Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1762: Xếp Vào Cây Đinh



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Giờ khắc này toàn thân Diệp Hạo tuôn ra Thần Thánh quang huy.

Thần Quang!

Mặt mũi Hà Thần đầy kinh sợ.

Bởi vì việc Bán Thần cũng không làm được mà Diệp Hạo lại có thể dễ dàng mà làm được.

- Đây là cái gì?

Hà Thần nuốt nước miếng một cái, hỏi.

Chỉ trong vòng ba lần hô hấp, Diệp Hạo đã khu trừ sạch sẽ lực lượng tà ác trong cơ thể Hà Thần.

Lúc này Diệp Hạo mới mở miệng nói.

- Không còn lực lượng tà ác, chỉ cần phục dụng một chút Dược Vương bổ sung Sinh Mệnh Bản Nguyên, Sinh Mệnh Lực của ngươi sẽ dần dần hồi phục.

- Cái này… Lạc gia chúng ta không có Dược Vương bổ sung Sinh Mệnh Bản Nguyên.

Hà Thần có chút lúng túng nói.

Dược Vương vốn vô cùng trân quý, càng không cần phản nói đến Dược Vương bổ sung Sinh Mệnh Bản Nguyên.

Loại cấp bậc này bất luận một gốc nào cũng có thể bán với giá trên trời.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi điểm lên người Hà Thần.

Hà Thần tức khắc cảm thấy Sinh Mệnh Chi Hỏa của bản thân đang bắt đầu hừng hực cháy rực.

- Cái này… cái này.

Mặt mũi Hà Thần đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- Một chỉ này của ta còn trân quý hơn Dược Vương bổ sung Sinh Mệnh Bản Nguyên đó.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Thần niệm Hoàng Thanh dò xét một cái trong mắt tràn đầy vẻ thần sắc chấn kinh.

- Thọ nguyên hiện tại Hà Thần ngươi đã đạt đến 300 năm.

- 300 năm?

Toàn bộ cao tầng Lạc gia đều kinh trụ.

Một chỉ đơn giản của Diệp Hạo khiến Hà Thần khôi phục 300 năm thọ nguyên.

Làm sao có thể?

- Ta làm người tốt cũng làm đến cùng.

Diệp Hạo lập tức lấy ra một bình ngọc nói.

- Bên trong bình ngọc là Sinh Mệnh Chi Tuyền, ngươi uống vào hẳn sẽ khôi phục không ít, về phần có thể khôi phục được bao nhiêu, phải nhìn tạo hóa của ngươi.

- Sinh Mệnh Chi Tuyền?

Toàn thân Hà Thần run rẩy một cái.

Hắn đương nhiên biết rõ Sinh Mệnh Chi Tuyền.

Loại đồ vật này cũng không thể dùng hai từ trân quý để hình dung.

Dù một giọt cũng cực kỳ trân quý.

Nhưng hiện tại Diệp Hạo lại đưa cho mình một bình!

- Diệp Tông Chủ.

Hà Thần nhìn Diệp Hạo há to miệng muốn nói, cuối cùng không thể nói được cái gì.

Loại ân tình này đã có thể xưng ân tái tạo.

Bất kỳ ngôn tư nào đều vô nghĩa.

Diệp Hạo nhìn Hà Thần nói khẽ.

- Ta đưa cho ngươi Sinh Mệnh Chi Tuyền cũng có nguyên nhân, vì nhìn vào việc ngươi đã trợ giúp Nhân Tộc nhiều năm như vậy.

Hà Thần run lên một cái chợt nhẹ giọng nói.

- Ta chỉ làm việc ta nên làm mà thôi.

- Ta cũng vậy.

Diệp Hạo cười nói.

Buổi tối.

Một đạo thân ảnh lặng yên không một tiếng động rời khỏi Lạc gia.

Thân ảnh này đi tới ngoài thành nhìn về phía nơi nào đó nói.

- Ra đi.

Nghe vậy người thanh niên Ma Tộc lập tức đi ra.

- Hỏa Đức gặp qua Diệp Tông Chủ.

Diệp Hạo nhìn Hỏa Đức thản nhiên nói.

- Ta có thể giúp ngươi trở thành người trên vạn người, nhưng ngươi hồi báo ta cái gì đây?

Nghe vậy ánh mắt Hỏa Đức lóe một cái quỳ một chân trước mặt Diệp Hạo.

- Hỏa Đức thề sống chết đi theo Diệp Tông Chủ.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi ném cho Hỏa Đức một Túi Càn Khôn.

Hỏa Đức tiếp nhận, Thần Niệm lập tức quét qua một cái, sau một khắc thần sắc hắn thay đổi.

Hắn thấy được cái gì?

3 ức Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Đây không phải Hạ Phẩm Tiên Thạch, cũng không phải Trung Phẩm Tiên Thạch, mà là Thượng Phẩm Tiên Thạch.

- Cái này… những thứ này đều cho ta sao?

Hỏa Đức nói ra câu này, ngôn ngữ cũng trở nên lộn xộn.

Kỳ thật, chuyện này cũng bình thường.

Trong Túi Càn Khôn của Hỏa Đức chỉ có mấy vạn Tiên Thạch.

Nhưng mấy vạn Tiên Thạch đó đều là Trung phẩm.

Hiện tại Diệp Hạo tới mắt còn không thèm chớp đã cho hắn 3 ức Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Hỏa Đức lúc nào gặp qua nhiều Tiên Thạch như vậy?

- Tiên Thạch chỉ là vật ngoài thân.

Diệp Hạo nói đến đây khống chế một sợi Thần Niểm điểm vào mi tâm Hỏa Đức.

- Ta cho ngươi 10 Thần Thông, 10 Thần Thông đều có thể tu luyện đến Ma Vương Đỉnh Phong.

Toàn thân Hỏa Đức đều run lên, chợt lập tức nói.

- Diệp Tông Chủ, ta… ta sợ mình học không được.

Hỏa Đức biết rõ tư chất bản thân mình.

Đời này bản thân có thể gia tăng đến Ma Vương trung giai hay không cũng là vấn đề rồi.

- Ta sẽ tăng tư chất ngươi tăng đến cấp bậc Cự Đầu.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Cự Đầu?

Hỏa Đức cảm thấy trái tim mình đang kịch liệt nhảy lên.

Nếu hắn không đặt chân đến Ma Vương đỉnh phong thì làm sao đánh vào cao tầng Ma Tộc.

Đây cũng là lý do vì sao Diệp Hạo lại tận hết sức lực bồi dưỡng đối phương.

- Kỳ thật ta có thể bố trí Cấm Chế trên người ngươi.

Diệp Hạo dời chủ đề.

- Nhưng ta nguyện ý tin tưởng sự trung thành của ngươi đối với ta.

- Hỏa Đức đời này sẽ không phải bội Diệp Tông Chủ.

Hỏa Đức nói đến đây lần nữa quỳ xuống trước mặt Diệp Hạo.

Thật sự, Diệp Hạo cho Hỏa Đức nhiều đồ lắm.

- Ta mang ngươi đến một nơi.

Diệp Hạo vung tay lên dẫn Hỏa Đức đến Tiểu Thiên Địa, khác biệt là Diệp Hạo vì Hỏa Đức vạch ra một mảnh khu vực.

- Tiếp theo ngươi ở trong này tu luyện, khi nào đếnTiên Vương cao giai thì rời đi.

Hiện tại thời gian trong Tiểu Thiên Địa đã gấp 4 lần ngoại giới.

Chỉ có ở nơi này, Hỏa Đức mới có thể nhanh chóng trưởng thành.

An bài tốt cho Hỏa Đức Diệp Hạo trở về Lạc gia.

Mới vừa trở lại, Diệp Hạo đã thấy được một đạo thân ảnh lén lút xông vào tiểu viện mình.

Thần niệm Diệp Họa quét qua đã nhìn ra, không phải Lạc Ngữ Trúc thì còn là ai.

Diệp Hạo cảm thấy im lặng.

Ba vị tỷ muội Lạc gia này thật kiên nhẫn a.

Lại nói Lạc Ngữ Trúc.

Lạc Ngữ Trúc một đường dễ dàng vào tiểu viện Diệp Hạo rồi nhẹ nhàng đẩy ra cửa phòng hắn ra.

Bất quá sau một khắc Lạc Ngữ Trúc bị choáng váng.

Tình huống gì đây?

Tại sao tất cả đồ vật trong phòng đều quen thuộc như vậy?

Rất nhanh Lạc Ngữ Trúc đã ý thức được đây chính là gian phòng mình.

Thế nhưng mình mới vừa rồi không phải đẩy cửa phòng Diệp Hạo ra sao?

Lạc Ngữ Trúc nghĩ như vậy một cỗ lực lượng nhu hòa đẩy nàng vào gian phòng của mình, tiếp đó cánh cửa bịch một tiếng đóng lại.

Lạc Ngữ Trúc ngạc nhiên nhìn cánh cửa đã đóng thật lâu không nói nên lời.

Cái này đương nhiên do Diệp Hạo làm.

Vừa nãy Diệp Hạo vận dụng Không Gian Chi Thuật.

Lúc này Diệp Hạo cũng không còn tâm tư ở Lạc gia tiếp tục chờ đợi nữa.

Diệp Hạo truyền âm cho Lăng Kiếm Đào cùng Tam Túc Kim Ô sau đó rất nhanh hai người kia đã xuất hiện tại gian phòng Diệp Hạo.

- Muộn như vậy kêu chúng ta tới làm gì?

Lăng Kiếm Đào nói đến đây cái mũi ngửi ngửi.

- Không đúng, ở cửa ra vào của ngươi có mùi hương của nữ nhân.

- Lỗ mũi ngươi thính thế.

Diệp Hạo cười nói.

- Hiện tại chúng ta rời đi thôi.

- Ta nói ngươi thật không có ý tứ mà.

Lăng Kiếm Đào chỉ Diệp Hạo nói.

- Sao có thể ăn xong rồi phủi mông đi như vậy.

- Lăng huynh, thấy ngươi nói ra lời này đã biết ngươi không có bao nhiêu kinh nghiệm trong chuyện này cả.

Lúc này, Tam Túc Kim Ô lên tiếng.

- Mùi thơm nữ tử kia lưu lại cách đây ba lượt hô hấp, ngươi cảm thấy trong ba lần hô hấp ấy Diệp huynh có thể làm gì? Nếu ta đoán không sai mà nói Diệp huynh nhất định không chịu nổi quấy nhiễu nên muốn rời đi, đúng không?

Dừng một chút Tam Túc Kim Ô tiếp tục nói.

- Mùi hương này hẳn trên người Lạc Ngữ Trúc.

- Điều này cũng ngửi ra hả?

Lăng Kiếm Đào kinh trụ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận