Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 990: Quân Tử Lan nhận thua

-Cổ Lan Tông ta chấp nhận bồi thường.

Quân Tử Lan bất đắc dĩ nói.

-Một trăm vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Diệp Hạo quan sát Quân Tử Lan nói.

-Ngươi sao không đi cướp đi?

Quân Tử Lan nghe thế chợt quát.

Chỉ là xung đột nhỏ ở biên cương mà Diệp Hạo mở miệng ra đòi một trăm vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch.

-Quân Tử Lan, ta sở dĩ lấy một trăm vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch hoàn toàn vì nể mặt thân phận Đệ Tử Đằng Long Các của ngươi, nếu không, ngươi cảm thấy ân oán giữa chúng ta có thể lấy Tiên Thạch ra xóa bỏ sao?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

Quân Tử Lan hơi chút trầm ngâm sau đó ném ra một cái Túi Càn Khôn:

-Trong đây có một trăm vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Đưa ra một trăm vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch này, Quân Tử Lan cũng cảm thấy xót xa.

Mấy năm nay hắn chinh chiến Đông Vực cũng chỉ đoạt được hơn một trăm vạn thôi.

Trong nháy mắt đã đưa hơn phân nửa cho Diệp Hạo.

Bất quá hắn cũng hiểu đây là cách giải quyết tốt nhất, dù nếu so về thực lực thì không bằng Diệp Hạo, cho dù đối phương đánh trọng thương mình, Tông Tộc cũng không thể làm gì được.

-Còn một việc nữa.

Diệp Hạo nói tiếp.

-Ngươi nói đi.

-Ta nghe nói ngươi có ý can thiệp Dương Vực?

-Sau khi rời khỏi đây ta lập tức nhường Dương Vực cho ngươi.

-Viêm Hoàng Tông Chúng ta xóa bỏ thù oán với Cổ Lan Tông .

Thấy Quân Tử Lan thấu tình đạt lý, Diệp Hạo cũng không phải người nhỏ mọn.

-Còn có một việc, không biết nên nói hay không?

Quân Tử Lan hơi do dự.

-Ngươi cứ nói.

Diệp Hạo lên tiếng .

-Huyết Công Tử của Đằng Long Các cũng đã bắt đầu tấn công Âm Vực.

Quân Tử Lan nhìn Diệp Hạo nói,

-Ta nghĩ ngươi thu phục xong Dương Vực chắc chắn sẽ không buông tha Âm Vực đâu?

Bất luận Dương Vực hay Âm Vực đều là thánh địa tu luyện.

Bởi vậy hai đại Vực này đều nằm trong tầm ngắm của các đại Thế Lực.

Vậy tại sao trước đó Khổng Dĩnh Nhi không thôn tính Dương Vực, bởi vì hai đại vực này tình thế phức tạp, liên quan đến rất nhiều Thế Lực lớn, có thể nói không có mối quan hệ nhất định thì không thể động.

Quân Tử Lan nói cho Diệp Hạo biết tin tức này đương nhiên không có ý gì tốt.

Hắn muốn Diệp Hạo và Huyết Công Tử đấu đá lẫn nhau.

-Huyết Công Tử?

Trong đầu Diệp Hạo xuất hiện một thân ảnh.

Huyết Công Tử cũng giống hắn là Đệ Tử Đằng Long Các, nhưng mà tên này cũng giống như Quân Tử Lan, lúc Diệp Hạo tiến vào Đằng Long Các, thực lực Huyết Công Tử đã đến ba mươi ba chuyển.

Nhưng trong đầu Diệp Hạo lại chợt lóe lên một đạo thân ảnh khác.

Lý Thiên Thiên.

Năm đó Lý Thiên Thiên có nói qua với hắn nhất định phải đi Cửu Âm Cung thuộc Âm Vực tìm nàng.

Diệp Hạo vẫn không có ý đi tìm Lý Thiên Thiên.

Nhưng mà bản thân ở Đông Vực tiếng tăm vang dội, Lý Thiên Thiên tại sao vẫn không đến tìm?

-Cám ơn đã nói.

-Vậy, ta không quấy rầy ngươi nữa.

Quân Tử Lan lúc này đề nghị rút lui.

Sau khi Quân Tử Lan rời đi, Diệp Hạo liền nhìn qua nói với Khổng Dĩnh Nhi.

-Dĩnh Nhi, điều động một nhánh đại quân tấn công Dương Vực.

-Tông Chủ, giữa Cương Vực chúng ta với Dương Vực còn có Phụ Dương Vực nữa?

- Vậy thì đánh luôn Phụ Dương Vực.

Diệp Hạo nói xong vung tay lên, giữa không trung xuất hiện một tấm bản đồ Đông Vực, sau đó hắn dùng tay vạch một cái, một vạch vạch ra đã gộp lãnh địa của tám Đại Vực nhập vào địa bàn Viêm Hoàng Tông.

-Chuẩn bị kế hoạch tác chiến đánh tám đại vực này.

Diệp Hạo nhàn nhạt tuyên bố.

Các vị cấp cao của Viêm Hoàng Tông đều kích động hẳn lên.

Viêm Hoàng Tông hiện tại cũng đã ổn định mười sáu Đại Vực, tình hình chiêu mộ binh lính cũng vượt xa trước đó, cùng lúc đánh chiếm tám Đại Vực cũng không có vấn đề gì, hơn nữa Viêm Hoàng Tông còn có thể ổn định tám đại vực này nhanh chóng, không cần đến năm năm nữa.

Sau đó Vương Vĩnh Thiên, Ngũ Hành Kiếm Vương, Độc Nhãn Bà Bà đi theo Diệp Hạo đến sâu sau.

-Vương Vĩnh Thiên, Độc Nhãn Bà Bà đã là Nguyên Lão Viêm Hoàng Tông, những gì các ngươi làm cho Viêm Hoàng Tông ta đều để trong lòng. Ngũ Hành Kiếm Vương, ngươi đã tận tâm tận lực làm tròn nhiệm vụ của một Truyền Công Trưởng lão, rất nhiều đệ tử Tông Môn đều do ngươi đào tạo ra, ta rất hài lòng.

Diệp Hạo bình tĩnh cất lời.

-Ta rất cảm tạ vì tất cả những gì các ngươi đã làm.

Lời của Diệp Hạo làm cho ba người Vương Vĩnh Thiên đều kinh ngạc.

Bọn họ không biết tại sao Diệp Hạo lại nói những lời này

Chợt trong tay hắn xuất hiện ba bình ngọc.

-Trong bình ngọc có Tôn Cấp Phá Cấm Đan, các ngươi dùng xong có tám phần chắc chắn đạt đến cảnh giới Tiên Tôn.

Vừa nghe xong, trên mặt ba người Ngũ Hành Kiếm Vương lộ ra vẻ thất kinh.

Bọn họ lúc này mới hiểu tại sao Diệp Hạo đình chỉ công việc của họ?

Bọn họ cần thời gian đột phá lên Tiên Tôn.

-Tông Chủ.

Trên mặt ba người lộ ra vẻ hổ thẹn.

-Ta biết ngươi muốn nói gì, ta có thể hiểu được, chuyện này rất bình thường.

Diệp Hạo nói xong lấy Tôn Cấp Phá Cấm Đan phát cho từng người rồi đưa tiếp cho họ Kết Tinh Huyết Sắc.

-Tông Chủ, đây là cái gì?

-Đây là Huyết Ma Kết Tinh của Tiên Chủ cảnh cửu chuyển, các ngươi sau khi dùng sẽ không gia tăng tu vi nhưng lại gia tăng căn cơ đến một trình độ nhất định, đến lúc các ngươi đột phá, tỷ lệ thành công sẽ càng cao.

Diệp Hạo khẽ nói

-Thời gian tiếp theo các ngươi cứ ở chỗ ta mà tu luyện.

-Tuân mệnh.

-Tuân mệnh.

-Tuân mệnh.

Ba người Ngũ Hành Kiếm Vương hiểu rõ Diệp Hạo đang ban thưởng cho bọn họ.

Bởi vì cường giả Tiên Chủ cửu chuyển ở Viêm Hoàng Tông có đến hàng trăm.

Diệp Hạo để lại một Thần Hồn Phân Thân sau đó đi ra khỏi tiểu viện.

Trước cửa ra vào, Khổng Dĩnh Nhi như một đóa Ngọc Liên lẳng lặng chờ đợi, như một tiểu thư khuê các, không bước chân ra khỏi cửa.

-Dĩnh Nhi.

-Công Tử.

Khổng Dĩnh Nhi theo nguyên tắc hành lễ với Diệp Hạo.

Diệp Hạo tiến tới bắt lấy tay nàng, sau đó ôm nàng vào lòng.

Điều này khiến Khổng Dĩnh Nhi không khỏi thốt lên thành tiếng, Diệp Hạo nói khẽ bên tai nàng:

-Nhớ ta rồi hả?

-Vâng...

Khổng Dĩnh Nhi đáp khẽ.

Đầu tựa vào ngực Diệp Hạo, nàng cảm nhận được loại cảm giác hạnh phúc chưa từng có.

-Ta đình chỉ chức vụ của Độc Nhãn Bà Bà, nàng có trách ta không?

-Ta chỉ là thị nữ của Công Tử, tất cả những gì ta có đều do người ban cho, dù Công Tử ban thưởng hay trách phạt, Dĩnh Nhi đều sẳn sàng tiếp nhận.

Khổng Dĩnh Nhi nép sát vào ngực Diệp Hạo ôn nhu đáp.

-Nửa tháng sau, Ngũ Hành Kiếm Vương bọn họ có thể đột phá đến Tiên Tôn cảnh.

Diệp Hạo nói khẽ.

-Đến lúc đó, ta sẽ cho bọn họ một viên Tiên Đan để họ tiếp tục tăng lên một hai cấp nữa.

-Tôn Cấp Phá Cấm Đan?

-Đúng thế.

-Chúng có nhiều không?

-Có khoảng một trăm viên.

Diệp Hạo nói đến đây thì ngừng lại

-Tuy nhiên, ta cảm thấy chỉ cần có Ngũ Hành Kiếm Vương ba vị Tiên Vương này đủ rồi.

-Cũng đúng, Tôn Cấp Phá Cấm Đan quý giá vô cùng, một khi Viêm Hoàng Tông chúng ta xuất hiện nhiều Tiên Tôn, khó tránh khỏi các Thế Lực khác sẽ nghi kỵ.

Khổng Dĩnh Nhi nói

-Nhưng mà giờ ta còn một chuyện quan trọng hơn.

-Chuyện gì?

Lúc Khổng Dĩnh Nhi cảm thấy hiếu kỳ thì phát hiện Không Gian bốn phía bị phá nát, sau đó Diệp Hạo ôm nàng tiến vào khuê phòng.

Đầu óc nàng lúc này không nghĩ được gì khác nữa, trong lòng có chút chờ mong lại thêm một chút dao động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận