Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1884: Ta Mới Là Người Phụ Trách

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Diệp Hạo nhìn về phía nơi xa, hỏi qua.

- Sở Di, ngươi nghe qua Nhiệm Văn chưa?

- Nhiệm Văn là học sinh tứ ban khóa này của ta.

Lúc này một thiếu nữ xinh đẹp từ trong chỗ tối đi ra.

- Nhiệm Văn mấy năm trước đầu phục Lôi Hồng Huyễn, bởi vậy hắn vẫn có thể nói chuyện trước mặt Lôi Hồng Huyễn.

- Lôi Hồng Huyễn thu lấy chỗ tốt ra còn có thể lý giải, Nhiệm Văn thu lấy chỗ tốt ta cũng miễn cưỡng chấp nhận, nhưng ta không nghĩ tới đệ đệ Nhiệm Văn cũng thu được chỗ tốt đấy.

Diệp Hạo im lặng nói.

- Có thể tưởng tượng được Thánh Đức Học Viện đã mục nát đến tình trạng nào.

- Chú ý lời nói của ngươi.

- Bạch y nam tử cau mày nói.

- Đừng khiến bản thân rước lấy tai họa.

- Ca ca ngươi không phải Nhiệm Văn sao? Tại sao ngươi còn xếp hàng báo danh?

Diệp Hạo đột nhiên nhận ra điều này.

- Ta là Tam Phẩm Thiên Tài, ta muốn tiến vào Thánh Đức Thư Viện không cần thông qua ca ca mình.

Bạch y nam tử hừ lạnh nói.

- Ta có thể nói cho ngươi biết, đừng nói ngươi là Tam Phẩm Thiên Tài, coi như ngươi là Tứ Phẩm Thiên Tài, Ngũ Phẩm Thiên Tài, ngươi cũng không thể vào Thánh Đức Thư Viện được.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi cho rằng Thánh Đức Thư Viện do ngươi mở à?

Bạch y nam tử cười nhạo nói.

- Không tin?

Diệp Hạo cười như không cười nhìn bạch y nam tử nói.

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Nói xong câu này Diệp Hạo nhìn về phía Hồng Vận.

- Các ngươi cứ ở đây xếp hàng nghiêm túc, ta có thể đảm bảo 3 người A Thải đều có thể đi vào.

- Nghe Diệp công tử.

Hồng Vận ứng tiếng đáp.

Hồng Vận biết rõ thân phận Diệp Hạo không tầm thường.

Diệp Hạo đã nói như vậy tất nhiên có đạo lý của hắn.

Thời gian cứ như vậy trôi qua, 3 canh giờ sau một đoàn người A Thải đi tới đại sảnh báo danh.

- Quê quán, tu vi, tư chất.

Một thanh niên nhìn A Thải, A Hổ, A Báo một cái, nhàn nhạt hỏi.

A Thải, A Hổ, A Báo vội vàng báo ra bản thân tu vi cùng tư chất.

A Thải tu vi là Tiên Tôn Tam Chuyển, tư chất Nhị Phẩm.

A Hổ, A Báo tu vi cũng đến Tiên Tôn Tam Chuyển, bất quá tư chất hai người bọn hắn chỉ là Nhất Phẩm.

- Nhất Phẩm đến báo danh làm gì?

Nghe A Hổ, A Báo nói ra tư chất bản thân, người thanh niên khinh thị nói.

- Nhưng nơi này tu sĩ có tư chất Nhất Phẩm không có 1000 cũng có 800.

A Báo không nhịn được nói.

- Ngươi đang giáo huấn ta à?

Người thanh niên kia lạnh lùng nhìn A Báo.

Bị người thanh niên kia nhìn chằm chằm, A Báo có một loại cảm giác lâm vào vực sâu.

- Đường đường là Tiên Vương mà lại vận dụng tinh thần công kích với Tiên Tôn, có phải quá ti tiện?

Khi một đạo thanh âm rơi xuống, A Báo mới khôi phục lại bình thường, hắn cảm kích nhìn Diệp Hạo, Diệp Hạo nếu chậm một chút thôi thì bản thân hắn có thể vĩnh viễn trần luân không thoát.

- Ngươi là ai?

Người thanh niên kia khó chịu nhìn qua hỏi Diệp Hạo.

- Làm sao? Ngươi muốn trả thù?

Lúc này Hàn Sở Di gõ gõ mặt bàn trước mặt người thanh niên kia.

Người thanh niên nhìn thấy Hàn Sở Di khẽ giật mình.

- Hàn Sở Di.

- Cái tên Hàn Sở Di cũng có thể để ngươi kêu sao?

Hàn Sở Di lạnh lùng nói.

Sắc mặt thanh niên biến đổi.

- Không biết Hàn tỷ tỷ đến đây có việc gì?

- Ta chỉ muốn hỏi ngươi một việc, ai nói tu sĩ tư chất Nhất Phẩm không có tư cách báo danh.

Hàn Sở Di nhìn chằm chằm hắn, hỏi.

Thanh niên kia há to miệng, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

Mà ngay lúc này, đại sảnh vang lên một thanh âm nhẹ nhàng.

- Lần này phía trên cho danh ngạch chỉ có 600, mà ta điều tra qua sơ bộ thì phát hiện, Nhị Phẩm Thiên Tài cũng vượt qua con số này, bởi vậy lần này không cần nhắc đến Nhất Phẩm.

Hàn Sở Di không khỏi nhìn về phía người đi tới.

Lôi Hồng Huyễn!

- Ngươi nói không cân nhắc Nhất Phẩm đúng không?

Diệp Hạo chỉ A Thải nói.

- Như vậy A Thải là Nhị Phẩm, vậy nàng hẳn hợp yêu cầu chứ?

- Nhị Phẩm thật phù hợp yêu cầu, nhưng Nhị Phẩm cũng có phân biệt.

- Phân biệt?

Diệp Hạo cười lạnh trong lòng.

- Nhị Phẩm đương nhiên chọn người ưu tú trúng tuyển.

Lúc này Lại Chiến mang theo một nhóm thanh niên nam nữ từ đằng xa đi tới, ánh mắt Lại Chiến gây hấn nhìn Diệp Hạo nói.

- Dòng dõi Lại gia ta từ nhỏ đã được lượng lớn tài nguyên bồi dưỡng, không nói vô địch đồng giai, nhưng dù sao cũng mạnh hơn nhiều như dã nha đầu quanh năm sống ở Man Hoang này.

- Điều Lại gia chủ nói cũng là điều ta muốn nói.

Lôi Hồng Huyễn hơi gật đầu nói tiếp.

- Được thôi, nếu ngươi đã nói A Thải không có tư cách, vậy ngươi cứ công bố danh sách đi.

Diệp Hạo nhìn Lôi Hồng Huyễn chậm rãi nói.

- Cũng để cho mọi người biết rõ ngươi có thật dựa theo tiêu chuẩn trong miệng ngươi để thu hay không.

- Ngươi cảm thấy danh sách này ngươi muốn nhìn là nhìn được sao?

Lại Chiến cười lạnh nói.

- Vậy thì không nhìn.

Vượt ngoài dự đoán của Lại Chiến, Diệp Hạo lại nói ra câu này.

- Dù sao danh sách trong tay hắn cũng không dùng được.

- Làm không được?

Lôi Hồng Huyễn kinh nghi nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi có ý gì?

- Ngươi đoán xem.

Diệp Hạo trừng mắt nhìn Lôi Hồng Huyễn.

Trong lòng Lôi Hồng Huyễn trầm xuống.

- Ngươi là ai?

- Ngớ ngẩn, đến hiện tại ngươi mới hỏi ta là ai?

Diệp Hạo lật Lôi Hồng Huyễn một cái.

Thoại âm Diệp Hạo vừa rơi xuống tu sĩ toàn trường đều kinh trụ.

Diệp Hạo nói cái gì?

Hắn nói Lôi Hồng Huyễn ngớ ngẩn?

Chẳng lẽ hắn không biết Lôi Hồng Huyễn là người phụ trách tuyển chọn của Thái Hành Vực?

Chẳng lẽ hắn không biết Lôi Hồng Huyễn là Cao Cấp Đạo Sư của Thánh Đức Thư Viện?

Hắn không biết tu vi Lôi Hồng Huyễn là Tiên Vương Đỉnh Phong?

Trong lòng Lôi Hồng Huyễn có một loại dự cảm không tốt.

- Ngươi rốt cuộc là người nào?

- Người trước mắt ngươi là người phụ trách Thái Hành Vực lần này, Diệp Hạo.

Lúc này Hàn Sở Di lạnh lùng lên tiếng.

- Mà ngươi bất quá chỉ là phụ tá tới giúp Diệp Hạo tiến thành chiêu sinh thôi.

Lôi Hồng Huyễn không khỏi mở to hai mắt nhìn.

- Hiện tại ngươi đã biết tại sao ta nói danh sách trong tay ngươi không dùng được chưa.

Khóe miệng Diêp Hạo toát ra vẻ hài hước nói.

- Bởi vì ta sẽ tiến hành tuyển bạt tiêu chuẩn một lần nữa.

- Diệp Hạo.

Sắc mặt Lôi Hồng Huyễn đại biến.

Hắn không phải không biết người phụ trách tuyển sinh lần này là Diệp Hạo.

Nhưng nhiều ngày như vậy Diệp Hạo đều không xuất hiện, hắn vô thức cho rằng Diệp Hạo sẽ không hiện thân, nhưng hiện tại hắn mới phát hiện vị này một mực ẩn tàng trong bóng tối.

- Danh sách do ta dựa theo tiêu chuẩn của học viện nghiêm ngặt chiêu sinh.

Lôi Hồng Huyễn hít một hơi thật sâu nói.

- Nhớ kỹ, ta mới là người phụ trách Thái Hành Vực.

Diệp Hạo lườm Lôi Hồng Huyễn một cái.

- Việc ngươi cần làm là ngậm miệng lại, hiểu không?

- Diệp Hạo, ngươi đường khinh người quá đáng.

Lôi Hồng Huyễn gầm thét lên.

Răng rắc!

Hai con mắt Diệp Hạo toát ra ánh sáng kinh khủng đến cực điểm.

Mâu quang như thiết.

Lôi Hồng Huyễn quang quác một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, hắn lảo đỏa lui lại phía sau vài bước, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- Những ngày nay ngươi thu lấy bao nhiêu chỗ tốt, tưởng lão tử ta không biết?

Diệp Hạo nhìn chằm chằm Lôi Hồng Huyễn nói.

- Không nghĩ đến người còn muốn xuất thủ với ta, mẹ nó…ta thấy ngươi thật sự không muốn sống nữa rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận