Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3028: Hạo Thiên Đến Đây.

- Đúng vậy, trước đó Diệp công tử chỉ dùng một ánh mắt đã có thể giết chết đại địch Sát Lang một sống một còn của ta.

Tuyết Mạt gật đầu nói.

- Không biết đối phương là vị nào trên Thiên Bảng?

Tuyết Long hỏi vội.

Nếu Thỏ Tuyết nhất tộc mời được hai cao thủ trên Thiên Bảng, đến lúc đó có khi còn lấy được nhiều hơn con số đã định.

- Chuyện này…ta cũng không biết.

Tuyết Mạt nói khẽ.

- Đối phương chỉ nói cho ta biết họ.

- Chuyện này... Hiện tại Diệp công tử đang ở đâu?

Lão tổ Tuyết gia, Tuyết Bằng mở miệng hỏi.

- Đang ở bên ngoài.

- Ngươi mời Diệp công tử tiến vào.

Tuyết Bằng trầm giọng nói.

Lúc Tuyết Mạt mang theo Diệp Hạo tiến vào, ánh mắt của toàn bộ mọi người trong Tuyết gia đều đổ dồn trên người hắn.

Dẫu vậy nhưng thần sắc trên mặt Diệp Hạo từ đầu đến cuối vẫn không hề có một chút biến hoá nào.

- Ngươi có biết quy củ hay không vậy? Đi tới Tuyết gia ta mà không hành lễ?

Tuyết Lai hừ lạnh một tiếng nói.

Diệp Hạo nhìn Tuyết Lai một cái nói.

- Hành lễ? Là Tuyết gia các ngươi hành lễ với ta mới phải.

Nói đùa cái gì vậy?

Chỉ cần là thành viên trên Thiên Bảng, từ trên xuống dưới nhà họ Tuyết đều phải hành lễ.

Vì sao?

Người mạnh nhất Tuyết gia là Tuyết Bằng cũng chỉ là Cấm Kỵ hậu kỳ.

Mà thành viên trên Thiên Bảng tương lai ai mà không đặt chân được đến Siêu Thoát cảnh chứ, vả lại hiện tại sức chiến đấu của thành viên trên Thiên Bảng đã gần tới cấp độ Cầm Kỵ, mà những người như Diệp Hạo lực chiến đấu đã đặt chân đến cảnh giới Cấm Kỵ từ lâu.

Ngươi kêu thành viên trong Thiên Bảng hành lễ với Tuyết gia?

Nháo gì vậy?

- Ngươi nói ngươi là thành viên trong Thiên Bảng vậy đưa cho ta lệnh bài của ngươi?

Tuyết Lai nhìn Diệp Hạo nói.

Nàng lại không tin Diệp Hạo là người trong Thiên Bảng.

Bởi vì thành viên trong Thiên Bảng ai mà không treo lệnh bài ở bên hông? Vả lại thành viên trên Thiên Bảng nguyên một đám đều kiêu ngạo cự kỳ.

- Lệnh bài của ta, ngươi còn chưa có đủ tư cách để thấy.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Nếu thật sự lấy ra lệnh bài kim cương, chắc chắn sẽ doạ Tuyết Lai đến mức ngất xỉu.

- Vậy để ta đoán xem.

Con mắt Tuyết Lai đảo một vòng.

- Nếu như ta không có đoán sai thì lệnh bài của ngươi là lệnh bài ngân sắc?

Người nắm giữa lệnh bài ngân sắc được xưng là thành viên dự bị của Thiên Bảng.

Nếu nói thẳng ra thì bọn hắn không phải là thành viên trên Thiên Bảng.

Mà theo Tuyết Lai nói xong từ trên xuống dưới nhà họ Tuyết đều tỏ thái độ như đã hiểu ra.

- Trước đó ta hiếu kì vị này là tên giả mao nào đây? Bây giờ mới nhận ra đố phương chỉ là thành viên dự bị của Thiên Bảng.

- Nhưng thành viên dự bị cũng được tính là thành viên của Thiên Bảng sao?

- Tính cọng lông đấy?

Cao tầng Thỏ Tuyết nhất tộc nhao nhao trào phúng.

Diệp Hạo nhìn thái độ của Thỏ Tuyết nhất tộc, hắn có chút muốn cười.

- Tuyết Mạt, đám cao tầng Thỏ Tuyết nhất tộc các ngươi đều là não tàn sao?

Diệp Hạo bất đắc dĩ hỏi.

Tạm thời chưa nói đến chuyện Diệp Hạo có phải là thành viên chính thức của Thiên Bảng, cho dù Diệp Hạo là thành viên dự bị của Thiên Bảng, cũng không phải là người mà đám cao tầng Thỏ Tuyết nhất tộc có thể giễu cợt.

Phải biết bên người thành viên dự bị của Thiên Bảng cũng có Siêu Thoát cảnh sơ kỳ.

Tuyết gia này trêu chọc được sao?

- Chuyện này…chuyện này…

Trong lúc nhất thời Tuyết Mạt cũng không biết nên trả lời thế nào.

- Dám nói thế với Tuyết gia ta, ngươi có phải muốn chết hay không?

Tuyết Lai giận tím mặt nói.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, chiến khôi liền xuất hiện ở bên cạnh hắn.

Chỉ là khí thế của chiến khôi khống chế ở Siêu Thoát cảnh sơ kỳ.

Nhưng cho dù là như vậy, từ trên xuống dưới Tuyết gia đều bị trấn áp đến mức không thể thở nổi.

Cũng đúng lúc này bọn họ mới nhận ra thanh niên trước mắt không phải người mà Tuyết gia bọn họ có thể trêu chọc được.

- Diệp công tử, đừng.

Tuyết Mạt hoảng sợ nói.

- Sợ cái gì?

Đúng lúc này Tuyết Lai lại cười lạnh nói.

- Ngươi có bản lãnh thì xuất thủ đi.

- Tuyết Lai.

Tuyết Long biến sắc nói.

- Phụ thân, Hạo Thiên công tử đã thu ta làm thị nữ.

Khắp khuôn mặt Tuyết Lai đều là vẻ kiêu ngạo.

- Cái gì? Hạo Thiên công tử đã thu ngươi làm thị nữ?

Tuyết Long kinh ngạc nói.

Thế hệ tuổi trẻ trong Thỏ Tuyết nhất tộc đều dùng ánh mắt cục kỳ hâm mộ mà nhìn Tuyết Lai.

- Trời rốt cuộc cũng giúp đỡ Thỏ Tuyết tộc chúng ta.

- Có Hạo Thiên công tử trợ giúp, Thỏ Tuyết nhất tộc chung ta còn sợ ai chứ?

- Hạo Thiên công tử chân chính là thành viên của Thiên Bảng đấy.

Không thể không khen Thỏ Tuyết nhất tộc rất biết tìm đường chết.

Mới chưa được bao lâu bọn họ đã bắt đầu tiếp tục khiêu khích Diệp Hạo.

- Diệp công tử, đừng.

Tuyết Mạt ôm cánh tay Diệp Hạo, ánh mắt lộ ra vẻ cầu khẩn.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút vẫn quyết định không xuất thủ.

- Mang ta tới chỗ nghỉ ngơi của ngươi.

- Diệp công tử, xin mời đi theo ta.

Tuyết Mạt vội vàng nói.

Đợi đến Tuyết Mạt mang theo Diệp Hạo rời khỏi, Tuyết Lai hừ lạnh một tiếng nói.

- Thần bí cái gì, ba ngày sau Hạo Thiên công tử đến ta sẽ khiến hắn phải đẹp mắt.

- Đến lúc đó ta lại muốn xem xem họ Diệp này còn phách lối thế nào?

Trong mắt Tuyết Long loé ra tia sắc lạnh.

...

Ba ngày trôi qua rất nhanh.

Mà ở trong ba ngày này toàn bộ Tuyết gia ngoại trừ Tuyết Mạt ra, ai cũng coi hắn là không khí.

Thẳng cho đến khi Hạo Thiên tới.

Hạo Thiên là một nam tử thoạt nhìn cực kỳ gầy yếu, nhưng không có ai sẽ vì vậy mà xem thường hắn.

Phải biết vị này nằm trong một ngàn tu sĩ đứng đầu Cửu Cung vực.

Chuyện này đã chú định tương lai nếu không có bất ngờ gì xảy ra, hắn chắc chắn có thể đặt chân đến Siêu Thoát cảnh.

- Hạo Thiên công tử, ngươi không biết cái tên họ Diệp kia phách lối cỡ nào đâu.

Tuyết Lai thân mật ôm cánh tay Hạo Thiên kể Diệp Hạo phách lối.

- Yên tâm đi, đợi chút nữa ta khiến cái họ Diệp kia đẹp mắt.

Hạo Thiên kiêu căng nói.

Cũng đừng trách Hạo Thiên phách lối.

Những người xếp hạng trong một ngàn không ai có họ Diệp.

Bởi vậy ở trong mắt Hạo Thiên, Diệp Hạo chính là thành viên dự bị của Thiên Bảng.

Người như vậy cần hắn phải để ý sao?

Khi một đoàn người Hạo Thiên đi tới trước sân của Tuyết Mạt đã bị Tuyết Mạt ngăn cản tại cửa.

- Tuyết Mạt, ngươi làm như vậy là có ý gì?

Tuyết Lai lạnh lùng nói.

- Ta biết Hạo Thiên công tử tu vi cao tuyệt, Diệp công tử tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn.

Tuyết Mạt trầm giọng nói.

- Nhưng Hạo Thiên công tử chắc chắn có thể đè ép được cao thủ Thiên Bảng mà Lôi Sư Tử nhất tộc và Hoả Điểu nhất tộc mời tới sao?

- Ngươi có ý gì?

Lão tổ Tuyết gia, Tuyết Bằng trầm giọng nói.

- Diệp công tử có lẽ sẽ có tác dụng nào đó, đừng quên Diệp công tử có thể triệu hoán chiến linh Siêu Thoát cảnh sơ kỳ.

Lời nói của Tuyết Mạt khiến lão tổ Tuyết gia rơi vào trầm tư.

Sau một lúc hắn mới nhìn về phía Hạo Thiên công tử nói.

- Nếu không thì cho hắn một cơ hội?

Hạo Thiên nghĩ một hồi cũng gật đầu một cái.

- Có thể.

- Hạo Thiên công tử, đợi đến khi kết thúc chuyện này, ngươi phải dạy dỗ hắn thật cẩn thận đấy.

Tuyết Lai có chút bất mãn nói.

- Yên tâm, đến lúc đó ta sẽ khiến hắn quỳ ở trước mặt ngươi.

Hạo Thiên vừa cười vừa nói.

Đợi đến khi một đoàn người Hạo Thiên rời khỏi, Tuyết Mạt mới vội vàng đi vào căn phòng của Diệp Hạo.

Lúc này nàng mới phát hiện Diệp Hạo đang bế quan tu luyện.

- Diệp công tử, không xong rồi.

Nghe vậy Diệp Hạo mở ra hai mắt.

- Xảy ra chuyện gì?

- Ta không ngờ Tuyết Lai thật sự mang Hạo Thiên đến báo thù ngươi.

Tuyết Mạt bất an nói.

- Thừa dịp bây giờ cao tầng Tuyết gia bàn chuyện, ngươi mau rời khỏi nơi này đi/

- Ta rời khỏi, ngươi làm sao bây giờ?

- Ngươi không cần lo lắng cho ta.

Tuyết Mạt cắn răng nói.

- Ta dẫn ngươi đi tới truyền tống trận của Tuyết gia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận