Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2483: Sự Tình Làm Lớn Lên

Kim thân Diệp Hạo hiện tại đã đạt đến Thần Hoàng tầng thứ sáu. Đừng nói đối phương chỉ là một tôn Chuẩn Hoàng cấp bậc, cho dù Thần Hoàng sơ kỳ cũng không thể ngăn cản được. Giết tên Chuẩn Hoàng kia xong kim thân của Diệp Hạo trước ánh mắt soi mói của Trần Diệu Hương mà luyện hóa tên Chuẩn Hoàng đó.

Rất nhanh tên Chuẩn Hoàng đó đã bị luyện hóa thành đám năng lương bản nguyên.

- Vượn già, cho ngươi.

Diệp Hạo vung tay lên một đoàn năng lượng bản nguyên đã đến bên người vượn già. Trên mặt vượn già lập tức lộ ra vẻ kích động. Có đám năng lượng bản nguyên này vượn già hoàn toàn có thể vọt tới Thần Vương đỉnh phong. Diệp Hạo thu thập xong hai đoàn bản nguyên còn lại sau đó kim thân đi tới nhấn một ngón tay lên miệng vết thương trên người vượn già, kiếm ý trên miệng vết thương trên người vượn già lập tức được xóa bỏ hoàn toàn.

- Đa tạ tiền bối.

Vượn già nói gấp. Hắn tưởng rằng Chu Tổ núp trong bóng tối xuất thủ giúp đỡ.

Diệp Hạo lúc này nhìn Trầm Diệu Hương đang tái nhợt nói.

- Nói một chút đi, ngươi là người tổ chức nào?

- Tổ chức Khô Lâu.

- Tổ chức Khô Lâu?

Lông mày Diệp Hạo không khỏi nhíu lại. Hắn đã nghe Triệu Vị Ương nói qua về tổ chức này. Tổ chức thâm căn cố đế từ lâu đã xuất hiện trên thế gian.

- Tu vi Tông chủ tổ chức Khô Lâu của các ngươi là gì?

- Nửa bước đại năng.

Trầm Diệu Hương rất phối hợp mà nói.

- Vậy ngươi có biết người đứng sau lưng ta là ai hay không?

Diệp Hạo nhìn Trầm Diệu Hương nói.

- Triệu Tổ.

- Vậy các ngươi còn dám đụng đến ta?

- Ta đã nói rồi, chỉ cần bắt ngươi, ta nghĩ Triệu Tổ nhất định sẽ sợ ném chuột vỡ bình, không dám đánh bậy.

- Vậy nếu ta bắt ngươi thì sao?

- Ta chỉ một nhân vật nhỏ trong tổ chức Khô Lâu mà thôi.

- Ta làm sao có thể tin được đây?

Diệp Hạo nói đến đây kim thân liền xuất hiện khống chế Trầm Diệu Hương.

- Tổ chức Khô Lâu là tổ chức sát thủ, ngươi cảm thấy giam cầm ta hữu dụng sao?

Trầm Diệu Hương nói khẽ.

- Không quan trọng, chiếm được một đại mỹ nữ thiên kiều bá mị đại như ngươi cũng kiếm lời được rồi.

Diệp Hạo vô tình nói.

- Ta cũng chỉ là người đẹp hết thời mà thôi.

Trầm Diệu Hương hơi biến sắc nói.

- Không phải vậy mới càng thêm kích thích sao?

Diệp Hạo nói xong bàn tay đặt ở trên bờ vai Trầm Diệu Hương. Cơ thể Trầm Diệu Hương thân thể lập tức cứng đờ.

- Diệp Hạo, ngươi muốn làm cái gì?

Trầm Diệu Hương biến sắc nói.

- Vượn già, hay là ngươi đi một chút được không?

Diệp Hạo nhìn về phía vượn già nói.

Vượn già ha ha cười nói.

- Diệp tông chủ, ngươi xin cứ đương nhiên.

Ngay khi vượn già rời khỏi, hắn liền phong bế không gian nơi này lại. Sắc mặt Trầm Diệu Hương càng trở nên khó coi.

- Diệp Hạo, tuổi ta đã cao rồi.

- Ngươi phải biết đến cảnh giới chúng ta cỡ này, tuổi tác sớm đã không còn quan trọng.

Diệp Hạo miệng dán lên lỗ tai Trầm Diệu Hương thở một hơi.

Trầm Diệu Hương sợ đến mức muốn phát khóc.

- Diệp Hạo, ngươi không được như vậy.

Vừa rồi Trầm Diệu Hương phát hiện khi nói đến đây mình bị Diệp Hạo ôm ở trong ngực, mà bàn tay của hắn cũng không thèm kiêng kỵ mà sờ loạn trên người nàng.

- Diệp Hạo, ngươi không phải tự xưng là chính nhân quân tử sao?

- Ta lúc nào nói qua mình là chính nhân quân tử .

Diệp Hạo nói xong bàn tay chui vào trong y phục của nàng.

- Diệp Hạo, dừng tay.

Trầm Diệu Hương thét to. Diệp Hạo lập tức dừng lại động tác trong tay.

- Bây giờ có thể nói cho ta biết ngươi là ai chưa?

- Phụ thân ta là Trầm Diêm Vương.

- Tông chủ tổ chức Khô Lâu.

Diệp Hạo nhận ra điều này xong mặt lập tức xanh ngắt. Mẹ nó lần này chơi lớn rồi.

- Ngươi tại sao lại không nói sớm chứ?

Diệp Hạo có chút tức giận nói.

- Ai biết ngươi là người như vậy chứ?

Trầm Diệu Hương nói xong rơi lệ. Mấy năm trước do thương tổn tình cảm nên Trầm Diệu Hương nàng đặc biệt chán ghét nam nhân. Hơn nữa thân thể nàng hoàn toàn thanh bạch, làm sao có thể chịu được Diệp Hạo ức hiếp chứ?

Bàn tay Diệp Hạo lưu luyến rời khỏi trên người đại bạch thỏ Trầm Diệu Hương.

- Ai bảo ngươi không nói?

- Diệp Hạo, ta hận ngươi.

Trầm Diệu Hương đỏ hồng mắt nói.

- Ai bảo tổ chức Khô Lâu các ngươi trêu chọc tới ta?

Diệp Hạo lật Trầm Diệu Hương một nói.

- Tổ chức Khô Lâu chúng ta không hề muốn giết ngươi.

- Các ngươi muốn ta vì các ngươi hiệu lực đúng không?

Lần này Trầm Diệu Hương không nói gì.

- Được, ngươi đi đi.

Diệp Hạo nói xong để kim thân phá vỡ cấm chế vượn già bày ra.

Vượn già lập tức hiện thân.

- Diệp tông chủ, xảy ra chuyện gì?

- Không sao đâu?

Diệp Hạo an ủi vượn già rồi nhìn Trầm Diệu Hương.

Trầm Diệu Hương trừng Diệp Hạo một cái nói.

- Diệp Hạo, chuyện này không xong đâu.

Quẳng xuống một câu Trầm Diệu Hương xé rách không gian rời khỏi.

- Diệp công tử, ngươi làm sao... ?

Vượn già có chút không hiểu nói. Vừa rồi mới qua bao lâu y phục cũng không cởi a?

- Ngươi biết Trầm Diệu Hương là ai không?

- Ai?

- Nữ nhi Trầm Diêm Vương.

Vượn già không khỏi rùng mình một cái.

Hắn nhận ra chuyện này không còn đơn giản nữa rồi.

- Diệp công tử.

- Không sao đâu, sau lưng ta Triệu Tổ cũng là Nửa bước đại năng.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Trầm Diêm Vương sẽ không đến mức không để ý đến thân phận mà đối phó với ta, về phần Thần Hoàng cấp thì Viêm Hoàng tông ta cũng không sợ.

Triệu Vị Ương đã từng đã nói với Diệp Hạo không nên tùy tiện trêu chọc Tổ chức Khô Lâu.

Tổ chức này rất khó đối phó. Bất quá bây giờ đối với Diệp Hạo mà nói Tổ chức Khô Lâu cũng không còn nhiều đáng sợ. Nếu chọc giận hắn, hắn chỉ cần vận dụng cờ chiến mà chủ nhân Ma Quật cho hắn là được.

Ai sợ ai?

Hơn nữa đứng phía sau Diệp Hạo còn hai cường giả Nửa bước đại năng. Vô luận là Triệu Tổ hay Phổ Đà đều có thể triệu hoán mà đến. Chưa hẳn đã sợ Tổ chức Khô Lâu.

- Ta thấy nếu không tăng tốc tiến độ đi?

Vượn già trầm giọng nói.

- Không cần.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Cứ dựa theo kế hoạch mà làm.

Trong một tháng đó Diệp Hạo cũng không còn nhìn thấy Trầm Diệu Hương. Bên trong Tổ chức Khô Lâu có cường giả Thần Hoàng, nhưng đoán chừng bây giờ còn chưa có biện pháp đi ra.

Đương nhiên Trầm Diêm Vương nếu xuất thủ vẫn có thể đưa cường giả Thần Hoàng cường ra. Nhưng Trầm Diêm Vương nhất định phải cân nhắc đến phản ứng của Triệu Tổ nhất mạch. Bởi vậy trên thực tế Diệp Hạo không có bao nhiêu lo lắng.

Một tháng sau Diệp Hạo lấy ra ba mươi chiếc chiến hạm chở hơn ba trăm vạn tướng sĩ Thất Thải tùng lâm nhanh chóng đi về phía Viêm Hoàng tông. Hiện tại địa phận Viêm Hoàng tông đã khuếch trương đến diện tích ba trăm đại vực, có thể nói dù Viêm Hoàng tông trút xuống một số lượng lớn tâm huyết vẫn còn có chút dùng sức không đúng chỗ, sau khi khuếch trương đến nước này Viêm Hoàng tông cũng không khuếch trương tiế[.

Khi ba mươi chiếc chiến hạm này khi đi tới địa phận bên ngoài Viêm Hoàng tông đã thấy Khổng Dĩnh Nhi mang theo một bộ phận cao tầng đứng chờ ở đây từ trước.

- Tông chủ.

Khổng Dĩnh Nhi đi tới bên người Diệp Hạo kinh hỉ hô.

Diệp Hạo khẽ gật đầu một cái nói.

- Nơi ta nhờ ngươi chuẩn bị đã xong chưa?

- Tông chủ, địa phận Viêm Hoàng tông bây giờ đã đạt đến ba trăm đại vực, mà một trăm đại vực gần đó đều thuộc phạm vi thế lực chúng ta, tại đây ta đã tự xuất ra một khu vực riêng biệt.

Khổng Dĩnh Nhi nhẹ nhàng nói.

- Tài nguyên ở phiến khu vực kia tương đối nở nang, đừng nói bọn họ chỉ có hơn ba trăm vạn, dù cho số người của bọn họ tăng lên gấp mấy lần cũng đủ cho bọn họ sinh tồn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận