Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 838: Hỗn Loạn Sơn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

- Đồ vật ta cất giữ trong túi Càn Khôn những năm qua đều đã đưa cho tiểu hữu.

Luân Chuyển Vương nói khẽ.

Luân Chuyển Vương sở dĩ gọi Diệp Hạo tiểu hữu, bởi vì lão công nhận Diệp Hạo trong tương lai hoàn toàn có tư cách ngồi ngang hàng với mình, đổi thành một Ngọc Tiên 33 Chuyển khác, hắn có thể xưng hô như vậy sao?

Diệp Hạo vui vẻ tiếp nhận.

Đồ vật cường giả Tiên Vương cất giữ chắc chắn vượt qua dự đoán của hắn.

Luân Chuyển Vương nhìn thấy Diệp Hạo tiếp nhận thì nhìn về phía hai người Cấm Tiên Vương, nói

- Tàn niệm hai người các ngươi sẽ nhanh chóng tiêu tán, lúc này còn che giấu cái gì?

Cự Lộc Vương nhếch miệng.

- Không cần ngươi nói.

Cự Lộc Vương cởi túi Càn Khôn bên hông xuống ném cho Diệp Hạo, nói.

- Ta chỉ ở một mình nên không có gì để giao phó, nếu thật sự muốn giao phó, ngươi phải giết chết Huyết Ma cho ta.

- Được.

Diệp Hạo trịnh trọng gật đầu.

- Lúc ngươi hôn mê, ta đã khắc toàn bộ sở học cùng cảm ngộ Đại Đạo vào hai tấm Ngọc Phù này.

Cự Lộc Vương đưa cho Diệp Hạo hai tấm Ngọc Phù

- Ngươi hơn phân nửa không cảm thấy hứng thú với thần thông tuyệt học của ta, về sau nếu gặp được người hữu duyên, ngươi có thể truyền thừa nó. Về phần cảm ngộ đại đạo, ngươi có thể dụng tâm cảm ngộ một hai, tương lai ngươi chứng đạo Tiên Vương sẽ có rất nhiều hữu ích.

- Đa tạ tiền bối.

Diệp Hạo vội vàng cảm tạ.

Hắn xác thực không hứng thú với thần thông của Cự Lộc Vương. Hiện tại, hắn đã có rất nhiều thần thông rồi.

Nhưng đối với cảm ngộ của đối phương, hắn lại cực kỳ hứng thú. Toàn bộ cảm ngộ Tiên Vương, không phải ai cũng có tư cách lấy được.

Ai không có một chút ẩn tàng trên người? Nên khi Cự Lộc Vương sắp chết, hắn sẽ không giấu giếm gì nữa.

Cấm Tiên Vương cũng đưa cho Diệp Hạo một cái túi Càn Khôn.

- Trong túi Càn Khôn có một tấm Ngọc Phù ghi lại công hiệu đủ loại vật liệu mà ta cất giữ.

Cấm Tiên Vương nói khẽ

- Những vật liệu này có khả năng khác biệt với vật liệu hiện nay.

Nói đến đây, Cấm Tiên Vương lại đưa cho Diệp Hạo hai tấm Ngọc Phù khác

- Ta nghĩ ngươi sẽ cảm thấy hứng thú với Cấm Pháp Chi Thuật.

- Cấm Pháp Chi Thuật?

Diệp Hạo nghe được như thế, ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.

- Tu hành cho tốt, ngươi sẽ có thêm một thủ đoạn bảo vệ.

Cấm Tiên Vương vỗ bả vai Diệp Hạo, nói.

- Cảm tạ tiền bối.

- Đây là một tấm Truyền Tống Ngọc Phù.

Lúc này, Cự Lộc Vương đưa cho Diệp Hạo một tấm Ngọc Phù.

Diệp Hạo đưa tay đón nhận lại khiếp sợ phát hiện sợi tàn niệm Cự Lộc Vương nhanh chóng tiêu tán trước mặt mình.

- Tiền bối.

- Lúc đầu, tàn niệm Cự Lộc Vương không có bao nhiêu lực lượng, ngưng tụ xong tấm Truyền Tống Ngọc Phù cũng nên tiêu tán.

Lúc này, Cấm Tiên Vương nhìn Diệp Hạo, bình tĩnh nói

- Đừng bi thương, chúng ta đãsớm chết rồi, hiện tại chỉ còn một sợi tàn niệm thôi.

Tuy nói như vậy, Diệp Hạo vẫn rất không thoải mái.

- Luân Chuyển Vương, ngươi còn muốn giao phó điều gì không?

Cấm Tiên Vương trầm giọng nói

- Nếu không còn, ta sẽ đưa Diệp Hạo rời khỏi nơi này.

- Đúng rồi, lúc ta tung hoành Đông Vực đã nhìn thấy một Khoáng Mạch, ta đã lấy hơn vạn khối Không Gian Tinh Thạch bên trong đó.

- Không Gian Tinh Thạch?

Nghe được bốn chữ này, Diệp Hạo lộ ra ánh mắt vui mừng.

Có Không Gian Tinh Thạch, hắn có thể dễ dàng xây dựng Không Gian Truyền Tống Trận.

- Tiền bối có tọa độ không?

- Có.

Luân Chuyển Vương nói khẽ

- Bên trong âm vực Ma Âm Sơn.

- Ngọn núi này nghe tên đã thấy không đơn giản.

- Ma Âm Sơn có một đầu ma vật cấp bậc Tiên Tôn đang ngủ say, năm đó, lúc ta xông vào đã va chạm với nó, ta đánh nó trọng thương rồi nhốt lại.

Luân Chuyển Vương nhẹ gật đầu

- Hiện tại, Lão Ma kia chắc vẫn còn bị cầm tù nhỉ?

- Ta cho ngươi Ngọc Phù có Cấm Chế phong ấn Lão Ma, chờ nhục thân đạt đến Tiên Tôn, ngươi hãy thử nghiệm thu phục hắn đi.

- Được.

- Tốt, ta đã nói hết thứ cần giao phó cho ngươi rồi.

Luân Chuyển Vương vỗ bả vai Diệp Hạo

- Hi vọng sẽ gặp lại ngươi một ngày nào đó.

Diệp Hạo chưa kịp đáp lại đã cảm thấy không gian bốn phía chấn động kịch liệt, một đạo lực hút to lớn bao phủ nhục thân hắn kéo vào bên trong, ngay lúc sắp biến mất, Diệp Hạo nhìn thấy tàn niệm Cấm Tiên Vương tiêu tán theo.

Diệp Hạo đau lòng.

Đối mặt Huyết Ma, Yêu Tộc Vương Giả sẵn sàng đứng dậy đối kháng.

Không phải chỉ mỗi Nhân Tộc mới có tinh thần vì tất cả mọi người a.

Không lâu sau, thân hình Diệp Hạo từ trong hư không phá toái đi ra. Chưa đi được hai bước, Diệp Hạo lại cảm thấy thể nội cùng tâm thần không ngừng xao động, quét mắt bốn phía, hắn nhìn thấy một tòa sơn phong đen như mực.

Tại trung ương tòa sơn phong có ba cổ tự.

Hỗn Loạn Sơn.

Nhìn thấy ba chữ này, Diệp Hạo ngây người.

Hắn không ngờ sẽ bị truyền tống đến Đông Vực Cấm Địa.

Sở dĩ nói Hỗn Loạn Sơn hỗn loạn, bởi vì Pháp Tắc nơi này cực kỳ hỗn loạn.

Không gian rối loạn cũng trở nên bình thường, thời gian lại càng rối loạn hơn nữa.

Có không ít tu sĩ đi tới nơi này, sau khi rời khỏi lại kinh ngạc phát hiện thế gian đã qua trăm năm.

- Diệp sư huynh.

Ngay lúc Diệp Hạo dò xét hoàn cảnh chung quanh, một tiếng kinh hô vang lên.

Diệp Hạo nhìn hai thanh niên đang đi tới, hỏi

- Các ngươi là ai?

- Ta là Dương Vực Cửu Dương Tông, Phạm Thắng.

- Ta là Dương Vực Thanh Dương tông, La Hạ.

Nghe được Diệp Hạo hỏi, hai thanh niên vội vàng giới thiệu.

- Hai người các ngươi đến nơi này làm cái gì?

Diệp Hạo hỏi tiếp.

- Tuy Hỗn Loạn Vực có rất nhiều nguy hiểm, nhưng cơ duyên hàm chứa trong đó cũng rất nhiều, chúng ta đến đây tìm kiếm cơ duyên.

Phạm Thắng vừa dứt lời, đột nhiên phát hiện cái gì

- Diệp sư huynh, ngươi chưa đột phá Kim Tiên cảnh à?

- Vẫn chưa.

Điều này không thể giấu diếm được.

Bởi vì Diệp Hạo không có ba động Kim Tiên cảnh.

Phạm Thắng cùng La Hạ liếc nhau một cái, ánh mắt tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.

- Đông Vực Tranh Bá đã trôi qua gần 6 năm, Diệp Hạo vẫn chậm chạp không đột phá, chắc có lẽ do trớ chú trên người Chu Độc Nhi.

- Tộc Chu Độc Nhi là tội nhân do Thiên Đạo khâm định, Diệp Hạo lại chịu đựng toàn bộ trớ chú thay cô ta, đời này, hắn có khả năng không đột phá nổi.

- Đáng tiếc.

- Diệp Hạo đi tới đây, hơn phân nửa tìm kiếm cơ duyên a.

Hai người Phạm Thắng truyền âm, Diệp Hạo đi tới hai bước, bốn phía xung quanh hắn lập tức xuất hiện một không gian, từng Yêu Thú không ngừng bay lượn bên trong.

- Cẩn thận.

Phạm Thắng hoảng sợ nói.

- Diệp Hạo, một Thời Không khác xuất hiện bên cạnh ngươi.

La Hạ cũng la lên.

Kỳ thật lúc Thời Không xuất hiện, bản năng Diệp Hạo đã phát giác được nguy hiểm, ngay lúc hắn lui lại, một móng vuốt to lớn bỗng nhiên mò ra ngoài bắt Diệp Hạo đang gắng gượng vào trong Thời Không.

Bạn cần đăng nhập để bình luận