Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1015: Đan Đỉnh Phái

Giờ khắc này không chỉ ba vị Chủ Cấp Đan Sư kinh sợ, ngay cả Tiêu Diệu Đồng cũng hết hồn.

Lúc này nàng không còn khờ dại mà nghĩ rằng Diệp Hạo đến để theo đuổi mình nữa.

Trước đó Diệp Hạo thật sự không có khảo thí qua bất kỳ khảo hạch nào.

- Ba vị, kiểm tra một chút đi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Ba người Điền Thành Văn cẩn thận kiểm tra Huyết Đan mà Diệp Hạo luyện chế.

Giây lát sau, Điền Thành Văn trịnh trọng nhìn Diệp Hạo nói.

- Chúng ta nhất trí cho rằng ngươi luyện chế thành cong cực phẩm Huyết Đan, Diệp Hạo, chúc mừng ngươi, ngươi bây giờ là một đỉnh tiêm 12 Phẩm Ngọc Cấp Đan Sư.

- Đúng vậy a, Diệp Hạo, muốn ta dẫn ngươi đi nhận lấy Lệnh Bài cùng Đan Bào không?

Một Chủ Cấp Đan Sư khác cười nói.

- Vừa hay ta cũng nhàn rỗi cũng không làm gì, Diệp Hạo, hay ta dẫn ngươi đi.

Vị Chủ Cấp Đan Sư thứ ba cũng vội vàng nói ra.

Đừng nói đỉnh tiêm 12 Phẩm Ngọc Cấp Đan Sư, cho dù phổ thông 12 Phẩm Đan Sư, cũng rất lâu rồi không xuất hiện a.

Dạng Đan Sư này về sau có thể trở thành cao tầng trong Luyện Đan Các a!

Lúc này không tạo mối quan hệ, thì lúc nào nữa.

Diệp Hạo cười lắc đầu.

- Không vội, ta hiện tại còn muốn tiến hành khảo hạch 12 Phẩm Kim Cấp Đan Sư.

Cái gì?

Nhìn bộ dáng tự tin của Diệp Hạo, đám người Điền Thành Văn đột nhiên ý thức được cực hạn của hắn không phải chỉ đến 12 Phẩm Ngọc Cấp Đan Sư.

Nói cách khác Diệp Hạo cũng đã trưởng thành.

- Ta sẽ giúp ngươi sắp xếp.

Ánh mắt đẹp của Tiêu Diệu Đồng lóe ra quang huy rạng rỡ nói.

Nàng cảm thấy chuyện này nên thông báo cho gia gia mình biết.

Thiên Tài dạng này phải lưu lại mới được?

Nhưng ngay khi Tiêu Diệu Đồng tiến về phòng của Gia Gia lại được thông báo Tiêu Kỳ Thủy đang tiếp kiến một vị hảo hữu.

Bất đắc dĩ, nàng đành phải đi đến phòng khảo hạch Kim Cấp Đan Sư.

Phụ trách khảo hạch Diệp Hạo vẫn là ba vị Trưởng Lão Điền Thành Văn.

Bất quá Tiêu Diệu Đồng lại phát hiện ở đây còn có không ít đại lão của Luyện Đan Các.

Mà trong những đại lão này, nổi danh nhất là Phó Các Chủ Hoàng Khánh Sinh, Đại Trưởng Lão Gia Cát Tu, Nhị Trưởng Lão Tống Kiến Bách.

Xong!

Diệp Hạo hơn phân nửa sẽ bị 3 lão gia hỏa này giành trước.

Đáng tiếc rằng Gia Gia hiện tại đang tiếp kiến người trọng yếu.

Bất luận người nào cũng không được quấy nhiễu.

Đám người Hoàng Khánh Sinh chỉ lẳng lặng đánh giá Diệp Hạo không nói gì hết.

Phụ trách Chủ Trì vẫn là Điền Thành Văn.

- Diệp Hạo, trong vòng sáu cái canh giờ ngươi cần luyện chế một mai đan dược có thể cung cấp cho Tu Sĩ Kim Tiên 30 Chuyển đột phá Hồn Đan, có vấn đề hay không?

- Không có.

- Vậy ngươi kiểm tra Dược Tài trước mặt đi.

Diệp Hạo nhìn lướt qua sau đó ném vào trong lò luyện đan trước thần sắc kinh ngạc của toàn trường.

Đám người Điền Thành Văn từng thấy Diệp Hạo Luyện Đan nên không đến mức chấn kinh, thế nhưng đám người Phó Các Chủ chỉ nghe nói chứ chưa gặp qua.

Còn nữa Diệp Hạo vừa mới luyện chế Thập Nhị Phẩm Ngọc Cấp Tiên Đan, hiện tại lại đang luyện chế Thập Nhị Phẩm Kim Cấp Tiên Đan a.

Độ khó của Thập Nhị Phẩm Kim Cấp Tiên Đan cao hơn gấp mấy lần so với Thập Nhị Phẩm Ngọc Cấp Tiên Đan.

Diệp Hạo làm sao còn dám luyện chế như vậy chứ?

Ngay khi Diệp Hạo đang trong quá trình luyện chế, Các Chủ Luyện Đan Các Tiêu Kỳ Thủy vẫn trong phòng tiếp kiến một vị hảo hữu của mình.

Sở dĩ Tiêu Kỳ Thủy không cho bất luận người nào quấy rầy bởi vì thân phận người bạn này quá tôn quý.

Cánh tay đắc lực của Tổng Các Chủ Luyện Đan Các.

- Cốc huynh, đã 30 năm không gặp a.

Tiêu Kỳ Thủy nhìn Cốc Dương Thước khí tức hùng hậu trước mặt, nói.

Cốc Dương Thước nhẹ gật đầu nói.

- Đúng vậy, không nghĩ đến huynh đã trở thành Các Chủ của Tứ Đại Phân Các.

- Cốc huynh, huynh cũng đừng chế giễu ta.

Tiêu Kỳ Thủy cười khổ nói.

- Các Chủ Phân Các cũng không thể so với huynh đây?

- Biết rõ thì tốt.

Lúc này một thanh niên đứng bên người Cốc Dương Thước lạnh lùng lên tiếng.

Thần sắc trên mặt Tiêu Kỳ Thủy lập tức trì trệ.

Cốc Dương Thước lại trầm mặt xuống nói.

- Hà Nguyên Ba, lập tức xin lỗi Tiêu sư thúc ngay.

Hà Nguyên Ba không dám nghịch lại ý chỉ của Sư Tôn, đành phải hướng Tiêu Kỳ Thủy chắp tay nói.

- Tiêu sư thúc, vừa rồi vãn bối có đắc tội, xin người đừng trách móc.

Tiêu Kỳ Thủy làm sao dám trách?

Bất quá ai bảo hắn là đệ tử của Cốc Dương Thước làm chi?

Trong miệng Cốc Dương Thước giáo huấn nghiêm khắc, nhưng trên thực tế lại không có trừng phạt gì? Không tôn kính trưởng bối như vậy chỉ một câu xin lỗi đã bỏ qua?

Tiêu Kỳ Thủy đè nén khó chịu trong lòng, trên mặt lộ ra nụ cười hiền lành.

- Không sao, người trẻ tuổi, ai mà không nông nổi.

Nói đến đây Tiêu Kỳ Thủy dời đề tài.

- Không biết lần này Cốc huynh đến Long Thành có mục đích gì?

- Cũng không có chuyện gì, đồ đệ này của ta muốn khiêu chiến Lâm Ngưng Hạ?

- Lâm Ngưng Hạ?

Tiêu Kỳ Thủy kinh nghi bất định nhìn về phía Hà Nguyên Ba.

Lâm Ngưng Hạ được công nhận là Đan Đạo đệ nhất nhân của thế hệ tuổi trẻ ở Đông Vực.

Còn nữa Lâm Ngưng Hạ đồng thời còn là một vị Thiên Chi Kiều Nữ, Thiếu Tông Chủ của Đan Đạo Tông Môn to lớn nhất Đông Vực, Đan Đỉnh Phái.

- Ta biết huynh đã từng là Lão Sư của Lâm Ngưng Hạ, bởi vậy ta mang theo Đệ Tử tìm huynh.

Cốc Dương Thước nói tiếp.

- Hiện tại muốn khiêu chiến?

Tiêu Kỳ Thủy nhẹ giọng hỏi.

-Ừm.

Cốc Dương Thước gật đầu.

- Vậy bây giờ ta đưa tin cho Lâm Ngưng Hạ.

Tiêu Kỳ Thủy suy nghĩ một cái rồi nói.

Không bao lâu sau một thân ảnh thon dài cùng một vị đạo cô trung niên đồng hành đi đến thư phòng của Tiêu Kỳ Thủy.

Khi bóng hình xinh đẹp này xuất hiện, con mắt Hà Nguyên Ba không khỏi sáng lên.

Phong thái yểu điệu, vô cùng nhẹ nhàng.

Dù nàng mặc Đan Bào rộng thùng thình vẫn khó có thể che lấp dáng người uyển chuyển của mình.

Nàng phảng phất như Trăng rầm, một cái nhăn mày, một nụ cười đều có thể câu dẫn tâm tư người khác.

Không cần giới thiệu Hà Nguyên Ba đã biết vị này chính là Thiên Kiêu Đông Vực - Lâm Ngưng Hạ.

Bất quá ánh mắt của Tiêu Kỳ Thủy lại nhìn về phía đạo cô trung niên kia.

- Long Tông Chủ, ngài không yên lòng để Đệ Tử đi một mình?

Long Diễm Lan khẽ mỉm cười đáp.

- Có người khiêu chiến đồ đệ bảo bối của ta, ta làm sao cũng phải đến nhìn xem một chút.

- Long Tông Chủ.

Cốc Dương Thước nhìn Tông Chủ Đan Đỉnh Phái nổi tiếng Đông Vực lại cười nói.

Cốc Dương Thước là cánh tay đắc lực của Tổng Các Chủ Luyện Đan Các, nhưng không có nghĩa hắn có thể trước mặt vị này hống hách, bởi vì trên người Long Diễm Lan có Huyết Mạch Long Tộc, điều này khiến cho Đan Đỉnh Phái ở Đông Vực trở thành tồn tại đặc thù, cho dù Đệ Nhất Tông Môn Lăng Kiếm Tông cũng không dám tùy ý trêu chọc.

- Ta tưởng là ai, nguyên lai là Cốc sư huynh.

Long Diễm Lan nhìn Cốc Dương Thước một cái, tiếp đó ánh mắt chuyển qua nhìn Hà Nguyên Ba nói.

- Là tiểu gia hỏa này muốn khiêu chiến đồ đệ của ta?

- Đúng vậy.

Cốc Dương Thước nhẹ gật đầu.

- Vậy thì so đi.

Long Diễm Lan thờ ơ nói ra.

- Chỉ là không biết so tài như thế nào đây?

Cốc Dương Thước lúc này cũng không tiện đặt trước Quy Tắc liền nhìn về phía Tiêu Kỳ Thủy.

- Lão Tiêu, ngươi xem nên làm như thế nào?

- Hai người các ngươi hiện tại đều là Lục Phẩm Chủ Cấp Đan Sư, không biết các ngươi có hứng thú khảo hạch Thất Phẩm Chủ Cấp Đan Sư không?

Tiêu Kỳ Thủy suy nghĩ một chút rồi lên tiếng.

- Khảo hạch này không tệ, ta cũng đang chuẩn bị cân nhắc khảo hạch Thất Phẩm Chủ Cấp Đan Sư đây, không bằng thừa dịp lần thi này đi?

Hà Nguyên Ba ứng tiếng nói.

- Ta không ý kiến.

Lâm Ngưng Hạ không thèm để ý nói.

Lâm Ngưng Hạ đã sớm có năng lực khảo hạch Thất Phẩm Chủ Cấp Đan Sư ồi, bất quá nàng vẫn lười không đi khảo hạch thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận