Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1923: Huyết Tẩy Thanh Hà Gia

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Quỷ Tộc đối đãi Yêu Tộc và Ma Tộc ra sao, Diệp Hạo không quan tâm.

Nhưng Quỷ Tộc không nên đối đãi Nhân Tộc như thế.

Thanh Hà Quỷ Tộc!

Vài trăm Nhân Tộc quỳ trên quảng trường.

Ánh mắt bọn họ có phẫn nộ, có đau thương, có u ám.

Mà bốn phía bọn họ có một đám Quỷ Tộc khoác chiến giáp, ánh mắt lẫm liệt nhìn bọn hắn.

- Thanh Hà gia chúng ta tự hỏi đối đãi các ngươi không tệ, nhưng các ngươi lại nghĩ thoát khỏi đây.

Một trung niên trên mặt không có mảy may huyết nhục quét mắt nhìn mấy trăm Nhân Tộc trước mặt, lạnh lùng nói.

- Đối với chúng ta không sai?

Một thanh niên giống như nghe được chuyện cười hài hước nhất thế giới lên tiếng.

- Các ngươi vì bổ sung khí huyết tùy ý đồ sát Nhân Tộc chúng ta. Trăm năm trước, nhân số một chi chúng ta đến 30 vạn, nhưng hiện tại ngay cả 3 vạn cũng không đến.

- Chín phần mười nhân khẩu đều tiêu vong.

- Chúng ta nếu không trốn, nhánh này sẽ không còn

- Không tệ với chúng ta trong miệng ngươi đây ư?

Những Nhân Tộc lên tiếng.

Nhìn thấy Nhân Tộc không ngừng phản bác, trung niên hừ lạnh một tiếng.

- Các ngươi có ý kiến đối với Thanh Hà gia, người tới, giết hết bọn hắn cho ta.

Một đám tướng sĩ nắm quỷ đầu đại đao đi ra khỏi hàng, thời điểm bọn họ giơ đại đao lên, sát khí tràn ngập toàn trường.

Một vài Nhân Tộc bị dọa run lẩy bẩy, một vài thì sắc mặt trắng bệch, chỉ có một ít người đứng thẳng sống lưng.

- Nếu có kiếp sau, ta nhất định tàn sát Thanh Hà tộc các ngươi.

Thanh niên trước đó lên tiếng.

- Đáng tiếc, ngươi không có cơ hội này.

Trung niên kia nói xong, vung tay lên.

Những tướng sĩ không chút do dự bổ đao xuống.

Mắt thấy đại đao sẽ chém xuống, một đạo tinh thần lực đáng sợ cầm giữ tất cả bọn họ, tiếp theo một đạo thanh âm băng lãnh hắc vang lên.

- Giết sạch.

Sau một khắc, chín đạo thân ảnh toàn thân Ma Khí ngập trời nhao nhao xuất thủ.

Trong lúc nhất thời, tu sĩ Thanh Hà gia đã hao tổn một phần ba.

Chín đạo thân ảnh này thật sự quá mạnh.

Bọn họ đều có chiến lực Tiên Vương đỉnh phong, mà cấp bậc này Thanh Hà gia chỉ có ba người, họ không hiện thân đãbị một đạo tinh thần lực kinh khủng hơn trước mạt sát.

Định Hải Châm xuất thủ.

Hắn hiện tại có tu vi Đệ Tam Cảnh.

Gạt bỏ Tiên Vương đỉnh phong không có chút độ khó nào.

Đúng lúc này, một cường giả trong cấm địa Thanh Hà gia bị đánh thức.

- Người nào xông Thanh Hà gia ta?

- Ta con mẹ ngươi....

Định Hải Châm nháy mắt xuất thủ.

- Đệ Tam Cảnh.

Lão tổ Thanh Hà gia cảm nhận được ba động trên người Định Hải Châm, trong mắt lộ vẻ chấn kinh.

Hắn chỉ là cường giả Đệ Nhất Cảnh uy tín lâu năm.

Sao có thể là đối thủ của cường giả Đệ Tam Cảnh!

- Tiền bối, giữa chúng ta có phải có hiểu lầm?

Thanh Hà Lão Tổ ngăn cản một quyền của Định Hải Châm đã phun ra một ngụm máu tươi, nên vội hỏi.

Không có biện pháp!

Song phương chênh lệch quá lớn.

- Ăn thêm một quyền của bố.

Định Hải Châm không rảnh đi giải thích.

Giải thích cái gì?

Chiến đấu bậc này rất dễ để đám cường giả chú ý.

Định Hải Châm cần trong thời gian ngắn nhất giết chết đối phương

Thời điểm hai người đang đánh nhau, cửu đại phân thân của Diệp Hạo đã giết gần hết tu sĩ Thanh Hà gia rồi.

Thanh Hà gia trừ mấy trăm Nhân Tộc ra đều là Quỷ Tộc, bởi vậy thời điểm bọn họ xuất thủ không có cố kỵ, rất nhiều tộc nhân Thanh Hà gia đều chết dưới dư ba của trận chiến.

Tiếp theo, đám phân thân một bên quét dọn chiến trường một bên tiếp tục đánh giết dư nghiệt Thanh Hà gia tộc.

- Ngươi là ai?

Diệp Hạo nhìn qua hỏi một thanh niên Nhân Tộc.

Diệp Hạo sở dĩ hỏi hắn cũng vif cảm thấy hắn rất có thể là người dẫn đầu của chi Nhân Tộc này.

- Bẩm tiền bối, ta gọi Lý Hàn Lâm.

Người thanh niên kia vội vàng trả lời.

- Nhánh tộc nhân các ngươi chỉ nhiêu đây người à?

Diệp Hạo hỏi.

- Nhánh này của chúng ta gần 3 vạn người.

Lý Hàn Lâm không biết Diệp Hạo sao hỏi câu này, nhưng vẫn cung kính trả lời.

- Có hứng thú theo ta không?

Diệp Hạo hỏi tiếp.

- Ta cung cấp tài nguyên cho các ngươi.

- Xin tiền bối an bài.

Lý Hàn Lâm trầm ngâm một hồi vẫn thỏa hiệp.

Tình huống bậc này đâu còn lựa chọn nào khác?

Không đi theo Diệp Hạo chẳng lẽ còn có thể sống được?

Diệp Hạo đứng đợi chừng 10 lượt hấp, Định Hải Châm đã mang theo một khỏa đầu lâu đi tới bên người hắn.

- May mắn không làm nhục mệnh.

Lý Hàn Lâm cùng tộc nhân của mình nhìn thấy đầu lâu trong tay Định Hải Châm, nguyên một đám như thấy quỷ.

- Đây không phải Lão Tổ của Thanh Hà gia sao?

- Truyền thuyết nói vị này là Bán Thần uy tín lâu năm đó.

- Bán Thần cường giả cũng có thể vẫn lạc?

- Ma Tộc làm sao có cao thủ bậc này?

Đúng lúc này, cửu đại Phân Thân của Diệp Hạo cũng lần lượt đi tới bên người hắn.

Diệp Hạo vung tay lên thu Túi Càn Khôn trong tay bọn họ vào Tiểu Thiên Địa.

- Dẫn đường.

Diệp Hạo nhìn Lý Hàn Lâm nói.

Lý Hàn Lâm vội gật đầu nhẹ.

Nhánh của Lý Hàn Lâm bị phân ở khoáng mạch Thanh Hà gia để đào quáng.

Thời điểm Diệp Hạo đi tới đây đã nhìn thấy một vài tên giám sát ban ngày ban mặt mà khi dễ nữ tử nhân tộc.

Tròng mắt Lý Hàn Lâm tức khắc đỏ lên.

Trước đó bọn họ không có năng lực phản kháng, hiện tại đã có, bởi vậy đâu thể chịu thêm uất ức.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động giam cầm toàn bộ những tên giám sát này lại.

- Hiện tại các ngươi có thể tùy tiện xuất thủ.

Đám người Lý Hàn Lâm như thế nào còn nhịn được, từng người vọt tới.

- Hàn Lâm, không được…

- Lý Tam, ngươi làm cái gì thế?

- Lý Hạo, ngươi muốn hại chết toàn Tộc chúng ta sao?

Những Nhân Tộc đang đào quáng nhìn thấy bọn Lý Hàn Lâm phản kháng, cả đám bị dọa, sắc mặt trắng bệch không thôi, nhưng khi bọn họ nhìn thấy mấy người Lý Hàn Lâm thuận lợi đánh chết mười mấy tên giám sát thì lại choáng váng.

- Giám sát nơi này hoàn toàn bị cầm giữ, mọi người có thể yên lòng xuất thủ.

Lý Hàn Lâm hướng về bốn phía tộc nhân hô.

- Bị giam cầm?

- Người nào xuất thủ?

- Cao thủ Ma Tộc Đứng ở giữa không trung kia sao?

Ngay thời điểm tộc nhân Lý Hàn Lâm rục rịch, một lão giả lại trầm giọng hỏi:

- Hàn Lâm, ngươi đừng quên phía sau đám giám sát kia là ai?

Giết giám sát cũng không phải đùa giỡn.

- Tam Gia, Thanh Hà gia ngay vừa rồi đã bị Diệp Công Tử diệt tộc.

Lý Hàn Lâm lộ vẻ mặt sùng bái nhìn về phía Diệp Hạo.

- Cái gì?

Trái tim lão giả kia run lên.

- Tam Gia, Diệp Công Tử đáp ứng thu lưu chúng ta, hơn nữa còn cho chúng ta tài nguyên.

Lý Hàn Lâm nói tiếp.

Lý Chiêu Hòa trầm ngâm một hồi rồi hướng mặt về phái Diệp Hạo, hỏi.

- Có thể cho lão hủ biết vì sao Diệp Công Tử lại muốn trợ giúp chúng ta hay không?

- Ngươi cảm thấy ta vì sao muốn trợ giúp cá ngươi?

Diệp Hạo lại cười hỏi lại.

- Lão hủ nghe nói Ma Đạo có một thuật gọi Huyết Tế Chi Thuật.

Thời điểm Lý Chiêu Hòa nói ra câu này, con mắt gắt gao nhìn Diệp Hạo.

Lý Chiêu Hòa cũng không đơn thuần giống như Lý Hàn Lâm.

Diệp Hạo là Ma Tộc, hắn dựa vào cái gì mà giúp bọn họ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận