Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3254: Tiểu Kiều Chấn Kinh

Lúc này tiểu la lỵ nghe ra được cái gì đó.

- Công tử, ngươi có thể giải được thạch độc này không?

Khi tiểu la lỵ hỏi câu này, trong mắt nàng tràn ngập mong đợi.

- Tình huống của ngươi giống Tống Văn Tử, hắn cũng trúng loại thạch độc này.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Vài ngày trước ta đã giúp hắn luyện chế thuốc giải nên còn thừa lại một chút.

Diệp Hạo nói xong liền lấy ra một bình thuốc đưa cho trung niên râu quai nón.

- Cái gì? Tống Văn Tử cũng trúng thạch độc? Chờ chút . . . ngươi nói ngươi giúp Tống Văn Tử giải thạch độc?

Trong lòng trung niên râu quai nón nổi một trận sóng to gió lớn.

Trước đó hắn còn đang suy đoán vì sao Tống Văn Tử lại tôn kính Diệp Hạo như vậy?

Thì ra là bởi vì Diệp Hạo đã cứu mạng Tống Văn Tử.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Chuyện này…chẳng lẽ Đan các cũng không có cách nào giải quyết?

Trung niên râu quai nón hỏi dò.

- Thạch độc trong cơ thể Tống Văn Tử mạnh hơn của ngươi nhiều, đây cũng là lý do vì sao toàn bộ cao thủ Đa các đều phải bó tay.

Diệp Hạo nói đến đây liền dời chủ đề.

- Được rồi, bây giờ ngươi sử dụng thuốc giải đi.

Trung niên râu quai nón lập tức uống một hơi cạn sạch.

Cũng không quá lâu, hắn phát hiện cánh tay phải của hắn đang từ từ khôi phục lại cử động, cũng không quá lâu cánh tay phải rốt cuộc cũng khôi phục lại bình thường.

Hắn nắm tay, đẩy chưởng, oanh kích.

Không có một tí cảm giác trì trệ nào.

- Đa tạ ân cứu mạng của công tử.

Trung niên râu quai nón nói xong liền muốn quỳ xuống trước mặt Diệp Hạo.

Diệp Hạo vung tay lên ngăn cản không cho trung niên râu quai nón quỳ xuống.

- Ta cảm thấy ngươi là người có tình, nếu không ta cũng sẽ không giúp ngươi.

Dừng một chút Diệp Hạo nói tiếp.

- Nhưng ngươi có từng suy nghĩ đến một chuyện?

- Chuyện gì?

- Hôm nay ngươi đứng ra chỉ Hàn Liêu Kiều nói dối, ngươi cảm thấy Hàn Liêu Kiều có thể bỏ qua cho ngươi không?

Diệp Hạo nhìn trung niên râu quai nón nói.

- Ta không tin hắn còn dám giết ta.

Trung niên râu quai nón không thèm để ý nói.

- Loại chuyện này không phải không thể.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Phải biết ở mức độ nào đó, bởi vì ngươi mà Hàn Thiên Mậu mới bị mất cái chức trưởng lão.

Nghe vậy râu quai nón trầm mặc lại.

- Nếu ta ở chỗ này, đám người Hàn Thiên Mậu không dám động vào ngươi, nhưng nếu đến lúc ta rời khỏi, ngươi cảm thấy bọn họ có dám động vào ngươi không?

- Diệp công tử, ta chết thì thôi, nhưng xin ngươi hãy giúp ta chăm sóc Tiểu Kiều một chút.

- Ta cảm thấy chuyện này ngươi nên tự làm thì hơn.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Hôm nay sở dĩ ta nói những lời này là muốn nói cho các ngươi một đạo lý, bênh vực lẽ phải không phải là không thể được, điều kiện tiên quyết là ngươi phải giữ được cái mạng đã.

Dừng một chút Diệp Hạo nói tiếp.

- Nếu ngươi chỉ có một mình thì không sao, nhưng bên cạnh ngươi còn có Tiểu Kiều.

- Đã hiểu.

Trung niên râu quai nón thi lễ với Diệp Hạo trịnh trọng nói.

- Triệu hoán võ hồn của ngươi ra đây.

Ngay sau đó Diệp Hạo dời chủ đề.

Trung niên râu quai nón không hiểu cho lắm nhưng vẫn triệu hoán võ hồn của mình ra.

- Nửa Bước Thiên Cấp.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Cũng giống như hắn đã đoán.

- Ta đã đến giới hạn.

Trung niên râu quai nón gật đầu nói.

- Ai nói ngươi đã đến giới hạn?

Diệp Hạo nói xong liền triệu hoán dấu cộng của mình ra, sau một khắc trung niên râu quai nón phát hiện võ hồn của mình đã lột xác.

Võ hồn đang tăng trưởng.

Võ hồn trở nên cường đại.

Cảnh tượng này khiến ánh mắt trung niên râu quai nón tràn ngập thần sắc không thể tin được.

- Công tử, ngươi cái này . . . ?

Lúc trung niên râu quai nón nói chuyện, võ hồn của hắn đã vượt qua rào cản Nửa Bước Thiên Cấp để đến Thiên Cấp.

Có nghĩa là trung niêu râu quai nón có thể đánh vỡ giam cầm trở thành Quá Khứ cảnh.

Những năm này trung niên râu quai nón vẫn luôn bị kẹt ở Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong, hắn tin một khi võ hồn của hắn đột phá, nưh vậy việc đặt chân đến Quá Khứ cảnh là chuyện ván đã đóng thuyền.

Nhưng khiến trung niên râu quai nón không ngờ rằng khi võ hồn của hắn đến Thiên cấp vẫn không hề có dấu hiệu ngừng lại, hơn nữa còn đang tiếp tục tăng lên.

Chẳng lẽ . . . ?

Nghĩ tới đây, cả trái tim của trung niên râu quai nón đập ngày càng mạnh hơn.

Kết quả giống như những gì mà trung niên râu quai nón đã đoán, võ hồn của hắn lại một lần nữa lột xác, từ Thiên cấp sơ kỳ thăng lên tới Thiên cấp trung kỳ.

Cũng đúng lúc này Diệp Hạo mới thu hồi võ hồn dấu cộng của hắn.

- Muốn công hội Trận đạo coi trọng ngươi, ngươi chỉ có thể biểu diễn ra tiềm lực của mình.

Diệp Hạo nhìn trung niên râu quai nón thản nhiên nói.

- Chỉ cần có tài nguyên, tương lai ngươi đặt chân đến Tương Lai cảnh không hề có vấn đề gì, ta nghĩ công hội Luyện Khí sẽ không vì Hàn Thiên Mậu mà đắc tội ngươi.

Dừng một chút Diệp Hạo nói tiếp.

- Đương nhiên để được như vậy còn phải bao gồm cả mặt mũi của ta.

Nói cách khác nếu không có mặt mũi của Diệp Hạo, công hội Luyện Khí căn bản sẽ không thèm để ý đến trung niên râu quai nón.

Diệp Hạo ở đây, công hội Luyện Khí kiểu gì cũng sẽ che trở trung niên râu quai nón. Nhưng chờ đến khi Diệp Hạo rời đi, công hội Luyện Khí sẽ còn che chở sao?

Đáp án đương nhiên là không rồi.

Đây cũng là lý do vì sao Diệp Hạo muốn trợ giúp trung niên râu quai nón tăng võ hồn của mình lên.

- Vẫn là công tử suy tính chu đáo.

Trung niên râu quai nón hơi suy nghĩ một chút liền hiểu vì sao Diệp Hạo nói như vậy.

Diệp Hạo phất phất tay tạo ra một truyền tống trận.

- Đi.

Diệp Hạo mang theo hai cha con trung niên râu quai nón tói một bầu trời đầy sao.

- Cái này cho ngươi.

Diệp Hạo đưa cho trung niên râu quai nón một viên Phá Cảnh đan.

Râu quai nón nhận lấy.

Khi mở bình ngọc ra, trung niên râu quai nón khiếp sợ phát hiện phía trên trên có hoa văn.

- Công tử, đây là cực phẩm thần đan?

- Không sai, cực phẩm Phá Cảnh đan.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Bởi vậy lúc ngươi độ kiếp không cần lo bất kỳ điều gì.

- Công tử, cái này . . . .

Trung niên râu quai nón xúc động.

Phần ân tình này thực sự quá lớn.

- An tâm độ kiếp.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Trung niên râu quai nón tập trung tinh thần.

Sau một thời gian sét đánh rất dài, trung niên râu quai nón thuận lợi đặt chân đến Quá Khứ cảnh sơ kỳ.

Đạt đến cảnh giới này, trung niên râu quai nón rốt cuộc cũng hiểu vì sao bản thân không phải là đối thủ của Quá Khứ cảnh sơ kỳ.

Đây không đơn giản chỉ là một lần thay đổi.

Mà là một loại lột xác từ trong ra ngoài.

Hắn cảm thấy bây giờ mình mạnh gấp mười lần so với trước khi đột phá.

Gấp mười.

- Công tử, đại ân đại đức của ngươi, cả đời này ta sẽ không bao giờ quên.

Trung niên râu quai nón nói xong liền quỳ xuống trước mặt Diệp Hạo.

Diệp Hạo thản nhiên tiếp nhận cái quỳ lạc của trung niên râu quai nón.

Nếu là trước đây hắn sẽ không nhận, nhưng bây giờ ân tình của hắn đối với trung niên râu quai nón quá lớn.

- Thừa dịp khoảng thời gian này ngươi củng cố tu vi của mình, đúng rồi, lúc rảnh rỗi thì quan sát thủ pháp luyện khí của ta, nó rất có ích cho việc tăng lên của ngươi sau này.

Sau khi về cửa hàng, Diệp Hạo liền mở ra một góc trong tiểu thế giới.

Cảm thụ thiên địa linh lực trong tiểu thế giới của Diệp Hạo, hai cha con trung niên râu quai nón tràn ngập ngạc nhiên.

- Cha . . . .

Tiểu Kiều thấp giọng nói.

- Đến cùng thì Diệp công tử có tu vi gì?

- Nhìn cảnh tượng này, chí ít cũng phải là tương lai cảnh.

Trung niên râu quai nón nói khẽ.

- Sao tu vi của Diệp công tử lại cao như vậy?

Tiểu Kiều khó có thể tin nói.

- Trước đó Diệp công tử không phải đã nói rồi sao, hắn luyện chê thuốc giải độc cho Tống Văn Tử. Ngươi phải biết tu vi của Tống Văn Tử thế nào? Tương lai cảnh đỉnh phong đấy.

Trung niên râu quai nón nhìn Tiểu Kiều nói.

- Độc khiến Tống Văn Tử cũng không đỡ nổi, chí ít cũng phải là loại độc Tương Lai cảnh đỉnh phong.

- Chờ chút, Diệp công tử không phải luyện khí sư sao?

Tiểu Kiều đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

Bạn cần đăng nhập để bình luận