Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2748: Lục Đạo Chúa Tể Ban Thưởng

Thế gian này thực sự quá lớn.

Sau khi thương lượng, chín đại chúa tể quyết định chia nhau ra phụ trách một khu bực. Mà Thần vực chính là khu vực do Lục Đạo chúa tể phụ trách.

Âm Dương chúa tể và Lục Đạo chúa tể hoàn thành đánh cược, bọn họ cùng nhìn về phía thiên chi kiêu tử của mỗi người.

- Bên Âm Dương chúa tể có một thanh niên tóc vàng đi được một nửa lộ trình.

- Người nhanh nhất bên Lục Đạo chúa tể chỉ mới đi được một phần ba.

- Lục Đạo chúa tể thua rồi.

- Đúng vậy, bộ pháp củ thanh niên tóc vàng kia rất vững vàng, chắc hẳn không cần bao lâu nữa sẽ đi đến cuối đường.

Khi những chúa tể còn lại đang thảo luận, Âm Dương chúa tể vừa cười vừa nói.

- Thanh niên tóc vàng đó là đệ nhất thế hệ trẻ của Không Gian vực, Không Không.

Lục Đạo chúa tể nghe đến đây mới tức giận.

- Hèn hạ.

Không Gian vực?

Lục Đạo chúa tể lại quên mất chuyện này!

Trời sinh tu sĩ Không Gian vực đã gần gũi với không gian pháp tắc. Huống chi Không Không lại là người đứng đầu trong thế hệ trẻ chứ.

Âm Dương chúa tể lại cười ha hả nói.

- Bản thân còn chưa nghiên cứu rõ ràng tình huống trước mắt đã đi đánh cược với người khác. Trách được ai bây giờ?

Trong mắt Lục Đạo chúa tể lóe lên một tia sắc lạnh. Nhưng cũng không nói gì.

Cũng không biết qua bao lâu một vị chúa tể lạnh nhạt mở miệng nói.

- Không Không đã đi được ba phần tư lộ trình.

Lục Đạo chúa tể nhìn thoáng qua Không Không rồi thu hồi ánh mắt. Về phần bên nàng thế nào nàng cũng không tiếp tục nhìn nữa làm gì. Đã đến mức này, còn có thể lội ngược dòng được sao?

Không thể nào.

Vậy cần gì phải chú ý chứ?

Đúng lúc này một vị chúa tể khác kinh ngạc nói.

- Nói không chừng sẽ lội ngược dòng được đấy.

Lục Đạo chúa tể lập tức nhìn vào lăng kính đang thu lại quá trình di chuyển.

Chỉ thấy một bóng người như báo đen nhanh chóng lao về phía trước.

Loại cảm giác này giống như phía trước không hề có không gian chồng chất và không gian vặn vẹo vậy.

- Gần đến rồi.

- Nếu Không Không không tăng tốc độ, vậy rất nhanh sẽ bị người thanh niên này vượt qua.

- Vì sao ta cảm thấy không gian áo nghĩa không hề có tác dụng gì với người thanh niên này vậy.

- Không phải không gian áo nghĩa không có tác dụng với người thanh niên này, mà là người thanh niên này đã xem thấu không gian áo nghĩa ở nơi này rồi.

Lục Đạo chúa tể kích động nói.

- Giờ ta mới hiểu vì sao tốc độ trước đó của hắn rất chậm, hóa ra là vì vẫn luôn đang nghiên cứu không gian áo nghĩa ở nơi này.

- Thiên phú không gian của tiểu tử này rất cao.

Một lão giả với bộ tóc đỏ rực như lửa nóng bỏng nói.

Lão giả này biết rất rõ tương lai trong thế gian này sẽ vẫn còn sinh ra chúa tể. Mà nếu không có gì bấ ngờ, chúa tể sẽ sinh ra từ trong nhóm thiên kiêu này.

Bởi vậy một vài kỳ tài ngút trời, bọn họ cũng đang chú ý.

- Thiên phú về không gian của hắn còn hơn cả Không Không.

Một nữ tử tóc dài màu xanh lá thản nhiên nói.

- Sao ngươi biết Không Không đã dốc toàn lực chứ?

Âm Dương chúa tể hừ lạnh một tiếng nói.

Nữ tử tóc xanh cười lơ đễnh.

- Không Không, lần này nếu ngươi không thể lấy được vị trí hạng nhất, đừng trách ta tiêu diệt Không Gian vực sau lưng ngươi.

Lúc này âm thanh của Âm Dương chúa tể hóa thành một đạo kinh khôi nổ vang phía trên đỉnh đầu.

Sắc mặt Không Không hoàn toàn thay đổi.

Có thể truyền âm ở nơi này, chỉ sợ ngoại trừ chúa tể trong truyền thuyết ra cũng không còn người khác.

Nhưng vì sao vị kia lại nói hắn phải lấy hạng nhất cơ chứ?

Không Không không hiểu.

Nhưng điều này không hề quan trọng. Hắn bây giờ phải lấy được hạng nhất. Bằng không Không Gian vực sẽ thật sự có thể bị hủy diệt.

Nghĩ như vậy hai con mắt của Không Không liền lóe lên ánh sáng khiến không gian cũng phải chấn động.

Không Gian chi mâu!

Không Không cũng có Không Gian chi mâu!

Dưới sự ủng hộ của Không Gian chi mâu, tốc độ của Không Không nhanh chóng tăng lên. Nhưng khiến Âm Dương chúa tể cảm thấy buồn bực là vì dù Không Không đã ra sức đuổi theo, nhưng thân ảnh kai vẫn từ từ lại gần điểm cuối cùng.

Theo việc thân ảnh kia đặt chân đến chiến trường, sắc mặt của Âm Dương chúa tể cũng âm trầm đến mức sép nhỏ ra nước.

- Phế vật.

Âm Dương chúa tể gầm thét lên.

Ngay sau đó một bàn tay của hắn vọt ra bắt tới Không Không đang chạy như điên nhưng lại bị lão giả có mái tóc dài đỏ rự chặn lại.

- Âm Dương chúa tể, đừng quên ước định giữa chúng ta.

Ánh mắt của Âm Dương chúa tể lóe lên một cái, cuối cùng vẫn không ra tay.

Lục Đạo chúa tể cười ha hả đưa tay về phía Âm Dương chúa tể.

- Lấy ra đi.

Âm Dương chúa tể đen mặt đưa cho Lục Đạo Chúa tể một bình ngọc.

Sau khi nhận bình ngọc, Lục Đạo chúa tể lại lấy ra một bình ngọc rỗng rồi đổ gần một nửa bình Thái Ất thần dịch vào, tiếp đó ném về phía thân ảnh đầu tiên đặt chân tới chiến trường.

Diệp Hạo kinh ngạc nhìn bình ngọc lơ lửng trước mặt.

Cái gì đây?

- Đây là ban thưởng cho ngươi.

Diệp Hạo có chút không hiểu rõ cho lắm.

- Ta là Lục Đạo chúa tể, Thần vực các ngươi là văn minh mà ta phụ trách.

Lúc này âm thanh của Lục Đạo chúa tể vang lên trong tai Diệp Hạo.

- Bái kiến Lục Đạo chúa tể.

Diệp Hạo vội cung kính nói.

- Vừa rồi ta cùng Âm Dương chúa tể đánh cược, xem văn minh dưới quyền ai là người đầu tiên tiến vào chiến trường.

Lục Đạo chúa tể lạnh nhạt nói.

- Ngươi cũng không chịu thua kém, còn có thể vượt qua cả thiên tài Không Không của Không Gian vực. Ngươi là người đầu tiên đặt chân đến nơi này.

Mồ hôi lạnh cả người Diệp Hạo đều chảy xuống.

Hắn đã đắc tội với Âm Dương chúa tể sao?

- Tiền bối.

Diệp Hạo bất an.

- Ngươi không cần lo lắng Âm Dương chúa tể sẽ trả thù ngươi, chỉ cần ta còn ở đây một ngày, Âm Dương chúa tể cũng không thể động vào ngươi.

Lục Đạo chúa tể nhìn thấy thần sắc trên mặt Diệp Hạo, làm sao không hiểu trong lòng Diệp Hạo đang nghĩ gì?

- Làm phiền tiền bối.

Diệp Hạo cung kính nói.

- Tiếp theo ngươi phải biểu hiện tốt một chút.

Lục Đạo chúa tể nghiêm túc nói.

- Nếu ngươi có thể lọt vào mười hạng đầu, ta sẽ đưa cho ngươi thần thông siêu thoát cấp.

Ánh mắt Diệp Hạo lập tức phát sáng lên.

Thần thông siêu thoát cấp?

Toàn bộ Thần vực chỉ sợ cũng không có.

- Nếu ta lọt vào ba hạng đầu thì sao?

Ngay sau đó Diệp Hạo lại hỏi.

Diệp Hạo ngay sau đó hỏi.

- Nếu ngươi lọt vào ba hạng đầu, ta đưa cho ngươi một viên Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Đan.

- Tiểu Lục Đạo Luân Hồn Đan?

Đây vẫn là lần đầu tiên Diệp Hạo nghe được tên thần đan này.

- Tiểu tử, Tiểu Lục Đạo Luân Hồn Đan là do Lục Đạo chúa tể tự mình luyện chế, loại thần đan này có thể giúp tiềm lực của ngươi tăng lên đến cực đại, toàn bộ thế gian này có thể so sánh cũng không có bao nhiêu.

Lúc này lão giả tóc đỏ rực vừa cười vừa nói.

Diệp Hạo chấn động trong lòng.

- Bây giờ ta có thể phục dụng được sao?

- Ta xem chừng khi ngươi đạt đến Hoàng cấp trung giai mới có thể phục dụng được.

- Đa tạ tiền bối giải đáp.

Lục Đạo chúa tể trầm ngâm một chút nói.

- Nếu ngươi đạt được hạng nhất, ban thưởng cũng sẽ càng lớn.

Về phần ban thưởng cái gì, Lục Đạo chúa tể không nói. Nhưng bàn về giá trị chắc chắn sẽ vượt xa Tiểu Lục Đạo Luân Hồn Đan.

Lửa nóng trong lòng Diệp Hạo cũng bùng lên dữ dội đồng thời cũng cảm giác được cái gì đó. Một thanh niên mặc áo trắng thở hồng hộc lao đến. Khi hắn nhìn thấy Diệp Hạo, tròng mắt lập tức đỏ lên.

- Ngươi... Ta muốn giết ngươi.

Diệp Hạo ngây ngẩn cả người.

Chuyện gì thế này?

Nhưng thụ động bị đánh không phải là tính cách của Diệp Hạo, năm ngón tay hắn cuộn chặt lại đánh tới thanh niên kia.

Lục Hợp Bát Hoang Chí Tôn Quyền!

Sắc mặt Không Không lập tức thay đổi.

Bởi vì cái gọi là người trong nghề vừa ra tay đã biết được hay không?

Một quyền của Diệp Hạo khiến Không Không cảm thấy cực kỳ khó giải quyết.

- Không gian sụp đổ.

Không Không hét lớn một tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận