Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1260: Thực lực bão táp

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

- Cỗ ba động phá vỡ Tiên Vương Đỉnh Phong cực hạn.

Con ngươi Hoàng Kim Long Vương hung hăng co rụt lại.

- Bán Thần cảnh.

Thất Thải Hoàng Vương đứng bên người Hoàng Kim Long Vương trầm giọng nói.

Hoàng Kim Long Vương cùng Thất Thải Hoàng Vương liếc nhau, hai người không hẹn mà cùng đạp vào bậc thang.

Bá Vương nhìn thấy cảnh này, tức giận quát lớn.

- Hai người các ngươi quên ước định giữa chúng ta rồi sao?

Thất Thải Hoàng Vương liếc mắt nhìn hắn một cái.

- Hừ, ngươi nói như thể ngươi nghĩa khí lắm vậy?

Bởi vì Bá Vương lúc này cũng xuất hiện trên bậc thang.

- Ta không phải muốn kêu hai người các ngươi xuống sao?

Bá Vương nghiêm trang nói.

Toàn trường xem cảnh này đều không biết nên nói cái gì?

Cho tới nay, bọn họ đều cảm thấy tồn tại như Bá Vương thì hứa một lời thiên kim, nhưng dựa theo tình huống trước mắt, bọn họ mới biết được không phải chuyện như vậy?

Thời cơ Thành Thần ngay trước mắt.

Lúc này còn quan tâm mặt mũi?

Sau khi Thành Thần thì còn ai dám bàn tán?

Phất tay diệt là được!

Thất Thải Hoàng Vương đang muốn nói gì đã cảm thấy thể nội Pháp Lực điên cuồng vận chuyển, ba lượt hô hấp, Pháp Lực trong thể nội phá vỡ bình cảnh, tiếp đó Thất Thải Hoàng Vương cảm thấy cảnh tượng trước mắt thay đổi.

Nàng giống như thấy được một cánh cửa mới. Nhìn thấy cánh cửa này, nàng ý thức được chỉ cần đẩy ra, bản thân có thể chân chính thành Thần.

Nghĩ tới đây, Thất Thải Hoàng Vương vội vàng đi về phía trước.

Vừa đạp đến bậc thang, Thất Thải Hoàng Vương khiếp sợ phát hiện tu vi thể nội lại tiến một bước mà tăng lên, cùng lúc đó nàng cũng đã không còn nhìn thấy cánh cửa kia thêm gần.

Thất Thải Hoàng Vương cũng đã đứng trước phiến cửa kia.

Tiếp theo chỉ cần nhẹ nhàng đẩy ra.

Gần trong gang tấc!

Vươn tay có thể đụng.

Ngay khi nàng chuẩn bị đẩy ra cánh, đột nhiên ý thức được một việc.

Thành Thần dễ dàng như vậy sao?

Có phải quá đơn giản hay không?

Thất Thải Hoàng Vương nhìn quanh bốn phía.

Nàng chú ý thấy Thạc Quả, Bá Vương, Hoàng Kim Long Vương ba người đều lộ ra vẻ kinh nghi.

- Các ngươi có cảm thấy rất quỷ dị không?

Bá Vương mở miệng nói.

- Thế nhưng ta cường đại là thật.

Hoàng Kim Long Vương trầm giọng nói.

- Có phải ảo giác hay không ta có thể phân rõ.

- Loại này đột phá là chân chính đột phá.

Thạc Quả cũng nói.

- Nhưng tựa hồ quá đơn giản.

- Đẩy ra cánh cửa này có thể thành Thần? Ta cảm thấy rất mộng ảo?

Thất Thải Hoàng Vương nói ra lo lắng của bản thân.

- Chẳng lẽ chúng ta còn lui?

Bá Vương hơi chút trầm ngâm trong mắt liền tràn đầy vẻ kiên định.

- Thạc Quả, nếu ngươi không dám làm người đi trước thì để ta.

- Mặc kệ phía trước kiếp nạn hay cơ duyên ta đều nhận.

Thạc Quả lắc lắc đầu nói.

- Chúng ta mưu đồ lâu như vậy, làm sao có thể lùi bước?

Nói đến đây, Thạc Quả nhấc chân tiến thêm một bậc thang nữa.

Thân ảnh của Thạc Quả biến mất trước mặt ba người.

Mà lúc này, vô luận là Bá Vương hay Hoàng Kim Long Vương đều không vọng động.

Bọn họ lẳng lặng nhìn xem thân ảnh mông lung của Thạc Quả.

Qua mấy hơi thở sau bọn họ mới thấy trên người Thạc Quả tràn ra một đạo lực lượng kinh khủng phảng phất như Thiên Đạo.

- Thành Thần.

- Loại này cảnh giới tuyệt đối là Thần Cảnh.

- Thì ra thành Thần đơn giản như vậy.

Ba người liếc nhau rồi nhao nhao đi tới.

Ngay khi bốn người Hoàng Kim Long Vương leo bậc thang, trên trăm tên Tu Sĩ giữa sân đều không dám vọng động.

Trong đó bao gồm cả Diệp Hạo.

- Nhìn ra cái gì không?

Diệp Hạo đi tới trước mặt Như Ý hỏi.

Như Ý nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

- Đừng nói thứ này thuộc không thuộc về cấm kỵ, vẻn vẹn lấy tu vi hiện tại của ta, đã không có tư cách thôi diễn.

Chần chờ chốc lát sau đó Như Ý lại nói.

- Ta cũng không nói được bậc thang này hung hiểm hay cơ duyên.

- Như vậy ngươi có leo không?

Vô Thượng Tiên mở miệng hỏi.

- Sẽ không, ta vô phúc tiêu thụ cơ duyên này.

Như Ý trầm giọng nói.

Vô Thượng Tiên ngẩng đầu nhìn bậc thang, trong mắt lóe ra quang trạch.

- Long Vân, ngươi đi.

Lúc này tiếng nói băng lãnh vang lên.

- Tại sao để cho ta đi?

Thanh niên được gọi Long Vân biến sắc nói.

- Ngươi có thể không đi, nhưng ngươi sẽ phải chết.

Người mở miệng không phải ai khác, chính là Ba Lang.

Long Vân tức giận nhưng cũng không thể làm gì.

Hắn chỉ là một Chuẩn Thiên Kiêu.

Những ngày này may mắn mới không chết.

Hắn biết bản thân không đi, Ba Lang sẽ giết hắn.

Long Vân do dự vài giây đồng rồi không cam lòng mà bước lên bậc thang thứ nhất.

Khi đạp vào bậc thang, Long Vân khiếp sợ phát hiện tu vi của bản thân đã tăng lên một cái cảnh giới mới trong nháy mắt.

Nhãn thần của hắn sáng lên.

Tiếp đó hắn lại đi tới phía trước

Cảm thụ được Tiên Lực trong thể nội dâng trào, trong mắt Long Vân tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng.

Bởi vì tu vi của hắn lần nữa tăng lên một cảnh giới.

- Long Vân, tình huống hiện tại của ngươi thế nào?

Ba Lang mở miệng dò hỏi.

- Tình huống của ta như thế nào cần gì phải nói cho ngươi?

Tu Sĩ toàn trường đều không ngờ Long Vân nói ra lời nói này.

- Ngươi nói cái gì?

Ba Lang giận tím mặt.

Long Vân lại không có để ý đến hắn mà nhấc chân đi đến bậc thang thứ ba.

- Long Vân, Lão Tử muốn chém ngươi thành muôn mảnh.

Ba Lang đến từ Đông Bộ Thảo Nguyên bao la, Các Bộ Lạc của Đông Bộ Bình Nguyên cả ngày tranh đấu, khiến tính tình hắn trở nên ngang ngược càn rỡ.

Long Vân lườm Ba Lang một cái sau đó trong mắt lóe lên một đạo hàn quang.

Hắn đang muốn xuống dưới chém giết đối phương nhưng ngừng lại.

Tu vi của hắn tăng lên ba cảnh giới thì đánh được Ba Lang sao?

Theo lời đồn, Ba Lang không phải kẻ yếu trong Thiên Kiêu.

Nghĩ tới đây, Long Vân lại tiến thêm một bậc thang nữa.

Khi đạp đến bậc thang thứ tư, tu vi hắn cũng đã từ Tiên Tôn Nhị chuyển đến Tiên Tôn Lục chuyển, lúc này hắn cảm thấy bản thân vô cùng cường đại.

Hắn cũng không tin mình tăng lên đến tình trạng này còn không phải đối thủ của Ba Lang.

- Giết.

Long Vân nắm lấy Chiến Kiếm quay người giết về phía Ba Lang.

Ba Lang nhìn thấy Long Vân dám xuất thủ với mình, trong mắt không khỏi lóe lên một đạo sát ý dữ tợn.

Thế nhưng sau khi Chiến Kiếm trong tay hắn cùng Chiến Kiếm của Long Vân đụng vào nhau, hắn lóe lên vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Thiên Kiêu có mạnh có yếu.

Chuẩn Thiên Kiêu cũng như thế.

Long Vân trong hàng ngũ Chuẩn Thiên Kiêu cũng thuộc về mạnh nhất.

Trên thực tế Long Vân cùng Ba Lang chỉ thua kém hai cảnh giới, mà hiện tại thực lực Long Vân tăng lên bốn cảnh giới, chênh lệch hai cảnh giới hoàn toàn có thể nghiền ép.

Đúng, nghiền ép.

Sắc mặt Ba Lang ngày càng trắng bệch, sau vài cái hô hấp rốt cuộc chịu đựng không nổi, phun ra ngoài một ngụm máu tươi.

Toàn trường xôn xao!

Tình huống như thế nào đây?

Long Vân rõ ràng không phải đối thủ của Ba Lang, tại sao sau khi leo mấy bậc thang, chiến lực đã tăng trưởng đến cấp độ này?

Bạn cần đăng nhập để bình luận