Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1974: Ẩn Minh Khuếch Trương

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Đại hoạch toàn thắng!

Một trận chiến này, Thánh Đức Thư Viện hao tổn hơn ngàn Tiên Vương, nhưng lại hủy diệt hơn bốn vạn Tiên Vương của đối phương.

Một trận chiến này đánh ra uy phong Nhân tộc;

Đánh ra uy danh Nhân tộc;

Đánh ra uy thế Nhân tộc.

Tử Đế và Thánh Đức dẫn theo đại quân khuếch trương bốn phía, gần như không gặp bất kỳ ngăn cản nào.

Mà sau khi mở rộng địa bàn ra gấp mười thì Tử Đế mới lui binh.

Bởi vì hiện tại, địa bàn đã đủ lớn.

Lớn hơn nữa thì có thể không đủ lực a.

Nhưng Trần Nguyệt Lan lại ngăn cản.

- Ta cảm thấy chúng ta cần chiếm Tam Dương Thành, Kim Ô Thành, Hóa Vũ Thành…

Trần Nguyệt Lan liên tiếp đọc ra tên của ba mươi tòa thành.

- Cô nói đến kinh tế trọng trấn của các tộc ư?

- Bây giờ, Nhân Tộc chúng ta không có thực lực như vậy?

- Các tộc khẳng định sẽ không tiếc bất cứ giá nào tiến hành phản công?

- Phản công?

Trần Nguyệt Lan nhẹ nhàng lắc đầu.

- Sẽ không.

- Tại sao?

Tử Đế tò mò hỏi.

- Thứ nhất, Nhân Tộc ngoại trừ Thánh Đức Thư Viện ra còn có các lực lượng tương đương, những lực lượng này khẳng định không dám tranh đoạt với Thánh Đức Thư Viện chúng ta, bọn hắn sẽ chiếm trước thành trì và địa bàn còn lại của các tộc, cứ như vậy các tộc phải phân ra một bộ phận thực lực đối phó bọn hắn.

Thứ hai, mấy trăm năm nay, chúng ta nuôi dưỡng ra rất nhiều cao thủ, nhưng bọn họ có thể một mình đảm đương một phía hay không vẫn chưa nói được, mà canh giữ thành trì và thuần hóa các tộc phụ cận chính là khảo nghiệm cho bọn hắn. Đến lúc đó, có thể căn cứ điểm công đức của bọn hắn mà tiến hành ban chức vị.

Thứ ba, những thành trì này cũng là các cái khu vực đầu mối giao thông then chốt, chúng ta có được những thành trì này thì có được tài nguyên liên tục không ngừng, đồng thời cũng biến tướng suy yếu thực lực các tộc.

Thứ tư, hiện tại Thánh Đức Thư Viện quá mức xuất sắc, các tộc trừ phi chán sống mới xuất binh giao thủ với chúng ta.

Hai mắt Tử Đế sáng lên.

- Cứ dựa theo cô nói mà làm.

Tử Đế rất nhanh hạ lệnh cho Tiên Vương các đường tiến đánh ba mươi tòa thành trì này.

Lần này bị các tộc đánh lén.

Nhưng mà đánh lén không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Rất nhanh lực lượng đánh lén bị đánh giết sạch sẽ.

Sau đó, vThánh Đức Thư Viện tiến vào chiếm giữ ba mươi tòa thành vừa nêu trên.

- Tử Đế, ngươi bây giờ thông cáo cho toàn bộ Phiêu Miểu Đại Lục.

Trần Nguyệt Lan nói khẽ.

- Chuyện gì?

- Phương viên ba vạn dặm xung quanh thành trì chúng ta chiếm cứ cũng là phạm vi thế lực Thánh Đức Thư Viện, quy định các thế lực lớn trong vòng một tháng di chuyển ra ngoài, nếu không sau một tháng chúng ta đem sẽ bắt đầu thanh tẩy.

- Ba vạn dặm?

Tử Đế giật mình.

- Theo truyền thống, phạm vi thế lực không phải chỉ ba ngàn dặm thôi sao?

Nói đến đây, Tử Đế ý thức được điều gì.

- Nếu dựa theo ngươi nói ba vạn dămh chẳng phải bao quát các toàn thành trì phụ cận.

- Đúng kaf muốn bao quát thành trì phụ cận vào trong, chúng ta làm như vậy để nhìn xem giới hạn thấp nhất của các tộc.

Trần Nguyệt Lan vừa cười vừa nói:

- Chỉ cần chúng ta cắn chặt răng, các tộc sẽ cho cô một điều ngạc nhiên.

Tử Đế ngay từ đầu vẫn ôm thái độ hoài nghi.

Nhưng rất nhanh đã phát hiện sứ giả các tộc nhao nhao thỉnh cầu có thể giảm phạm vi thế lực xuống một vạn dặm.

Tử Đế dựa theo Trần Nguyệt Lan nói không hé miệng, các tộc cường giả bất đắc dĩ cuối cùng đáp ứng ba vạn dặm, nhưng Thánh Đức Thư Viện phải cam đoan không được xâm chiếm bọn hắn.

- Bây giờ chúng ta đáp ứng bọn hắn hả?

Tử Đế thỉnh giáo Trần Nguyệt Lan.

Theo Tử Đế Nhân Tộc đã được đến thiên đại tiện nghi.

- Đáp ứng?

Trần Nguyệt Lan khẽ lắc đầu:

- Lần này, Nhân Tộc vẫn lạc hơn ngàn Tiên Vương, mười mấy Bán Thần, một tờ Thần Linh pháp chỉ vô cùng trân quý, các tộc chẳng lẽ muốn bỏ qua chuyện này đơn giản vậy sao?

- Ý của cô là bồi thường?

- Đúng vậy, nói cho bọn hắn, không bồi thường sẽ khai chiến.

- Khai chiến?

Tử Đế giật mình.

Hiện tại, Thánh Đức Thư Viện còn chưa vững chắc có được địa bàn đâu.

- Cô nói các tộc nói bồi thường đồng thời bắt đầu điều động quân mã, và thả ra tin tức Thánh Đức Thư Viện muốn báo thù vì tộc nhân đã chết.

Trần Nguyệt Lan nói tiếp:

- Cô yên tâm, bọn hắn sẽ đáp ứng.

- Tại sao?

- Bởi vì hiện tại bọn hắn không dám đánh chúng ta.

Trần Nguyệt Lan vừa cười vừa nói.

Hai tôn Tại Thế Thần Minh, ai lại dám động thủ?

Còn nữa, Diệp Hạo trên chiến trường vận dụng nghịch thiên Thần Thuật, một người đã đánh chết hơn hai vạn Tiên Vương của liên quân các tộc.

Hiện tại thế lực nào dám nhúc nhích?

Dám nhúc nhích thì trấn áp thôi.

Tử Đế cuối cùng vẫn không thích ứng với tâm thái Nhân Tộc đã trở thành Cự Vô Phách.

Làm chuyện quá mức cẩn thận.

Phòng tiếp khách!

Khi Tử Đế nói chuyện bồi thường thì đại biểu các tộc lập tức xù lông.

- Tử Đế, cô có phải hơi quá phận?

- Đúng vậy, Nhân Tộc các ngươi cũng quá được voi đòi tiên?

- Chúng ta đã làm ra nhượng bộ, các ngươi đừng quá hùng hổ dọa người.

- Cùng lắm thì chúng ta cùng các ngươi đánh nhau chết sống.

- Tiên Vương các tộc chúng ta cộng lại cũng có hơn mấy chục vạn, nếu thật đại chiến Nhân Tộc các ngươi không phải đối thủ của chúng ta đâu.

- Cùng lắm thì cá chết lưới rách.

Đối mặt đại biểu các tộc hùng hổ dọa người, Tử Đế nhàn nhạt nói:

- Vậy các ngươi trở về chuẩn bị chiến đấu đi.

Quẳng xuống những lời này, Tử Đế rời đi.

Nhưng mà sau khi trở lại thư phòng trong lòng Tử Đế có chút thấp thỏm.

Đúng như đại biểu Huyết Tộc nói, hiện tại Tiên Vương các tộc còn có hơn mấy chục vạn, nếu thật đại chiến Nhân Tộc thật chưa hẳn là đối thủ.

Số lượng Tiên Vương nhiều lên cho dù Tại Thế Thần Minh cũng có thể vẫn lạc.

- Cô đang lo lắng điều gì?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Ta lo lắng các tộc lại một lần nữa thành lập liên quân?

- Cô suy nghĩ nhiều rồi.

Diệp Hạo nhìn Tử Đế nói.

- Tại sao?

Tử Đế không hiểu hỏi.

- Hiện tại cao tầng các tộc gần như tổn thất hết, như vậy sẽ có to lớn quyền lợi chân không, có nghĩa không ai dẫn đầu.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói:

- Căn cứ tình báo ta có được, nội bộ các tộc cũng đang tranh quyền đoạt lợi, cho dù mười đại chủng tộc hay top 100 đều như thế.

- Ngươi có được tình báo?

Tử Đế nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

- Ta có một chi thế lực Nhân Tộc.

- Thế lực nào?

- Ẩn Minh.

Nghe vậy, ánh mắt Tử Đế lộ ra vẻ khiếp sợ:

- Ẩn Minh là của ngươi?

- Thế nào?

Diệp Hạo lại cười nói.

- Thánh Đức Thư Viện đã sớm chú ý tới Ẩn Minh. Trên thực tế, Ẩn Minh mới vừa xuất hiện thì chúng ta đã tiếp xúc, Ẩn Minh biểu thị sẽ không ám sát thiên tài nhân tộc của chúng ta.

Tử Đế dừng một chút nói tiếp:

- Mà hôm qua ta vẫn cùng Đường chủ Tình Báo Đường Hồng Vận nói chuyện phiếm, hắn nói cho ta biết Ẩn Minh có đại khái hơn ba ngàn Tiên Vương, số lượng Bán Thần chí ít ba mươi.

- Hồng Vận đúng thật không làm được Đường chủ Tình Báo Đường mà.

Diệp Hạo cười lắc đầu.

- Có ý tứ gì?

- Bây giờ Ẩn Minh có tám ngàn Tiên Vương, mà số lượng Bán Thần đạt đến một trăm.

Diệp Hạo nhìn Tử Đế nói.

- Hiện tại, địa bàn của Ẩn Minh đang tiếp tục khuếch trương, trong vòng mười năm có thể khuếch trương đến toàn bộ Phiêu Miểu Đại Lục.

Bạn cần đăng nhập để bình luận