Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 920: Tôn cấp chiến hạm

Nghe những Tu Sĩ giữa sân thảo luận đám Tu Sĩ kia cuối cùng là biết Minh Tâm Thông Tuệ Đan là cái gì.

Kỳ thật trường hợp tẩu hỏa nhập ma các Đại Tông Môn đều có.

Chỉ là rất ít công khai.

Mà trong nhóm Tu Sĩ tẩu hỏa nhập ma thì có cao tầng của Tông Môn.

Trung niên kia quét mắt toàn trường một cái nói.

- Minh Tâm Thông Tuệ Đan trân quý cỡ nào ta nghĩ các vị rất rõ ràng, bởi vậy giá khởi điểm là 1000 Thượng Phẩm Tiên Thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 100 Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Kỳ thật luận về giá trị cho dù là cực phẩm Minh Tâm Thông Tuệ Đan cũng không đáng cái giá này.

Vấn đề là ai có Minh Tâm Thông Tuệ Đan?

Vật hiếm thì quý, là cái đạo lý này.

- 1300:

- 1500:

- 1800:

- 1900:

Đường Đường nhìn giá cả liên tục tăng lên mà trợn mắt há hốc mồm.

Nàng biết Diệp Hạo trước đó bỏ ra hơn vạn Tiên Thạch.

Thế nhưng lại ở trong trong khoảng thời gian ngắn một mai Tiên Đan mà Diệp Hạo luyệ chế đã có giá tới 2800 Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Mà lúc này đấu giá còn đang tiếp tục.

- 4000:

Lúc này một tiếng nói uy nghiêm vang lên bên trong đại sảnh.

Tu Sĩ toàn trường không khỏi nhìn về phía một lão giả ngồi trong một góc xó xỉnh.

Từ trên người lão giả này tuôn ra khí tức cường đại đến cực điểm.

Tiên Tôn Cao Giai.

Khi lão giả nói ra con số này thì toàn thân liền tuôn ra nhàn nhạt sát khí.

Cái này khiến đám người ý thức được lão giả này sợ là một đại nhân vật không dễ trêu chọc.

- 4100:

Lão giả vừa nói xong bên trong một sương phòng liền vang lên một tiếng nói nhẹ nhàng.

Cao Giai Tiên Tôn lại như thế nào?

Ở Trung Vực lại tính cái gì?

- 5000:

Lão giả kia trầm giọng nói.

- 5100:

Người trong sương phòng kia lại mở miệng nói.

Lão giả lập tức đứng lên.

Ánh mắt hắn gắt gao nhìn người ngồi trong sương phòng kia.

Bất quá cuối cùng vẫn ngồi xuống.

- Vị này ai vậy?

- Đúng vậy a, gây thù cùng một vị Tiên Tôn Cao Giai thật không có chuyện gì sao?

- Vị này là cháu ruột của Đoạn Công Tước, Đoạn Húc Kiệt a!

- Đoạn Công Tước lại là Tiên Tôn Đỉnh Phong, khó trách Đoạn Húc Kiệt cường thế như vậy.

Đoạn Húc Kiệt thanh toán xong 5100 khối Thượng Phẩm Tiên Thạch liền thuận lợi lấy được mai Minh Tâm Thông Tuệ Đan này.

- Tiếp theo muốn đấu giá là 1 chiếc Tôn Cấp Chiến Hạm.

Theo khi câu nói này vừa dứt thì toàn trường bạo phát ra từng tiếng kinh hô.

Cho dù là Diệp Hạo trong mắt đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tôn Cấp Chiến Hạm vô luận ở đâu cũng cực kỳ hiếm thấy.

Dù là Diệp Hạo chiếm được truyền thừa của chư vị Tiên Vương, thì trong tay hắn cũng chỉ có chín chiếc Chiến Hạm thôi.

Bởi vậy Diệp Hạo vô luận như thế nào đều phải có được chiếc Tôn Cấp Chiến Hạm này.

- Giá trị của Tôn Cấp Chiến Hạm ta nghĩ các vị rất rõ ràng a.

Trung niên kia khẽ mỉm cười nói.

- Giá quy định 5 vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 1000:

Giá cả vừa ra rất nhiều Tu Sĩ giữa sân có cảm giác bất đắc dĩ.

Bởi vì dù đem bọn họ bán cũng không có khả năng góp đủ 5 vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch.

- 5 vạn 1:

- 5 vạn 2:

- 5 vạn 3:

- 5 vạn 4:

- 10 vạn.

Ngay khi Tu Sĩ giữa sân không ngừng đấu giá thì trên một cái ghế lô bỗng nhiên truyền ra tiếng nói.

- Vị này là ai?

- Lập tức tăng thêm nhiều Tiên Thạch như vậy, đây là ý nhất định phải được a.

- Ai dám nói không phải đây?

Tô Tử Hiên nghe được tiếng nói này trong mắt không khỏi lộ ra chấn kinh chi sắc.

Nếu là hắn không có nhớ lầm thì Diệp Hạo vừa rồi đã xài 10 vạn Tiên Thạch.

Thế nhưng là hiện tại hắn lại xuất ra thêm 10 vạn.

Trên người gia hỏa này đến cùng có bao nhiêu Tiên Thạch a?

Trong lòng Mạc Nhi thì là ước ao ghen tị.

10 vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch thì nàng liền có thể lấy được 1000 Tiên Thạch tiền hoa hồng a.

Cứ như vậy bị bản thân đẩy đi.

- 10 vạn 1:

- 10 vạn 2:

- 20 vạn.

Diệp Hạo lần nữa đấu giá nói.

Trong lúc nhất thời toàn trường đều trầm mặc lại.

- Cái này còn gọi là cạnh tranh sao?

- Cái giá này cũng đã vượt qua giá tiền nên có của Tôn Cấp Chiến Hạm.

- Quá mắc.

- Không tất yếu tiếp tục đấu giá.

Diệp Hạo kiểm tra Tôn Cấp Chiến Hạm một phen sau đó liền ném cho vị Trưởng Lão đến đưa Chiến Hạm một cái Túi Càn Khôn.

Trưởng Lão kia nhìn lướt qua nhẹ gật đầu nói.

- Tiền đã thanh toán xong.

Đợi đến khi Trưởng Lão kia rời đi thì Vô Danh không nhịn được hỏi.

- Dùng nhiều Tiên Thạch như vậy mua sắm chiếc Tôn Cấp Chiến Hạm này đáng giá không?

- Tiên Thạch ta căn bản không thiếu, ta thiếu khuyết là loại tài nguyên chiến lược này.

Diệp Hạo cười nói ra.

- Còn nữa nếu ta thiếu khuyết Tiên Thạch mà nói, ta lúc nào cũng có thể kiếm được a.

- Ta nhớ trên người ngươi hiện tại chỉ có 10 vạn Thượng Phẩm Tiên Thạch a?

- Đúng vậy a.

- Đợi chút nữa ngươi coi trọng thứ gì đó thì làm sao bây giờ?

- Lừa là được.

Diệp Hạo mảy may không lo lắng vấn đề Tiên Thạch.

Luyện chút Đan cho Tiên Đình là được.

Diệp Hạo tin tưởng Tiên Đình khẳng định thiếu Thượng Cổ Chủ Cấp Phá Cấm Đan.

Đồ vật đấu giá tiếp theo Diệp Hạo đều không có hứng thú.

Mà Thần Thức Dưỡng Nguyên Đan cùng Thiên Nhất Hộ Hồn Đan cũng thuận lợi bán ra 5000 Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Sau khi khấu trừ một thành phí thủ tục Diệp Hạo chiếm được hơn 1 vạn 4 ngàn Thượng Phẩm Tiên Thạch.

- Đan Sư quả nhiên là một ngành nghề hái ra tiền a.

Vô Danh không nhịn được nói ra.

- Ngươi có thể học a.

- Ta làm sao có nhiều thời gian như vậy?

Vô Danh lắc đầu nói.

- Thời gian cho Võ Đạo đều không đủ dùng.

Nói đến đây Vô Danh tựa hồ nghĩ tới cái gì.

- Diệp Hạo, ngươi đột phá 32 Chuyển sao?

- Làm sao nhanh như vậy được?

- Vậy xem ra ta sẽ vượt lên trước một bước đột phá.

- Ngươi vượt lên trước đột phá không có ý nghĩa.

- Làm sao không có ý nghĩa?

Vô Danh cười nói ra.

- Sau khi đột phá tu vi ta liền có thể khiêu chiến Thiên Kiêu 32 Chuyển của Đằng Long Các a.

- Nói giống như ngươi là đối thủ của bọn họ?

- Ta có chỗ dựa vào, làm sao nói đây?

- Ngươi không phải nói tu vi của ngươi chỉ là Trung Hạ Đẳng sao?

- Đừng quên trong tay của ta có đòn sát thủ.

- Ta cảm thấy đòn sát thủ kia ngươi đừng vận dụng thì hơn, át chủ bài sở dĩ xưng là át chủ bài, là bởi vì không cho thế nhân biết .

- Như vậy ngươi có át chủ bài gì?

Vô Danh trầm ngâm một cái liền tò mò hỏi.

- Ngươi nghĩ ta có át chủ bài gì đây?

Diệp Hạo không khỏi hỏi.

- Ta chỉ biết Nhục Thân của ngươi rất cường hoành.

- Sau đó thì sao?

- Sau đó cái gì cũng không biết.

- Đây là điểm mấu chốt, đừng tùy tiện bại lộ át chủ bài của bản thân.

- Đúng rồi, ta nhớ tới một chuyện.

- Chuyện gì?

- Trác Tinh Nhi đang tìm ngươi khắp nơi.

- Nàng tìm ta làm cái gì?

- Hình như là Trác Tinh Nhi cũng đang thôi diễn Minh Tâm Thông Tuệ Đan, mà bởi vì ngươi vượt lên trước một bước khiến cho Đan Phương mà nàng thôi diễn không còn giá trị gì nữa.

- Đây là tai bay vạ gió a?

- Sao có thể tính là tai bay vạ gió được? Chẳng lẽ ngươi không muốn khiêu chiến nàng sao?

- Không hứng thú.

- Vì cái gì?

- Bởi vì thắng Trác Tinh Nhi, ta cũng chỉ có thể lấy được một khối Hồn Tinh mà thôi.

- Đây chính là Hồn Tinh a.

- Sư Tôn ngươi không có cho ngươi sao?

- Có.

- Thế là được rồi.

- Ngươi cảm thấy với tư chất của ta một khối Hồn Tinh là đủ sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận