Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2080: Ánh Xạ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Cửu Nguyên Sơn.

Hôm nay, toàn bộ thế lực to nhỏ Tứ Trọng Thiên đều chạy tới Cửu Nguyệt Sơn.

Bởi vì hôm nay Thánh Tử Thập Giới Trịnh Cảnh Minh khiêu chiến Cửu Cung.

- Truyền nhân Tuyết Thần Cung, Phong Vân Cốc, Lưu Vân Tông, Lưu Thủy Các, Đại Nhật Tông, Thanh Nguyệt Các đến.

- Tông Chủ các Đại Tông Môn cũng đến?

- Tu vi Trịnh Cảnh Minh cũng đã đạt đến Đệ Tam Cảnh, cấp bậc này cũng đã vượt xa thế hệ trẻ.

- Thế hệ trẻ cũng đã không thể không chế được cục diện, nhất định phải mời cường giả đời cũ rời núi.

- Nghe nói Đồng gia cũng đã theo Trịnh Cảnh Minh?

- Ngươi nói đệ nhất thế gia luyện khí Tứ Trọng Thiên, Đồng Gia?

- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy Trịnh Cảnh Minh còn coi trọng Đồng gia khác?

- Không được. Trịnh Cảnh Minh mới đi tới Tứ Trọng Thiên 10 năm mà đã có 20 thế lực nương tựa, dựa theo xu thế này đợi đến lúc Tứ Trọng Thiên phá diệt, chẳng phải còn phải có mấy chục nhà tìm hắn nương tựa?

- Trịnh Cảnh Minh muốn thống nhất Tứ Trọng Thiên à?

- Ngoài Tứ Trọng Thiên, thế lực Bán Thần có mấy chục nhà, mà theo lý thế lực Bán Thần càng đạt đến mấy trăm nhà, Trịnh Cảnh Minh muốn thống nhất Tứ Trọng Thiên cũng không phải đơn giản.

- Hôm nay Trịnh Cảnh Minh nếu có thể đánh bại Cửu Cung, sẽ có một vài thế lực tới cửa đi theo.

Ngay lúc tu sĩ giữa sân thảo luận, Trần Bế Nguyệt đi tới bên cạnh Hoa Tự Liên.

- Diệp công tử không tới à?

- Loại chuyện cỏn con này, công tử không hứng thú.

Hoa Tự Liên nhàn nhạt nói.

- Trịnh Cảnh Minh đã công khai khiêu chiến Cửu Cung đã chứng minh hắn có thực lực Đệ Tam Cảnh.

Trần Bế Nguyệt nói khẽ.

- Ta cảm thấy vẫn nên thận trọng đối đãi thì hơn.

Hoa Tự Liên cười không nói.

Trịnh Cảnh Minh có thực lực Đệ Tam Cảnh thì đã sao?

Chẳng lẽ có thể làm đối thủ của Diệp Hạo?

Chỉ có người chân chính hiểu rõ Diệp Hạo mới biết hắn cường đại như thế nào.

- Chuyện cỏn con?

Hoa Tự Liên lại không ngờ lời mình nói bị một thanh niên nghe thấy.

- Ngươi biết tu vi công tử nhà ta là gì không?

Hoa Tự Liên nhìn về phía thanh niên nói chuyện nhàn nhạt nói.

- Ta cần biết tu vi công tử nhà ngươi là gì à?

- Hoa Tự Liên, đừng nghĩ ngươi đi theo Diệp Hạo thì có thể vô pháp vô thiên.

Đông Lâm khó chịu nhìn Hoa Tự Liên.

- Nói một câu đã vô pháp vô thiên?

Hoa Tự Liên cảm thấy buồn cười.

- Nhưng ngươi nói chuyện không được ảnh hưởng tới công tử nhà ta.

- Ảnh hưởng thì đã sao, ngươi muốn như thế nào?

Tư thái hùng hổ dọa người của Đông Lâm khiến Hoa tự Liên rất khó chịu, mà khi khói chịu nói chuyện cũng không còn thông qua đại não.

Kỳ thật chủ yếu nhất vẫn là nàng muốn thực lực có thực lực, muốn bối cảnh có bối cảnh, vì sao phải sợ hắn?

Hai con mắt Đồng Lâm không khỏi toát ra hàn mang băng lãnh, tu sĩ bốn phía tức khắc cảm thấy nhiện độ bỗng nhiên giảm mạnh.

Tu sĩ bên người Hoa Tự Liên chịu không được nhao nhao lui ra, bởi vì nhiệt độ đã vượt qua mức bọn họ có thể tiếp nhận được.

- Tu vi Đông Lâm đã đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh?

- Nhìn khí thế trên người hắn là biết.

Thời gian 10 năm nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn.

Bất quá thế hệ tuổi trẻ đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh cũng không có bao nhiêu.

Bởi vậy biết được Đồng Lâm đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh, rất nhiều tu sĩ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Bất quá khiến bọn hắn càng không thể tưởng tượng nổi là Hoa Tự Liên chặn được Đồng Lâm.

Bởi vì dưới uy thế của Đồng Lâm Hoa Tự Liên lại giống như không có việc gì.

- Chỉ có từng ấy bản lãnh sao?

Hoa Tự Liên cười lạnh nói.

- Tự tìm đường chết.

Đồng Lâm nổi giận.

Từ khi đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh, tâm tính Đồng Lân cũng bành trướng cực độ, thế hệ trẻ trừ vài người ra, hắn cũng không còn để ai vào mắt.

Tay phải Đồng Lâm bắt tới Hoa Tự Liên.

Mơ hồ có thể nhìn thấy bên trên nổi gân xanh.

Hoa Tự Liên không sợ hãi chút nào một quyền đối oanh mà đi.

Nhìn thấy một màn này trong mắt Đồng Lân lộ ra nồng đậm châm chọc.

- Ngươi có biết tay phải ta đã từng được tế luyện, cho dù Chiến Kiếm Đệ Nhất Cảnh cũng có thể cứng rắn phản kháng.

Thoại âm vừa rơi xuống đã nghe một tiếng bịch, thân thể Đồng Lâm vô lực rơi xuống phía sau, liên tục lùi hơn trăm mét mới dừng lại.

Cúi đầu nhìn kinh mạnh bên tay phải đều bị xé rách, lúc này đang cuồn cuộn rỉ máu tươi, Đồng Lâm nhìn Hoa Tự Liên như đang nhìn thấy quỷ.

- Ngươi… ngươi.

- Ta phải ngươi từng được tế luyên thì đã sao? Ai bảo tu vi ngươi quá kém.

Hoa Tự Liên cười lạnh nói.

Đồng Lâm đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh còn chưa tới ba năm.

Mà Hoa Tự Liên đã sớm đến Đệ Nhất Cảnh 200 năm rồi.

Song phương căn bản không cùng một cấp bậc.

Sở dĩ nói 200 năm bởi vì lúc Diệp Hạo vận dụng Thời Gian Tinh Thạch để tu hành, Hoa Tự Liên cũng mang theo một bộ phận cao thủ Đông Hoa Hoàng Triều cũng đi đến Viêm Hoàng Tông.

Hoa Tự Liên ở Viêm Hoàng Tông 30 năm cuối cùng cũng đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh, thời gian còn lại nàng không tiếp tục tăng tu vi mà cảm ngộ học tập trước Đạo Bia một vài Thần Thông đứng đầu.

Tỷ như vừa rồi Hoa Tự Liên vận dụng một môn Quyền Thuật do một Bán Thần Đệ Tam Cảnh lưu lại.

Hiện tại tu vi Hoa Tự Liên cũng đã đạt đến Đệ Nhất Cảnh hậu kỳ, chỉ cần cho nàng thêm một chút thời gian thì có thể đặt chân đến Đệ Nhị Cảnh.

Hoa Tự Liên biết rõ năng lực bản thân.

Muốn đi càng xa, căn cơ nhất định phải vững.

Nếu không với hoàn cảnh tu hành ở Viêm Hoàng Tông, nàng đã sớm đặt chân đến Đệ Nhị Cảnh.

Đồng Lâm kinh nghi nhìn Hoa Tự Liên.

- Ngươi không phải cũng là Đệ Nhất Cảnh à?

- Đệ Nhất Cảnh cũng phân chia tam lục cửu đẳng.

- Đừng nói cho ta tu vi ngươi là Đệ Nhất Cảnh hậu kỳ nghe.

Hoa Tự Liên từ chối cho ý kiến.

- Ngươi làm sao có thể tăng nhanh như vậy?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Hoa Tự Liên cười hỏi.

Đồng Lâm trầm mặc lại.

Hoa Tự Liên tại sao tăng lên nhanh như vậy, cho dù đồ đần cũng biết vì cái gì.

Diệp Hạo!

Nhất định vị này trợ giúp Hoa Tự Liên tăng lên.

Trần Bế Nguyệt nhìn Hoa Tự Liên trong mắt lộ ra vẻ phức tạp.

Hoa Tự Liên chỉ là một tùy tùng của Diệp Hạo thôi.

Chỉ trong ngắn ngủi 10 năm đã có thể tăng lên nhiều như vậy.

Như vậy thân là nữ nhân của Diệp Hạo, Hạo Nguyệt có thể tăng lên tới tình trạng gì?

Năm đó nếu bản thân có thể bảo trì quyết định, phần vinh quang này làm sao có thể đến phiên Hạo Nguyệt?

Bất quá cẩn thận nghĩ Trần Bế Nguyệt cảm thấy dù năm đó bản thân nén lại khí, thế nhưng đợi đến khi Hứa Tuyền Long Tuyền Kiếm Tông bức bách, nàng vẫn khó kiên trì như Hạo Nguyệt.

- Chỉ là Đệ Nhất Cảnh hậu kỳ đã có thể nhục nhã người của ta?

Đúng lúc này một đạo thanh âm nhẹ nhàng vang lên giữa không trung.

Lông tơ toàn thân Hoa Tự Liên đều nổ tung.

Nàng cảm thấy một sự tồn tại kinh khủng đang để mắt tới mình.

Loại cảm ứng không biết này khiến nàng rất bất an.

Bất quá Hoa Tự Liên cũng không phải không có át chủ bài, nàng tâm thần khẽ động một Chiến Tướng xuất hiện.

Chiến Tướng này do năm đó lúc Diệp Hạo ly khai Cửu Trọng Thiên đã cho Hoa Tự Liên.

Chiến Tướng này tu vi chênh lệch cùng Diệp Hạo 2 cảnh giới.

Đệ Tam Cảnh cực hạn.

Nhưng Chiến Tướng này lại có một hạn chế lớn, chỉ có thể dùng một lần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận