Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3151: Bảng Danh Sách Hợp Nhất.

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Thời Gian chi chủ cười hỏi.

Diệp Hạo yên lặng lại.

Vì sao?

Không có gì ngoài việc không hi vọng có người thực sự đi ra khỏi Luân Hồi.

- Tiền bối, năm đó ngươi cũng đi qua con đường Luân Hồi?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Đi, nhưng cũng chỉ đi được chín đoạn, nếu không phải vì đã thoả thuận trước với vị trong Luân Hồi kia, lúc đó ta đã chết rồi.

Lòi của Thời Gian chi chủ nói khiến Diệp Hạo nghĩ mà sợ.

Chín đoạn.

Diệp Hạo biết rõ mình tại sao có thể đi được chín đoạn.

Nếu không phải do hắn tu hành ba ngàn đại đạo, có rất nhiều đạo hạnh để tiêu hao, bằng không làm sao có thể đi đến được nơi này?

Nhưng Thời Gian chi chủ cũng đi được chín đoạn.

Như vậy cũng quá kinh khủng rồi.

- Thỏa thuận gì?

Diệp Hạo buột miệng hỏi.

Thời Gian chi chủ hờ hững nói.

- Khối bia đá xanh đang tản ra ánh sáng luân hồi, nó sẽ gội rửa linh hồn của ngươi, sau này linh hồn ngươi sẽ sạch sẽ tinh khiết.

- Sạch sẽ tinh khiết.

- Không nhiễm vết nhơ.

Thời Gian chi chủ lạnh nhạt nói.

- Ta nghe nói người có linh hồn như vậy là người có tâm hồn trong sáng, thuần thiện.

Diệp Hạo bỗng nhiên nhớ ra một lời đồn mà khi xưa hắn nghe được.

Người có tâm hồn trong sáng, thuần thiện được vinh dự là Thánh Nhân của trời đất.

Người như vậy sẽ không gặp tai ương.

- Ngươi bây giờ cũng là người như vậy.

Khoé miệng Diệp Hạo giật giật.

Những năm này Diệp Hạo vì Nhân tộc, có trời mới biết hắn đã làm bao nhiêu việc táng tận lương tâm

Nhưng bây giờ hắn lại trở thành Thánh Nhân của trời đất?

Hắn cảm thấy thật châm chọc.

- Thánh Nhân khi ngộ đạo sẽ có hiệu quả không nhỏ, đây cũng chính là ban thưởng của thiên địa dành cho công đức của ngươi

Thời Gian chi chủ nói tiếp.

- Bây giờ ngươi cần mở rộng tâm thần để ánh sáng luân hồi hoàn toàn thanh tẩy cho ngươi.

Diệp Hạo vội vàng mở ra tâm thần, tuỳ ý để ánh sáng luân hồi chiếu xuống.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu Diệp Hạo phát hiện mình toàn thân mình tràn ngập thần quang.

Nó thực sự rất thần thánh.

Hắn tự nhận những năm này hắn chưa từng gặp qua thần quang nào thần thánh như vậy.

- Linh hồn tinh khiết vô ngần.

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

- Bây giờ tất cả đạo hạnh và ký ức của ngươi đều đã khôi phục, cũng nên trở về rồi.

Lúc này Thời Gian chi chủ chậm rãi mở miệng nói.

- Tiền bối, ta đi con đường ba ngàn đại đạo, không biết có thể tu hành công pháp của ngươi được không?

Diệp Hạo vội vàng nói.

Phải thừa nhận rằng tên gia hoả Diệp Hạo thực sự rất vô sỉ.

Trước lúc rời đi còn nuốn tu hành công pháp của Thời Gian chi chủ?

- Đại đạo của ta có thể truyền thụ cho bất luận kẻ nào, thế nhưng duy chỉ có ngươi lại tuyệt đối không thể truyền thụ.

Khiến Diệp Hạo không ngờ rằng Thời Gian chi chủ lại lắc đầu.

- Vì sao?

- Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, ta sẽ trở thành Chúa Tể.

Thời Gian chi chủ nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Một khi ta trở thành Chúa Tể, đại đạo này sẽ không thể nào tiếp tục đi.

Dừng một chút Thời Gian chi chủ nói tiếp.

- Ba ngàn đại đạo còn chưa có hai thành Chúa Tể, bởi vậy con đường này ngươi vẫn có thể đi.

- Vậy nếu có ngươi trở thành Chúa Tể trước ta một bước thì sao đây?

- Trừ phi ngươi đổi qua tu hành đại đạo khác, bằng không cả đời này ngươi đều không thể trở thành Chúa Tể

Trong lòng Diệp Hạo run lên.

- Vượt qua tấm bia đá này, ngươi có thể trở về thực tại.

Thời Gian chi chủ thản nhiên nói.

Diệp Hạo ngỏ ý cảm ơn Thời Gian chỉ chủ rồi đi qua tấm bia đá.

Ngay lập tức, Diệp Hạo cảm thấy một lực hấp dẫn cực lớn.

Thái A sơn mạch, bên trong cấm địa.

Những năm này Thần Nữ vẫn luôn tu hành bên trong cấm địa, đương nhiên thỉnh thoảng cũng sẽ để ý đến tình huống của Diệp Hạo.

Đáng tiếc rằng Diệp Hạo vẫn chưa trở về từ Luân Hồi.

Cuối cùng, Thần Nữ cảm thấy Diệp Hạo có lẽ sẽ không thể nào trở về được nữa.

Hôm nay khi Thần Nữ đang cảm ngộ, bỗng một giọng nói già nua vang lên khắp chín vực.

- Thiên Bảng chín vực hợp nhất, sau này sẽ chia thành Chí Tôn bảng, Cái Thế bảng, Thiên Kiêu bảng.

Tu sĩ chín vực nhao nhao nhìn về phía bầu trời trên không.

- Chí Tôn bảng có mười vị trí, chỉ cần tuổi tác tu hành dưới mười vạn năm đều có thể tham gia tranh giành.

- Lọt vào Chí Tôn bảng, ngươi có thể lựa chọn một vị Chúa Tể làm lão sư của mình.

Khi vị kia nói đến đây, các tu sĩ trên Thiên Bảng đều chấn động.

Lựa chọn một vị Chúa Tể làm lão sư của mình?

Ngươi thật sự không phải đang nói đùa?

Phải biết phần lớn thời gian Chúa Tể đều đang tu hành, cho dù là đệ tử trước đó của bọn họ cũng không có nhiều thời gian đi thỉnh giáo.

Đây là cơ duyên cỡ nào?

- Cái Thế bảng có tổng công một trăm vị trí, bọn họ có thể lựa chọn bất kỳ một vị viện trưởng nào trong chín đại học viện làm lão sư của mình.

- Thiên Kiêu bảng có tổng cộng một ngàn vị trí, bọn họ có thể lựa chọn bất luận một vị trưởng lão nào trong chín đại học viện làm lão sư của mình.

- Ngoài ra, mười vị trí trong Chí Tôn bảng chỉ có tu sĩ dưới mười vạn năm tu hành mới có thể tranh đoạt, một trăm vị trí trong Cái Thế bảng chỉ có tu sĩ dưới ba mươi vạn tu hành mới có thể tranh đoạt, một ngàn vị trí Thiên Kiêu bảng chỉ có tu sĩ dưới một trăm vạn năm tu hành mới có thể tranh đoạt.

Toàn bộ tu sĩ Thiên Bảng nghe đến đây đều ngẩn ra.

- Nếu nói như vậy, mười vạn năm cũng chỉ mới đặt chân đến Siêu Thoát cảnh, mà bây giờ tu sĩ Thiên Kiêu bảng cơ hồ đều có chiến lực này, nói cách khác cũng chính là không cho phép cao thủ làm tổn thương mười vị trong Chí Tôn bảng.

- Ai nói không? Dựa vào số năm tu hành, ba mươi vạn năm có không ít người đạt tu vi Tương Lai cảnh, nhưng mà những tên trên Cái Thế bảng nếu đặt chân đến Siêu Thoát cảnh cũng sẽ tách ra với những Tương Lai cảnh thế hệ trước.

- Tu hành đến trăm vạn năm có không ít người đã đến Tương Lai cảnh đỉnh phong thậm chí là Kim Thế cảnh, những tên trên Thiên Kiêu bảng làm sao có thể là đối thủ của những lão quá vật kia.

- Thật ra như vậy cũng là vì cân bằng, dù sao trước đó có một vài thiên kiêu hành sự bá đạo, bây giờ tha hồ mà hưởng thụ.

- Trước đó chín vực có chín bảng danh sách, hiện tại chín danh sách này hợp lại làm một, gần như chín mươi phần trăm thiên kiêu đều bị đá.

- Những cao thủ trong Địa Phủ, Luân Hồi cũng sẽ tham gia tranh đoạt bảng danh sách này, vả lại một vài cường giả ẩn thế có lẽ cũng sẽ xuất thủ.

- Không có bảng dự bị sao?

- Có lẽ là không có.

Khi tu sĩ chín vực nhao nhao thảo luận, âm thanh già nua kia tiếp tục vang lên.

- Cao thủ giữ lệnh bài có thể tìm được toạ độ không gian bên trong đó, trong vòng ba tháng các ngươi cần phải tới vị trí lôi đài, các lôi đài khác cũng sẽ tiến hành trong ba tháng, nếu vượt qua kỳ hạn này cũng chỉ có thể chờ mười năm sau.

- Vả lại ta biết một vài tu sĩ không muốn bại lộ thân phận của mình, các ngươi có thể che giấu thông tin trong lệnh bài, như vậy vô luận là tướng mạo, chủng tộc của ngươi đều sẽ được ẩn đi, người ngoài không thể biết được.

Âm thanh êm tai kia vang lên, tu sĩ chín vực đều sôi trào.

- Toạ độ không gian ở chỗ nào? Cùng đi.

- Đi cùng với, dù sao ta cũng không có tư cách tham gia, ta chỉ muốn đi xem náo nhiệt.

- Giông bão sắp tới rồi.

- Cao thủ khắp nơi đều sẽ tới nơi đó chiến đấu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận