Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2126: Con Đường Phía Trước Chưa Ngừng



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Sau khi Đan Đỉnh phái và Lăng Kiếm tông gia nhập Viêm Hoàng tông, một số tu sĩ Viêm Hoàng tông nhao nhao tìm tới Diệp Hạo.

Đi ra khỏi nhà ai mà không có bốn năm bằng hữu?

Đối với những cầu khẩn của các tu sĩ này Diệp Hạo đều đáp ứng.

Hắn không phải không có tình người.

Dù sao một lần này sinh ly tử biệt.

Bất quá Viêm Hoàng tông sẽ nghiêm ngặt xét duyệt đối với những tu sĩ này, một bộ phận không thông qua xét duyệt sẽ bị loại bỏ khỏi Viêm Hoàng đại thế giới, một bộ phận sẽ ở lại Diệp Hạo sẽ vì bọn họ mở ra khu vực sinh hoạt.

Mà lúc này, Học viên Thái Huyền đứng ngồi không yên.

Thái Huyền mang theo Mộ Dung Tinh đi tới tổng bộ Viêm Hoàng tông tìm Diệp Hạo.

Diệp Hạo không do dự tiếp thu.

Điều này khiến hai người kinh hỉ.

Đối với Đệ thập giới, Viêm Hoàng đại thế giới của Diệp Hạo có lực hấp dẫn hơn.

Tự lập làm Vương.

Lần này, Học viên Thái Huyền mang đến rất nhiều tu sĩ và bách tính, nhưng đối với Viêm Hoàng đại thế giới bao la cũng không tính là gì.

Diệp Hạo tự mình an bài.

Đợi sau khi an bài Học viên Thái Huyền, Diệp Hạo mời Thái Huyền, Mộ Dung Tinh, Hàn Mộng Kỳ đi tới trạch viện.

- Mộng Kỳ, vì sao một mực trốn tránh ta vậy?

Diệp Hạo nhìn ánh mắt Hàn Mộng Kỳ có chút né tránh, cười hỏi.

- Không —— không có.

Hàn Mộng Kỳ rũ đầu xuống đáp.

- Diệp tông chủ, chẳng lẽ không biết bạch mã vương tử trong lòng Hàn Mộng Kỳ là ngươi à?

Mộ Dung Tinh ghẹo.

Nghe vậy, Thái Huyền quát lớn:

- Nói bậy bạ gì đấy?

Thân phận Diệp Hạo bày ở kia?

Câu đùa này cũng có thể tùy tiện nói à?

Lúc này, Diệp Hạo lại cười nói.

- Không sao.

Hàn Mộng Kỳ nghe thế không khỏi hỏi lại.

- Ngươi —— có ý gì?

- Đợi sau khi khi Cửu trọng thiên ổn định lại ta sẽ tiến về Thần Vực.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

Con ngươi Hàn Mộng Kỳ lập tức ảm đạm.

Diệp Hạo đã nói thế, nàng sao còn không hiểu ý hắn.

- Ta hiểu được.

- Cô hiểu cái gì?

Diệp Hạo cười như không cười hỏi.

- Nếu không phải Mộ Dung Tinh và Thái Huyền chiếu cố, đời ta có thể đặt chân đến Đệ Tam Cảnh hay không cũng là vấn đề?

Hàn Mộng Kỳ nói xong, hai con ngươi tuyệt mỹ nổi lên một tia sương mù:

- Ta biết mình đi đến nước này đã tới cuối, khó có thể lên được Thần minh chi cảnh. Không đặt chân đến cảnh giới này, sao có thể đi cùng với ngươi được?

- Cô sai rồi.

Diệp Hạo khẽ lắc đầu.

- Ta sai?

Hàn Mộng Kỳ khó hiểu.

- Cô biết hôm nay ta đưa các cô đến nơi này làm cái gì không?

Diệp Hạo hỏi.

Hàn Mộng Kỳ trầm mặc.

- Cái này cho ba người.

Diệp Hạo nói xong trước mặt ba người xuất hiện một bình ngọc.

- Trong bình ngọc có gì thế?

Thái Huyền tò mò hỏi.

- Trong bình ngọc có đồ vật trọng đại, ta không nói cho các ngươi biết tên của nó.

Diệp Hạo nói khẽ:

- Ta chỉ có thể nói, khi các ngươi ăn vào thì có thể thuận lợi đặt chân đến Tại Thế Thần Minh.

- Tại Thế Thần Minh?

Nghe đến chữ đó, trong mắt ba người Thái Huyền đều kinh động.

Học viên Thái Huyền đã từng là đỉnh cấp thế lực của Nhân Tộc.

Nhưng vì sao đến giờ không nổi danh?

Cũng bởi vì không có Tại Thế Thần Minh.

Vấn đề là Tại Thế Thần Minh đâu có dễ dàng đạt tới như thế.

- Diệp tông chủ, ta nghe nói muốn đặt chân đến Tại Thế Thần Minh phải thu hoạch được Thần Linh quả vị?

Mộ Dung Tinh chần chờ một chút vẫn hỏi.

- Ta cho các ngươi tài nguyên dù ở Thần Vực cũng rất hiếm, ý chí Thiên Đạo chư thiên vạn giới lại tính là gì.

Con ngươi Mộ Dung Tinh co rụt lại.

Dù ở Thần Vực cũng đỉnh tiêm?

- Diệp tông chủ, đây có phải quá trân quý?

Thái Huyền nghiêm mặt nói.

- Trong bình ngọc các ngươi có hai giọt linh dịch, sau khi phục dụng xong giọt thứ nhất, chờ củng cố Nhất Cấp Tại Thế Thần Minh thì có thể phục dụng giọt thứ hai, nhớ lấy không thể sử dụng đồng thời, biết không?

Thái Huyền còn định nói cái gì, Diệp Hạo đã nói tiếp:

- Sau khi các ngươi trở về phối hợp tướng sĩ Viêm Hoàng tông tiến hành xét duyệt đối với Học viên Thái Huyền, sau khi xét duyệt đệ tử thông qua có thể tiến vào tổng bộ Viêm Hoàng tông tu luyện. Trong lúc này, có lẽ sẽ gặp được đủ loại vấn đề, cái này cần các ngươi cân đối, tóm lại ta hi vọng Học viên Thái Huyền mau chóng dung nhập vào Viêm Hoàng tông.

Thái Huyền trầm mặc một hồi cũng không nói lại sự tình linh dịch.

Ngay lúc ba người rời đi, Hàn Mộng Kỳ bỗng nhiên mở miệng hỏi:

- Nếu ta đặt chân đến Thần minh cảnh, có thể truy cầu ngươi không?

- Ta không đề nghị khi cô đặt chân đến Thần minh cảnh thì tiến về Thần Vực.

Diệp Hạo nghiêm túc nói:

- Thần Vực ác liệt vượt xa khỏi tưởng tượng của cô, không chú ý thì có khả năng vẫn lạc.

Ngừng lại một hồi Diệp Hạo nói tiếp:

- Tương lai ta ở Thần Vực đứng vững gót chân sẽ trở về, đến lúc đó dẫn các cô phi thăng.

- Vậy ta phải chờ thời gian bao lâu?

- Ta không biết.

- Vậy ta sẽ phi thăng?

- Cái này tùy cô thôi.

Diệp Hạo cũng không ngăn cản.

Mỗi người đều có suy nghĩ của riêng mình.

Không nghe cũng không có biện pháp.

Sau đó Diệp Hạo đi tới Thời Không Vực.

Thời Không Vực chính là tiểu thiên địa, bất quá bị Diệp Hạo dung hợp vào Viêm Hoàng đại thế giới.

Thời Không Vực có tốc độ thời gian trôi qua rất kinh người, gấp hai mươi lần.

- Em cảm giác được con đường phía trước của em đã đứt đoạn.

Diệp Hạo đi đến một đình viện, Đường Phiên Phiên tiến lên đón.

Tu vi Đường Phiên Phiên đã đạt đến Tứ cấp Tại Thế Thần Minh.

Nhưng mà sau khi đạt đến cấp độ này, cô phát hiện con đường tu hành không thể tiến xa được nữa.

Muốn tiến thêm một bước trừ phi dẫn bạo Thần kiếp.

Đường Phiên Phiên không cảm thấy mình không độ qua được, chỉ là hiện tại cô không nghĩ đến độ kiếp thôi.

- Mẹ, người có biết đạt tới Tứ cấp Tại Thế Thần Minh mang ý nghĩa gì không?

Lúc này, Diệp Vô Địch đi tới nói:

- Các đại tông môn Thần Vực khảo thí ra thực lực của mẹ sẽ tranh cướp giành giật đó.

- Thật hay giả?

Đường Phiên Phiên hoài nghi hỏi lại.

- Mẹ, người có biết dù ta kiếp trước là Thần Vương, nhưng mà ta cũng chỉ có thể đặt chân đến Lục Cấp Thần Minh không?

Diệp Vô Địch nói tiếp.

- Vậy nếu có thể đặt chân đến Ngũ Cấp Thần Minh mang ý nghĩa gì?

- Cấp bậc này tương lai làm sao cũng có thể đặt chân đến Hợp Thần cảnh.

Diệp Vô Địch suy nghĩ một chút nói.

- Con xác định?

- Cái này chỉ là đại biểu cho một loại khả năng, nhưng về phần người có thể đạt tới hay không còn phải xem Tông môn bồi dưỡng người như thế nào.

Diệp Vô Địch nói khẽ:

- Bất quá, tồn tại dạng này tương lai sẽ đi rất xa.

Đường Phiên Phiên nghe Diệp Vô Địch nói như vậy, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên mừng rỡ.

- Ngươi nói con đường phía trước vẫn còn?

Diệp Hạo ý thức được cái gì.

- Ừm.

Diệp Vô Địch lập tức trừng lớn hai mắt:

- Mẹ, người không phải đang nói đùa chứ?

- Không có.

Đường Phiên Phiên nhìn Diệp Vô Địch nói:

- Ta có loại dự cảm nếu cho ta một chút thời gian có thể đặt chân đến Ngũ Cấp Thần Minh.

Diệp Vô Địch kinh nghi bất định nhìn Đường Phiên Phiên.

- Thế nào?

Đường Phiên Phiên nghi ngờ hỏi.

- Mẹ, ta không cảm nhận được huyết mạch cường đại trên thân thể người, nhưng mà vì sao người có thể đi đến bước này?

Diệp Vô Địch cau mày hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận