Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2578: Lâm Mô Quyết

Sau khi về tới Hỏa quốc Hỏa Hoàng đã vì Diệp Hạo mà cử hành một tiệc ăn mừng thật lớn.

Trên yến hội, cao tầng Hỏa quốc cơ hồ đều có mặt, xuất hiện cùng với bọn hắn còn có rất nhiều danh viện.

- Diệp công tử, tiểu muội ta am hiểu âm luật, không biết chừng nào ngươi có thời gian giúp ta bình phẩm một chút?

Một thiếu nữ mặc áo vàng ánh mắt ngọt ngào nói.

Diệp Hạo nhìn thiếu nữ kia một cái.

Thiếu nữ kia có dáng người ma quỷ, còn có một đôi chân dài thẳng tắp, Diệp Hạo nhìn vào cũng phải hồi hộp một trận. Nhưng ngay sau đó một đạo âm thanh yểu điệu đã rơi vào bên tai Diệp Hạo.

- Diệp công tử, thủ pháp đấm bóp của nô gia quét toàn bộ hàng thành mà nói nếu ta dám nói đứng thứ hai, tuyệt đối không ai dám xưng đứng thứ nhất.

Mở miệng là một cô gái vóc người yêu kiều, mặt nàng mịn màng như da em bé, có chút nhăn nhăn nhó nhó nói.

Khi rất nhiều nữ tử gần đó đang tranh nhau giới thiệu mình Diệp Hạo lại nghe được một đạo âm thanh sợ hãi.

- Diệp công tử.

Diệp Hạo nhìn nữ tử cách đó không xa, hắn bèn bưng ấm rượu lên rót ra một chén nói.

- Tới đây, uống rượu.

Khi nữ tử bốn phía nhìn thấy Hỏa Hân Nhi toàn bộ đều ngẩn ra. Giữa đám nữ tử trong này Hỏa Hân Nhi thật sự không hề nổi bật.

Sao Diệp Hạo lại coi trọng nàng chứ?

Hỏa Hân Nhi vội vàng chạy đến bên người Diệp Hạo. Diệp Hạo nâng chén đụng cùng Hỏa Hân Nhi.

- Chuyện quá khứ hãy để cho nó qua đi.

- Cảm tạ. H

Hỏa Hân Nhi nói xong con mắt cũng đỏ lên.

Nhà nàng đã đối đãi như vậy với Diệp Hạo mà bây giờ Diệp Hạo vẫn có thể bo qua. Đây không phải việc ai cũng có thể làm được.

Đám người thấy một màn như vậy lập tức suy đoán. Xem ra giữa Hỏa Hân Nhi cùng Diệp Hạo có mối quan hệ mập mờ a.

Nhưng ngay sau đó chuyện giữ gia tộc Hỏa Hân Nhi cùng Diệp Hạo cũng bị bại lộ.

- Hỏa Liệt cũng thật quá đáng.

- Ai nói không phải đây? Diệp công tử cứu nữ nhi của hắn, hắn vẫn còn lấy oán trả ơn?

- Hắn cho rằng cháu ngoại của hắn là thiếu niên chí tôn là có thể chống lại Diệp công tử sao? Diệp công tử thuộc cấp bậc gì chứ? Cho dù là thiếu chủ Thần Hoàng tộc cũng có thể trấn áp được đó.

Hỏa Liệt nghe mọi người đàm luận như đang ngồi trên đống lửa. Hắn biết rõ có không ít người muốn mượn cơ hội lần này mà làm khó hắn, đẩy hắn xuống khỏi chức vụ hiện giờ.

- Được rồi, nếu Diệp công tử đã nó bỏ qua thì cứ bỏ qua cho hắn đi.

Lúc này Hỏa Hạo lạnh nhạt nói.

- Chuyện này không cần bàn luận làm gì đâu.

Diệp Hạo đã tỏ thái độ không truy cứu. Phía bên mình lại cứ tiếp tục truy cứu sẽ khiến DIệp Hạo bên kia không vui, đến lúc đó chẳng khác gì chữa lợn lành thành lợn què.

Hỏa Hân Nhi không khỏi thở dài một hơi. Hôm nay nàng tới còn không phải bởi vì Hỏa Liệt sao, bởi vì Hỏa Liệt đoán chắc một số người sẽ gây khó dễ, mà chỉ có lấy được lời tha thứ của Diệp Hạo mới có thể thoát khỏi nguy cơ đang tiềm ẩn này. Cũng may Diệp Hạo rộng lượng không truy cứu nữa. Tảng đá lớn trong lòng Hỏa Liệt cũng biến mất.

Hỏa Hân Nhi lại quay về phía Diệp Hạo xin lỗi.

- Diệp công tử, thật xin lỗi.

- Ta biết ngươi muốn nói cái gì, nhưng chuyện đã qua thì cứ để cho nó qua đi.

Diệp Hạo vừa nói vừa rót cho Hỏa Hân Nhi một chén rượu.

- Uống chén rượu này, duyên phận giữa ngươi và ta cũng hết.

Trong đầu Hỏa Hân Nhi run lên.

- Diệp công tử.

- Ta chắc ngươi đã kể toàn toàn hành động của của ta ở Hỗn Độn thế giới cho phụ thân ngươi, đúng không?

Diệp Hạo nói khẽ.

Sắc mặt Hỏa Hân Nhi lập tức trở nên trắng bệch.

- Có lẽ ngươi cho rằng ngươi chỉ nói cho phụ thân ngươi, nhưng ngươi có biết trong nhà ngươi có bao nhiêu thám tử không?

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Ngươi cũng đã thấy đấy bây giờ cả tòa hoàng thành này đều biết lai lịch của ta rồi.

- Ta... Ta.

Lúc này Hỏa Hân Nhi mới nhận ra lời nói của mình đã ảnh hưởng lớn đến Diệp Hạo.

- Uống đi.

Diệp Hạo dời chủ đề.

Hỏa Hân Nhi nhìn rượu trong ly, trong lòng cũng không muốn, sau một lúc nàng vẫn uống một hơi cạn sạch.

- Diệp công tử, cáo từ.

Hỏa Hân Nhi khổ sở nói.

Nhìn bóng lưng Hỏa Hân Nhi thật lâu sau Diệp Hạo vẫn không nói.

- Diệp công tử.

Lúc này trưởng công chúa đi tới. Diệp Hạo nhìn trưởng công chúa một cái.

- Ta đi bế quan.

- Đi luôn bây giờ sao?

- Đúng vậy.

- Ta dẫn ngươi đi.

Diệp Hạo đột ngột rời sân khiến rât snhieuef tu sĩ trong sân đều có chút ngạc nhiên. Nhưng bất cứ ai cũng không dám nói gì.

Phía sau Diệp Hạo dính đến cấm kỵ a!

Lúc đến cấm địa hỏa linh đã vi Diệp Hạo mà tạo ra thời gian lĩnh vực. Sau đó Diệp Hạo liền đi vào tiểu thế giới của hắn.

- Tiền bối, ta nên sử dụng lực lượng bản nguyên này như thế nào?

Diệp Hạo dò hỏi chó con.

- Lực lượng bản nguyên của cường giả Cấm kỵ kinh khủng bựa nào, điều ngươi cần là dẫn dắt lực lượng trong đó mà tiến hành rèn luyện huyết nhục cùng thần hồn của ngươi, đương nhiên trong quá trình đó ngươi sẽ lãng phí hơn 99% năng lượng.

Chó con trầm giọng nói.

- Lãng phí nhiều như vậy sao?

Diệp Hạo ngạc nhiên.

- Nhưng chỉ có như vậy mới có thể giúp ngươi tiến hóa nhiều hơn.

Chó con vừa cười vừa nói.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ cũng phát hiện thật đúng là có chuyện như vậy.

- Bây giờ ta nên rèn luyện luôn hay chỉ lĩnh ngộ đến một giai đoạn nào đó?

- Rèn luyện là một chuyện về lâu về dài, không phải ngươi muốn một lần là xong đâu.

Chó con đáp trả Diệp Hạo.

Nếu chó con đã nói như vậy, đương nhiên Diệp Hạo cũng không có bất kỳ dị nghị nào. Hiện tại hắn đã tin trước kia chó con là cường giả Cấm kỵ, hơn nữa vị này hình như còn có quan hệ với vị trong truyền thuyết kia, bởi vậy Diệp Hạo tin tưởng kiến thức của hắn.

Sau đó Diệp Hạo liền vận dụng sinh mệnh bản nguyên của Cổ Nhất tiến hành rèn luyện. Chỉ là đợi đến khi rèn luyện hắn mới phát hiện loại rèn luyện này không hề giống với mình tưởng tượng. Nó đang bẻ nát từng khúc xương của hắn, xé rách cơ thể hắn.

- Thế nào?

Chó con ranh mãnh nói.

- Chưa chuẩn bị tốt.

Diệp Hạo ha ha cười nói.

Cho dù vô cùng đau đớn, nhưng Diệp Hạo cũng rất vững vàng.

Bởi vì như vậy mới hữu hiệu.

Thời gian cứ dần trôi qua Diệp Hạo cũng dần dần thích ứng được đau đớn khi bị xé nứt, hắn còn nghiên cứ trí nhớ mà Cổ Nhất truyền thụ cho hắn.

Đây chính là tài sản cả đời của Cổ Nhất. Mà bây giờ tất cả đều hời cho Diệp Hạo.

Diệp Hạo theo dõi rất cẩn thận. Đợi đến khi Diệp Hạo theo dõi được kha khá mới bắt đầu sắp xếp công pháp trong trí nhớ Cổ Nhất.

Bản nguyên công pháp mà Cổ Nhất tu hành là Lâm Mô quyết.

Lâm Mô quyết!

Nhìn thấy cái tên này Diệp Hạo cũng có một loại cảm giác ngơ ngác.

Sẽ không phải là?

Đợi đến khi hắn đại khái quét qua một lần Diệp Hạo phát hiện Lâm Mô quyết giống như dự đoán của hắn.

Khi thi triển Lâm Mộ quyết có thể mô phỏng ra công pháp của đối phương. Cho dù là công pháp Hoàng cấp đỉnh phong cũng có thể mô phỏng giống bảy tám phần.

Cực kì khủng bố.

Phải biết bất luận môn công pháp Hoàng cấp đỉnh phong nào đều liên quan đến trọng đại. Nhưng bây giờ chỉ cần thi triển Lâm Mô quyết là có thể mô phỏng giống tới tận bảy tám phần.

Còn nếu là công pháp Hoàng cấp đỉnh phong trở xuống cũng chẳng khác khì không còn là bí mật nữa.

Nói cách khác toàn bộ đều có thể mô phỏng. Nhưng cuối cùng Cổ Nhất vẫn tìm ra chỗ thiếu hụt của môn công pháp này. Đó chính là Cổ Nhất học tập quá hỗn tạp, cuối cùng lại không tinh thông thứ nào cả, đây cũng là lý do vì sao hắn lại bại vong.

Hắn khuyên Diệp Hạo thứ này chỉ có thể xem như là một thủ đoạn, đừng dùng nó để tung hoành thiên hạ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận