Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3344: Muốn Cưới Lam Tức

Đệ Cửu vực!

Diệp Hạo đã lấy được thứ mình cần ở Đệ Bát vực.

Sau khi hắn khai đàn giảng đạo một lần rồi lên đường đến Đệ Cửu vực.

Ngay khi đến Đệ Cửu vực, Diệp Hạo cảm nhận được thiên địa linh lực nồng đậm.

- Đây mới là nơi thích hợp để tu hành.

Diệp Hạo không trự tiếp đến khiêu chiến Đế Cơ mà du lịch một vòng khắp Đệ Cửu vực.

Hắn cần thích ứng với quy tắc ở Đệ Cửu vực, đồng thời cũng muốn tiếp tục tăng tu vi của bản thân lên.

Thời gian cứ như vậy trôi qua.

Hôm nay lúc Diệp Hạo đi tới một cửa hàng để mua tài nguyên bỗng nhiên nghe được một tin tức.

Chí tôn đứng thứ hai thiên hà Hồn Thiên muốn cưới Lam Tức.

Nghe đến đây, sắc mặt của Diệp Hạo lập tức trầm xuống.

Diệp Hạo không tin Phượng Hoàng môn không biết Lam Tức là vị hôn thê của hắn, thế nhưng Phượng Hoàng môn vẫn cho đệ tử trong môn cưới Lam Tức.

Rõ ràng là muốn đánh thẳng vào mặt hắn.

Trầm mặc một hồi, Diệp Hạo đi tới chỗ tu hành của Khương Sùng Minh.

Nhưng khiến Diệp Hạo không ngờ rằng Khương Sùng Minh lại không ở chỗ này.

- Khương Sùng Minh, ngươi lại đang mưu đồ gì đây?

Diệp Hạo lấp loé đôi mắt nói.

Khương Sùng Minh ở nơi này nhiều năm như vậy, làm sao có thể nói rời đi liền rời đi được.

Chỉ có một khả năng.

Bây giờ Khương Sùng Minh không muốn gặp hắn.

Chỉ đơn giản như vậy.

Diệp Hạo tin chuyện đệ nhị chí tôn Vinh Quang cưới Lam Tức, Khương Sùng Minh đã biết.

Nhưng dù là Khương Sùng Minh hay Cơ Phượng Hoàn đều không hề ngăn cản.

Vì sao?

Vì sao bọn họ lại muốn kích thích hắn trong thời gian mấu chốt này?

Bọn họ chắc chắn Diệp Hạo sẽ đến ngăn cản, nếu không đến sau này hắn cũng không cần tu hành làm gì nữa.

Đạo tâm không vững, còn tu hành gì chứ?

- Nếu các ngươi đã ép ta xuất hiện, vậy ta sẽ để các ngươi toại nguyện.

Diệp Hạo nói xong liền đi về phía Phượng Hoàng môn.

Phượng Hoàng môn!

Khi Phượng Hoàng môn truyền ra tin tức đệ nhị chí tôn Vinh Quang muốn cưới Lam Tức, từ trên xuống dưới Phượng Hoàng môn đều bắt đầu chuẩn bị.

Toàn bộ Phượng Hoàng môn đều giăng lụa đỏ.

Mang Chủng vực mở một không gian ở phía sau núi Phượng Hoàng môn, lúc này bên trong mật cảnh cũng tràn ngập không khí hỉ sự.

Nhưng ở trong phòng Lam Tức là một bầu không khí lạnh lẽo.

- Cơ Phượng Hoàng đang định làm cái gì vậy?

Một cao tầng Mang Chủng vực tức giận quát.

- Cơ Phượng Hoàng biết thừa Lam Tức là vị hôn phu của DIệp Hạo nhưng vẫn muốn gả Lam Tức cho Vinh Quang, chẳng lẽ nàng không lo sẽ khiến hai đại tộc đánh nhau sao?

- Chúa tể đại nhân, ngươi nói một câu đi.

Một cao tầng khác nhìn về phía Manh Chủng chúa tể.

Mang Chủng chúa tể mang theo một tầng lụa mỏng, người bên ngoài sẽ không biết được thần sắc trên mặt nàng.

Một lát sau nàng mới thở dài nói.

- Rốt cuộc ta vẫn xem thường Cơ Phượng Hoàng.

- Ngươi nói như vậy là có ý gì?

Đám người đều không hiểu.

- Ta cho rằng Cơ Phượng Hoàng sẽ coi trọng Mang Chủng vực chúng ta, dù sao thực lực Mang Chủng vực chúng ta rất cường đại.

Mang Chủng chúa tể nói đến đây mới nhẹ nhàng nói.

- Nhưng Cơ Phượng Hoàng đã đặt một chân đến Chúa tể chí cao.

- Một chân đến Chúa Tể chí cao?

Nghe đến đây sắc mặt mọi người hoàn toàn thay đổi.

Phải biết cảnh giới này rất nhiều chúa tể đều muốn đạt được.

- Dã tâm của Cơ Phượng Hoàng rất lớn, nàng muốn luyện hoá Mang Chủng vực.

Mang Chủng vực lại tuôn ra một tin tức chấn động.

- Luyện hóa Mang Chủng vực?

Đám người giật nảy cả mình.

- Không sai, toàn bộ sinh linh Mang Chủng vực, bao gồm cả ta.

Mang Chủng chúa tể khổ sở nói.

- Lúc đầu ta muốn mang các ngươi đi tìm một con đường mới, nhưng ta không ngờ rằng lại lọt vào bẫy của Cơ Phượng Hoàng.

Lam Tức tràn ngập bi thương.

- Đại nhân, chẳng lẽ không còn biện pháp gì sao?

Lam Tức sợ hãi hỏi.

- Ta đã bị Cơ Phượng Hoàng giam cầm ở nơi này.

Mang Chủng chúa tể bất đắc dĩ nói.

- Nói thật bây giờ ta không có sức đánh trả.

Mang Chủng chúa tể đã rất cẩn thân, nhưng vẫn bị Cơ Phượng Hoàng mê hoặc.

Lam Tức trầm mặc.

Nàng rốt cuộc đã hiểu vì sao Chúa Tể đại nhân không ngăn cản mình gả cho Vinh Quang.

- Cơ Phượng Hoàng sở dĩ bắt ngươi gả cho Vinh Quang, ta cảm thấy phần lớn là bởi vì muốn ép Diệp Hạo xuất hiện.

- Bây giờ Diệp Hạo còn chưa đặt chân đến Kim Thế cảnh, Cơ Phượng Hoàng ép Diệp Hạo xuất hiện thì có ích gì chứ?

- Chẳng lẽ Cơ Phượng Hoàng đã nhận ra được cái gì đó sao?

Mang Chủng chúa tể lắc đầu nói.

- Có lẽ Cơ Phượng Hoàng nhằm vào Chúa Tể sau lưng Diệp hạo.

- Chúng ta có nên phái người báo cho Diệp Hạo một tiếng không?

Lam Tức trầm giọng nói.

- Chúng ta có thể nghĩ ra, đương nhiên Diệp Hạo cũng có thể nghĩ ra.

Mang Chủng chúa tể nói.

- Mặt khác, toàn bộ tu sĩ thiên hà Chủng Thiên đều biết ngươi là vị hôn thê của Diệp Hạo, ngươi cảm thấy lúc này hắn có thể không đến sao? Nếu không tới, đạo tâm của hắn sẽ không còn vững chắc nữa, tương lai đừng nói trở thành Chúa Tể chí cao, cho dù là trở thành Chúa Tể cũng rất khó.

Lam Tức há to miệng không biết nên nói cái gì?

Đây là mưu kế của Cơ Phượng Hoàng.

Diệp Hạo không có lựa chọn nào khác.

Mà lúc này đội ngũ rước dâu đi đã đi tới ngoài cửa.

Lam Tức nhìn Chúa Tể cầu cứu.

- Đại nhân, ta lnên làm gì đây?

- Cứ là theo ý muốn của Cơ Phượng Hoàng đi, về phần tương lai sẽ phát triển thế nào, nói thật ta cũng không biết.

Mang Chủng chúa tể yếu ớt nói.

Lam Tức chỉ có thể mặc hỉ bào vào rồi bị đội ngũ đón dâu đưa tới Phượng Hoàng môn.

Lúc này Phượng Hoàng môn đã chật kín người từ lâu, các thế lực Đệ Cửu vực đều phái người đại diện tới.

Toà bộ thiên hà Hồn Thiên này, ai dám không nể măt Phượng Hoàng môn chứ.

Khi Lam Tức xuất hiện ở trước mặt mọi người, tất cả tu sĩ Đệ Cửu vực đều chấn động.

- Thiếu nữ này sao lại xinh đẹp như vậy?

- Đúng vậa, ta cảm thấy dù là Đế Cơ cũng không chút thua kém gì.

- Khó trách Vinh Quang lại hạ mình theo đuổi nữ tử này.

- Dù là ba ngàn năm trước hay ba ngàn năm sau, đoán chừng cũng không thể nào tìm được người nào có thể sánh được với nữ tử này.

Đại diện của các đại thế lực nhao nhao thảo luận.

Đệ nhị chí tôn Vinh Quang nhìn Lam Tức ở bên cạnh, trong mắt tràn ngập lửa nóng.

Từ một năm trước vào lần đầu tiên nhìn thấy Lam Tức, Vinh Quang đã dính tiếng sét ái tình, ngay sau đó hắn liền tìm Cơ Phượng Hoàng nói rõ ý nguyện của bản thân.

Nhưng lúc đó lại bị Cơ Phượng Hoàng từ chối thẳng thừng.

Khi Vinh Qang cảm thấy đời này mình không còn hi vọng gì nữa, Cơ Phượng Hoàng lại đột nhiên đồng ý.

Không có dấu hiệu báo trước nào.

Vinh Quang không biết vì sao Cơ Phượng Hoàng lại thay đổi ý định.

Nhưng chỉ cần cưới được Lam Tức, vậy là đủ rồi.

- Vinh Quang, Lam Tức, hai người các ngươi bái thiên địa, coi như chính thức kết làm phu thê.

Phó môn chủ Phượng Hoàng môn mỉm cười nói.

Vinh Quang hành lễ với thiên địa một cái.

Nhưng Lam Tức lại đứng bất động hồng hành lễ.

- Lam Tức.

Vinh Quang thấp giọng nói.

Lam Tức ngoảnh mặt làm ngơ, ánh mắt nàng vẫn đang đi tìm thân ảnh của Diệp Hạo.

- Lam Tức, ngươi đang làm cái gì?

Sắc mặt Vinh Quang có chút khó coi chất vấn nói.

Phải biết hành vi của Lam Tức đã khiến rất nhiều người phải suy đoán.

- Người ta không tình nguyện, ngươi cần gì phải ép buộc chứ?

Đúng lúc này một thanh âm nhẹ nhàng vang lên giữa Phượng Hoàng môn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận