Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1196: Dẫn dụ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

---------------------

Toàn thân Chu Quang Thái căng cứng.

Lúc này, hắn muốn sụp đổ.

Chuyện này con mẹ nó nên trả lời thế nào đây?

Ai có thể nói cho ta biết không?

Chu Quang Thái không phải không biết Lão Tổ nhà mình là dạng người gì?

Trong Tông Môn, ngươi có thể đánh chủ ý đến một vài Đệ Tử trẻ tuổi, nhưng ngươi không thể đánh chủ ý lên ta nha..

Chu Quang Thái muốn lấy lòng lão thái bà này nên đã kính dâng bản thân.

Hiện tại, Chu Quang Thái đã có tu vi Tiên Tôn cửu Chuyển, chỉ cần sinh cơ thành thục hắn sẽ Độ Kiếp chứng đạo, đến lúc đó sẽ cùng ngang hàng với vị này.

- Lão Tổ, Tông Môn sắp có đại nạn.

Chu Quang Thái đột nhiên nghĩ đến đến mục đích của chuyến đi lần này.

- Có ta ở đây, Tông Môn sẽ không sao.

- Chuyện này, chỉ sợ Lão Tổ ngươi cũng không che được.

- Hả?

Nghe vậy, nữ tử kia rút tay ra khỏi ngực Chu Quang Thái, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng:

- Kể lại chi tiết chuyện này cho ta nghe.

Đợi đến Chu Quang Thái kể sự tình tự thuật một lần, ánh mắt nữ tử kia phát sáng lên.

- Ý ngươi là Diệp Hạo đi tới Vân Dương Vực?

- Ừm.

- Chuyện này giao cho ta là được.

Nữ tử nói xong, vung tay lên xé rách không gian rời đi.

Nhìn thấy bộ dáng Lão Tổ hứng thú bừng bừng, mặt mũi Chu Quang Thái tràn đầy kinh ngạc.

Chợt hắn mơ hồ nghĩ tới cái gì.

- Lão Tổ sẽ không phải…

Nghĩ tới đây Chu Quang Thái vội vàng xé rách không gian đuổi theo.

Trần gia!

Toàn bộ đệ tử Trần gia đều đang trong trạng thái lo sợ.

Đại Trưởng Lão Vạn Lý Tông vừa mới nói cái gì?

Cự Đầu?

Thị nữ bộ dáng diễm lệ bên cạnh Diệp Hạo là một Cự Đầu.

Cự Đầu đại biểu cho điều gì? Bọn họ sao không biết.

Cự Đầu làm sao lại tới nơi thâm sơn cùng cốc này?

Chấn kinh, đồng thời bọn họ cũng ý thức được Trần gia sẽ không gặp nguy hiểm nữa.

Cho Vạn Lý Tông một ngàn lá gan cũng không dám động thủ với Cự Đầu.

Thế hệ tuổi trẻ, Cự Đầu cũng đã trưởng thành, trừ phi xuất động lực lượng tinh nhuệ nhất của Tông Môn, mới có thể cưỡng ép đối phương lui lại, thế nhưng ai có thể đảm bảo trong tay Cự Đầu không có át chủ bài?

Mà át chủ bài trong tay bọn họ đều đạt đến Tiên Vương cấp.

Vì vậy, chỉ có Tiên Vương mới dám xuất thủ với Cự Đầu.

Vấn đề là phía sau Cự Đầu không có cường giả Tiên Vương sao?

Còn nữa, Cự Đầu nào không có tạo hóa nghịch thiên?

Đâu phải nói cướp giết là cướp giết được?

Nhưng ngay lập tức, Trần Trung Đức lại nghĩ đến một vấn đề.

Chính là vị Công Tử còn tôn quý hơn Chu Uyển Quân - Diệp Hạo này là ai?

Trần Trung Đức không dám nghĩ.

Mà lúc này, một đạo uy áp kinh khủng từ đằng xa tràn ngập mà đến.

Khi uy áp xuất hiện, Tu Sĩ giữa sân ngoại trừ mấy người thì toàn bộ đều không tự chủ được mà quỳ xuống.

Bọn họ hoảng sợ nhìn về một đạo thân ảnh xuất hiện giữa không trung.

Một thân hồng y, tóc bạc đồng nhan.

- Tiết Hồng Di.

- Lão Tổ Vạn Lý Tông.

- Cường giả Tiên Vương.

Tiết Hồng Di quét mắt nhìn toàn trường, sau đó, cặp mắt đào hoa rơi lên người Diệp Hạo.

- Nếu ta đoán không nói sai ngươi là Diệp Hạo - Diệp Công Tử hả?

- Xuống đây.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Cái gì?

Tiết Hồng Di khẽ giật mình.

- Ta nói cút xuống cho ta.

Sau khi Diệp Hạo vừa nói, thương khung xuất hiện liệt phùng khủng bố, Tiết Hồng Di kêu thảm một tiếng, thân hình không tự chủ được rơi xuống phía dưới. Đợi đến khi nàng rơi xuống đất, đầu tóc có chút tán loạn mà nhìn Diệp Hạo nói:

- Ngươi —— Tinh Thần Lực của ngươi làm sao mạnh như thế?

- Ngươi thật vô tri.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Bình thường tiêu chuẩn Yêu Nghiệt là Tiên Chủ cảnh có thể nắm giữ chiến lực Tiên Vương Cảnh, mà hiện tại, Yêu Nghiệt Cửu Trọng Thiên nhao nhao đều đặt chân đến Tiên Tôn, chiến lực bọn họ đã sớm không đơn giản ngừng bước ở Tiên Vương nhất Chuyển rồi.

- Mà ngươi chỉ là Tiên Vương nhị Chuyển, có tư cách gì ngông cuồng trước mặt ta?

Diệp Hạo vừa nói xong, Trần Trung Đức mở to hai mắt nhìn.

Yêu Nghiệt!

Diệp Hạo là Yêu Nghiệt?

Biết được điểm ấy, Trần Trung Đức rốt cục minh bạch tại sao Trần Nguyệt Lan đi theo Diệp Hạo rồi.

Không thấy Cự Đầu như Chu Uyển Quân cũng đi theo người ta sao?

Trần Nguyệt Lan còn không phải Thiên Kiêu.

Có thể làm thị nữ Diệp Hạo đã là thiên đại tạo hóa rồi.

- Diệp Hạo, chúng ta nói đến chuyện Cam Dương Hồng mạo phạm ngươi a.

Ánh mắt Tiết Hồng Di nóng bỏng nhìn Diệp Hạo lên tiếng.

- Nói đi.

- Ngươi đi theo ta.

- Nói tại đây đi.

- Ta cảm thấy có mấy lời vẫn không thích hợp để người ngoài biết.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi rồi nhấc chân theo Tiết Hồng Di. Sau khi đi được một đoạn, nàng vung tay lên bày một đạo Không Gian Bình Chướng. Diệp Hạo nghi ngờ nhìn nàng nhưng không nói cái gì.

Hiện tại, tu vi của Diệp Hạo đến Tiên Tôn tam Chuyển, luận chiến lực đạt đến Tiên Vương ba chuyển, thật không sợ Tiết Hồng Di làm cái quỷ gì?

Còn nữa, bên trong Tiểu Thiên Địa hắn còn có một Tiên Vương trung kỳ Niếp Niếp đây?

Nha đầu này dù chiến lực không mạnh, nhưng có thể chống lại Tiết Hồng Di.

Lại thêm bản thân hắn, chẳng lẽ còn không đối phó được một Tiên Vương nhị chuyển?

- Nói đi.

Diệp Hạo vừa dứt lời thấy Tiết Hồng Di vứt cho hắn một cái mị nhãn. Sau đó, hắn thấy một màn cực kỳ đặc sắc, chỉ thấy Tiết Hồng Di nhẹ nhàng cởi bỏ quần áo của mình, lộ ra bờ vai như ngọc.

- Đẹp không?

Tiết Hồng Di mị nhãn như tơ vươn đầu lưỡi liếm bờ môi mà hỏi.

Diệp Hạo đang chuẩn bảo đối phương nên mặc quần áo vào thì Tiết Hồng Di lại cởi áo thoát đến vị trí sung mãn nhất, không biết tại sao tà hỏa trong cơ thể Diệp Hạo dũng mãnh dâng cao, trong mắt hắn dần bị dục vọng xâm chiếm.

Mà lúc này, một âm thanh như kinh lôi nổ vang trong tai Diệp Hạo.

- Diệp Hạo, tỉnh lại.

Thời khắc mấu chốt, Dược Vương Đỉnh cảnh tỉnh Diệp Hạo.

Thanh minh trong mắt Diệp Hạo nhanh chóng khôi phục.

Sau khi khôi phục, Diệp Hạo nhìn Tiết Hồng Di toát ra băng lãnh sát cơ.

- Tiết Hồng Di, ngươi tự tìm cái chết.

Vừa nói xong, Diệp Hạo không thèm giữ Đại Tinh Thần Lực lại chút nào mà đánh tới Tiết Hồng Di.

Cảm thụ được Đại Tinh Thần Lực mãnh liệt cuộn trào, Tiết Hồng Di biến sắc đồng thời cũng dùng Đại Tinh Thần Chi Lực đối kháng.

Đại Tinh Thần Lực hai người chạm vào nhau, Không Gian Bình Chướng do Tiết Hồng Di bố trí lập tức vỡ nát, vừa lúc Tu Sĩ phía xa nhìn qua thấy Diệp Hạo hóa thành một đạo mũi tên oanh ra một quyền đánh tới Tiết Hồng Di,.

Tiết Hồng Di ngạnh kháng một quyền này.

Kết quả là Tiết Hồng Di bị oanh ra một quyền Diệp Hạo một quyền đánh lui.

Sau khi Diệp Hạo đặt chân đến Tiên Tôn tam Chuyển, Nhục Thân cùng Đại Tinh Thần Chi Lực của hắn đều đạt đến Tiên Vương tam Chuyển sơ kỳ.

Nhưng cho dù còn ở sơ kỳ cũng không phải Tiết Hồng Di có thể chống đỡ.

Tiết Hồng Di nhìn thấy Diệp Hạo còn muốn tiếp tục xuất thủ tức giận quát:

- Diệp Hạo, nếu ngươi còn đánh nữa cũng đừng trách ta không khách khí.

- Vậy ta xem ngươi không khách khí như thế nào?

Diệp Hạo nói xong, Đại Tinh Thần Chi Lực diễn hóa ra một pháp ấn thần bí. Lúc này, pháp ấn thành hình đánh tới giam cầm Tiết Hồng Di vào trong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận