Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2370: . Không Kiến Thức.

Đợi đến sau khi Phùng Vân Tiêu lảo đảo rời đi, Diệp Hạo nhìn Phùng Linh Vân bên người nói,

- Không làm như vậy đệ đệ ngươi sẽ không hối cải, chỉ có đánh gãy đường lui của hắn thì hắn mới có thể phấn đấu.

- Tiếp theo ta cần đi theo công tử sao?

Phùng Linh Vân nói khẽ.

- Đi theo chứ.

Diệp Hạo nói đến đây trong mắt lộ ra ánh sáng lóa mắt.

- Hiện tại chúng ta đi Cửu Trọng đổ tháp.

- Công tử, người muốn đi đánh bạc?

Phùng Linh Vân lấy làm kinh hãi.

- Đánh bạc? Ngươi sai, ta đi kiếm tiền.

Diệp Hạo nói xong liền hướng về Cửu Trọng đổ tháp đi tới.

- Công tử, tuyệt đối không thể, rất nhiều tu sĩ cũng ôm tâm tính có thể thắng, thế nhưng cuối cùng tất cả bọn họ đều ngã vào bên trong.

Phùng Linh Vân bắt lấy cánh tay Diệp Hạo nói.

- Vậy ngươi hôm nay cần phải mở rộng tầm mắt.

Diệp Hạo cười to.

Phùng Linh Vân còn muốn nói nữa thì Triệu Vị Ương ở một bên cau mày lên tiếng.

- Ngươi tựa hồ quên hắn là thân phận gì?

Lúc này Phùng Linh Vân mới nghĩ đến Diệp Hạo là chấp pháp sứ trận đạo tổng các. Như vậy hắn sao có thể không hiểu rõ trận pháp đây?

Có lẽ vị này thật sự có thể sáng tạo một kỷ lục. Thời điểm Diệp Hạo đi tới phía dưới Cửu Trọng đổ tháp phát hiện tu sĩ xếp hàng nơi này rất nhiều.

- Cái này cần chờ tới khi nào?

Diệp Hạo cau mày nói.

- Công tử, ngươi để lộ ra thân phận, có thể chen ngang đến phía trước nhất.

Phùng Linh Vân nhẹ nhàng nói. Diệp Hạo khẽ lắc đầu. Đúng lúc này cách đó không xa vang lên một tiếng nói kinh ngạc.

- Triệu công tử, làm sao ngươi ở nơi này?

Diệp Hạo theo âm thanh thấy được một đạo thân ảnh quen thuộc. Không phải Lữ Hàn Yên thì là ai đây?

Lữ Hàn Yên chạy nhanh tới trước mặt Diệp Hạo.

- Nhàn rỗi nhàm chán, đi ra ngoài dạo.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói

- Ngươi không phải muốn xông Cửu Trọng đổ tháp này đó chứ?

Lúc này Dương Nghiên đi tới nhàn nhạt hỏi.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu một cái. Cái này có cái gì cần giấu diếm?

- Cửu Trọng đổ tháp không đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi.

Sau khi Điêu Sướng đi tới bên người Diệp Hạo thấp giọng nói.

- Là không đơn giản như thế nào?

Diệp Hạo cười híp mắt hỏi. Diệp Hạo đã sớm biết Cửu Trọng đổ tháp không đơn giản, dù sao dựa theo tỉ lệ đặt cược mà nói bọn họ thất bại thì sẽ mất sạch tiền.

- Liền nói trận pháp tầng thứ nhất.

Điêu Sướng trầm ngâm một chút vẫn nói

- Trừ bỏ có chín loại biến hóa ra còn có trận pháp mê hoặc tâm thần, tâm thần không vững định rất dễ dàng sẽ nhận mê hoặc xông tầng thứ hai, mà ngươi nếu đến tầng thứ hai, trận pháp mê hoặc tâm thần sẽ gia tăng gấp ba, đây cũng là vì sao rất nhiều tu sĩ đều sẽ vượt ải tựa như phát điên?

- Chẳng lẽ bọn họ không lo lắng lật thuyền trong mương?

- Xác suất thông qua tầng thứ nhất là một phần chín, xác suất tầng thứ hai thông qua là một phần hai mươi bảy, xác suất tầng thứ ba thông qua là một phần tám mươi mốt, dựa theo dạng này tiếp tục suy tính ngươi biết xác suất thông qua tầng thứ chín là bao nhiêu không?

Vẻ mặt Dương Nghiên khinh thị nhìn Diệp Hạo nói.

- Một phần năm vạn chín ngàn không trăm bốn mươi chín.

Diệp Hạo không cần suy nghĩ nói.

- Ngươi tính toán chỉ là xác suất xông qua tầng thứ chín, lại không có tính toán xác suất trước đó xông đến tầng thứ chín.

Dương Nghiên lắc đầu nói,

- Chỉ tính xác suất cửa thứ tám và cửa thứ chín đã gần một phần mười hai ức rồi đó, biết không?

- Nếu một cửa một cửa cùng cộng lại chẳng phải là một con số kinh khủng?

Phùng Linh Vân nhỏ giọng nói.

- Cũng không thể tính toán như vậy.

Điêu Sướng nói khẽ

- Không nói những người khác chỉ nói ta, ba cửa trước ta có một trăm phần trăm xác suất có thể xông qua, cửa thứ tư ta có tám thành trở lên nắm chắc có thể thông qua, xác suất cửa thứ năm có thể thông qua thì không đến ba thành, mà tới được tầng thứ sáu ta chỉ có thể đi loạn, bởi vậy tính toán xác suất ta thông qua phải từ tầng thứ sáu đến tầng thứ chín.

- Điêu công tử, thật là lợi hại.

Trong mắt Dương Nghiên tràn đầy vẻ sùng bái.

- Giống chúng ta, những người có thân phận đều hiểu quy củ, bởi vì chúng ta có thể chống đối mị hoặc trong trận pháp, cho nên chúng ta sẽ không hạ quá nhiều tiền đặt cược.

Điêu Sướng một bên nói một bên mang theo đám người Diệp Hạo đi tới phía trước. Lấy thân phận Điêu Sướng chen ngang ai cũng không dám nói gì?

- Người phụ trách sau lưng Cửu Trọng đổ tháp cũng vui vẻ nhìn thấy chúng ta thắng tiền.

Điêu Sướng nhìn Lữ Hàn Yên một cái nói.

- Thứ nhất, chúng ta sẽ không thắng quá nhiều tiền; thứ hai, chúng ta giúp sòng bạc bọn họ nổi danh.

- Hai người các ngươi có đi vào xông xáo hay không?

Điêu Sướng cười hỏi.

- Tốt tốt.

Dương Nghiên hưng phấn nói.

Lữ Hàn Yên cũng nóng lòng muốn thử.

- Đây là hai mươi vạn, hai người các ngươi đi vào vượt ải đi.

Điêu Sướng ném ra một cái túi càn khôn nói khẽ.

- A, Điêu công tử, cái này quá lãng phí.

Lữ Hàn Yên vội nói.

- Chỉ là mười vạn mà thôi, ngươi cứ đi vượt ải.

Điêu Sướng lại vô tình nói.

Lữ Hàn Yên còn muốn nói cái gì đã bị Dương Nghiên lôi đi.

- Đi đi.

Sau khi Lữ Hàn Yên cùng Dương Nghiên đi vào trận pháp, hình dáng các nàng liền rõ ràng xuất hiện ở trước mặt mọi người. Không qua thời gian bao lâu Dương Nghiên đã tiến vào bảo tháp tầng thứ hai. Chỉ chốc lát sau thân ảnh Lữ Hàn Yên cũng tiến vào bảo tháp tầng thứ hai. Bất quá ngay thời điểm Dương Nghiên xông vào tầng thứ ba, Lữ Hàn Yên cũng xông vào. Cứ như vậy đi qua ba phút Dương Nghiên cùng Lữ Hàn Yên không hẹn mà cùng đi ra. Không giống với vẻ uể oải trên mặt Dương Nghiên, Lữ Hàn Yên mang thần sắc mừng rỡ.

- Hàm Yên, ngươi sẽ xông qua tầng thứ ba rồi à?

Dương Nghiên chú ý tới thần sắc trên mặt Lữ Hàn Yên, tò mò hỏi.

- May mắn xông qua.

Lữ Hàn Yên gật đầu một cái.

- Trời của ta, vận khí của ngươi Hàm Yên thật sự quá tốt rồi.

Mặt mũi Dương Nghiên tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.

- Đúng vậy, ta cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Lữ Hàn Yên ứng tiếng nói.

- Vận khí cũng là một loại thực lực.

Điêu Sướng vừa cười vừa nói. Lúc này một chấp sự đi tới bên người Lữ Hàn Yên, đem một cái túi càn khôn đưa cho nàng.

- Chúc mừng Lữ tiểu thư, thuận lợi xông qua ba cửa ải, thắng được tiền thưởng tám trăm mười vạn.

Lữ Hàn Yên lập tức mộng, tám trăm mười vạn tiền thưởng!

Nàng cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp qua nhiều thần thạch như thế .

Ai có thể nghĩ tới tùy tiện liền được nhiều như vậy?

- Ta cũng thử xem.

Điêu Sướng nói xong bỏ xuống một cái túi càn khôn. Thần niệm chấp sự quét một lần liền vừa cười vừa nói.

- Ta ở chỗ này chờ Điêu công tử chiến thắng trở về.

Điêu Sướng nhanh chân đi tới bảo tháp.

- Không biết Điêu công tử lần này có thể xông đến tầng thứ mấy?

Trong mắt Dương Nghiên có ba phần chờ mong cùng ba phần thấp thỏm nói. Thời gian thông qua mỗi cửa ải là ba phút đồng hồ. Trong vòng ba phút ngươi còn không có làm ra lựa chọn hệ thống sẽ ngầm thừa nhận ngươi thất bại. Nhưng mà Điêu Sướng cũng không cần đợi nửa phút ở bảo tháp tầng thứ nhất đã xông qua tầng thứ hai.

Tầng thứ ba!

Tầng thứ tư!

Thời điểm Điêu Sướng xông đến tầng thứ năm, tu sĩ toàn trường đều kinh hô lên.

- Nếu Điêu công tử xông qua tầng thứ năm mà nói có thể có được bảy ngàn hai trăm chín mươi vạn thần thạch? .

Phùng Linh Vân nuốt nước miếng một cái nói.

- Ngươi cảm thấy Điêu công tử quan tâm những thần thạch này sao?

Dương Nghiên liếc Phùng Linh Vân một cái lãnh đạm nói.

- Gia hỏa không kiến thức!
Bạn cần đăng nhập để bình luận