Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3338: Diệp Hạo Giảng Đạo

Nhìn thấy Tôn Đại Dược khiêu khích Diệp Hạo, sắc mặt Trọng Bắc Dược lập tức trầm xuống.

- Đại Dược, lui ra.

Trọng Bắc Dược trầm mặt quát lớn.

Nói đùa cái gì?

Diệp Hạo là người mà Tôn Đại Dược có thể khiêu khích được sao?

- Sư tôn, ta không cho phép ai vượt qua ta trong lĩnh vực đan đạo.

Tôn Đại Dược nhìn Trọng Bắc Dược gằn từng chữ nói.

- Ta nói lui ra, nghe rõ không?

Trọng Bắc Dược giận tím mặt.

Nhìn thấy Trọng Bắc Dược chuẩn bị nổi điên, Tôn Đại Dược thở dài một cái.

- Xem ra ở trong mắt sư tôn, tông môn vẫn quan trọng nhất.

Tôn Đại Dược tịch mịch nói.

- Tôn Đại Dược, có đúng không?

Lúc này Diệp Hạo bỗng nhiên mở miệng nói.

- Có gì chỉ giáo?

Tôn Đại Dược mặt không đổi sắc nói.

- Vừa rồi không phải ngươi nói ở trong mắt sư tôn ngươi, tông môn là quan trọng nhất, đúng không?

- Thì sao?

- Sư tôn ngươi là Cốc chủ Dược Vương cốc, chẳng lẽ hắn không nên đặt nặng Dược Vương cốc sao?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Nhưng mà. . . ?

Tôn Đại Dược mới vừa nói đến đây đã bị Diệp Hạo cắt ngang.

- Chỉ vì mỗi mình ngươi, mà muốn sư tôn ngươi mang toàn bộ Dược Vương cốc ra đánh cược, ta muốn hỏi ngươi lấy mặt mũi ở đâu ra?

Mặt Tôn Đại Dược lập tức đỏ bừng.

- Đây là chuyện của Dược Vương cốc ta, ngươi không có quyền cam thiệp.

- Tôn Đại Dược, từ khi Dược Vương cốc ngươi đến nơi này, nó đã không còn là chuyện của riêng Dược Vương cốc nữa đâu.

Diệp Hạo nói đến đây, từ trên người hắn tản ra một tia đan đại chi khí huỷ diệt thiên địa.

Đan đại chi khí này, phóng lên tận trời.

Đan đạo chi khí này, tản ra hào quang vô lượng.

Đan đạo chi khí này, sáng chói đến mức không ai dám nhìn thẳng.

Cả người Tôn Đại Dược đều bị choáng váng.

Kỳ thật giờ khắc này người bị choáng váng đâu chỉ mỗi một mình Tôn Đại Dược.

Toàn bộ những người có mặt tại đây đều không nói nên lời.

Bọn họ thực sự không thể nào tưởng tượng được Diệp Hạo chỉ mới có tu vi Tương Lai cảnh cao giai lại có thể có đan đạo chi khí vừa tinh thuần, khinh khủng mà còn sáng chói như vậy.

Phải biết cho dù là Các chủ có cảnh giới cao hơn hắn nhưng cũng không có đan đạo chi khí tinh thuần như vậy.

- Tôn Đại Dược, ngươi đã biết vì sao sư tôn ngươi lại liều mạng ngăn cản ngươi chưa?

Diệp Hạo cao cao tại thượng nói.

Tôn Đại Dược mờ mịt nhìn về phía Diệp Hạo.

Tôn Đại Dược sắp bị doạ sợ đến choáng váng.

Lúc này hắn mới biết giữa hai bên chênh lệch cỡ nào.

Thật sự là quá lớn.

Lớn đến mức cả đời này hắn khó có thể nào đuổi theo kịp.

- Bởi vì sư tôn ngươi không muốn ta đánh vỡ đan đạo chi tâm của ngươi.

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

- Buồn cười là ngươi còn cho rằng sư tôn ngươi đặt tông môn lên trên ngươi.

Tôn Đại Dược không khỏi nhìn về phía Trọng Bắc Dược.

Khắp khuôn mặt Trọng Bắc Dược đều là vẻ thất vọng.

Lúc Diệp Hạo vận dụng đan đạo chi khí trực tiếp thả tới phía Tôn Đại Dược.

Dưới tác động của đan đạo chi khí, tâm cảnh của Tôn Đại Dược trực tiếp sụp đổ.

Đan đạo đời này của Tôn Đại Dược cũng khó có thể nào tiến thêm một bước được.

- Sư tôn.

Tôn Đại Dược mấp máy môi.

Trọng Bắc Dược buồn bã lắc đầu nói.

- Những năm này ta coi ngươi như nhi tử của mình, bây giờ ta mới phát hiện mình sai rồi.

- Không, sư tôn, là ta sai, ta xin lỗi ngươi.

Tôn Đại Dược nói xong liền quỳ trực tiếp ở giữa không trung.

Tôn Đại Dược sợ hãi.

Trọng Bắc Dược định bỏ rơi hắn sao?

Tâm của của Tôn Đại Dược đã bị phá, mà những sư huynh đệ từng bị hắn chèn ép chắc chắn sẽ vượt qua hắn.

Nếu không có Trọng Bắc Dược ủng hộ, có trời mới biết hắn sẽ trở thành cặn bã gì?

- Diệp công tử, nô gia còn đang chờ ngươi khai đàn giảng đạo đây.

Lúc này Các chủ Hồi Xuân các Đan Tử Hoành cười tủm tỉm nói.

Diệp Hạo nhìn Đan Tử Hoành một cái.

- Bắt đầu thôi.

Diệp Hạo đi tới tế đàn mà Đan các chuẩn bị trước cho hắn.

Giờ khắc này vô luận ánh mắt của đan sư Đan các, Dược Vương cốc hay Hồi Xuân các đều rơi trên người Diệp Hạo.

Bọn họ rất muốn biết trình độ đan đạo của Diệp Hạo đến mức nào.

Thực tế ba năm này, ba đại tông môn đan đạo không ngừng tranh đấu cả ngoài sáng trong tối đã thu được tiến bộ lớn trong đan đạo.

Bọn họ không biết đã tham gia biết bao nhiêu trận giao hữu.

- Hôm nay ta sẽ giảng giải cho các ngươi như thế nào gọi là luyện đan.

Diệp Hạo nhìn xung một cái thản nhiên nios.

Nghe vậy trong mắt mọi người tràn ngập chờ mong.

Có lẽ Diệp Hạo sẽ đưa ra một vài lý luận mới mẻ.

Thế nhưng dần dần bọn họ phát hiện nào chỉ đưa ra một vài lý luận mới chứ, Diệp Hạo giảng thuật rất nhiều phương pháp luyện đan mà bọn họ chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn qua.

Nhưng khi bọn họ yên lặng suy luận trong lòng, bọn họ phát hiện toàn bộ những lý luận của Diệp Hạo đều đúng.

- Kinh nghiệm luyện đan của Diệp công tử quá kinh khủng.

- Đúng vậy, rất nhiều vấn đề về Đan đạo mà Diệp công tử trình bày ta đều chưa từng nghe qua, mà những lý luận này còn cao minh hơn so với chúng ta tu hành.

- Ta cảm thấy Diệp công tử đã mở cho chúng ta một cánh cửa hoàn toàn mới.

- Những đại lão trong tông môn còn chả trình bày rõ ràng bằng Diệp công tử.

- Ban đầu những gì Diệp công tử trình bày ta đều hiểu rõ, nhưng sao bây giờ hắn giảng mà ta nghe không hiểu gì vậy.

- Hiện tại Diệp công tử đã giảng tới tầng thứ Tương Lai cảnh rồi. Nếu ngươi có thể nghe hiểu, vậy chứng minh ngươi là tông sư đan đạo.

Cũng không biết qua bao lâu, Diệp Hạo mới ngưng lại.

Nhưng những đan sư ở đây vẫn chìm đắm trong biển tri thức đan đạo.

Cũng không biết qua bao lâu một đan sư tỉnh lại.

- Nghe vua nói một buổi, hơn hẳn đọc sách mười năm.

Đan sư kia chắp tay ngỏ ý cảm ơn với DIệp Hạo.

- Có ích là được rồi.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

Dần dần các đan sư khác mới tỉnh lại.

- Diệp công tử, ta cảm thấy không bao lâu nữa thôi mình sẽ có thể đột phá.

Khi Tô Như Huy nói câu này, toàn bộ đan sư đều chấn động.

Làm sao có thể?

Tô Như Huy là Kim Thế cảnh đấy.

- Diệp công tử trình bày không ít lý luận đan đạo Kim Thế cảnh.

Lúc này Trọng Bắc Dược nói.

- Ta cảm thấy đan đạo ta tăng lên không ít, thêm một đoạn thời gian nữa thôi sẽ tiến thêm một bước.

Các tướng sĩ Đan các đều lộ thần sắc chấn kinh.

Trọng Bắc Dược muốn đột phá.

Chuyện này đối với Đan các mà nói đương nhiên không phải là tin tức tốt gì.

Mà lúc này phía chân trời xa xôi xuất hiện một bóng người.

Thân ảnh này cao chừng chục ngàn vạn, toàn thân tản ra ánh sáng rực rỡ.

Thiên địa phía sau hắn đều trở nên ảm đạm.

- Ngươi là ai?

Chu Cao Đức nghi ngờ hỏi.

- Ám tộc, Hứa Thiên Đao.

Thân ảnh kia nói xong, kiếm ý kinh khủng giống như cơn bão phóng tới tổ đình Đan các.

Chu Cao Đức hừ lạnh một tiếng, hắn dùng một tay đẩy về phía trước.

Một đại thủ ấn kinh thiên động địa quét ngang về trước.

Oanh!

Khi hai người đụng vào nhau, đám người cảm thấy tổ đình Đan các cũng trở nên bất ổn.

Cao thủ đang bế quan cung đồng loạt đi ra.

- Xảy ra chuyện gì?

- Ai đối phó Đan các?

- Khí tức trên người vị kia thật mạnh mẽ.

- Sao Các chủ lại bị thương?

Lúc này đám người mới phát hiện khoé miệng Chu Cao Đức tràn ra máu tươi, khí tức trở nên hỗn độn.

- Ngươi là Tộc trưởng thứ mấy của Ám tộc?

Trọng Bắc Dược âm trầm hỏi.

- Đệ tam.

Hứa Thiên Đao hùng dũng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận