Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3304: Phá Trớ Ấn Ký

Nghiên cứu nguyền rủa!

Những năm này cơ hồ toàn bộ tu sĩ thiên hà Chủng Thiên đều nghiên cứu nguyền rủa.

Nhưng cho dù là sáu đại Chúa Tể cũng không nghiên cứu ra được cái gì.

Bây giờ Diệp Hạo vậy mà thừa dịp nguyền rủa xuất hiện để nghiên cứu nguyền rủa, khí phách như vậy khiến bọn hắn cũng phải trố mắt đứng nhìn.

Phải biết lúc nguyền rủa phủ xuống, mọi người chỉ biết liều mạng ngăn cản.

Ai mà dám phân tâm ở thời điểm này chứ.

Dần dần đám người phát hiện thân thể Diệp Hạo đã tan rã một phần tư, nhưng Diệp Hạo vẫn không hề có một chút hành động phản kháng gì.

- Diệp công tử.

Hoa Bích Nhi hoảng sợ nói.

Nếu không kịp ngăn cản, Diệp Hạo rất có thể không nghịch chuyển được.

Diệp Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ lẳng lặng cảm ngộ.

Khi thân thể Diệp Hạo tan rã một phần ba, hắn vẫn không hề áp dụng bất kỳ biện pháp gì.

Điều này khiến rất nhiều người cũng biến sắc.

Đến lúc nào rồi ma còn tiếp tục nghiên cứu?

Chẳng lẽ Diệp Hạo không lo tự chơi chết mình luôn sao?

- Diệp công tử.

Hoa Bích Nhi gấp gáp.

Nhưng Diệp Hạo vẫn không có bất kỳ phản ứng.

Hoa Bích Nhi do dự một chút muốn tiến lên, nhưng lại bị một thân ảnh phong hoa tuyệt đại ngăn cản.

- Ngươi muốn làm gì?

Thân ảnh kia mang chiến giáp bạch ngọc, phảng phất như một nữ chiến thần viễn cổ.

- Ngươi là . . . ?

Hoa Bích Nhi nghi ngờ hỏi.

Từ trên người nữ tử này, Hoa Bích Nhi ngửi được nguy cơ nồng nặc.

Không sai.

Dù tu vi cửa Hoa Bích Nhi cao hơn nữ tử này, nhưng nàng vẫn ngửi được mùi nguy hiểm từ trên người của đối phương.

- Ta là thần tướng của Diệp Hạo.

Thanh Dao nghĩ một hồi nói.

- Thần tướng.

Hoa Bích Nhi khẽ giật mình nói.

- Ngươi không cần lo lắng vấn đề an toàn của tộc trưởng, hắn sẽ không lấy sinh mệnh của bản thân ra để đùa.

Thanh Dao cắt đứt lời của Hoa Bích Nhi nói.

Ngay sau đó con mắt của Thanh Dao rơi trên người Diệp Hạo.

Những năm này Thanh Dao cũn đang nghien cứu nguyền rủa, mà bây giờ chính là cơ hội tốt nhất.

- Tộc trưởng?

Nghe được cái xưng hô này, Hoa Bích Nhi ngây ngẩn cả người.

Diệp Hạo là tộc trưởng?

Chỉ là không biết hắn là tộc nào?

Nhưng Hoa Bích Nhi cũng không dám hỏi, thật sự là bởi vì Thanh Dao quá hung dữ.

Dần dần thân thể Diệp Hạo bị tan rã một nửa, đến lúc này Hoa Bích Nhi cũng không thể kiềm chế được nữa.

- Ngươi chắc chắn không có chuyện gì chứ?

Thanh Dao trầm ngâm một chút rồi nhìn Diệp Hạo mở miệng nói.

- Tộc trưởng, ngươi có nắm chắc không?

Năm đó khi nguyền rủa đạt tới cấp độ này, Thanh Dao mới ra tay trấn áp.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại không hề có hành động gì.

Nàng cũng lo lắng đến lúc đó Diệp Hạo sẽ xảy ra chuyện bất trắc.

- Không sao.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Thanh Dao lập tức yên tâm.

Nhưng trong lòng Hoa Bích Nhi lại càng ghen ghét hơn.

Khi nàng quan tâm đến Diệp Hạo thì hắn làm như không thấy, nhưng đến lượt Thanh Dao hắn lại đáp trả.

Chẳng lẽ ở trong lòng hắn, địa vị của nàng kém hơn Thanh Dao?

Bốn thành tám!

Bốn thành chín!

Năm thành!

Khi Diệp Hạo lĩnh ngộ nguyền rủa đến cấp độ này, hắn mới ngừng lại.

Bởi vì nếu cứ tiếp tục lĩnh ngộ, hắn sẽ không thể thành thanh trừ nguyền rủa được nữa.

- Cháy lên đi.

Cũng đúng lúc này toàn thân Diệp Hạo tràn ra phù văn kim sắc.

Những phù văn này tản ra chấn động thần bí, bọn chúng giống như bươm bướm vọt tới nguyền rủa.

Một mảng lớn nguyền rủa tan ra.

Bọn chúng tựa hồ bất lực chống lại phù văn của Diệp Hạo.

- Kim sắc phù văn này là cái gì?

- Ta cũng muốn biết.

- Kim sắc phù văn giống như là khắc tinh của nguyền rủa.

Khi các tu sĩ đang thảo luận, ánh mắt Thanh Dao lộ ra thần sắc không thể tin được;.

- Không ngờ tộc trưởng nghiên cứu nguyền rủa đã đến trình độ này.

Chỉ có nghiên cứu nguyền rủa được năm thành mới có thể ngưng tụ ra ấn ký phá nguyền, cũng chính là thứ được gọi là kim sắc phù văn.

Dù vậy toàn bộ Nghịch Thiên nhất mạch đạt đến trình độ này cũng chỉ có rải rác vài người mà thôi.

Hiện tại Thanh Dao cũng không nghiên cứu được bốn thành.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo đã đạt đến năm thành.

Thật quá khủng khiếp rồi.

- Đây là ấn ký phá nguyền trong truyền thuyết.

Lúc này Ngọc Hành trừng lớn hai mắt nói.

- Ấn ký phá nguyền gì cơ?

Độc Hạt không hiểu hỏi.

- Chỉ có nghiên cứu nguyền rủa vượt qua năm thành mới có thể ngưng tụ ấn ký phá nguyền, đây là lời tán thành của thiên địa trao cho ngươi.

Khi Ngọc Hành nói câu này, hô hấp của hắn cũng trở nên dồn dập.

- Ngọc tộc ta cũng có một vị lao tổ có ấn ký phá nguyền, nhưng vị lão tổ kia là Kim Thế cảnh đỉnh phong cơ.

Đám người sợ hãi cả kinh.

Kim Thế cảnh đỉnh phong mới có được ấn ký phá nguyền, mà bây giờ Diệp Hạo đã có.

- Tương lai Diệp công tử có thể đi thông con đường này không?

- Mỗi một người có cách lý giải về nguyền rủa khác nhau, về phần có thể đi thông hay không thì phải xem nửa đường tiếp theo của Diệp công tử có đi đúng hay không nữa.

Ngọc Hành hết sức ngưng trọng nói.

- Vào một bước cuối cùng sẽ tiến thành kiểm nghiệm các bước trước đó, nếu những bước trước đó xuất hiện một lỗi nhỏ, như vậy toàn bộ cố gắng trước đó đều sẽ thất bại trong gang tấc.

Ngọc Hành còn có một câu chưa hề nói.

Cho đến tận bây giờ, dù là sáu đại Chúa Tể cũng không có người nào thành công đi đến một bước cuối cùng.

- Diệp công tử là người mạnh nhất trong thế hệ tuổi trẻ thiên hà Chủng Thiên.

Lúc này La Hùng Thiên trầm giọng nói.

Đám người gật đầu.

Không hề nghi ngờ gì, cả sáu đại chí tôn đều không thể sánh bằng với Diệp Hạo.

. . .

Nửa khắc đồng hồ sau Diệp Hạo đã hoàn toàn thanh trừ toàn bộ nguyền rủa trên cơ thể.

Khi củng cố cảnh giới xong, hắn mới nhìn qua Ngọc Hành hỏi.

- Bây giờ ngươi có nên cho ta một lời giải thích không nhỉ?

Ngọc Hành hoảng sợ run rẩy.

- Diệp công tử, ta sai rồi, chuyện Bách Độc tông ta sẽ không tham gia vào.

- Ngươi nói không tham gia thì không tham gia sao?

Diệp Hạo nhìn Ngọc Hành giễu cợt nói.

- Ngọc tộc ta sẽ lấy ra thành ý.

Ngọc Hành trịnh trọng nói.

- Ta sẽ chờ thành ý của ngươi.

Diệp Hạo nói xong, bên cạnh hắn liền xuất hiện một chiến khôi.

- Ngươi theo hắn đi Ngọc tộc.

- Tuân mệnh.

Chiến khôi cung kính nói.

Ngọc Hành có chút kiêng kỵ nhìn chiến khôi bên cạnh Diệp Hạo.

Hộ đạo giả của hắn vừa mới nói chiến khôi này của Diệp Hạo có tu vi Kim Thế cảnh hậu kỳ.

Kim Thế cảnh hậu kỳ.

Nhân vật cấp bậc này cho dù là toàn bộ thiên hà Chủng Thiên cũng không có bao nhiêu người.

- Còn nữa, ngoại trừ người đứng đầu Ngọc tộc ra, nếu người khác biết thân phận của ta, ta cũng không ngại xoá sổ Ngọc tộc các ngươi đâu.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Không dám.

Ngọc Hành chắp tay nói.

- Nhớ kỹ lời nói của ta.

Diệp Hạo phất phất tay nói.

Đợi đến Ngọc Hành rời đi, Diệp Hạo nhìn về phía xung quanh nói.

- Ta nên xử lý các ngươi như thế nào đây?

- Diệp công tử, Hoả Kiếm tông ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ bất kỳ tin tức gì về ngươi.

Lúc này một trung niên tỏ thái độ nói.

- Diệp công tử, chúng ta cũng chỉ là một tiểu thế lực, nào dám tiết lộ tin tức của ngươi chứ?

Sau khi nguyên một đám tỏ thái độ, Diệp Hạo trêu tức nói.

- Ta cần nhìn thấy thành ý của các ngươi.

Tất cả mọi người đều có chút hoang mang.

Chuyện gì đây?

Diệp Hạo muốn cướp bóc của bọn họ sao?

- Diẹp công tử, đây là thành sy của Bách Bảo các chúng ta.

La Hùng Thiên vội vàng đứng dậy cung kính nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận