Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2205: Làm Khó Dễ

Làm Khó Dễ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Ngươi đang làm cái gì?

Tào Tử Kỳ nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo cười cười, lấy ra một khối lệnh bài treo bên hông.

Tào Tử Kỳ nhìn thấy chữ trên lệnh bài, sắc mặt đại biến.

Ngũ phẩm!

- Tại sao ngươi có thể là ngũ phẩm Đan Sư?

- Chẳng lẽ ngươi hoài nghi lệnh bài này là giả?

Diệp Hạo cười híp mắt nhìn Tào Tử Kỳ.

Sắc mặt Tào Tử Kỳ biến hóa mấy lần.

- Tử Kỳ không lựa lời nói, cầu xin ngươi bỏ qua.

- Nếu ta không bỏ qua?

Diệp Hạo nói xong, đi tới trước mặt Tào Tử Kỳ.

- Ngươi không nên quá phận.

Tào Tử Kỳ tức giận nói.

- Bàn về cảnh giới, ngươi cũng chỉ cao hơn ta một cấp bậc.

- Người tu đạo đạt giả vi sư, đạo lý này, ngươi có hiểu không?

Diệp Hạo lạnh lùng nhìn Tào Tử Kỳ nói.

- Còn không phải do ngươi trước đó không biểu lộ thân phận?

Tào Tử Kỳ đỏ mặt lên nói.

- Ý ngươi là ta không biểu lộ thân phận, ngươi có thể không chút kiêng kỵ nhục nhã?

Diệp Hạo nói mấy câu khiến Tào Tử Kỳ á khẩu không trả lời được.

- Vừa rồi, không phải ngươi ỷ vào tu vi cùng thân phận muốn sỉ nhục ta?

Diệp Hạo không khách khí chút nào nói.

- Nói câu khó nghe, ngươi chỉ có thể ở Thái Hạo Vực phách lối một hai, Thần Vực lớn như vậy, ngươi là cái thá gì?

Tào Tử Kỳ không khỏi nắm chặt nắm đấm lại.

- Ta ở Thần Vực không tính là gì, nhưng ngươi thì tính là gì?

- Nhưng ta mạnh hơn ngươi.

Diệp Hạo chỉ lệnh bài của mình.

Tào Tử Kỳ đứng hình.

- Rác rưởi.

Quẳng xuống câu này, Diệp Hạo nhìn Lữ Hàn Yên nói.

- Đi thôi.

- Đi đâu?

Lữ Hàn Yên tỉnh táo lại hỏi.

Nàng thật sự bị choáng váng.

Diệp Hạo biểu hiện quá bá bạo.

Cho dù nhi tử của hội trưởng Luyện Đan Công Hội Thái Hạo Vực cũng dám răn dạy?

- Đi theo ta, cô sẽ biết.

Diệp Hạo nói khẽ.

Nhìn Diệp Hạo mang theo đám người Lữ Hàn Yên tiến nhập tiểu trúc, tròng mắt đám người Tống Thụy Đạt cũng muốn lồi ra.

Đây là địa phương bọn hắn muốn vào mà không thể.

Nhưng bây giờ, Lữ Hàn Yên lại dễ dàng tiến vào.

Bọn hắn vẫn còn giữ một chút mặt mũi, bằng không, bọn hắn sẽ yêu cầu Diệp Hạo dẫn bọn hắn tiến vào.

Thật ra, bọn họ vẫn còn xoắn xuýt về thân phận Diệp Hạo.

Diệp Hạo rốt cuộc là ai?

Vì sao nhận biết được Tần Thanh Thanh?

Còn nữa, Diệp Hạo sao lại là ngũ phẩm đan sư Môn Thần cấp?

Tu vi đan đạo đã vượt qua thế hệ trẻ.

Sao Diệp Hạo lại làm được?

Từng bí ẩn xảy ra khiến tâm tình bọn hắn vẫn chưa bình phục được.

Lại nói Diệp Hạo.

Hắn mang theo Lữ Hàn Yên đi tới tiểu trúc, được người hầu an bài vào hàng ghế khách quý.

Lữ Hàn Yên có chút bối rối.

Bởi vì vị trí này không có ai ngoại lệ, đều là đan sư cấp bậc Môn Thần tầng ba trở lên.

- Đừng bối rối.

Diệp Hạo nhìn Lữ Hàn Yên một cái nói.

- Ngươi trở thành ngũ phẩm Đan Sư lúc nào?

Lữ Hàn Yên không nhịn được hỏi.

- Lúc nhàn rỗi không có chuyện gì làm, ta đã thông qua lệnh bài khảo hạch.

Diệp Hạo cười đáp.

Lữ Hàn Yên giật mình.

Có thể nhàn rỗi đến mức không có chuyện gì làm nên khảo hạch?

Phải biết lúc đan sư khảo hạch, không ai không toàn lực ứng phó?

Nhưng nghe ngữ khí Diệp Hạo, hắn lại rất tùy ý.

Theo thời gian trôi qua, liên tục đến gần 100 đan sư.

100 đan sư này cũng là nhân vật đại biểu thế hệ trẻ, nếu không, bọn họ cũng không có tư cách tới nơi này tham gia tiệc trà.

Cũng đúng lúc này, Tần Thanh Thanh bưng chén rượu đứng lên, nàng nhìn bốn phía chung quanh một cái, nói khẽ.

- Thanh Thanh hoan nghênh chư vị tham gia tiệc trà hôm nay, mời.

Nói xong, nàng uống cạn sạch một hơi.

Đám người Diệp Hạo bưng chén rượu lên, cũng uống cạn sạch một hơi.

- Rượu này có mùi mạnh quá.

- Mùi vị này cực kỳ giống Kiếm Tuyền Tửu ở Lũng Tây.

- Ta đã uống qua Kiếm Tuyền Tửu một lần, mùi vị hai thứ không sai biệt lắm, nhưng chén rượu này càng thuần túy hơn.

- Nghe nói Kiếm Tuyền có giá rất cao, một chén hơn cả vạn.

Nghe tu sĩ bốn phía thảo luận, Lữ Hàn Yên không khỏi kinh động.

Một chén rượu này có giá hơn vạn?

Quá xa xỉ rồi?

Lữ Hàn Yên nhanh chóng thu liễm thần sắc khiếp sợ trên mặt.

Nàng không thể khiến Diệp Hạo mất mặt.

- Rượu này quá cao độ.

Lữ Hàn Yên uống xong chén rượu này, Diệp Hạo bưng lên một bầu rượu hồng nói.

- Cô uống loại rượu trái cây này mới tốt.

Lữ Hàn Yên gật đầu.

Nàng uống nửa chén, nhỏ giọng nói.

- Rượu trái cây kia thật dễ uống.

- Dễ uống thì uống nhiều một chút.

Lữ Hàn Yên không biết rượu trái cây kia còn quý hơn ba phần Kiếm Tuyền Tửu.

Đương nhiên, dù loại rượu trái cây này hay kiếm tuyền tửu, Tần Thanh Thanh cũng sẽ bao no.

Rất nhanh đã có đan sư ném ra nghi hoặc mà bản thân gặp phải trên con đường tu hành, mà những nghi hoặc này sẽ do đan sư ở đây tiến hành giải thích.

Toàn bộ hành trình này, Diệp Hạo vẫn giữ yên lặng.

Hắn ý thức được tiệc trà có sự trợ giúp rất tốt đối với việc tu luyện.

Bởi vì có một số nghi hoặc không phải ngươi rời xa thực tế là có thể giải quyết, thông qua tồn tại cùng cấp bậc tiến hành đối chứng, hai bên mới có thể xúc tiến.

Đương nhiên, tiệc trà này đối với Diệp Hạo không có bất kỳ tác dụng gì, bởi vì cấp độ Diệp Hạo đã vượt qua xa đám gia hỏa này.

Bọn họ ném ra vấn đề, trong mắt Diệp Hạo chính là học sinh tiểu học giải đề toán, không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Qua nửa canh giờ, Tào Tử Kỳ đứng lên nhìn Tần Thanh Thanh nói.

- Tần Thanh Thanh, gần đây, ta một mực nghiên cứu tứ phẩm Môn Thần Tiến Giai Đan, đáng tiếc là đến giờ vẫn không luyện chế ra được thất đẳng, không biết ngươi có thể gợi ý cho ta một chút?

Tần Thanh Thanh lóe mắt.

Tứ phẩm Môn Thần Tiến Giai Đan?

Loại tiên đan cấp bậc này, nàng cũng không luyện chế được thất phẩm.

Bởi vậy, nàng nhìn về phía mấy đan sư bên cạnh.

Mấy đan sư kia được Tần Thanh Thanh mời đến trợ trận.

Nhưng lúc này, từng người bọn họ lại khẽ lắc đầu.

Tần Thanh Thanh đành phải cầu cứu, nhìn về phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nhàn nhạt nói.

- Ngươi nói ngươi không luyện chế ra thất đẳng tiên đan, nói cách khác, ngươi có thể luyện chế ra lục đẳng.

- Không sai.

Tào Tử Kỳ đáp lại.

- Vậy bây giờ, ngươi luyện chế một lò đi.

Diệp Hạo nhìn Tào Tử Kỳ, bình tĩnh nói.

- Ta sẽ nhìn vấn đề của ngươi nằm ở chỗ nào.

Tào Tử Kỳ nhìn Diệp Hạo thật sâu.

- Ngươi xác định ngươi có bản sự này?

- Nếu ngươi cảm thấy ta không có bản sự kia, ngươi có thể không luyện chế.

Diệp Hạo vô tình nói.

- Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi có thể nói cái gì?

Tào Tử Kỳ nói xong, lấy ra dược liệu bắt đầu luyện chế.

Rèn luyện;

Dung hợp;

Ôn dưỡng.

Ba bước luyện đan.

Đan sư trong sân cơ hồ đều không chớp mắt, nhìn Tào Tử Kỳ luyện đan.

Quan sát người khác luyện đan, đối với tự thân cũng có chỗ tăng lên.

Còn nữa, Tào Tử Kỳ cũng không phải đan sư thông thường, bàn về đan đạo, cho dù Tần Thanh Thanh cũng không phải đối thủ của hắn.

Diệp Hạo biểu hiện không có hứng lắm.

- Hư hỏa dẫn.

- Tuyệt kỹ độc môn của Tào gia.

- Hư hỏa dẫn có thể tăng tỉ lệ thành đan lên ba thành.

- Nếu có thể học được một chút da lông cũng được lợi ích không nhỏ.

Đan sư trong sân thỉnh thoảng bộc phát ra từng đợt kinh hô.

Điều này khiến Tào Tử Kỳ rất đắc ý.

Một canh giờ sau, Tào Tử Kỳ vỗ lò luyện đan một cái, ba viên tiên đan đã phóng lên tận trời, nhưng lại bị Tào Tử Kỳ cầm giữ lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận