Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2961: Ngự Phong Kiếm Thần (2)

- Ai biết có phải là cơ duyên hay không?

Diệp Hạo thong thả nói.

- Diệp công tử, vì sao lại nói như vậy?

Tra Hàn Nhi không hiểu nói.

Diệp Hạo yên lặng không nói.

- Diệp công tử, có phải ngươi chuẩn bị rời đi hay không?

Ánh mắt Tra Hàn Nhi tràn ngập không nỡ nói.

- Đợi đến khi chuyện mật cảnh kết thúc, ta sẽ tiến tới Bổ Thiên giáo.

Diệp Hạo gật đầu nói.

Con mắt Tra Hàn Nhi lập tức ảm đạm xuống.

- Đến lúc đó nếu ngươi có thời gian thì đi theo ta, thế nào?

Diệp Hạo nhìn Tra Hàn Nhi một nói.

- A! Được sao?

Tra Hàn Nhi kinh hỉ nói.

Diệp Hạo đang muốn cho nàng một cơ duyên sao?

- Ta nghĩ hẳn là không có vấn đề gì.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

Thông qua nhiều con đường, Diệp Hạo biết được Bổ Thiên giáo đã giúp rất nhiều cao thủ tăng lên thiên tư.

Bởi vậy hắn cảm thấy trợ giúp Tra Hàn Nhi tăng thiên tư hẳn không có bao nhiêu vấn đề.

Đúng lúc này Tra Văn Nhi chạy vào.

- Diệp công tử.

- Đã đến giờ tiến vào mật cảnh rồi sao?

Diệp Hạo mở miệng nói.

- Đúng vậy.

Tra Văn Nhi gật đầu nói.

- Vậy đi thôi.

Mật cảnh mà Tra gia và Vân gia tranh đoạt cách Tra gia không xa.

Bởi vậy không mất quá nhiều thời gian, một đoàn nguòi đã đến mật cảnh.

Khi tới nơi mới phát hiện Vân gia đã đến trước từ lâu.

Rất nhanh, đám người Vân Triết đã nhìn thấy Diệp Hạo đang đứng ở bên cạnh Tra Hàn Nhi.

- Diệp công tử quả nhiên ở Tra gia.

Ánh mắt Vân Hi lóe lên.

- Nhưng hôm nay dù Diệp Hạo ở đây cũng vô dụng.

Vân Phong lạnh lùng nói.

Vân Hi nhíu mày, nhưng lại không nói gì.

- Vân Ngạo, đi ra.

Tra Thiệu Huy cao giọng quát lớn.

Lão tổ Vân gia liếc Tra Thiệu Huy một cái.

- Tra Thiệu Huy, ta nghĩ chúng ta không cần so đo.

Vân Ngạo lại không ngốc.

Hắn thấp hơn Tra Thiệu Huy một cảnh giới, đi lên chẳng khác gì tự tìm cái chết.

- Ngươi có ý gì?

Tra Thiệu Huy nghi ngờ hỏi.

- Từ hôm nay trở đi mật cảnh sẽ là của Vân gia.

Tra Thiệu Huy nói xong, một bóng người từ trong bóng tối đi ra.

Thân ảnh vác một chuôi chiến kiếm màu xanh.

Ngay khi hắn xuất hiện, toàn bộ thiên địa đều phát ra từng đợt kiếm ngân.

Hắn giống như kiếm đạo chi tử.

Sắc mặt Tra Thiệu Huy lập tức thay đổi.

- Ngươi là Ngự Phong kiếm thần?

Thân ảnh kia lạnh lùng nhìn Tra Thiệu Huy nói.

- Có vẻ ngươi cũng có mắt nhìn đấy.

Nghe vậy con mắt Tra Thiệu Huy ảm đạm xuống.

Ngự Phong kiếm thần là ai?

Đệ tử của Hám Thiên kiếm thần.

Hám Thiên kiếm thần chính là cực hạn Tương Lai cảnh đỉnh phong.

Cấp bậc này, ai dám chống lại đây?

- Mật cảnh là do Tra gia và Vân gia cùng phát hiện, ngươi không có tư cách tham gia.

Lúc này Diệp Hạo đứng dậy.

Hai con mắt của Ngự Phong kiếm thần đột nhiên loé ra một tia ánh sáng chói mắt.

Ánh mắt này, cực nóng như lửa, bá đạo cực kỳ.

Đám tướng sĩ xung quanh Diệp Hạo và Tra Hàn Nhi đều kêu thảm lui lại.

- Cuồng vọng.

Diệp Hạo hừ lạnh một tiếng.

Oanh!

Hai con mắt của Diệp Hạo loé lên ánh sáng còn chói mắt hơn.

Đó là ánh mắt như thế nào?

Còn sáng hơn cả ngôi sao.

Còn nóng hơn cả mặt trời.

Còn mênh mông hơn cả biển.

Ngay lập tức, ánh mắt của Ngự Phong kiếm thần bị nghiền ép, cùng lúc đó toàn thân hắn còn bị đốt cháy.

Ngự Phong kiếm thần liều mạng vận chuyển bản nguyên chi thuật, cũng hao phí mấy phút đồng hồ mới dập tắt ngọn lửa trên người.

Mà lúc này, bộ dáng của hắn cũng cực kỳ thê thảm.

- Diệp Hạo...

Ánh mắt Ngự Phong kiếm thần nhìn Diệp Hạo tràn đầy tia sắc lạnh.

Ầm!

Khiến ai cũng không ngờ rằng Diệp Hạo dùng một tay tát lên mặt Ngự Phong kiếm thần.

Ngự Phong kiếm thần ngã mạnh trên mặt đất, nửa bên mặt bị sưng phồng lên.

Toàn trường xôn xao!

Ngự Phong kiếm thần là ai?

Đệ tử của Hám Thiên kiếm thần.

Tu hành công pháp Tương Lai cảnh hậu kỳ, nhưng bây giờ ngay cả một chiêu của Diệp Hạo cũng không tiếp nổi?

- Diệp Hạo...

Khí thế trên người Ngự Phong kiếm thần phun ra ầm ầm.

Hắn giận.

Những năm này hắn tung hoành trong thế hệ tuổi trẻ, cho dù là thế hệ trước hắn cũng không nhất thiết phải cung cung kính kính.

Ai lại dám tát hắn trước mặt mọi người?

Thế nhưng bây giờ Diệp Hạo lại dám làm điều đó?

Hắn thề phải chém Diệp Hạo thành muôn ngàn mảnh.

Phát động toàn bộ sức chiến đấu, Ngự Phong kiếm thần giống như một chiến thần cổ xưa, khí thế bùng nổ trùng trùng điệp điệp hoá thành một cơn lốc xoáy kinh thiên động địa, rất nhanh đã khiến nguyên một vùng thế giới có xu thể bị tê liệt.

Cỗ khí thế này khiến cường giả Nửa Bước Cấm Kỵ cũng phải biến sắc.

- Ta tự nhận ở cảnh giới Nửa Bước Cấm Kỵ này đi rất xa, nhưng bàn về khí thế mà nói ta cảm thấy mình vẫn còn kém hơn Ngự Phong kiếm thần.

- Hiện tại Ngự Phong kiếm thần chỉ mới là Thần Hoàng cảnh tầng thứ tám mà thôi, vẫn còn cách hơn bốn tiểu cảnh giới lận.

- Đáng sợ.

Khi cường giả Vân gia đang thảo luận, bọn họ nhìn thấy Diệp Hạo nhẹ nhàng tát một phát về phía Ngự Phong kiếm thần.

Công kích của Diêp Hạo cực kỳ đơn giản.

Chỉ là một chiêu hoá khí.

Nhưng khiến bọn hắn phải trố mắt đứng nhìn là Ngự Phong kiếm thần lần nữa bị Diệp Hạo dung một bàn tay đánh té trên mặt đất.

Khác biệt là lần này Ngự Phong kiếm thần lại bị đả thương nặng.

Hắn gắng gượng muốn đứng lên nhưng lại phát hiện xương cốt toàn thân mình đều đã bị đánh gãy.

Ngự Phong kiếm thần nhìn Diệp Hạo nói.

- Vì sao thực lực của ngươi mạnh như vậy?

- Thứ ngươi không biết thật ra còn nhiều lắm.

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

- Theo ta được biết ngươi tu hành Vạn Cổ Bất Diệt Quyết của Triệu thị nhất tộc, dù là bản Vạn Cổ Bất Diệt Quyết hoàn chỉnh cũng chỉ là Quá Khứ cảnh trung kỳ mà thôi.

Trong mắt Ngự Phong kiếm thần tràn đầy vẻ mờ mịt.

- Ngươi không nghĩ Vạn Cổ Bất Diệt Quyết của Triệu thị nhất tộc có thể khống chế được ta?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Đúng vậy, ngươi nổi trội như vậy làm sao có thể bị Vạn Cổ Bất Diệt Quyết khống chế được chứ?

Ngự Phong kiếm thần thổn thức.

- Từ giờ trở đi mật cảnh là của Tra gia, Vân gia các ngươi ai có dị nghị?

Lúc này Diệp Hạo nhìn về phía cao tầng Vân gia nói.

Cao tầng Vân gia đồng loạt nhìn về phía Ngự Phong kiếm thần.

Ngự Phong kiếm thần khổ sở nói.

- Các ngươi nhìn ta làm gì? Ta không phải là đối thủ của hắn? Chẳng lẽ ta còn phải mời sư tôn hay sao?

Diệp Hạo đường đường chính chính đánh bại hắn.

Không hề lấy mạnh hiếp yếu.

Bởi vậy sư tôn của hắn cũng không thể làm gì được chuyện này.

Nghe Ngự Phong kiếm thần nói như vậy lão tổ Vân gia đành phải tuyên bố hoàn toàn từ bỏ mật cảnh này.

- Diệp Hạo, công pháp bản nguyên mà ngươi tu hành có cấp bậc gì?

Lúc này Ngự Phong kiếm thần mở miệng hỏi.

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Diệp Hạo ranh mãnh hỏi.

Con mắt của Ngự Phong kiếm thần co rụt lại.

- Ngươi đừng nói với ta rằng công pháp mà ngươi tu hành là Kim Thế cảnh đấy?

- Tương Lai cảnh đỉnh phong.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Công pháp chỉ chênh lệch một cảnh giới lại có khác biệt lớn như vậy sao?

Ngự Phong kiếm thần lại có chút không tin.

Diệp Hạo cười cười.

- Ta chỉ có thể nói ngươi quá đề cao bản thân.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

Ngự Phong kiếm thần yên lặng.

Sau một hồi lâu sau mới chắp tay với Diệp Hạo nói.

- Cáo từ.

Nói xong Ngự Phong kiếm thần liền rời khỏi.

- Diệp công tử, công pháp mà ngươi tu hành là Tương Lai cảnh đỉnh phong sao?

Tra Hàn Nhi nhỏ giọng hỏi.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

Ngày đó ở chỗ mật cảnh thứ ba, Chiến Thần đưa cho Diệp Hạo rất nhiều bộ công pháp.

Mà công pháp Tương Lai cảnh đỉnh phong cũng đưa cho Diệp Hạo ba bộ.

Diệp Hạo lựa chọn một loại công pháp thích hợp với bản thân để tu hành.

Dù sao đẳng cấp của Thôn Phệ mà Ngân Hà truyền thụ cho hắn có đẳng cấp quá cao, không nên rêu rao làm gì.

Trên thực tế Diệp Hạo còn kiêm tu một bộ công pháp Kim Thế cảnh sơ kỳ, về phần công pháp Kim Thế cảnh trung kỳ, Kim Thế cảnh hậu kỳ hắn còn chưa kịp tu hành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận