Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2603: Ngươi Là Tù Binh

Nghe chó con nói như vậy Diệp Hạo nào còn dám sử dụng Kim Cương quyển nữa?

Đây cũng không phải là chuyện đùa?

- Kim Cương quyển quá quan trọng, không thể tùy tiện sử dụng được.

Chó con cảnh cáo nói.

- Bởi vậy trước khi ta trở thành cường giả cấm kỵ, ngươi cũng đừng quá pháp lối.

- Không phải Kim Cương quyển có thể chống lại cường giả cấm kỵ sao?

Diệp Hạo hỏi.

- Kim Cương quyển đúng thật là có thể chống lại cường giả cấm kỵ, nhưng sau khi ra tay kết quả chính là ta sẽ bị bại lộ.

Chó con thong thả nói.

- Nếu bại lộ quan hệ giữa ngươi và Ma Tôn, bại lộ quan hệ giữa ta với ngươi, ta tin ngươi sẽ bị rất nhiều người truy sát.

- Vậy khi ngươi trở thành cường giả cấm kỵ ta có thể oanh sát tứ phương được không?

Diệp Hạo sau một hồi yên lặng hỏi.

- Nếu ta đặt chân đến cảnh giới đó thì tiểu tử ngươi có thể xông pha ở Thần vực.

Chó con cười lớn nói.

Con mắt Diệp Hạo không khỏi híp lại.

Lúc chó con nói ra câu này, trong lời nói tràn đấy sự tự tin.

Từ đó cũng giúp Diệp Hạo nhận ra dù trong cấp độ cường giả cấm kỵ chó con cũng thuộc hàng tuyệt đỉnh. Có thể tưởng tượng được một khi Viêm Hoàng tông có một cường giả cỡ này che chở mà nói thật sự có thể hoành hành không sợ.

- Nói cho ta một chút chuyện của Cơ Giới tộc đi.

Đợi đến lúc chó con đi vào tiểu thế giới Diệp Hạo mới nhìn về phía nữ tử kia.

Nữ tử kia suy nghĩ một chút rồi bắt đầu giới thiệu một ít chuyện của Cơ Giới tộc. Nhờ Phượng Vũ giải thích Diệp Hạo đã biết được rất nhiều chuyện về Cơ Giới tộc.

Cơ Giới tộc có mười đại hoàng tộc. Cả mười đại hoàng tộc này đếu cường giả cấm kỵ tọa trấn. Về phần còn cường giả cấm kỵ khác hay không Phượng Vũ cũng không biết. Bộ tộc của Phượng Vũ cũng có một cường giả cấm kỵ, ba nửa bước cấm kỵ, mười Thần Hoàng đỉnh phong, ba mươi Thần Hoàng cao giai. Từ đó Diệp Hạo mới biết được lực lượng bộ tộc Phượng Vũ giáng lân đến Thần Vực cũng chỉ là một phần ba.

- Đứng đầu Cơ Giới tộc các ngươi có bao nhiêu cường giả?

Diệp Hạo hỏi.

- Ba tộc đứng đầu đều có hai cường giả cấm kỵ tọa trấn.

Phượng Vũ chần chờ một chút liền nói.

- Tương truyền bộ tộc đứng thứ nhất có ba cường giả cấm kỵ.

Nghe vậy sắc mặt Diệp Hạo không khỏi thay đổi.

Thiên Không thành là thế lực mạnh nhất mà Diệp Hạo từng thấy. Nhưng nhìn tình huống trước mắt, cho dù là Thiên Không thành cũng chưa chắc có thể chống lại được bộ tộc đứng thứ ba.

Có thể tưởng tượng được nếu Cơ Giới tộc giết tới Thần vực không nói luân hãm cũng không xê xích gì nhiều. Trừ phi cường giả các tộc có thể cùng đồng tâm hiệp lực.

Nhưng mà, có thể sao?

Giữa các đại chủng tộc đều có mâu thuẫn đan xen nhau, ai cũng muốn ngồi làm ngư ông đắc lợi. Nhưng ngay sau đó trong lòng Diệp Hạo cũng trở nên thoải mái. Trong thời gian ngắn Thần vực sẽ không xuất hiện rung chuyển lớn, hắn tin hắn vẫn có thời gian để quật khởi. Hơn nữa dù sao chó con cũng sẽ quật khởi sớm hơn cả hắn.

Đợi đến khi nhìn thấy kiếp đăng ở xa xa Diệp Hạo mới thu mẫu hạm vào trong tiểu thế giới. Truyền thừa của Cơ Giới tộc bây giờ Diệp Hạo vẫn chưa muốn bại lộ.

- Ta cũng phải vào sao?

Phượng Vũ hỏi.

- Không cần.

Diệp Hạo lắc đầu.

Thật ra Diệp Hạo không sợ Phượng Vũ nháo ra chuyện gì?

Thứ nhất, Diệp Hạo đã bắt tay vào khống chế chi hạm đội này quyền hạn, đến lúc đó quyền hạn của hắn còn trên cả Phượng Vũ, hơn nữa Kim Cương quyển là cấm kỵ, Phượng Vũ có thể lật trời được chắc?

Căn cứ vào hai điểm này Diệp Hạo mới không để Phượng Vũ vào tiểu thế giới. Sau khi về tới Viêm Hoàng tông Diệp Hạo lập tức gọi nhóm cao tầng Đường Phiên Phiên, Hạo Nguyệt, Diệp Thiên Thiên tới.

- Lần này gọi các ngươi tới là muốn tặng cho các ngươi một vài thứ.

Diệp Hạo nói xong vung tay lên trước mặt ba người Đường Phiên Phiên, Hạo Nguyệt, Diệp Thiên Thiên Ba đồng thời xuất h iện một bộ chiến giáp.

- Chiến giáp thật là đẹp.

Ánh mắt Đường Phiên Phiên lập tức phát sáng lên.

- Ta màu tím.

Hạo Nguyệt đánh giá chiến giáp trước mặt nói.

- Chiến giáp màu xanh đen.

Trên mặt Diệp Thiên Thiên tràn đầy sự vui mừng.

- Đây không phải là một chiến giáp đơn giản.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Nó ngoại trừ có phòng ngự cấp Thần Vương trung giai ra, trong thời khắc mấu chốt còn có thể hóa thành cơ giáp.

- Cơ giáp?

Diệp Thiên Thiên khẽ giật mình.

Diệp Hạo đưa tay nhất một cái vào chiến giáp trước mặt Diệp Thiên Thiên, sau một khắc bộ chiến giáp liền hóa thành một cơ giáp chiến đấu, toàn thân nó phóng ra chấn động cường hãn của Thần Vương trung giai, hai con mắt còn có thể chịu được nhật nguyệt thần mang.

- Trình độ luyện khí của ngươi đã sáp nhập rất nhiều thứ từ Cơ Giới tộc ta.

Phượng Vũ đứng ở bên người Diệp Hạo ngạc nhiên nói.

- Nếu không chẳng lẽ những năm nay ta học uổng công sao?

Diệp Hạo nhìn Phượng Vũ vừa cười vừa nói.

Chẳng biết tại sao trong lòng Phượng Vũ có một loại dự cảm xấu?

- Bộ chiến giáp này thật sự quá thần kỳ.

Diệp Thiên Thiên càng nhìn bộ chiến giáp lại càng hài lòng.

- Sau khi các ngươi luyện hóa bộ chiến giáp này, mỗi lần các ngươi gặp phải nguy hiểm, bộ chiến giáp sẽ tự khởi động.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Ba người đưa tay thu chiến giáp trước mặt vào.

- Ngoại trừ cái đó ra ta sẽ tặng cho các ngươi mỗi người một chiến hạm Thần Hoàng cao cấp.

Diệp Hạo nói xong, trước mặt ba người Đường Phiên Phiên liền xuất hiện một chiếc chiến hạm khổng lồ.

- Thần Hoàng cao giai?

Nghe được bốn chữ này ba người Đường Phiên Phiên đều ngẩn ra. Phải biết dù hiện tại rất nhiều thế lực Hoàng cấp phủ xuống nhưng Thần Hoàng cao giai vẫn thuộc về cấp bậc cường giả.

- Ba chiếc?

Diệp Thiên Thiên không thể tưởng tượng nổi phải hỏi lại.

- Nhiệm vụ chính của ba chiếc chiến hạm này là đóng giữ tông môn.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Thế nhưng chúng ta cũng sẽ trở thành đối tượng.

Diệp Thiên Thiên nói suy nghĩ trong lòng ra.

- Ta biết, cho nên ba chiếc chiến hạm Thần Hoàng trung giai này là cho các ngươi mang đi bất cứ lúc nào.

Diệp Hạo nói xong vung tay lên giữa không trung lại xuất hiện ba chiếc chiến hạm Thần Hoàng trung giai.

- Ngươi lấy mấy chiếc chiến hạm này từ đâu vậy?

Hạo Nguyệt nghi ngờ nói.

- Cướp của nàng ta?

Diệp Hạo chỉ vào Phượng Vũ bên người nói.

Đám người Hạo Nguyệt đồng loạt nhìn về phía nữ tử phong hoa tuyệt đại kia. Trước đó bọn họ còn cho rằng Phượng Vũ là tỷ muội mới mà Diệp Hạo mới mang về.

Bây giờ xem ra không phải là như vậy rồi. Phương Vũ hung hăng trợn mắt nhìn Diệp Hạo một cái.

- Vị này là...?

Hạo Nguyệt hỏi.

- Cơ Giới tộc.

- Người máy sao?

Mặc Mặc bu lại, đánh giá Phượng Vũ nói.

- Ngươi mới là người máy?

Phượng Vũ căm tức nhìn Mặc Mặc nói.

- Không phải thì không phải? Ngươi mắng ta làm gì?

Mặc Mặc có chút ủy khuất nói.

Ba!

Diệp Hạo dùng một bàn tay tét vào cái mông của nàng một cái. Con mắt Phượng Vũ như muốn phun ra lửa.

- Ngươi...?

- Có hiểu quy củ hay không vậy?

- Nàng chỉ là một thị nữ.

- Nhưng ngươi là tù binh.

- Ngươi.

Phượng Vũ nắm chặt tay rồi lại buông ra, ổn định một lúc sau mới nói.

- Tốt nhất ngươi hãy cầu nguyện một ngày nào đó đừng có rơi vào trong tay ta.

Ầm một tiếng một tiếng kiếm ngâm vang dội toàn trường. Trên mặt Khinh La tràn đầy sát ý nhìn Phượng Vũ nói.

- Diệp Hạo, vừa rồi nàng có sát ý với ngươi, có cần giết nàng không?

Tính tình Khinh La chính là như vậy. Ai dám đối đầu với Diệp Hạo, nàng liền muốn giết người đó?

Bạn cần đăng nhập để bình luận