Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1724: Diệp Hạo Chạy Đến



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Tin tức Thiên Sinh Mị Thể nhanh chóng truyền đến tổng bộ Viêm Hoàng tông.

Thân làm Tình Báo đường chủ, Ngũ Hành Kiếm Vương nhìn thấy tin tức này thì sắc mặt không khỏi thay đổi.

Bởi vì Tình Báo Đường có mấy cái tình báo liệt vào số một.

Một cái tình báo trong đó là Thiên Sinh Mị Thể.

Nhưng vấn đề nhanh chóng xuất hiện.

Diệp Hạo đều mất tích hàng năm, như vậy chỉ có thể nói với Khổng Dĩnh Nhi cùng Đường Phiên Phiên.

Nhưng chuyện này nên nói với ai?

Ngũ Hành Kiếm Vương nghĩ ngợi một hồi rồi đi đến thư phòng của Khổng Dĩnh Nhi.

Sau khi hành lễ, Ngũ Hành Kiếm Vương tiến nhập thư phòng Khổng Dĩnh Nhi.

- Tông chủ.

Ngũ Hành Kiếm Vương cung kính đưa tới một phong tình báo cho Khổng Dĩnh Nhi.

Khổng Dĩnh Nhi nhìn lướt qua, sau đó kinh ngạc đứng lên.

Thiên Sinh Mị Thể!

Sao nàng có thể không biết Thiên Sinh Mị Thể?

Những năm nay xuất hiện một vị có thể chất này, mà vị kia còn có dây mơ rễ má cùng Diệp Hạo.

- Có chân dung đối phương không?

Khổng Dĩnh Nhi trầm giọng nói.

- Ta đã để nhân viên tình báo truyền chân dung đến đây.

Ngũ Hành Kiếm Vương vội nói.

- Ngươi đi lấy chân dung, ta đi gặp công tử.

Khổng Dĩnh Nhi suy nghĩ rồi nói.

Tiểu Thiên địa!

Viêm Hoàng tông phát triển đến hiện tại đã sớm có một hệ thống hoàn chỉnh.

Bởi vậy trên thực tế, Khổng Dĩnh Nhi không có bận rộn như trong tưởng tượng.

Khổng Dĩnh Nhi đến Tiểu Thiên địa rồi đi thẳng tới trung tâm.

- Công tử.

Diệp Hạo nhìn về phía Khổng Dĩnh Nhi nói.

- Có chuyện gì sao?

- Nam vực xuất hiện Thiên Sinh Mị Thể.

Sắc mặt Diệp Hạo không khỏi thay đổi.

- Có chân dung không?

- Chân dung sẽ đến sau.

- Nhìn bộ dáng, ta phải tiến về Nam vực một chuyến.

- Một phần vạn không phải Hoàng Hoàng Nhi thì sao?

- Hoàng Hoàng Nhi?

Trong đầu Diệp Hạo không khỏi xuất hiện một nữ tử kinh diễm vạn cổ.

Những năm nay, Diệp Hạo đã nhìn qua quá nhiều tuyệt sắc, nhưng có thể đánh đồng cùng Hoàng Hoàng Nhi chỉ có Thải Kỳ Lân ở Cửu Trọng Thiên, nhưng Thải Kỳ Lân lại không có triều khí phồn thịnh như Hoàng Hoàng Nhi, còn nữa, Hoàng Hoàng Nhi còn chưa trưởng thành đến đỉnh phong.

- Mặc kệ nàng có phải Hoàng Hoàng Nhi hay không, ta cũng muốn dẫn nàng trở về.

Diệp Hạo nhẹ giọng nói.

- Ngươi không sợ phu nhân chỉ trích?

Khổng Dĩnh Nhi cười khanh khách nói.

- Thiên Sinh Mị Thể là đỉnh lô trời sinh, từ Thượng Cổ đến nay chưa từng xuất hiện qua một vị Thiên Sinh Mị Thể cảnh giới Tiên Vương.

Diệp Hạo nhìn Khổng Dĩnh Nhi nói khẽ.

- Nếu đã gặp, ta sẽ không trơ mắt nhìn Thiên Sinh Mị Thể trở thành đồ chơi.

- Công tử vui vẻ là được.

Khổng Dĩnh Nhi hoạt bát nói.

Nàng nói như vậy hiển nhiên không cảm thấy Diệp Hạo có thể chống đỡ được sự dụ hoặc của Thiên Sinh Mị Thể.

Trên thực tế cũng không có bao nhiêu nam nhân có thể chống đỡ được sự dụ hoặc của Thiên Sinh Mị Thể cả.

Thiên Sinh Mị Thể như anh túc, không tự chủ được mà phát ra hương thơm.

Bất kỳ nam nhân nào cũng khó có thể kháng cự.

Diệp Hạo đồng hành cùng Khổng Dĩnh Nhi đi tới thư phòng nàng, Ngũ Hành Kiếm Vương cũng đang chờ ở cửa ra vào.

- Tông chủ, đây chính là chân dung của Thiên Sinh Mị Thể.

Ngũ Hành Kiếm Vương đưa tới một bức tranh nói.

- Căn cứ các phương tình báo xác nhận, nữ tử kia chính là Hoàng Hoàng Nhi.

Thật ra không cần Ngũ Hành Kiếm Vương nói, lúc Diệp Hạo nhìn thấy chân dung đã biết đáp án.

Hoàng Hoàng Nhi.

Chân dung Hoàng Hoàng Nhi càng kinh diễm, tịnh lệ hơn năm đó.

Diệp Hạo nhìn thấy lần thứ hai đã không muốn dời ánh mắt sang chỗ khác.

Hắn không biết dùng từ ngữ gì để diễn tả Hoàng Hoàng Nhi.

Bởi vì dùng bất kỳ từ ngữ nào miêu tả vẻ đẹp của nàng chẳng khác nào đang khinh nhờn nàng.

- Ngũ Hành Kiếm Vương, lần này ngươi đã lập công lớn.

Diệp Hạo nhìn về phía Ngũ Hành Kiếm Vương nói.

- Đưa ngươi 10 vạn Công Đức Trị.

- Đa tạ tông chủ.

Ngũ Hành Kiếm Vương kinh hỉ cảm tạ.

10 vạn Công Đức Trị a.

Ngũ Hành Kiếm Vương chỉ kiếm được 2 vạn Công Đức Trị mỗi năm.

Có 10 vạn Công Đức Trị này, hắn có thể đổi một bản kiếm quyết cấp Tiên Vương.

Năm đó, Ngũ Hành Kiếm Vương xưng hô tên này có chút ngông cuồng.

Bởi vì năm đó, hắn chỉ là một Tiên Chủ.

Nhưng bây giờ, Ngũ Hành Kiếm Vương đã hoàn toàn xứng đáng với xưng hô này.

Bởi vì hắn hiện nay là một Tiên Vương hàng thật giá thật.

Nếu không phải Tiên Vương, hắn có tư cách làm Đường chủ Tình Báo đường sao?

Nam vực!

Lấy tu vi Diệp Hạo hiện nay đến Nam vực chỉ tốn vài phút.

Dựa theo địa đồ nhân viên tình báo cung cấp, Diệp Hạo nhanh chóng đi tới chiến trường Thái Cổ.

Diệp Hạo quét thần niệm dò xét cửa động một cái, lúc này mới cảm nhận được áp chế đáng sợ.

Hắn chần chờ một chút vẫn đi đến cửa động, vừa đi tới cửa động đã bị cưỡng ép bức lui.

- Nơi này thật sự không cho phép Tiên Vương đi vào.

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

- Tiên Vương.

- Tên đại râu ria này lại là Tiên Vương?

- Nhìn người không thể đánh giá qua tướng mạo nha.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua người nói không thể đánh giá tướng mạo, gia hỏa kia nhất thời giật mình.

Dáng dấp xấu xí thấy thế nào cũng không giống đồ tốt.

Sau một khắc, Diệp Hạo mới biết vị này là một đầu Ban Liệp Cẩu.

Diệp Hạo tự nhiên phải hóa hình đi tới Nam vực.

Nếu Bản Tôn đến chắc chắn sẽ gây ra náo động.

Diệp Hạo tự nhận dáng dấp bản thân rất uy mãnh dương cương.

Nhưng trong mắt Ban Liệp Cẩu này lại khó nhìn.

Nghĩ mãi mà không rõ, Diệp Hạo vung tay lên giam cầm Ban Liệp Cẩu đến trước mặt.

- Ngươi theo ta đi vào.

Nghe vậy, Ban Liệp Cẩu xanh cả mặt.

- Đừng làm rộn, được không?

Ban Liệp Cẩu chỉ có tu vi Tiên Chủ, mà Tiên Tôn mới có tư cách tiến vào.

Ngược lại không phải nói Tiên Chủ cảnh không thể vào, mà Tiên Chủ cảnh tiến vào chỉ có nước đi chịu chết.

- Điều này không phụ thuộc vào ngươi rồi.

Diệp Hạo nói đến đây rồi mang theo Ban Liệp Cẩu vọt vào.

Toàn trường nhìn thấy một màn này thì ngẩn người.

- Ai có thể nói cho ta biết chuyện gì đang xảy ra?

- Ta cũng muốn biết vấn đề này.

- Không phải Tiên Vương không thể vào sao?

- Chẳng lẽ đại râu ria cũng là cường giả Tiên Vương cảnh?

- Ai biết chứ?

Những tu sĩ này không biết Tiên Vương thật sự không thể tiến vào, bởi vì tàn niệm Tiên Vương đã từng vẫn lạc hóa thành một bình chướng, bất kỳ cường giả Tiên Vương nào cũng không thể tiến vào.

Nhưng Diệp Hạo có mang theo Thôn Thiên Hồ Lô.

Thôn Thiên Hồ Lô danh xưng có thể thôn thiên.

Tàn niệm Tiên Vương cũng có thể bị thôn phệ.

- Hỗn Độn Chí Bảo.

- Thôn Thiên Hồ Lô.

- Thôn Thiên Hồ Lô không phải nằm trong tay lão Thiên Cẩu sao?

- Lão Thiên Cẩu tồn tại thời kỳ trước, ngươi cảm thấy hắn có thể sống đến hiện tại à?

- Lấy tính tình ngang ngược càn rỡ của lão Thiên Cẩu, hắn sớm muộn cũng phải vẫn lạc.

- Nếu năm đó không kiêng kị Thôn Thiên Hồ Lô trong tay hắn, lão tử đã sớm giết con mẹ hắn rồi.

- Lão Thiên Cẩu năm đó là Tiên Vương đỉnh phong, mà ngươi chỉ đạt đến Tiên Vương tứ chuyển. Ngươi nói cho ta, ngươi làm sao giết hắn?

- Ta chém gió không được sao?

Những tàn niệm này cảm nhận được Thôn Phệ Chi Lực ẩn chứa trong Thôn Thiên Hồ Lô, từng cái một rút lui.

Ai còn dám ngăn cản Diệp Hạo? Trừ phi chán sống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận