Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2631: Thạch Nhân Phục Sinh

Ban đầu Tuyết Trích Tiên tưởng rằng đây là huyễn tượng do đại não sinh ra trước khi chết, thế nhưng rất nhanh nàng nhận ra rằng thật sự Diệp Hạo đã chạy tới nơi này. Nói cách khác Diệp Hạo muốn đối mặt với một đòn liên thủ của mấy trăm vị Thần Vương. Còn chưa kịp nói câu nào, mấy trăm đòn công kích đã phóng tới trên đỉnh đầu nàng. Đó là đòn công kích đáng sợ cỡ nào?

Dù ở trạng thái toàn thịnh Tuyết Trích Tiên cũng không có năng lực chống lại.

Đúng lúc này Diệp Hạo xuất thủ. Hắn giơ tay oanh ra một quyền về phía mấy trăm đạo thần thông kia.

Cửu Dương thần quyền!

Không gì không phá!

Lấy cương phá cương!

Khiến ai cũng không ngờ là một quyền của Diệp Hạo đánh cho công kích của mấy trăm vị Thần Vương bị bể nát.

Toàn trường xôn xao!

Tất cả bọn họ đều kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

- Cút.

Diệp Hạo lạnh lùng quát lớn.

- Ngươi nói cái gì?

Một lão già tiến lên một bước nói.

Diệp Hạo thản nhiên liếc lão giả kia một cái, lão giả kia ngay cả tiếng kêu thảm thiết còn chưa phát ra đã bị giết chết.

- Trong vòng ba lần hô hấp, nếu ai còn chưa đi, vậy cũng đừng nghĩ đến việc rời đi nữa.

Câu nói của Diệp Hạo khiến mấy trăm vị tu sĩ vây xem đều phải tức giận. Cho dù mạnh như Athena cũng không hề lớn lối nói như vậy.

- Ngươi cho rằng ngươi là ai?

- Một kích vừa rồi đã làm hao hết toàn bộ thần lực của ngươi rồi.

- Bây giờ ngươi cùng lắm cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà, thật sự tưởng rằng chúng ta sẽ sợ ngươi sao?

- Người trẻ tuổi, ngươi còn chưa có đủ tư cách để phách lối trước mặt chúng ta đâu.

Những tu sĩ còn lại không nói gì, nhưng bọn hắn cũng không rời khỏi.

- Ngươi không sao chứ?

Một đôi mắt đẹp của Tuyết Trích Tiên nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta có thể có chuyện gì chứ?

Diệp Hạo nhìn thẳng vào mắt Tuyết Trích Tiên nhẹ nhàng nói.

- Bây giờ ta mới phát hiện ngươi thật đẹp.

- Dưới hàng trăm con mắt nhìn trừng trừng mà ngươi còn đùa bỡn ta, tỉnh táo lai đi?

Nhìn thấy Diệp Hạo bây giờ còn có tâm tình nói đùa, Tuyết Trích Tiên đã biết Diệp Hạo có thể ứng phó những người này.

- Vậy ta chỉ cần giết hết toàn bộ những gia hỏa chướng mắt này là được.

Nói đến đây trên nắm tay của Diệp Hạo bắt đầu bạo phát ra quyền ý mạnh khủng khiếp, cỗ quyền ý này tựa hồ như liên kết với sự tồn tại chí cao vô thượng ở nơi sâu xa, dưới uy áp của quyền ý này toàn bộ thiên địa đều không thể chịu được mà phát ra tiếng nổ ầm vang.

- Quyền thuật này là gì?

- Chạy mau.

- Quyền thuật này dù chúng ta có liên thủ cũng không thể chống lại.

Mấy trăm tu sĩ vây xem lập tức nhận ra lời Diệp Hạo nói không phải chỉ là nói sông. Chẳng qua khi bọn họ muốn thoát đi lại phát hiện không gian bốn phía bị giam cầm. Lần trì hoãn này đủ để quyền ý kia phủ xuống.

- Không được.

- Dừng tay.

- Ta là Lôi Thần nhất mạch.

- Ngươi dám giết ta, Điện Thần sẽ không bỏ qua cho ngươi.

- Ta chỉ ở ngoài xem, ta không hề ra tay.

Nhưng Lúc này Diệp Hạo căn bản không thể thu chiêu lại. Theo Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn Quyền đánh xuống, toàn bộ mấy trăm vị Thần Vương đều bị đánh thành mảnh vỡ.

Không có cái gì còn tồn tại.

Một màn này đã làm kinh hãi toàn bộ những tu sĩ đứng ở đây. Ánh mắt bọn họ nhìn Diệp Hạo tràn đầy vẻ kinh ngạc. Trong con mắt xam lam của Athena cũng tràn ngậm một vẻ khiếp sợ.

- Hắn mạnh như vậy sao?

Trái tim của người trung niên thiên sứ kia cũng không khỏi chậm nửa nhịp. Đặt mình vào hoàn cảnh đó hắn biết mình cũng không thể tiếp nổi.

- Điện hạ.

- Ta tin có thể tiếp được một quyền này, nhưng không biết hắn có thể tiếp tục đánh ra bao nhiêu quyền?

Athena chần chờ một chút chậm rãi nói.

Cả người Tuyết Trích Tiên như đang trong mơ.

- Ngươi... Sao bây giờ ngươi lại mạnh đến như vậy?

- Tiểu thí ngưu đao.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Là có ý gì?

Tuyết Trích Tiên không hiểu nói.

- Chẳng lẽ cái này còn không phải ngươi…?

Nói đến đây Tuyết Trích Tiên liền ngậm miệng không nói.

- Chờ chuyện ở chỗ này xong thì theo ta về Viêm Hoàng tông đi.

Diệp Hạo nhìn Tuyết Trích Tiên nói.

- Không được.

- Ngươi lo bốn đại Thần Hoàng Phong Vũ Lôi Điện sao?

- Bây giờ ta vẫn chưa phải là đối thủ của bọn họ.

- Mấy ngày trước ta đã giết Phong Thần cùng Cốc Thần.

- Nhưng vẫn còn Lôi Thần, Điện Thần.

- Vũ Thần đâu?

- Vũ Thần đã chết.

- Hiện giờ Viêm Hoàng tông có hai Thần Hoàng đỉnh phong đóng giữ.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Lôi Thần, Điện Thần nếu dám tới liền giết chết bọn họ.

- Nhưng phía sau bọn họ còn có nửa bước cấm kỵ.

Tuyết Trích Tiên lại lo lắng nói.

- Tổng bộ Viêm Hoàng tông hiện tại có một nửa bước cấm kỵ đóng giữ.

Diệp Hạo thấp giọng nói.

- A.

Tuyết Trích Tiên kinh ngạc.

Không để ý ngay sau đó Tuyết Trích Tiên liền nói.

- Ngươi không gạt ta đấy chứ?

- Loại chuyện này ngươi nghĩ ta còn sẽ lừa ngươi sao?

- Vậy nửa bước cấm kỵ trong miệng ngươi là ai?

- Ta và một tiền bối đi cướp bóc một hạm đội Cơ Giới tộc.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Mẫu hạm của hạm đội đó là một chiếc nửa bước cấm kỵ.

- Vị tiền bối trong miệng ngươi là…?

- Vị tiền bối kia đã từng là cường giả cấm kỵ, nhưng cảm giới của hắn đã bị giáng xuống, hiện giờ vẫn đang cố gắng khôi phục.

- Vậy các ngươi làm sao có thể chiếm được hạm đội kia?

- Pháp bảo của vị tiền bối kia có thể chống lại cường giả cấm kỵ.

Từ đôi mắt đen của Tuyết Trích Tiên lộ ra thần sắc không thể tin được.

- Ta có hiểu là sau lưng ngươi có cường giả cấm kỵ bảo vệ hay không?

- Có thể.

- Không được gạt ta.

- Có lúc nào ta đã lừa ngươi chưa?

- Vậy chờ sau khi lấy được truyền thừa ở đây ta sẽ trở về với ngươi.

- Nơi này có truyền thừa gì?

- Chiếm được cái bồ đoàn này là có khả năng lấy được truyền thừa của vị thạch nhân này.

- Vậy ta cũng đi đoạt một bồ đoàn.

Nói xong, Diệp Hạo nhanh chóng đi tới một bồ đoàn gần đó. Mấy trăm tên tu sĩ đang kịch liệt chém giết không hẹn mà cùng ngừng lại.

- Cái bồ đoàn này ta muốn.

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

Dù đám tu sĩ kia không cam lòng, nhưng cũng không có người nào dám lỗ mãng với Diệp Hạo. Việc này cũng không khác gì tự đi tìm đường chết.

Chém giết vẫn cứ tiếp tục kéo dài. Nhưng dần dần bảy bồ đoàn vẫn bị bảy cường giả chiếm được. Ngay khi bồ đoàn thứ chín có người xuống, thạch nhân kia đột nhiên mở ra hai mắt, tiếp lấy toàn bộ thế giới lấy tốc độ mắt thường không thể thấy được mà nhanh chóng sụp đổ.

Mà ngay trong nháy mắt ấy, đám người phát hiện phát hiện phía trên thiên địa xuất hiện một lỗ hổng cực kỳ to lớn.

Chạy!

Đám người nhao nhao chạy tới lỗ hổng đấy. Thế giới đang bị hủy diệt. Thần Hoàng có lẽ sẽ không chết. Vấn đề là bây giờ Thần Hoàng cảnh đều bị giáng cấp. Đợi ở chỗ này cũng chẳng khác gì đợi chờ cái chết. Thật ra, rất nhiều tu sĩ còn không biết tạo sao thế gới này đột nhiên bị hủy diệt. Lúc này bọn họ không rảnh để đi nghiên cứu nguyên nhân, nguyên một đám chạy thục mạng tới lỗ hổng trên bầu trời. Chỉ trong mười lần hô hấp cả thế giới đều đã tan rã hoàn toàn, mọi người thấy thế giới bị tàn lụi, cả đám đều bị choáng váng.

- Xảy ra chuyện gì?

- Thạch nhân kia sống lại.

- Cũng không biết Tuyết Thần bọn họ có đoạt được cơ duyên hay không?

- Thế giới đều hủy diệt, có quái nào cơ duyên chứ?

- Hai thiên tài Yêu tộc chúng ta cũng bỏ mạng ở trong.

- Một thiên tài Ma tộc của chúng ta cũng ở trong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận