Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2069: Giết Không Tha

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Cao tầng Vân Tiêu Cung đều nhìn về phía Lão tổ Vân Tiêu Cung.

Bởi vì tu vi nàng cao nhất trong Vân Tiêu Cung.

Trong mắt Lão ẩu tràn đầy vẻ do dự.

Mười phần Đệ Nhất Cảnh tài nguyên a.

Nàng làm sao cam lòng giao cho hai người.

Nhưng không giao, được không?

Mà lúc này đã qua chín lần hô hấp .

-Lão tổ, ngươi mau quyết định đi?

Đại trưởng lão hô to.

Quyết định ?

Quyết định cái mẹ gì?

-Nếu không phải lời ngớ ngẩn của ngươi, Vân Tiêu Cung ta sẽ không đến nông nỗi này.

Lão tổ Vân Tiêu Cung nhìn Đại trưởng lão, trong mắt tràn đầy vẻ phẫn nộ.

-Ngươi cũng không ngăn cản, chẳng lẻ ngươi không có ý đó à?

Đại trưởng lão cũng không phải đồ đần, loại sai lầm như vậy ai dám gánh chịu?

-Ngươi.

Lão tổ Vân Tiêu Cung mới vừa nói đến đây, Trì Đô đã lạnh lùng mở miệng

- Mười lượt hô hấp đã qua.

Mắt thấy hai vị này muốn xuất thủ, lão tổ Vân Tiêu Cung cắn răng nói

-Tài nguyên cho các ngươi.

Mười phần tài nguyên đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh chính là một củ khoai lang phỏng tay.

Dựa vào năng lực Vân Tiêu Cung hiện tại, căn bản không có tư cách nắm giữ.

Dứt khoát không bằng nhường cho bọn hắn.

-Người thức thời là trang tuấn kiệt, điểm ấy ngươi làm không sai.

Lão tổ Thương Sơn Tông cười nói.

Lão ẩu nhìn về phía Vũ Tiêu.

Vũ Tiêu không biểu gì, đưa năng lượng bản nguyên cho bà ta.

Lão tổ Vân Tiêu Cung chợt nhìn về phía Lan Thục Cầm.

Lan Thục Cầm đang định đưa đoàn bản nguyên vứt Lão tổ thì Hoa Tự Liên đã hừ lạnh lên tiếng.

-Lan Thục Cầm tài nguyên do công tử cho, hai lão già các ngươi động thủ thử xem?

-Ngươi nói cái gì?

Lão tổ Thương Sơn Tông giận dữ quát.

Hắn vừa nói xong, một đạo sát cơ kinh khủng đã khóa chặt thân thể hắn. Một khắc sau, không gian trước mặt hắn bị xé rách, một đạo thân ảnh đáng sợ xuất hiện.

Ầm!

Một quyền đã khiến không gian bốn phía bể nát.

Vẻ mặt Lão tổ Thương Sơn Tông trở nên khó coi.

Trong lúc vội vàng hắn miễn cưỡng tập hợp một phần tiên lực chống đỡ công kích của đối phương.

Răng rắc!

Nắm đấm Thương Sơn Tông lão tổ bị chấn nát, máu me đầm đìa, như vậy cũng chưa là gì, bá đạo quyền ý lan tràn về nhục thân hắn, trong khoảnh khắc đã lan đến tứ chi bách hài.

A!

Lão tổ Thương Sơn Tông kêu thảm, hắn bịt lấy chỗ tay bị cụt nhìn về phía trước, toàn thân không chịu được run rẩy.

Cách đó không xa một đạo thân ảnh toàn thân mặc hắc y ngạo nghễ độc lập trên không, hai lông mày mang theo hàn ý khiếp người.

-Ngươi là ai?

Đạo thân ảnh kia không đáp lại, chỉ lạnh lùng nhìn hắn.

-Vừa rồi Công tử không chấp nhặt với hai người các ngươi, bởi vì trong mắt công tử, hai người các ngươi cũng giống như giun dế, không muốn phản ứng các ngươi thôi.

Hoa Tự Liên cười lạnh nói:

-Không ngờ công tử vừa đi, hai người đã tự tung tự tát, các ngươi là muốn chết ở đây hả?

Sắc mặt Lão tổ Thương Sơn Tông cùng Trì Đô đều trờ nên âm trầm.

Hoa Tự Liên không giữ thể diện cho mình.

Tốt xấu gì bọn họ cũng là cường giả Đệ Tam Cảnh.

Nhưng bọn họ không biết Hoa Tự Liên thật không bọn họ ra gì, bởi vì Diệp Hạo rời khỏi có hứa với nàng, tương lai sẽ giúp nàng tăng tu vi lên đến Đệ Tam Cảnh hậu kỳ.

Đệ Tam Cảnh hậu kỳ!

Đến cảnh giới kia thì còn cần sợ bố con thằng nào.

Vả lại Đông Hoa Hoàng Triều cũng đã tuyên thệ hiệu trung với Viêm Hoàng Tông, về sau toàn bộ Viêm Hoàng Tông đều là chỗ dựa của nàng, ai dám gây phiền phức?

Mà trước khi Diệp Hạo rời khỏi có đưa cho nàng ba Chiến Tướng, tất cả đều là siêu cấp cường giả Đệ Tam Cảnh hậu kỳ, có ba cường giả này, quét ngang Tứ Trọng Thiên cũng bình thường.

Sợ?

Hoa Tự Liên thật không phải sợ gì cả.

-Hoa Tự Liên, nói chuyện với trưởng bối như vậy có phải có hơi quá?

Trì Đô trầm mặt lên tiếng.

-Ít ở nơi này cậy già lên mặt đi.

Hoa Tự Liên cười lạnh đáp

-Công tử không cùng các ngươi so đo, bởi vì công tử nhân nghĩa, nhưng nếu các ngươi đắc tội ta, có tin ta vài phút sẽ tiêu diệt các ngươi không ?

Trì Đô há to miệng không dám lên tiếng.

Thực lực vị kia quá mức bá đạo, dù hắn và lão tổ Thương Sơn Tông liên thủ, cũng chưa chắc đánh lại.

Vả lại Hoa Tự Liên là người của Diệp Hạo, nếu khiến vị kia không khoái, đến lúc đó bọn họ không còn đường sống a.

- Tài nguyên Lan Thục Cầm có thể không cần nộp.

Trì Đô trầm ngâm một chút nói.

- Ta nói đầu ngươi có phải có vấn đề?

Hoa Tự Liên bị chọc cười

- Ngươi dám cầm Tài nguyên Vân Tiêu Cung thử xem?

-Hoa Tự Liên, ngươi không nên quá đáng.

Trì Đô mặt đỏ lên quát.

Oanh!

Trì Đô vừa dứt lời, một đạo năng lượng ánh sáng kinh khủng xé rách thương khung đánh xuống người hắn.

Sắc mặt Trì Đô thay đổi.

Một viên năng lượng pháo này có cường độ công kích đạt đến Đệ Tam Cảnh trung kỳ.

Dưới tình huống bình thường hắn vẫn có thể ngăn cản.

Vấn đề là hắn hiện tại không ở trạng thái đỉnh phong.

Hậu quả của việc ngăn cản là toàn thân tuôn máu tươi.

Trì Đô còn chưa kịp hít thở thì lông tơ toàn thân trong khoảnh khắc nổ tung.

- Cái gì?

Trì Đô hoảng sợ thốt.

Quả năng lượng pháo thứ hai lại phủ xuống.

Lần này Trì Đô có chút thê thảm, một cánh tay đều vỡ nát, ngũ tạng lục phủ bị trọng thương.

Nhưng đúng lúc này quả năng lượng pháo thứ ba lại phủ xuống.

-Cứu ta.

Trì Đô rất rõ ràng bản thân tuyệt đối không có thể chống đỡ được đòn tấn công này.

Lão tổ Thương Sơn Tông vừa muốn tiến lên thì Chiến Tướng này đã động.

Hai tay hắn kết một đạo chưởng ấn huyền ảo, một khắc sau một thân anh to lớn như dãy núi từ trên trời giáng xuống.

-Ta còn chưa xuất thủ mà.

Lão tổ Thương Sơn Tông cảm thấy oan ức.

Bản thân còn đang do dự?

Chiến Tướng trầm mặc không nói, chỉ lạnh lùng xuất thủ.

Đúng lúc này, Trì Đô kêu thảm một tiếng, bị năng lượng pháo đánh vỡ nửa bên thân, lúc hắn vận dụng bí pháp, quả năng lượng pháo thứ tư đã giáng xuống.

Oanh một tiếng Đệ Tam Cảnh Trì Đô hồn tiêu phách tán .

Tu sĩ giữa sân có cảm giác mơ hồ .

Hoa Tự Liên diệt Trì Đô?

Trước đó, ai có thể tin được?

Nhưng sự thật ngay trước mắt.

Không quan tâm Hoa Tự Liên làm sao chém giết Trì Đô? Nhưng người ta hiện tại lại có năng lực này.

-Dừng tay

Lão tổ Thương Sơn Tông nhìn thấy Trì Đô vẫn lạc, rối rít hô to.

Nhưng Chiến Tướng không những không dừng tay, mà biên độ tiến công còn lớn hơn trước đó.

Sau ba chiêu, lão tổ Thương Sơn Tông không chống đỡ được, đối phương giống như một Chiến Thần không thể chiến thắng.

Ba chiêu này, hắn vận dụng hết đại chiêu nhưng vẫn bị đối phương đánh liên tục bại lui.

Sưu!

Lão tổ Thương Sơn Tông quả quyết bỏ chạy.

Chiến Tướng lạnh lùng đuổi theo.

Ước chừng đi qua mười lần hô hấp, Chiến Tướng trở về, trong tay hắn cầm một đầu lâu máu chảy dầm dề.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ tu sĩ đều hoảng sợ nói không ra lời.

Thương Sơn Tông lão tổ bị giết.

-Công tử nhà ta trước khi đi đã để ta chuyển cáo cho Vân Tiêu Cung các ngươi một câu, về sau Vân Tiêu Cung các ngươi không còn bất luận quan hệ gì cùng Viêm Hoàng Tông.

Hoa Tự Liên lạnh lùng nhìn Lão tổ Vân Tiêu Cung nói.

Tâm thần lão ẩu không khỏi run lên.

-Về sau các ngươi không được dùng uy của Viêm Hoàng Tông, nếu không giết không tha.

Bạn cần đăng nhập để bình luận