Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2741: Trạng Thái Toàn Thịnh Chiến Hạm

Toàn bộ cao tầng Thanh Khâu đều chấn động.

Ai cũng không ngờ trong tay Diệp Hạo lại có một chiếc chiến hạm cấm kỵ cấp.

Hai con mắt của lão giả áo xám bắt ra ánh sáng lộng lẫy như mặt trời.

- Diệp Hạo, ngươi cho rằng chỉ mỗi chiến hạm cấm kỵ cấp này có thể thay đổi được toàn cục sao?

Lão giả áo xám lạnh lùng nhìn Diệp Hạo nói.

- Cũng chỉ là cấm kỵ hậu kỳ thôi.

Diệp Hạo nhìn lão giả áo xám nói.

- Ta không nghĩ rằng ta không thay đổi được toàn cục.

- Diệp Hạo, ngươi nhất định sẽ thất bại.

Lão giả áo xám lắc đầu.

- Ngươi cho rằng dựa vào chiếc chiến hạm này là có thể đánh vỡ được phong ấn của Thanh Khâu sao?

- Chẳng lẽ không thể đánh vỡ được.

Diệp Hạo cười nhạt nói.

- Đánh vỡ thì đã có sao?

Khiến Diệp Hạo không ngờ rằng khi tiếng nói của hắn vừa dứt, một âm thanh bình thản vang lên giữa toàn trường, tiếp lấy một lão giả râu tóc bạc phơ chậm rãi đi ra từ hư vô. Trên người hắn không có một chút khí tức cường đại gì, nhưng ngay trong nháy mắt hắn xuất hiện, toàn bộ thiên địa đều phải đông cứng lại.

Hắn chính là người tồn tại duy nhất giữa thiên địa.

Hắn chính là chúa tể, không ai địch lại.

Nhìn thấy lão giả này, con mắt Diệp Hạo co rụt lại.

Cường giả!

Chắc chắn là cường giả!

Diệp Hạo tin lão giả này chắc chắn đã đi tới cực hạn cấm kỵ. Bằng không sẽ không khiến Diệp Hạo sinh ra cảm giác này.

Phải biết lúc này hắn đang ở trong phạm vi bảo vệ của chiến hạm.

- Ngươi cũng không tệ.

Nhìn thấy Diệp Hạo không nói một lời, lão giả kia thản nhiên nói.

- Có hứng đáng với ta một trận không?

- Ngươi nói hắn sao?

Diệp Hạo chỉ vào Bạch Kình Thiên đang gần trong gang tấc nói.

Lão giả gật đầu.

- Ngươi cảm thấy hắn có tư cách này sao?

Tu sĩ toàn trường đều ngẩn ra.

Bạch Kình Thiên đúng thật là chưa có tư cách này, vấn đề là hắn ta tới khi nào?

Bây giờ ngươi còn ngông cuồng? Không phải muốn chết sao?

- Ngươi phải biết cái giá khi từ chối ta là gì.

Lão giả bình tĩnh nói.

- Vậy ngươi biết cái giá khi chọc vào Viêm Hoàng tông là gì không?

Diệp Hạo nhìn lão giả kia gằn từng chữ một.

- Ta biết Viêm Hoàng tông có quan hệ với Thời Gian chi chủ, nhưng hiện giờ Thời Gian chi chủ đang vùi lấp ở sâu trong Luân Hồi, căn bản không có cách nào đến giúp Viêm Hoàng tông ngươi được.

Lão giả nhìn Diệp Hạo nói.

- Về phần bức trang của Thời Gian chi chủ đang ở Viêm Hoàng tông ngươi, nói trắng ra cũng chỉ có một tia đạo vận của Thời Gian chi chủ mà thôi.

- Thứ mà ngươi gọi là át chủ bài, trong mắt ta, chẳng là cái thá gì cả.

Lão giả nói đến đây rồi chỉ vào chiến hạm bên người Diệp Hạo nói.

- Còn chiếc chiến hạm này nữa, cấm kỵ trung kỳ mà thôi, ta dễ dàng là có thể đánh nổ được nó.

- Ngươi có từng nghĩ tới ta lấy chiếc chiến hạm này từ đâu không?

Khiến lão giả không ngờ rằng hắn lại nói nhiều như vậy, trên mặt Diệp Hạo còn lộ ra ý cười.

- Ta không quan tâm vấn đề này.

Lão giả lắc đầu.

Cần biết không?

Ở cấm kỵ chi cảnh hắn đã đạt đến cực hạn. Cả toàn bộ thiên địa này khiến hắn phải kiêng kỵ cũng không có bao nhiêu người.

- Ta cảm thấy ngươi nên biết thì tốt hơn.

Diệp Hạo nói đến đây, khí thế trên chiếc chiến hạm đột nhiên tăng vọt.

Sắc mặt lão giả lập tức thay đổi.

- Chiếc chiến hạm này…

Chưa tới một lần hô hấp, khí thế trên chiếc chiến hạm đã tăng vọt đến đỉnh phong cấm kỵ chi cảnh. Điều này khiến hắn không thể tưởng tượng nổi.

- Chiếc chiến hạm này là do một siêu thoát cảnh luyện chế cho ta.

Diệp Hạo hài hước nói.

- Nàng nói nếu ta gặp phải đich nhân không thể cản được, vậy hãy kích phát phù văn trên chiếc chiến hạm.

Lúc này trên chiếc chiến hạm tràn ra khí thế trước nay chưa từng có. Toàn bộ thiên địa cũng chập chờn rung chuyển nghẹn ngào.

- Ta không biết sau khi chiếc chiến hạm này kích phát phù văn có thể đánh với siêu thoát cảnh hay không, nhưng ta biết từ siêu thoát cảnh trở xuống mặc kệ là tu vi gì, tất cả đều có thể quét ngang.

Nói xong, Diệp Hạo chỉ thẳng vào lão giả kia nói.

- Giết hắn.

Trong nháy mắt chiến hạm bắn ra một tia sáng chói mắt.

Nhanh!

Nhanh đến cực hạn!

Dù lão giả kia đã cố hết sức để né tránh nhưng vẫn vị ánh sáng che mất. Đợi đến khi ánh sáng biến mất, trên mặt mọi người tràn đầy kinh khủng. Bọn họ nhìn thấy cái gì?

Lão giả đạt đến cực hạn cấm kỵ cảnh bị ép thành một mặt phẳng.

- Hàng Duy.

Sắc mặt của lão tổ Thanh Khâu cực kỳ khó coi.

Cái gì gọi là Hàng Duy?

Nói đơn giản là biến ba chiều trở thành hai chiều. Từ lập thể trở thành mặt phẳng. Bình thường mà nói đến cấm kỵ cảnh là có thể chống lại Hàng Duy đả kích, nhưng ai bảo thực lực của chiến chiến hạm lúc này quá kinh khủng làm gì.

Cơ bản không thể nào tránh khỏi được.

- Lão tổ.

Bạch Kình Thiên hoảng sợ nói.

- Ngươi chết đi.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động lập tức ra tay khống chế Bạch Kình Thiên đang không ổn định ném vào trong tiểu thế giới của hắn.

- Đây là thế giới của ngươi?

Bạch Kình Thiên đang chuẩn bị xuất thủ phản kháng, bỗng một thần niệm kinh khủng đánh vào lòng hắn. Là do kim thân của Diệp Hạo xuất thủ. Bạch Kinh Thiên lập tức bị không chế.

- Ngươi biết vì sao ta biết ngươi là khí vận chi tử của Yêu vực không?

Ánh mắt Bạch Kình Thiên lộ ra tia nghi hoặc.

Thật sự hắn không biết.

- Là bởi vì ta là khí vận chi tử của Thần vực.

Nói xong, dưới chân Diệp Hạo xuất hiện một đóa hoa sen kim sắc.

- Phúc lộc kim liên!

Bạch Kình Thiên chấn kinh.

Phúc lộc kim liên còn có một cái tên khác.

Khí vận kim liên!

Ngay khi dưới chân Diệp Hạo xuất hiện Phúc lộc kim liên, Bạch Kình Thiên lập tức cảm thấy khí vận của mình đang nhanh chóng chuyền qua Diệp Hạo.

- Không tốt, ngươi đang thôn phệ khí vận của ta?

Sắc mặt của Bạch Kinh Thiên hoàn toàn thay đổi nói.

Nếu một tu si không có khí vận, vậy sau này cũng đừng nghĩ đến gặp được cơ duyên gì.

Khí vận liên quan đến thành tựu cuối cùng ở tương lai.

Bạch Kình Thiên nói xong, dưới chân hắn cũng xuất hiện một đóa Phúc lộc kim liên.

Hai đóa Phúc lộc kim liên vừa hiện thân lập tức vọt về phía đối diện. Có thể nhìn thấy hai đóa kim liên không ngừng va chạm ở giữa không trung, mà mỗi một lần va chạm đều tóe ra kim quang sáng chói.

Một lần!

Hai lần!

Ba lần!

Liên tục va chạm vài chục lần, Bạch Kình Thiên hoảng sợ phát hiện Phúc lộc kim liên của mình đã yếu đi một phần mười.

- Tại sao khí vận của ngươi lại mạnh hơn ta?

Bạch Kình Thiên cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

- Đó là bởi vì khí vận của ta vốn mạnh hơn ngươi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Khí vận chi tử cũng có mạnh có yếu. Hơn nữa nơi này chính là sân nhà của Diệp Hạo. Nếu hắn còn không thắng nổi Bạch Kình Thiên, vậy cũng nên đập đầu vào tường chết đi là vừa.

Bạch Kình Thiên trầm xuống.

Bàn về thực lực, chiếc chiến hạm của Diệp Hạo có thể đạt đến siêu thoát cảnh. Nói cách khác không có người nào có thể cứu hắn.

Làm sao bây giờ?

Khi Bạch Kình Thiên suy nghĩ đối sách, khí vận của hắn không ngừng bị Diệp Hạo thôn phệ. Cho đến lúc khí vận của Bạch Kình Thiên bị tổn thất hết một phần ba, bỗng một bóng người mờ ảo quỷ dị xuất hiện ở trong tiểu thế giới của Diệp Hạo.

Khi nhìn thấy thân ảnh này, lông tơ cả người Diệp Hạo đều dựng đứng.

Phải biết đây là nơi nào?

Là tiểu thế giới của hắn.

Hơn nữa lcus này Diệp Hạo còn đang được chiến hạm che chở, sao vị này có thể xuất hiện được?

- Tiểu hữu, nể mặt ta được không?

Thân ảnh kia mở miệng cười nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận