Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2848: Ngân Hà Mở Ra

- Nhanh như vậy đã hết rồi sao?

Tiểu la lỵ tiếc nuối chém miệng nói.

- Đa phần đều bị ngươi ăn hết rồi.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

- Ngươi lấy nguyên liệu nấu ăn từ đâu vậy?

Tiểu la lỵ nghĩ một hồi hỏi.

Diệp Hạo chỉ vào thiên sứ phía xa xa.

Cánh thiên sứ đã được hắn sử dụng bí thuật mọc lại.

Thân hình tiểu la lỵ loé lên liền xuất hiện ở phía sau lưng thiên sứ kia.

Thiên sứ kia tức giận.

Diệp Hạo khi dễ hắn thì thôi đi, ngươi lớn được bao nhiêu chứ? Ngươi cũng đòi tới khi dễ hắn?

- Nhìn ta giết ngươi thế nào?

Thiên sứ kia nói xong, một quyền đánh tới phía tiểu la lỵ kia.

Tiểu la lỵ không một chút sợ hãi mà nghênh đón.

Răng rắc!

Khiến ai cũng không ngờ rằng nắm đấm của thiên sứ kia vậy mà bị chấn vỡ, quan trọng hơn là quyền ý của tiểu la lỵ còn lan tràn đến tứ chí bách hài của hắn.

Phốc!

Thiên sứ kia phun ra một ngụm máu tươi rồi ngồi co quắp dưới đất.

Ngũ tạng lục phủ của hắn đều bị chấn bể, linh hồn cũng xuất hiện vết nét.

Lần này Thần Hoàng toàn trường đều chấn động.

- Chuyện gì thế này?

- Tiểu la lỵ này cũng chỉ là Thần Hoàng tầng thứ tư mà thôi.

- Rõ ràng là nghiềm ép.

- Có cần khủng bố như vậy không?

- Chỉ là không biết thế lực phía sau tiểu la lỵ này là gì?

- Có lẽ là đến từ văn minh Chúa Tể cấp.

- Tương lai chỉ sợ tiểu la lỵ này có thể đạt được Siêu Thoát cấp.

Mặc kệ Thần Hoàng bốn phía thảo luận thế nào, tiểu la lỵ nhanh chóng vặn gảy hai cánh của thiên sứ kia, rồi nhún nhảy môti cái đi tới bên người Diệp Hạo.

- Lại nướng cho ta được không?

Diệp Hạo bị tiểu la lỵ hung hãn này hù doạ.

- Trong cơ thể của ngươi ẩn giấu một đầu bạo long sao?

- Bạo long làm sao có thể so sánh cùng ta được?

Diệp Hạo quan sát toàn thân tiểu la lỵ một cái nói.

- Ngươi đến từ văn minh Chúa Tể cấp?

- Tỷ tỷ của ta không cho ta nói.

Cặp mắt xinh đẹp của tiểu la lỵ nhìn Diệp Hạo chớp chớp.

- Tỷ tỷ ngươi?

- Ta nói cho ngươi nghe, dáng dấp cuat tỷ tỷ ta nhất định chính là một tai hoạ đấy.

Khoé miệng Diệp Hạo giật giật một cái.

Có ai lại nói tỷ tỷ của mình như vậy không?

- Tỷ tỷ của ngươi rất lợi hại sao?

- Thế hệ tuổi trẻ có tư cách làm đối thủ của tỷ tỷ ta cũng không có mấy người.

Diệp Hạo không hề cười nhạp tiểu la lỵ.

Bởi vì biểu hiện của tiểu la lỵ thực sực quá mạnh mẽ rồi.

- Trả lời với ngươi nhiều như vậy rồi, bây giờ ngươi có thể nướng thịt cho ta rồi chứ?

Tiểu la lỵ giật giật ống tay áo của Diệp Hạo một cái, vui vẻ nói.

Diệp Hạo rất muốn nói, hoá ra ngươi cũng biết ta bẫy ngươi nói à?

Nhưng ngay sau đó hắn lại muốn nói toàn bộ điều ngươi nói đều không hề có giá trị gì cả.

- Được thôi.

Diệp Hạo đang nhổ lông, bỗng ba thiên sứ hàng lân đến nơi này.

Khi bọn hắn nhìn thấy một màn trước mắt, trong mắt lập tức toát ra sát ý kinh khủng.

- Ai làm?

Khi một thiên sứ hỏi ra câu này, ánh mắt không tự chủ mà nhìn về phía Diệp Hạo và tiểu la lỵ.

- Giết hắn.

Một thiên sứ ở giữa lạnh lùng mở miệng.

Xoát!

Cánh sau lưng thiên sứ nhẹ nhàng vỗ một cái, thế nhưng trong nháy mắt đã sinh ra luồn áp khí nặng nề.

Không có quá nhiều động tác, cứ như vậy mà đâm thẳng tới.

Đơn giản.

Trực tiếp.

Bá đạo.

Diệp Hạo ngẩng đầu nhìn thiên sứ kia một cái.

Áo nghĩa ẩn chứa bên trong Thiên nhãn hoá thành ánh sáng mênh mông chỉ trong nháy mắt đã tiêu diệt được thiên thiên sứ kia.

Thiên sứ kia dù liều mạng ngăn cản nhưng vẫn bị bức lui gần một trăm kilomet.

- Mâu thuật thật đáng sợ.

- Mâu thuật này quá mạnh rồi.

- Không thấy tên kia thiếu chút nữa đã bị giết rồi sao?

Cường giả Thần Hoàng bốn phía bí mật thảo luận.

Diệp Hạo kinh ngạc nhìn thiên sứ đang cách xa một trăm kilomet kia.

- Có chút thực lực.

Bởi vì dựa theo Diệp Hạo phỏng đoán, lúc này thiên sứ kia hẳn phải tan biến thành mây khói rồi.

- Ngươi là ai?

Thiên sứ ỡ giữa ngưng trọng nhìn Diệp Hạo.

Cái gọi người ở ngoài có thể nhìn thấy được mọi chuyện.

Thông qua lần xuất thủ vừa rồi của Diệp Hạo, hắn nhận ra tu vi của Diệp Hạo cũng không hề kém hơn hắn.

- Là ba ba mà ngươi không thể trêu chọc được.

Diệp Hạo nhìn thiên sứ kia một cái nói.

- Ba ba?

Trong mắt thiên sứ kia có chút chần chờ.

Diệp Hạo thiếu chút nữa đã cười vang lên.

Ngươi còn lặp lại lời ta nói nữa chữ?

Nhìn thấy thái độ của thiên sứ kia, Diệp Hạo liền hiểu hắn ta có lẽ không biết từ ba có ý nghĩa gì.

- Đừng quấy rầy đại ca ta nướng cánh chim.

Lúc này tiểu la lỵ đột nhiên mở miệng nói.

Nắm đấm của thiên sứ kia lập tức nắm chặt lại.

- Ngươi nói cái gì?

Tiểu la lỵ nhìn thoáng qua thiên sứ kia, sau một khắc nàng nhanh chóng vọt tới về phía hắn.

Thiên sứ kia ngây ngẩn cả người.

Chuyện gì thế này?

Chủ động tấn động.

- Hải Đại, tiểu la lỵ này rất mạnh.

Thiên sứ bị bẻ gãy hai cánh nói gấp.

Nhưng trong lòng thiên sứ kia lại chẳng thèm ngó tới.

Mạnh?

Có thể mạnh đến mức nào cơ chứ?

Thế nhưng đợi đến khi một quyền của tiểu la lỵ nện vào trên bàn tay hắn, hắn mới ý thức được mình thật sự đã khinh địch.

Bởi vì lục phủ ngũ tạng của hắn bị chấn động mạnh một cái, một tia máu tươi theo cổ họng ứa ra khỏi miệng hắn.

- Đây là bạo long hình người.

Hải Đại mắng to trong lòng.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Phương thức chiến đấu của tiểu la lỵ rất trực tiếp.

Chính là dùng quyền đập tới.

Vừa mới bắt đầu, Hải Đại còn có thể ngăn cản, nhưng dần dần hắn cũng phải biến sắc.

Bởi vì cánh tay của hắn sắp bị phế bỏ rồi.

Hắn đương nhiên nghĩ đến dùng pháp bảo, nhưng do tốc độ của tiểu la lỵ quá nhanh, hắn căn bản không có cơ hội vận dụng pháp bảo.

Đại khái qua hai mươi mấy chiêu, cánh tay của hắn bị một chiêu chặt đứt, Hải Đại nhân cơ hội đó mà lui về sau, chỉ là tiểu la lỵ rất nhanh đã vọt tới.

Ầm!

Hải Đại chỉ có thẻ dùng cánh tay còn lại để đi cản.

Nếu không làm như thế, nắm đám của tiểu la lỵ sẽ rơi vào trên ngực của hắn.

Quyền đầu tiên đập xuống khiến lồng ngực lõm vào;

Quyền thứ hai đập xuống, sắp mặt hắn nhăn nhó:

Quyền thứ ba đập xuống, hắn ngã xuống đất.

Tiểu la lỵ phủi tay, nhanh nhẹn vặt gãy hai cánh của hắn, vui vẻ đi tới bên người Diệp Hạo.

- Thấy ta thế nào?

- Rất tuyệt.

Diệp Hạo còn có thể nói gì đây?

Hắn chưa từng gặp qua tiểu la lỵ nào hung tàn như vậy.

Mà đúng lúc này giữa thiên địa đột nhiên vang lên một thanh âm nổ to, phảng phất như vũ trụ nứt ra, chợt đám người được chứng kiến một màn cực kỳ rung động.

Chỉ thấy một dòng sông màu bạc đang ầm ầm phủ xuống.

- Ngân hà.

- Ngân hà phủ xuống.

- Nhanh đi đoạt cơ duyên.

Những Thần Hoàng này thấy một màn như vậy liền nhao nhao phóng tới cánh cửa màu bạc kia.

Ánh mắt tiểu la lỵ lộ ra vẻ giãy dụa, nhưng cuối cùng vẫn nhìn Diệp Hạo nói.

- Nhớ kỹ, ngươi thiếu nợ ta một bữa thịt nướng.

Nói xong, tiểu la lỵ cũng chạy tới cánh cửa màu bạc kia.

A!

Thần Hoàng đầu tiên tiến vào cánh cửa màu xám kia kêu thảm một tiếng, rồi trong ánh mắt rung động của moi người mà hoá thành hư vô.

- Chuyện gì thế này?

- Cơ duyên trong ngân hà không phải ai cũng có tư cách lấy được. Chỉ có Thần Hoàng kinh tài tuyệt diễm mới có thể lấy được.

- Ta là khí vận chi tử, không biết có cơ hội lấy được hay không?

- Khí vận chi tử có khả năng rất lớn sẽ lấy được, nhưng không phải chắc chắn lấy được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận