Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2168: Ngọc Tủy

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Cạnh tranh?

Hạ Dạ Nhi khẽ giật mình.

- Nói cho phụ thân ngươi, ta có thể xuất ra thứ có giá trị hơn.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Hạ Dạ Nhi suy nghĩ một hồi nói.

- Tốt, ta sẽ liên hệ phụ thân ngay.

Ngay lúc Hạ Dạ Nhi liên hệ cha mình, Diệp Hạo dưới sự trợ giúp của chiến khôi đi tới Đại Minh thành.

Đến Đại Minh thành, Diệp Hạo đến thẳng Cổ Dược Các.

Đi tới cửa ra vào Cổ Dược Các, hắn lập tức thấy được Hạ Dạ Nhi.

- Hạ tiểu thư.

Diệp Hạo nhẹ giọng hô.

- Thông qua truyền tống trận có thể tiến về tổng bộ.

Hạ Dạ Nhi nhìn Diệp Hạo nói.

- Còn nữa, tứ Hoàng tử Nạp Lan Hồng Thịnh cũng đang ở đó.

- Được, làm phiền rồi.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

Hạ Dạ Nhi không khỏi mỉm cười.

Nàng rất rõ ràng thân phận cùng giá trị của Diệp Hạo, bởi vậy, nàng mừng rỡ khi thấy Diệp Hạo nợ nhân tình của mình.

Nhân tình là thứ phải trả.

Thông qua truyền tống trận không lâu đã đi tới Vĩnh Huy thành.

- Vĩnh Huy thành.

Diệp Hạo lộ ánh mắt sáng ngời.

- Vĩnh Huy thành là thành trì xếp hạng thứ 333 ở Thần Vực.

Hạ Dạ Nhi nhìn thành trì thật lớn, chậm rãi nói.

- Xếp hạng 333?

Diệp Hạo nói.

- Tòa thành trì này có Thần Vương không?

- Không có.

Hạ Dạ Nhi lắc đầu.

- Thần Vương cũng không phải rau cải trắng.

Nghe được không có Thần Vương, Diệp Hạo thở dài một hơi.

Át chủ bài hiện nay của hắn dưới Thần Vương có thể nói là vô địch.

Hạ gia!

Hạ gia chủ Hạ Hoành Lộc đạt đến Sinh Thần cảnh tầng chín, tu vi như vậy đã có thể xưng cường giả, nhưng nhân vật cấp bậc này ở Vĩnh Huy thành không ít, bởi vậy, Hạ gia muốn yên ổn ở Vĩnh Huy thành cần phải dùng sức đúng chỗ, nhưng muội muội Hạ Hoành Lộc lại làm cơ thiếp của hội trưởng Luyện Đan Công Hội, điều này khiến không có bao nhiêu thế lực ở Vĩnh Huy thành muốn trêu chọc họ.

Luyện Đan Công Hội ở Vĩnh Huy thành có quy mô không chỉ gấp mười lần Đại Minh thành, hơn nữa, hội trưởng Gia Cát là Hợp Thần trung kỳ.

Trên đường tiến về đại sảnh, Hạ Dạ Nhi giới thiệu tình huống Hạ gia cho Diệp Hạo một phen.

- Nạp Lan Hồng Thịnh là Hoàng tử Nạp Lan Quận quốc, tương đối có tiếng.

Hạ Dạ Nhi nhẹ nhàng nói.

- Hắn có tu vi võ đạo cực cao, cho dù ta cũng không sánh bằng.

Cái này cũng hợp tình hợp lí.

Bàn về nội tình, Hạ gia vẫn kém xa Nạp Lan quận quốc.

Bởi vì Nạp Lan quận quốc có cường giả Hợp Thần cảnh tọa trấn.

Lúc hai người xuất hiện ở đại sảnh, một thanh niên mặc tử sắc khí bào nhìn về phía Diệp Hạo.

- Ngươi là tiểu tử cạnh tranh Ngọc Hư Thảo với ta?

Diệp Hạo liếc qua Nạp Lan Hồng Thịnh nói.

- Bát phẩm khí sư? Thực sự rác rưởi.

Cái gì?

Tu sĩ toàn trường cũng ngây ngẩn ra.

Phải biết lúc này, Nạp Lan Hồng Thịnh chỉ là Chân Thần cảnh tầng bốn.

Tu vi khí đạo hơn cả bốn cảnh giới, không phải ai cũng có thể làm được điều này đâu.

Xưng Nạp Lan Hồng Thịnh là thiên tài cũng không đủ.

- Ngươi nói cái gì?

Nạp Lan Hồng Thịnh vỗ bàn đứng lên.

Diệp Hạo cũng không thèm nhìn Nạp Lan Hồng Thịnh mà hành lễ với một lão giả mặc nho trang.

- Diệp Hạo ra mắt Hạ tiền bối.

Hạ Hoành Lộc mỉm cười gật đầu một cái.

- Nhập tọa.

Diệp Hạo sắp nhập tọa thì Nạp Lan Hồng Thịnh lấn người đến.

- Tiểu tử, ngươi nói chuyện vừa rồi cho rõ ràng.

Diệp Hạo cười cười, một tấm lệnh bài lóe lên thanh quang xuất hiện trong tay, sau đó, hắn treo lệnh bài này bên hông.

Nạp Lan Hồng Thịnh nhìn về phía lệnh bài, sau một khắc, con ngươi của hắn hung hăng co rụt lại.

- Làm sao có thể?

Giờ khắc này, khiếp sợ nào chỉ có mỗi mình Nạp Lan Hồng Thịnh, cho dù cao tầng Hạ gia cũng bị kinh động.

Cửu phẩm Đan Sư?

Quá dọa người rồi.

Nếu Diệp Hạo có tu vi Chân Thần cảnh tầng bảy hoặc tầng tám, bọn họ sẽ cảm thấy không có gì, vấn đề là tu vi của Diệp Hạo hiện tại cũng giống như Nạp Lan Hồng Thịnh là Chân Thần tầng bốn.

- Hiện tại, ngươi biết mình rác rưởi như thế nào chưa?

Diệp Hạo thản nhiên đẩy Nạp Lan Hồng Thịnh ra nói.

- Muốn chết.

Nạp Lan Hồng Thịnh lộ ra ánh mắt đỏ hoe.

Đấm ra một quyền.

Ba động khủng bố hóa thành một Thương Long cắn người.

Thương Long nhanh chóng gào thét đánh tới thân thể Diệp Hạo.

- Cẩn thận.

Hạ Dạ Nhi hoảng sợ nói.

Nhưng lấy tu vi của nàng lại không thể cứu viện.

- Hừ.

Diệp Hạo quát lên một tiếng.

Sóng âm đáng sợ hóa thành lực lượng bá đạo vô tình đánh vào thể nội Thương Long.

Thương Long rống lên một tiếng rồi hóa thành hư vô.

Nạp Lan Hồng Thịnh hoàn toàn thay đổi sắc mặt, đồng thời lui lại.

Bởi vì đạo sóng âm kia còn ẩn chứa rất nhiều năng lượng.

Nhưng Nạp Lan Hồng Thịnh sao có thể nhanh hơn được lực lượng sóng âm?

Toàn thân hắn cứng đờ, Diệp Hạo giơ đại thủ nhấc cổ họng hắn lên.

- Đánh lén?

Diệp Hạo lộ ra sát cơ nghiêm ngặt nhìn Nạp Lan Hồng Thịnh.

- Diệp công tử.

Hạ Hoành Lộc vội hô.

- Hắn là Tứ Hoàng tử của Nạp Lan quận quốc.

- Ngươi cảm thấy ta sẽ sợ Nạp Lan quận quốc kia?

Diệp Hạo cười lạnh.

Cảm nhận được sự tự tin trong lời nói Diệp Hạo, Hạ Hoành Lộc thay đổi sắc mặt.

Nạp Lan Hồng Thịnh cũng sợ hãi.

Bởi vì hắn thấy được sát cơ trong lời nói Diệp Hạo.

- Ta không muốn Ngọc Hư Thảo nữa.

Nạp Lan Hồng Thịnh vội nói.

- Ngọc Hư Thảo là thứ ta nhất định phải lấy được.

Diệp Hạo nhìn Nạp Lan Hồng Thịnh nói.

- Ai cần ngươi nhường?

- Ngươi muốn cái gì?

- Cho ta túi Càn Khôn trên người ngươi.

Diệp Hạo lạnh lùng lên tiếng.

Nạp Lan Hồng Thịnh lộ vẻ mặt khổ sở.

- Diệp công tử, những vật khác trong túi Càn Khôn có thể cho ngươi, nhưng pháp chỉ cấp Tử Thần có thể lưu lại không?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Cảm nhận được Diệp Hạo không kiên nhẫn, Nạp Lan Hồng Thịnh đành phải nói.

- Cho ngươi, cái gì cũng cho ngươi.

Không sợ không được.

Bởi vì người hộ đạo vừa bí mật truyền âm bảo hắn đáp ứng mọi yêu cầu Diệp Hạo.

Người hộ đạo là Sinh Thần cảnh sơ kỳ cũng phải cúi đầu.

Bản thân còn không cúi đầu, chẳng lẽ không muốn sống?

Diệp Hạo nhận lấy túi Càn Khôn quét qua một lần.

- Ngươi cũng quá nghèo đi?

Diệp Hạo tức giận nói.

Trong túi Càn Khôn của Nạp Lan Hồng Thịnh ngoại trừ một ít vật liệu luyện khí cấp Chân Thần, cũng chỉ có ba vạn trung phẩm Thần thạch thôi.

Nạp Lan Hồng Thịnh nghe vậy cũng muốn khóc.

Ngươi cướp bóc ta?

Con mẹ nó còn nói ta nghèo?

Còn có thiên lý không?

Thật ra cũng không trách được Nạp Lan Hồng Thịnh.

Tuy hắn là Hoàng tử cao quý, nhưng hắn hiện tại mới tu vi gì?

Chân Thần cảnh.

Túi Càn Khôn của Chân Thần cảnh sẽ có bao nhiêu tài nguyên trân quý?

Diệp Hạo lấy ra một tấm pháp chỉ rồi ném túi Càn Khôn cho Nạp Lan Hồng Thịnh.

- Ngươi có ý gì?

Nạp Lan Hồng Thịnh giật mình.

- Những vật kia không đủ lọt vào mắt ta.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

Nạp Lan Hồng Thịnh lập tức đỏ mắt lên.

Nhưng vừa nghĩ đến cảnh cáo từ người hộ đạo, hắn lại cưỡng ép nhịn xuống.

Mà lúc này, Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến cái gì.

- Đúng rồi, ngươi cầm thứ gì mua Ngọc Hư Thảo thế?

Diệp Hạo nói câu này thì thấy Nạp Lan Hồng Thịnh nhìn thoáng qua hộp gấm trên bàn.

Diệp Hạo tiến lên mở hộp gấm ra, hắn kinh ngạc thấy được một khối bạch ngọc, bất đồng chính là khối bạch ngọc này tản ra hương thơm nồng nặc.

- Ngọc tủy.

Sắc mặt Diệp Hạo không khỏi thay đổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận