Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1843: Hàn Gia Lão Tổ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Tông Văn Lâm tức khắc nổi giận.

- Hoàng Công Tử, ta biết rõ Hoàng gia các ngươi là Cửu Cấp Thế Lực, nhưng các ngươi không thể một tay che trời.

Tông Văn Lâm nói xong, đứng thẳng sống lưng lên.

- Ta quấy rầy nhã hứng của ngươi là ta không đúng, nhưng ta cũng đã xin thứ lỗi, xin nhận lỗi bồi thường qua.

- Ngươi đang bất mãn với ta?

Tông Văn Lâm vừa dứt lời một thân ảnh cao lớn hất áo choàng lên chậm rãi đi ra.

Nhìn thấy đạo thân ảnh kia, trong lòng Tông Văn Lâm máy động, nhưng ánh mắt hắn vẫn nhìn thẳng nói.

- Tùy ngươi thấy thế nào?

Ba!

Tông Văn Lâm bụm mặt gò má tức giận nhìn thân ảnh đối diện.

- Có bản sự ngươi tới đánh đi?

Đại thủ của Tông Văn Lâm động một cái, cuối cùng vẫn trầm giọng nói.

- Đủ chưa?

- Không đủ.

Tiếng nói vừa rơi xuống đối phương lại đánh Tông Văn Lâm một bạt tay.

Gân xanh trên trán Tông Văn Lâm đều lộ ra, tròng mắt càng đỏ lên.

Nhưng dù phẫn nộ, hắn vẫn không dám hoàn thủ.

- Ta nói qua muốn tỷ tỷ của ngươi, như vậy thì nhất định sẽ làm được.

Đạo thân ảnh kia vừa nói vừa vả mặt Tông Văn Lâm.

- Không tin thì ngươi cứ chờ xem.

- Ngươi…

Tông Văn Lâm bi phẫn nhìn đối phương.

- Kẻ yếu chỉ có thể gào thét.

Hoàng Ngọc Đường nhàn nhạt nói.

Lúc này Vương Ma Ma mang theo 9 nữ tử xinh đẹp đến đây.

Khi đám người Vương Ma Ma nhìn thấy dấu tay trên mặt Tông Văn Lâm thì vội vàng rũ đầu xuống, trong lòng các nàng nhấc lên kinh đào hải lãng.

Vị trước mắt này rốt cuộc là người nào?

Ngay cả Tông Văn Lâm cũng dám đánh?

- Các ngươi đều vào đi.

Hoàng Ngọc Đường lúc này nhìn về phía 9 thiếu nữ nói.

9 thiếu nữ này nào dám cự tuyệt, cả đám dịu dàng ngoan ngoãn đi vào.

Hoàng Ngọc Đường đang định đi vào thì đột nhiên nghĩ đến cái gì.

- Ngươi cũng vào luôn.

Vương ma ma kinh ngạc chỉ mình.

- Công Tử gọi ta?

- Lời dư thừa ta không muốn nói lần thứ hai!

Vương ma ma há to miệng muốn nói gì, nhưng cuối cùng vẫn thuận theo đi vào.

Vương Ma Ma cũng đã rời khỏi nghề rất nhiều năm, nhưng hôm nay nàng lại không dám cự tuyệt vị này.

Tại sao?

Bởi vì Vương Ma Ma ý thức được vị này có thân phận kinh khủng.

Dù vị đứng sau bản thân nàng cũng đắc tội không nổi.

Tông Văn Lâm đứng nguyên tại chỗ một hồi sau đó đi tới chỗ tiểu nhị.

- Tính tiền.

- Tông Công Tử, ngài hết thảy tiêu phí 820 vạn.

Tên tiểu nhị phụ trách tính tiền nói.

Tông Văn Lâm đưa tay sờ Túi Càn Khôn, mà khi Thần Niệm của hắn quét qua, sắc mặt không khỏi thay đổi.

Túi Càn Khôn rỗng tuếch.

Tông Văn Lâm kiểm tra một chút thì phát hiện túi này cũng không phải Túi Càn Khôn của mình.

- Túi Càn Khôn của ta đâu?

Tông Văn Lâm suy nghĩ một chút đã nghĩ đến tên Tu Sĩ Thiên Sứ Tộc trước đó.

- Đáng chết!

Đến hiện tại hắn đã khẳng định gia hỏa kia lấy Túi Càn Khôn của mình.

- Tiên Vương Đỉnh Phong lại đi làm kẻ trộm?

Tông Văn Lâm thực sự không biết nên nói cái gì.

Hắn biết rõ Thâu Đạo.

Nhưng Tiên Vương sơ kỳ làm sao trộm đồ của hắn?

Chỉ có đồng cấp bậc mới có khả năng.

Tông Văn Lâm là cường giả Tiên Vương Thập chuyển.

Như vậy, đối phương khẳng định cũng là cường giả cấp bậc này.

Điều này khiến Tông Văn Lâm rất khó xử.

- Chờ một lát.

Tông Văn Lâm trầm ngâm nhìn một lượt bốn phía.

Rất nhanh hắn đã thấy được một Tu Sĩ quen mặt.

Tông Văn Lâm mượn đối phương 820 vạn sau đó nhanh chóng trở về Tông Gia.

Tông Văn Lâm cảm thấy cần nhắc nhở tỷ tỷ mình một chút.

Mà việc Tông Văn Lâm trải qua ở Thanh Lâu Diệp Hạo cũng không biết.

Bởi vì hắn đang tập trung tinh thần luyện Tiên Đan.

Một tháng này, các Đại Thế Lực đưa tới rất nhiều Dược Tài, hắn cần nhanh chóng luyện chết tất cả chúng thành Tiên Đan.

Ba ngày thời gian trôi qua.

Sáng sớm hôm nay, Khu Dược Tài Hàn gia xuất hiện sáu bóng người.

Trên người sáu người đều tràn ngập khí tức cường hoành đến cực điểm.

Khiến cho Tu Sĩ bốn phía không một ai dám tới gần.

- Người sống chớ vào.

- Hàn gia đắc tội La Châu Ngọc à?

- Ta nghe người ta nói La Kinh Thừa coi trọng Hàn Sở Di, nhưng Hàn Sở Di lại có quan hệ với Diệp Hạo.

- La Châu Ngọc từ trước đến nay luôn bao che cho đệ, lần này Hàn gia gặp phải xui xẻo rồi.

- La Châu Ngọc ở chỗ này, ai dám mua sắm Tiên Đan?

Cao tầng Hàn gia nhìn thấy một màn này thì vội vả chạy tới gian phòng Diệp Hạo.

Diệp Hạo nghe thế nhưng không thèm để ý nói.

- Không có gì ghê gớm cả.

- La Châu Ngọc tự mình đến đó.

Hàn Trung Thành cười khổ nói.

- Hôm nay La Châu Ngọc dám động Hàn gia, ta sẽ dạy cô ta học cách làm người.

Diệp Hạo nhìn Hàn Trung Thành, bình tĩnh nói.

Lời của Diệp Hạo khiến cao tầng Hàn gia đều trừng lớn hai mắt.

Diệp Hạo nói cái gì?

Hắn nói hắn muốn dạy La Châu Ngọc cách làm người?

Chẳng lẽ hắn không biết La Châu Ngọc là tồn tại cấp bậc gì sao?

- La Châu Ngọc là cường giả Tiên Vương Thập chuyển.

Hàn Trung lo lắng nói.

- Dù Lão Tổ Hàn gia chúng ta cũng không phải đối thủ của vị này.

- Lão Tổ Hàn gia các ngươi tuổi già sức yếu, thọ nguyên không đủ ngàn năm, không phải đối thủ của La Châu Ngọc kia cũng hợp tình hợp lí.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ngươi —— ngươi làm sao biết?

Hàn Trung giật mình nói.

Lão Tổ thọ nguyên không đủ ngàn năm, đây chính là tuyệt mật của Gia Tộc.

Diệp Hạo làm sao có thể biết rõ?

- Trân pháp Hàn gia các ngươi thô ráp như vậy, ta muốn xem thấu thì rất dễ.

Diệp Hạo nói đến đây, nhìn về phía một phương hướng nói.

- Ra đi, ta đưa ngươi một phần cơ duyên.

Diệp Hạo vừa dứt lời một lão giả đầu đầy tóc bạc xé rách không gian xuất hiện đối diện hắn.

- Hàn Thu Vân gặp qua Diệp Công Tử.

Lão giả kia cung kính hành lễ với Diệp Hạo.

Điều này khiến toàn bộ cao tầng Hàn gia kinh ngạc không thôi.

Hàn Thu Vân cũng không dám trước mặt Diệp Hạo bày to thái độ kiêu căng.

Bởi vì hắn mơ hồ phát giác được thể nội Diệp Hạo hàm chứa ba động kinh thiên động địa.

- Cái này cho ngươi.

Diệp Hạo đổ cho Hàn Thu Vân một Ngọc Bình.

Hàn Thu Vân tiếp nhận sau đó phát hiện bốn phía Ngọc Bình có Cấm Chế Phong Ấn.

- Đây là một mai Thập Nhất Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan Tuyệt Phẩm.

Diệp Hạo truyền âm.

- Về phần ngươi có thể đột phá hay không thì phải nhìn tạo hóa của ngươi rồi.

- Tuyệt Phẩm?

Hàn Thu Vân không khỏi trừng lớn hai mắt.

Thập Nhất Phẩm Vương Cấp Tiến Giai Đan?

Loại Tiên Đan này toàn bộ Phiêu Miểu Đại Lục đều không có bao nhiêu.

Bởi vì chỉ có Thập Nhị Phẩm Vương Cấp Đỉnh Phong Đan Sư mới có thể luyện thành.

Vả lại Đan Phương này hiện tại cũng đã thất truyền.

Trong tay Diệp Hạo sao có Tiên Đan cấp bậc này?

- Có một số việc trong lòng ngươi biết rõ là được.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Hàn Thu Vân tức khắc hiểu ý.

Diệp Hạo không muốn chuyện này bị quá nhiều người biết.

- Ta hiểu!

Hàn Thu Vân nhẹ gật đầu sau đó lại nói.

- Ngươi có thể đối phó La Châu Ngọc không?

- Gà đất chó sành không xứng để quan tâm.

Diệp Hạo thản nhiên đáp.

Tâm thần Hàn Thu Vân run lên.

Diệp Hạo nói câu nói này vô cùng bình thản. Phải có bao nhiêu tự tin mới dám nói như thế.

Bạn cần đăng nhập để bình luận