Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 979: Viêm Hoàng Tông khuếch trương

-Đợi đến khi Tông Chủ có chỉ thị thì Đông Vực đã bị những Thiên Kiêu kia chia xong rồi, các ngươi phải biết có hơn ba mươi Thiên Kiêu đánh vào Đông Vực, một trăm lẻ tám Đại Vực rất nhanh cũng sẽ bị chia cắt hoàn toàn, đến lúc đó Viêm Hoàng Tông muốn khuếch trương thì phải chiến đấu với những tên Thiên Kiêu đó.

-Tông Chủ hiện tại cũng không biết đã đi đâu? Nếu chúng ta tùy tiện ra tay với bọn chúng, ngộ nhỡ động đến Thế Lực chống lưng của chúng thì sao?

-Chẳng lẽ phía sau Tông Chủ lại không có chỗ chống lưng?

-Nhưng thế lực chống lưng cho Tông Chủ trước giờ chưa từng xuất hiện.

-Tiên Vương không bao giờ tuỳ tiện ra tay, lại nói bây giờ đều là cuộc chiến của thế hệ trẻ, mà trong thế hệ trẻ chúng ta còn phải sợ ai? Dù không có Tông Chủ chúng ta không phải còn có Chấp Sự Vô Danh sao? Vô Danh còn là cường giả Thiên Kiêu của Đằng Long Các.

-Ta cảm thấy việc cấp bách bây giờ là phát triển lãnh địa của Tứ Vực.

Chư vị Trưởng Lão Viêm Hoàng Tông mỗi người đều phát biểu ý kiến của riêng mình, lúc này Lâm Cảnh nhìn về phía ngai vàng của Khổng Dĩnh Nhi nói.

-Phó Tông Chủ, ý kiến của người thế nào?

-Còn ý ngươi ra sao?

Khổng Dĩnh Nhi cười hỏi.

-Ta muốn ra tay thu lấy bốn đại vực xung quanh.

Lâm Cảnh trầm giọng nói,

-Với thực lực của Viêm Hoàng Tông hiện tại đừng nói bốn Đại Vực liên thủ, cho dù tám Đại Vực thậm chí nhiều hơn đều không phải đối thủ của chúng ta, hơn nữa chúng ta còn có thể đánh nhanh rút gọn chiếm lấy chúng.

Lâm Cảnh thân làm Đại Trưởng Lão của Viêm Hoàng Tông hiểu rất rõ những năm này thực lực cả Tông phát triển đến mức nào.

Cái khác không nói riêng cường giả Tiên Chủ cảnh đã đạt đến hơn ba ngàn người.

Mà hiện tại trong kho Viêm Hoàng Tông còn có hơn sáu ngàn Phá Cấm Đan, nói cách khác chỉ cần Viêm Hoàng Tông có đầy đủ Tu Sĩ của Kim Tiên cửu chuyển thì có thể tạo ra hơn sáu ngàn cường giả Tiên Chủ cấp.

Ba ngàn người a.

Nghĩ đến con số này thôi mà Lâm Cảnh cảm thấy hoảng.

Phải biết rằng cho dù thế lực Đông Tiên Điện năm đó cũng chỉ có khoảng hơn một trăm người.

Mà hiện tại cường giả Tiên Chủ cảnh của Đông Tiên Điện tuyệt đối không vượt qua ba trăm.

Chênh lệch gấp mười lần!

Lâm Cảnh tin rằng theo thời gian sự chênh lệch này sẽ nhanh chóng tăng lên.

Bây giờ vật tư trong kho đã quá nhiều.

Nhiều đến nổi không thể tưởng tượng được.

Bình thường nói tới vật tư chủ yếu để cấp cho Nội Môn Đệ Tử và Đệ Tử Chân Truyền, mà Viêm Hoàng Tông còn cung cấp cho Ngoại Môn Đệ Tử, cho dù Nội Môn Đệ Tử bên Đông Tiên Điện cũng thua kém.

Cứ như vậy Viêm Hoàng Tông có thể không mở rộng được sao?

Hơn nữa Viêm Hoàng Tông hoàn toàn thống nhất lãnh thổ Tứ Vực thì không còn bất cứ uy hiếp nào.

Cũng không có ai dám đối đầu.

Còn thêm chính trị rõ ràng, không có việc lấy mạnh hiếp yếu, điều này làm cho Thiên Tài xung quanh Tứ Vực không ngừng hướng Viêm Hoàng Tông tập hợp, dần dà Viêm Hoàng Tông muốn không lớn mạnh cũng không được.

-Phó Tông Chủ, ý của người ra sao?

Lâm Cảnh nói ra suy nghĩ của mình rồi hỏi.

-Ý ta muốn lấy đường biên giới này làm ranh, chiếm hết toàn bộ bên trong nó.

Khổng Dĩnh Nhi vừa nói vừa vạch ra một đường trên tấm bản đồ đang lơ lững trên không.

Tất cả đều xôn xao.

Chỉ một đường vạch Khổng Dĩnh Nhi đã đánh một vòng tròn quanh mười hai Đại Vực.

Nói cách khác Khổng Dĩnh Nhi đồng thời đại chiến với mười hai đại vực.

-Phó Tông Chủ, việc này có phải quá mạo hiểm?

Cho dù Lâm Cảnh có dã tâm chiếm lấy Ngoại Vực cũng không ngờ lại muốn đồng thời chiến đấu với nhiều Đại Vực như vậy?

-Không có gì mạo hiểm cả! Theo kế hoạch của Tông Chủ thì toàn bộ Đông Vực đều phải là địa bàn của ngài ấy .

Khổng Dĩnh Nhi nhàn nhạt lên tiếng,

-Điều ta muốn làm bây giờ là không ngừng mở rộng địa bàn, nhưng các ngươi suy nghĩ cũng đúng, bây giờ đúng thực không phải lúc để đối đầu với những tên Thiên Kiêu kia, nhưng nhân lúc bọn chúng còn chưa chuẩn bị, chúng ta tiên hạ thủ vi cường.

-Còn về những Thiên Kiêu, chỉ cần chưa đạt đến cấp độ Tiên Tôn Đỉnh Phong thì không có gì phải sợ.

-Nói cách khác, nếu bọn chúng không có mắt, chúng ta chẳng phải còn có Vô Danh sao? Vô Danh mang tiếng là Chấp Sự, không thể không hành động.

-Còn nữa ta cũng đã liên lạc với Vô Danh, Vô Danh nói sẽ toàn lực ủng hộ mở rộng Tông Môn.

-Còn có thế lực của Tửu Vực, Thiên Hạt Vực cũng âm thầm đầu hàng, nói cách khác khi chúng ta tiến đánh hai đại vực này sẽ không bị bất kỳ cản trở nào, còn có Ma Hạt Vực, Thủy Bình Vực cũng có một nửa thế lực âm thầm thần phục.

Theo lờ Khổng Dĩnh Nhi nói bọn họ mới biết được Phó Tông chủ bọn họ cũng đã âm thầm chuẩn bị cho cuộc chiến này rất nhiều.

Vậy cuộc chiến diễn ra sẽ không còn gì trở ngại.

Khổng Dĩnh Nhi lúc này phái ra mười hai nhánh đại quân cùng một trăm hai mươi chiếc Chủ Cấp Chiến Hạm đồng thời xuất phát hướng về mười hai Vực.

Động tác của Viêm Hoàng Tông lúc này chấn động toàn bộ Đông Vực.

Thật ra rất nhiều Tu Sĩ đã sớm cảm nhận được khi quần hùng tranh bá Viêm Hoàng Tông chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Nhưng không ai nghĩ đến Viêm Hoàng Tông lại hung hãn như vậy?

-Mười hai nhánh, một trăm hai mươi vạn đại quân

-Một trăm hai mươi chiếc Chủ Cấp Chiến Hạm, Viêm Hoàng Tông lấy đâu ra nhiều Chiến Hạm như vậy?

-Một trăm hai mươi chiếc Chiến Hạm tương đương với một trăm hai mươi cường giả Tiên Chủ cảnh a.

-Nếu các ngươi biết được lần này Viêm Hoàng Tông xuất ra bao nhiêu cường giả Tiên Chủ cảnh thì chắc chắn sẽ không xuýt xoa một trăm hai mươi chiếc Chủ Cấp chiến hạm đó đâu?

-Bao nhiêu?

- Chỉ một cái Song Ngư Vực thôi cũng đã phát động đến một trăm Cường giả Tiên Chủ cảnh rồi.

-Như lời ngươi nói thì lần này Viêm Hoàng Tông xuất binh có hơn ngàn cường giả Tiên Chủ cảnh hả?

-Đúng vậy.

Toàn bộ Đông Vực không ai nghĩ đến Viêm Hoàng Tông cùng lúc công kích 12 Đại Vực, thế nhưng bọn họ càng không thể nghĩ tới trong một năm mà Viêm Hoàng Tông đã bình định được hai mươi Đại Vực này luôn.

Một năm thôi!

Toàn bộ Đông Vực, Thế Lực nào có thể làm được điều đó?

Dù Trấn Đông Vương Phủ cũng không được.

Mà sau khi chinh phục hai mươi Đại Vực, Viêm Hoàng Tông ngừng chiến.

Bắt đầu nghỉ ngơi lấy lại sức.

Thật ra cùng một lúc thôn tính mười hai Đại Vực, Viêm Hoàng Tông cũng có cảm giác khó lòng nuốt trôi.

Bởi vì ngay từ đầu cần phải phái ra số lượng lớn Tu Sĩ đi trấn áp các nơi phản loạn.

Nên phải tiêu hao cực lớn nguồn nhân lực vật lực.

Một trăm hai mươi vạn quân tinh nhuệ của Viêm Hoàng Tôn tham gia vào cuộc chiến với mười hai đại vực, phân tán khắp nơi nhưng vẩn không tránh khỏi tình trạng bạo động, nếu không phải Viêm Hoàng Tông không ngừng phái ra Tu Sĩ, chỉ cần đám phản loạn của mười hai đại vực thôi cũng đủ để làm cho bọn họ đau đầu.

Viêm Hoàng Tông trước sau đã phái ra hai trăm vạn Tướng Sĩ, phải mất đến năm năm mới chính thức bình ổn được lãnh thổ của mười hại Đại Vực.

Một số lực lượng theo tính toán, Viêm Hoàng Tông trong năm năm bình định phản loạn trước sau tổn thất đạt đến một con số kinh người, con số này thậm chí vượt qua số lượng tài nguyên Viêm Hoàng Tông chiếm được của mười hại đại Vực.

- Phủ khố Viêm Hoàng Tông đã trống rỗng?

-Dù phủ khố trống rỗng thì thế nào? Hiện tại mười hại Đại Vực cũng đã được bình định, sau này thu nhập mỗi năm là một con số khổng lồ.

-Các ngươi chỉ nhìn thấy bề ngoài mà không nhìn thấy bên trong. Trong năm năm qua Viêm Hoàng Tông bồi dưỡng ra bao nhiêu Tướng Sĩ, chẳng lẽ các ngươi không phát hiện rằng số lượng chiến binh đã tăng lên gấp đôi sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận