Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1464: Thần Văn Đệ Nhị Thiên

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

- Bình thường nói đến Vương Cấp Chiến Sủng thì không thể đại quy mô xuất hiện.

Vị kia đang chậm rãi nói.

- Nhưng ngươi đừng quên trong tay của ta có Thiền Hương.

- Thiền Hương có thể làm cho Tôn Cấp Chiến Sủng đặt chân đến Vương Cấp?

- Nếu ngươi dùng Thiền Hương cho một người hấp thu thì từ Cự Đầu đặt chân Yêu Nghiệt không có vấn đề gì.

- Cái gì?

Diệp Hạo lộ vẻ mặt chấn kinh.

- Đây là Thần Chi Hương Hỏa.

Vị kia cường điệu nói:

- Không nên dùng lẽ thường để hình dung.

Nói đến đây, vị kia còn nhắc nhở:

- Nhớ kỹ, không thể tiết lộ Thiền Hương ra ngoài, nếu không sẽ dẫn tới họa sát thân.

Điểm này dù hắn không cường điệu, Diệp Hạo cũng rõ ràng.

Thiền Hương thật quá nghịch thiên.

Tăng Lên Tư Chất không theo lẽ thường.

Quá mức không thể tưởng tượng nổi.

- Tốt, các ngươi nên rời đi thôi.

- Tiền bối, ta muốn biết đoạn Cổ Kinh trước cổng miếu thờ kia là cái gì?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi:

- Vì sao Cổ Kinh cũng có thể tăng Tư Chất.

- Ngày đó, Cổ Kinh do ta nghe được trong một tòa điện phủ.

Người nọ trầm mặc một lúc, nói:

- Ngày đó, Cổ Kinh tổng cộng có ba mươi ba câu, có thể nói từng chữ châu ngọc, dù nắm giữ một hai câu, cũng có được ích lợi không nhỏ. Suy nghĩ kỹ một chút, Cổ Kinh có lẽ thuộc về Thần Văn, thời gian dài nghiên cứu có thể làm bản thân lớn mạnh.

- Ký ức liên quan đến Thần Văn của những tu sĩ ngoài cổng kia là người lấy đi sao?

- Không phải.

- Chẳng lẽ ——?

Diệp Hạo đột nhiên nghĩ tới điều gì.

- Thần Văn có lẽ cực kỳ cường đại, nếu như không nhớ được sẽ bị cưỡng ép lấy đi, pháp tắc trong tối đang âm thầm tác quái.

- Đáng sợ thật, một phần Thần Văn đều có uy lực như vậy.

Diệp Hạo thổn thức không thôi.

- Đời này ta không thể nào đi Thần Vực, hi vọng sau này ngươi có thể đến Thần Vực một lần.

Vị kia nói xong câu đó thì đưa Diệp Hạo và Mộ Dung Tinh ra ngoài miếu thờ.

Mộ Dung Tinh có chút sợ run:

- Tình huống như thế nào đây?

- Ta cũng muốn biết.

Diệp Hạo giả bộ cái gì cũng không biết.

- Vừa rồi ngươi có phải đã lĩnh ngộ được gì?

- Vừa có một ít lĩnh ngộ, kết quả đã bị truyền tống ra.

Diệp Hạo căm giận bất bình lên tiếng.

Nhìn bộ dáng của Diệp Hạo, Mộ Dung Tinh không biết làm sao an ủi.

Nàng không nghi ngờ Diệp Hạo.

Bởi vì vừa rồi, Diệp Hạo lĩnh ngộ Không Chi Áo Nghĩa còn trò chuyện với vị kia đều vận dụng lực lượng thời gian.

Mộ Dung Tinh không cảm thấy Diệp Hạo trong thời gian ngắn như vậy có thể lĩnh ngộ được cái gì?

Đám người Lưu Á Tân vội vàng xông tới.

- Trong miếu thờ có cái gì?

Nghe vậy, vẻ mặt Mộ Dung Tinh cay đắng.

- Thế nào?

Lưu Á Tân nghi ngờ hỏi.

- Ta và Diệp Nhật sau khi đi vào thì phát hiện trong miếu thờ không có gì, nhưng vị tiền bối kia hết lần này tới lần khác lại bảo chúng ta đi lĩnh ngộ.

Mộ Dung Tinh lúc nói lời này, trong lòng biết bao nhiêu phiền muộn:

- Nhưng mà đến lúc bị đưa ra, chúng ta vẫn không lĩnh ngộ được gì.

Mộ Dung Tinh làm cho không ít Tu Sĩ cảm thấy chấn kinh, nhưng cũng có một bộ phận Tu Sĩ không tin.

- Không đạt được cái gì?

Hàn Mộng Kỳ truyền âm cho Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.

- Không thể nào?

Hàn Mộng Kỳ trợn mắt há mồm.

- Mộ Dung Tinh, ngươi không phải người thứ hai đi vào sao?

Tiết Nhân Nghĩa nhẹ giọng hỏi.

Hắn vừa dứt lời, ánh mắt thầy trò toàn trường rơi vào trên người Diệp Hạo.

Vẻ mặt Diệp Hạo thản nhiên.

Mộ Dung Tinh nhàn nhạt nói:

- Diệp Nhật thật là người thứ nhất đi vào, nhưng vị tiền bối đã nói, đồ vật trong miếu thờ cần dùng tâm tìm kiếm.

Thần sắc Tiết Nhân Nghĩa đọng lại.

Hắn không ngờ Mộ Dung Tinh sẽ đứng ra nói chuyện cho Diệp Hạo.

- Tiết Nhân Nghĩa, ngươi không cần phải thêm dầu vào lửa.

Diệp Hạo nhìn Tiết Nhân Nghĩa một cái nói:

- Đừng nói ta không đạt được cái gì, cho dù ta được đến thì sao? Chẳng lẽ ngươi còn dám ra tay cướp đoạt?

- Vừa rồi ta đã điều tra rõ ràng, Tiết Nhân Nghĩa là người Tiết gia Đông Vực.

Tiểu Thất liếc nhìn Tiết Nhân Nghĩa nói:

- Bộ tộc này của bọn hắn không có cường giả Bán Thần, trở về ta gọi một người, tiêu diệt Tiết gia.

Dừng một chút Tiểu Thất nói tiếp:

- Nếu ngươi không muốn gọi người ta giúp ngươi gọi?

- Gia tộc của ngươi không phải không có bao nhiêu người sao?

Diệp Hạo kinh ngạc hỏi lại.

- Bộ tộc ta thật không có bao nhiêu người, nhưng lại có mấy thế lực phụ thuộc.

Tiểu Thất nghểnh đầu nói:

- Ta nghĩ bọn hắn sẽ bán cho ta mặt mũi.

Sắc mặt Tiết Nhân Nghĩa không khỏi thay đổi.

- Ngươi muốn mở ra đại chiến Nhân Yêu Tộc?

- Chỉ thứ bại hoại như ngươi mà cũng có thể đại biểu Nhân Tộc?

Tiểu Thất khinh thường không thôi.

- Ngươi có phải quá đề cao bản thân không?

- Bất kể như thế nào ta cũng là Cự Đầu.

Tiết Nhân Nghĩa đỏ mắt nói.

- Cự Đầu? Ha ha.

Nghe vậy, Tiểu Thất bắt đầu cười lớn:

- Ngươi cảm thấy Cự Đầu đã đủ vốn để khoe khoang? Không ngại nói cho ngươi biết, Công Tử nhà ta.

- Tiểu Thất.

Diệp Hạo lườm Tiểu Thất một cái.

Tiểu Thất cười hắc hắc.

- Không nói, không nói, không nói.

Dù Tiểu Thất kịp thời ngậm miệng, nhưng một số thầy trò trong sân vẫn nghe được một vài thứ.

- Thân phận Diệp Nhật không đơn giản.

- Trước đó ta cảm thấy Diệp Nhật gặp vận may lớn mới có Cửu Chuyển Linh Lung Thú đi theo, nhưng bây giờ mới ý thức được Tiểu Thất thật coi trọng hắn.

- Lời nói Tiểu Thất vừa rồi có ý gì, ta cảm thấy nó muốn nói dưới trướng Diệp Nhật có Cự Đầu đi theo.

- Ta cũng cảm thấy như vậy.

- Nhưng để ta không thể hiểu được chính là, bây giờ Diệp Nhật còn chưa trưởng thành, lấy thân phận Cửu Chuyển Linh Lung Thú không cần phải hạ mình đi theo hắn mới đúng.

- Nhưng Diệp Nhật là Yêu Nghiệt?

- Nếu là Yêu Nghiệt trưởng thành, Tiểu Thất đi theo có thể hiểu được, nhưng khoảng cách Diệp Nhật đến thời gian trưởng thành còn không biết bao lâu.

- Ai biết được?

Lưu Á Tân thấy xung đột sắp xảy ra vội nói.

- Đi thôi, ta đưa các ngươi đi Yêu Sơn.

Diệp Hạo đi theo đoàn người, đi một thời gian thì thấy một dãy núi nguy nga từ xa.

Phía trên ngọn núi, mọi người thấy một đạo lại một thân ảnh kinh khủng.

- Lôi Uyên Sư.

- Hiểu Nguyệt Thú.

- Hám Thiên Hầu.

- Kim Nhãn Chuẩn.

Khi mọi người thấy trên ngọn núi này toàn Yêu Tộc, trên mặt cả đám lộ ra thần sắc mừng rỡ.

Bởi vì những Yêu Tộc này phần lớn đều đã trưởng thành.

- Các ngươi đi đến sơn phong, đồng thời vận chuyển Thông Linh Thuật hoặc Tuần Thú Thuật, nếu có Yêu Tộc tự nguyện đi theo, thì nó sẽ trở thành Chiến Sủng của các ngươi.

Lưu Á Tân quét mắt toàn trường một cái, chậm rãi nói.

Hắn vừa dứt lời, Tu Sĩ nhao nhao đi tới sơn phong.

- Diệp Đạo Sư.

Cổ Cầm nhìn Diệp Hạo nói.

- Đi theo ta.

Diệp Hạo nhìn Cổ Cầm, Trương Ngạo Tuyết, Cô Tình Nhi một cái nói.

Ba nữ gật đầu.

Tốc độ Diệp Hạo không nhanh không chậm.

Khi hắn đi đến chân núi thì phát hiện một vài Yêu Tộc đã động, nhưng bọn chúng phần lớn cũng chạy theo Mộ Dung Tinh, Tiết Nhân Nghĩa, Hàn Mộng Kỳ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận