Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2102: Vượt Qua Cực Hạn Pháp Chỉ



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

A!

A!

A!

Một vài Bán Thần tu vi hơi yếu bị xé rách thân thể, Bán Thần cao hơn một chút cũng chìm chìm nổi nổi trong hãn hải.

Đợi sau khi hãn hải thối lui, Bán Thần hai tộc vẫn lạc không sai biệt lắm, chỉ còn lại bốn Bán Thần nhưng cũng sống không được bao lâu.

Cửu Đầu Xà Tộc trưởng và Long Báo Tộc trưởng thấy cảnh này tròng mắt lập tức đỏ lên.

- Ta muốn giết ngươi.

- Ta muốn chém ngươi thành muôn mảnh.

Diệp Hạo cười lạnh một tiếng nói:

- Các ngươi cũng phải có bản sự này đã.

Nói xong lần nữa oanh ra một quyền.

Vẫn là Hãn Hải quyền.

Tộc trưởng Hai đại Vương tộc chìm nổi trong hãn hải không ngừng giãy dụa.

Tuyết Phù chần chờ một chút vẫn nói:

- Diệp công tử, không biết có thể tha bọn họ một lần?

- Tuyết Phù, ngươi cảm thấy mặt mũi Tuyết Hoàng tộc của ngươi rất tôn quý?

Diệp Hạo liếc Tuyết Phù một chút.

Trong mắt Tuyết Phù không khỏi lộ ra một tia phẫn nộ.

Nàng là ai?

Thiếu tộc trưởng Tuyết Hoàng nhất tộc.

Tuổi còn trẻ đã đặt chân Nhị Cấp Thần Minh.

Dù Diệp Hạo hiện ra thực lực cường đại, nhưng nàng cũng không sợ hãi.

- Hai vị này là Tại Thế Thần Minh.

Tuyết Phù nhìn chằm chằm Diệp Hạo ngưng tiếng nói.

- Cho dù bọn họ phạm sai lầm, nhưng tội không đáng chết.

Nói đến đây, trên thân Tuyết Phù tràn ra chấn động ngập trời, chợt nhiệt độ toàn bộ thiên địa nhanh chóng hạ xuống.

Sắc mặt đám tu sĩ ở đây trở nên khiếp sợ, bởi vì bọn hắn tu hành đến cảnh giới này, đã sớm nóng lạnh không kị.

- Tuyết tiên tử cứu chúng ta.

- Còn mời Tuyết tiên tử xuất thủ.

Hai đại Vương tộc tộc trưởng giật mình tỉnh lại, bọn họ căn bản không phải đối thủ của Diệp Hạo.

- Thả bọn họ.

Tuyết Phù nói xong, ngọc trong tay tiêu hóa thành một chuôi thúy chiến kiếm màu xanh lục.

Diệp Hạo hừ lạnh một tiếng nói.

- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy ngươi là đối thủ của ta?

Tuyết Phù mới vừa muốn nói gì thì chú ý tới khí thế trên người Diệp Hạo lại một lần nữa kéo lên, trong thời gian ngắn ngủi đã tăng vọt gần gấp đôi.

Sắc mặt cô trở nên khó coi.

- Ngươi —— khí thế của ngươi sao có thể mạnh như vậy?

Tuyết Phù tự xưng vô địch trong Nhị Cấp Thần Minh, nhưng Diệp Hạo bộc phát ra khí thế lại còn hơi thắng bản thân một bậc.

- Chẳng lẽ ngươi cho rằng mình là vô địch?

Trong mắt Diệp Hạo đầy vẻ cười lạnh:

- Ngươi cũng quá đề cao bản thân mình rồi.

- Ngươi.

Tuyết Phù mới vừa nói đến đây, hai Tộc trưởng đại Vương tộc kêu thảm một tiếng linh hồn bị Diệp Hạo chấn nát, ngay khi Diệp Hạo chuẩn bị đánh vỡ nhục thân hai người này thì trong tai vang lên giọng nói của Tứ Phương Thần Thú.

- Tạm thời giữ lại nhục thân bọn họ, đợi tu vi của ta khôi phục lại Môn Thần cảnh, ta có thể luyện hóa chúng.

Nghe được Tứ Phương Thần Thú nói thế, Diệp Hạo thu lại nhục thân của hai người kia.

- Diệp công tử, ngươi có phải quá không để Tuyết Hoàng tộc ta trong mắt.

Tuyết Phù trầm mặc một hồi chậm rãi nói ra.

Tuyết Phù giận.

Mình đã cảnh cáo Diệp Hạo, nhưng hắn vẫn xuất thủ.

Đây chính là đánh mặt, mà đánh mặt nàng chính là đánh mặt Tuyết Hoàng tộc nhất tộc.

- Ngươi có phải quá coi trọng Tuyết Hoàng tộc các ngươi.

Diệp Hạo liếc Tuyết Phù một chút.

Uy hiếp?

Diệp Hạo sẽ sợ Tuyết Phù uy hiếp à?

- Ngươi có phải cảm thấy Nhị Cấp Thần Minh đã có thể tung hoành tại Vạn Yêu Đại Lục?

Tuyết Phù nhìn Diệp Hạo, ánh mắt tràn đầy vẻ băng lãnh.

- Ngươi muốn nói cho ta Tuyết Hoàng tộc các ngươi có Tam Cấp Thần Minh?

Diệp Hạo nói đến đây trong tay xuất hiện một tấm pháp chỉ, hắn xé rách một góc pháp chỉ thì một đạo uy thế bao trùm tại chư thiên bừng lên.

Dù nở rộ uy thế chỉ có một góc, nhưng toàn trường tu sĩ đều quỳ xuống.

Đúng vậy.

Tất cả đều quỳ.

Bao quát Tuyết Phù.

Ánh mắt Tuyết Phù lộ ra vẻ sợ hãi:

- Ngươi —— trương pháp chỉ này vượt qua cực hạn phương thiên địa này có thể gánh chịu?

- Đúng vậy.

Diệp Hạo cười nói:

- Không biết Lão tổ tông Tuyết Hoàng tộc các ngươi có thể đỡ nổi trương pháp chỉ này của ta không?

Có thể ngăn cản không?

Không thể.

Chuyện này không có gì bất ngờ.

- Trong tay của ngươi vì sao có pháp chỉ cấp bậc này?

- Ngươi đoán xem.

Diệp Hạo nói xong thu tấm kia pháp chỉ vào.

Lúc này, Tuyết Phù mới run rẩy đứng lên.

Ánh mắt nàng nhìn Diệp Hạo không còn cao ngạo như trước.

Cũng đúng lúc này, Tuyết Trích Tiên rốt cục ý thức được tại sao Diệp Hạo tiến về Vạn Yêu Đại Lục lại biểu hiện dễ dàng như thế.

Lấy thực lực bản thân hắn, trừ bỏ Lão tổ tam hoàng tộc ra thì còn ai là đối thủ? Còn nữa dù Lão tổ tam hoàng tộc xuất thế thì đã làm sao?

Ai là đối thủ của tấm pháp chỉ kia?

- Tuyết Hoàng thành lúc nào mở ra?

Diệp Hạo hỏi.

- Tùy thời có thể mở.

Tuyết Phù mở miệng đáp.

- Chờ một lát vậy.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, bên người xuất hiện hai trăm cường giả Đệ Tam Cảnh.

- Các ngươi phân biệt tiến về Cửu Đầu Trùng tộc và Long Báo tộc.

Diệp Hạo quét hai trăm tướng sĩ một lượt, nói.

- Đoạt toàn bộ tài nguyên của hai tộc này đến đây cho ta.

- Tuân mệnh.

Hai trăm tướng sĩ cung kính đáp.

Đợi sau khi hai trăm tướng sĩ rời đi, Diệp Hạo truyền âm cho Tứ Phương Thần Thú.

- Ngươi hỗ trợ trông nom hộ một chút nhé.

- Yên tâm.

Tứ Phương Thần Thú đáp lại.

Lúc này, hắn có thực lực Đại Chân Thần.

Trông nom một lần không phải việc rất nhỏ.

- Ngươi xác định một trăm Đệ Tam Cảnh cường giả có thể chinh phục một Vương tộc?

Tuyết Phù nhịn không được nói ra.

Cô sở dĩ nói như vậy vì lo lắng bộ hạ Diệp Hạo hao tổn quá nhiều, đến lúc đó hắn lại đến một huyết tẩy tạo thành càng nhiều giết chóc.

- Đủ rồi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Mười đại Vương tộc đều có hơn ngàn Bán Thần đó? Đệ Tam Cảnh Bán Thần càng có hơn một trăm.

Tuyết Phù cảm thấy vẫn nên phải nhắc nhở Diệp Hạo một lần.

Diệp Hạo cười không đáp.

Cứ như vậy ước chừng nửa phút sau, phía trên Cửu Đầu Trùng tổ địa xuất hiện một đôi đại thủ, đôi đại thủ này đập xuống phía dưới cũng không biết bao nhiêu tướng sĩ hóa thành tro bụi, đợi sau khi cặp đại thủ kia biến mất, chín thành chín tướng sĩ Cửu Đầu Trùng đều vẫn lạc.

Mà còn sống những tên còn sống cũng chỉ kéo dài hơi tàn.

Cái này còn gì khó khăn nữa?

Hơn một trăm Đệ Tam Cảnh cường giả nhào tới, nhao nhao bổ đao đối với đám gia hỏa chưa chết.

Mấy chục hô hấp sau, toàn bộ Cửu Đầu Trùng không có một ai còn sống.

Tuyết Phù đứng trên không, vẻ mặt tràn đầy hoảng sợ nhìn một màn này.

- Mới vừa rồi, cặp đại thủ kia là gì?

- Pháp chỉ.

- Vừa rồi ngươi vận dụng loại pháp chỉ cấp bậc kia?

- Sau đó thì sao?

- Ngươi làm sao cam lòng dùng?

- Thứ này ta còn nhiều lắm.

Tuyết Phù nhìn Diệp Hạo một chút, không nói gì thêm.

Nói đùa?

Pháp chỉ đẳng cấp này sao có thể có rất nhiều?

Đúng lúc này, phía trên Long Báo tộc lại xuất hiện một đại thủ, nó xuất chưởng như bao trùm toàn bộ thiên địa, sau một khắc từng tướng sĩ bị chấn động thành mảnh vỡ.

- Cái này —— cái này.

Tuyết Phù hoảng sợ không biết nên nói gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận