, cùng lúc đó tâm tư muốn thuần phục dâng lên trong lòng.

Thần phục?

Không!

Ta là Hoàng Kim Bạo Viên Nhất Tộc cao quý!

Ta làm sao có thể thần phục một tên Nhân Tộc?

Nội tâm Hoàng Kim Bạo Viên đang gào thét.

Thế nhưng khi Diệp Hạo tiến lên phía trước một bước, tâm tư thuần phục trong lòng hắn càng sâu.

Tâm thần Hoàng Kim Bạo Viên chấn động, Diệp Hạo lập tức xuất thủ.

- Nhìn một quyền ta phá ngươi.

Diêp Hạo cao giọng nói.

Một quyền thanh thế cuồn cuộn;

Một quyền bao phủ Thiên Địa;

Một quyền không thể địch lại.

Hoàng Kim Bạo Viên cảm thụ được một quyền của Diệp Hạo, hai mắt cũng đỏ lên.

Hắn huy động pháp lực toàn thân đến cực hạn.

Đón một quyền Diệp Hạo đánh tới.

Phốc!

Nắm đấm Hoàng Kim Bạo Viên bị chấn nát sau đó lực lượng kinh khủng dọc theo cánh tay hắn vô tình đánh vào bên trong lục phủ ngũ tạng.

Thân thể hắn như hạt đậu nổ lên không ngừng.

Đợi đến lúc rơi xuống đất cũng hôn mê ngất đi.

Toàn trường xôn xao!

Không ai ngờ Hoàng Kim Bạo Viên vừa mới áp chế Diệp Hạo sẽ bị một quyền của Diệp Hạo K.O.

- Một quyền của Diệp Hạo không hề đơn giản.

- Ta cảm nhận được lực lượng Tử Vong trong dó.

- Tử Vong lực cấp bậc này sao Diệp Hạo có thể chạm đến chứ?

- Không nên thể dùng lẽ thường để phán đoán hắm.

Trên thực tế, một quyền này Diệp Hạo dung hợp Tử Kinh lực lượng.

Nếu không, cũng không thể bộc phát ra uy lực như vậy.

Diệp Hạo liếc qua Hoàng Kim Bạo Viên rồi nhìn về phía lão Hoàng Kim Bạo Viên.

Lão Hoàng Kim Bạo Viên vung tay lên khống chế Hoàng Kim Bạo Viên vào trong tay.

- Dựa theo quy củ Hoàng Kim Bạo Viên nhất tộc ta sẽ rời khỏi.

- Ta cũng dựa theo chuyện trước đó đã nói chỉ giết ba thành Thông Thiên Viên nhất tộc.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Tiền bối.

Lão Viên biến sắc.

- Xin lỗi.

Lão Hoàng Kim Bạo Viên nhẹ nhàng lắc đầu.

-Mi huynh.

Lão Viên vội vàng nhìn về phía lão giả bên cạnh.

Chỉ thấy lão giả người đầy lông tóc khẽ thở dài.

- Ngươi cảm thấy ta đứng ra có tác dụng sao?

Vô dụng!

Trái tim Lão Viên không khỏi chìm xuống.

- Diệp Hạo, có lẽ chúng ta có thể nói chuyện.

Diệp Hạo cười cười.

- Ta nguyện ý xuất ta tài nguyên mua lại tính mệnh tộc nhân chúng ta.

- Tài nguyên phủ khố lấy ra một nửa.

- Được.

Lão Viên cắn răng nói.

- Một phân thân của ta sẽ theo ngươi tiến về phủ khố Thông Thiên Viên nhất tộc.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Đợi đến lúc chúng ta lấy được một nửa tài nguyên trong phủ khố ngươi cũng sẽ chỉ chém giết hai thành tộc nhân các ngươi.

- Làm sao còn muốn giết?

- Nếu các ngươi lấy toàn bộ phủ khố Thông Thiên Viên nhất tộc ra, chúng ta chỉ giết một thành tộc nhân các ngươi

Diệp Hạo nhìn Lão Viên nói.

Lão Viên nghe được như thế đã hiểu vô luận như thế nào, Diệp Hạo cũng muốn giết tộc nhân Thông Thiên Viên nhất tộc hắn.

- Diệp Hạo, ngươi đừng quá phận.

Lão Viên tức giận nói.

- Quá phận?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Khi Thông Thiên Viên nhất tộc các ngươi đánh giết Nhân tộc sao không nói bản thân quá phận? Hôm nay nếu không phải Bạo Viên tiền bối ở đây ngươi cảm thấy ta sẽ giảm mục tiêu xuống sao? Đừng ngây thơ, lúc đầu các chém giết nhân tộc bọn ta như thế nào.

Lão Viên lúc này mới nhớ tới Diệp Hạo lúc trước có nói.

Hắn từng nói qua chém giết ba thành tộc nhân Thông Thiên Viên rồi lại nói chuyện bồi thường.

Nếu vậy, Lão Hoàng Kim Bạo Viên vẫn tạo ra một chút tác dụng.

Trong lòng Lão Viên không khỏi dâng lên từng đợt bi ai.

- Bảy thành.

Lão Viên cầu khẩn nhìn Diệp Hạo nói.

- Thế nào?

- Ngươi không có quyền mặc cả.

Diệp Hạo lạnh lùng đáp lại.

Lão Viên lập tức giống như bị rút hết khí lực toàn thân.

- Giết.

Long Quang Diệu lúc này vung tay lên ra lệnh.

72 vạn đại quân hóa thành 70 đạo sắt thép chảy ngang xuất phát tới lãnh địa Thông Thiên Viên Nhất Tộc.

Lão Viên nhìn thấy một màn này, vội nói.

- Dừng tay.

Thần niệm Long Quang Diệu nhìn chằm chằm Lão Viên, nói.

- Lão Viên, nếu ngươi lại kéo dài thời gian không chịu bồi thường, chúng ta cũng dựa theo ước định giết ba thành tộc nhân các ngươi.

Lão Viên lúc này như người trong mộng mới tỉnh, lập tức nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta đây đi lấy tài nguyên.

Hắn không muốn xuất thủ.

Chưa đề cập đến Bán Thần sau lưng Diệp Hạo, vẻn vẹn mỗi một mình Diệp Hạo thôi, hắn cũng không phải đối thủ, hắn vẫn chưa quên cảnh tượng Diệp Hạo đánh chết Lão Ma.

Lão Viên biết bản thân nếu vẫn lạc, Thông Thiên Viên nhất tộc dù không có Nhân tộc xuất thủ cũng sẽ bị các thế lực khác nuốt mất.

Bởi vậy dù khuất nhục nữa, Lão cũng phải đáp ứng điều kiện của Diệp Hạo.

Không qua bao lâu, phân thân Diệp Hao theo Lão Viên trở về, phân thân ném Càn Khôn Túi cho Diệp Hạo, hắn kiểm tra một cái rồi lại ném cho Long Quang Diệu.

- Dựa theo quy củ, chỉ giết hai thành.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ta tới chỉ huy.

Long Quang Diệu nói khẽ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận