Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1710: Thiên Kiêu Nhúng Tay



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Thanh niên này xuất ra Truyền Tấn Ngọc Phù sau đó cắn răng một cái ném Truyền Tấn Ngọc Phù ra ngoài.

Ném ra, thanh niên lập tức chạy trốn về nơi xa.

Nhưng thanh niên kia vẫn chưa chạy được mấy bước đã bị một cỗ lực lượng kinh khủng giam cầm, tiếp theo hắn hoảng sợ nhìn thấy Nguyên Hồng xuất hiện trước mặt hắn.

- Tiểu Quan, ngươi làm ta quá thất vọng.

Nguyên Hồng nhìn thanh niên trước mặt, lên tiếng nói.

- Thật xin lỗi, ta bị bức bách, ta cũng không có cách nào.

Thanh niên kia nói tới đây, toàn thân đã tuôn ra một đạo ba động khủng bố, cỗ ba động này vượt xa tu vi Đỉnh Phong của thanh niên.

- Không tốt, tự bạo.

Nguyên Hồng như thiểm điện lui lại.

Oanh một tiếng thân hình thanh niên nổ tung, sóng xung kích tràn ra bốn phía.

May mà chỗ thanh niên kia tự bạo không người, nếu không thì không biết sẽ có bao nhiêu người vẫn lạc.

Thanh niên kia tự bạo làm cho toàn trường chú ý, một Tu Sĩ chạy tới phía Nguyên Hồng.

- Phu nhân, người không sao chứ?

Một cao tầng Ly Miêu Tộc chạy tới, trầm giọng hỏi.

Nguyên Hồng nhẹ nhàng lắc đầu:

- Không ngờ Tiểu Quan sợ tội tự sát.

- Tiểu Quan? Tiểu Quan làm sao có thể sợ tội tự sát?

Nguyên Hồng đang định nói cái gì thì thân thể cứng đờ.

- Bát trưởng lão, ngươi làm cái gì?

- Ta làm cái gì, ngươi không biết sao?

Bát trưởng lão tay cầm dao găm đặt lên cổ Nguyên Hồng:

- Đừng lộn xộn, chủy thủ này đã tẩm kịch độc, không nói gặp máu phong hầu nhưng cũng không xê xích gì nhiều.

Ánh mắt Nguyên Hồng lộ ra vẻ kinh nộ:

- Tại sao? Tại sao ngươi lại phản bội Tông tộc của mình?

- Tại sao? Bởi vì ta không muốn Ly Miêu Tộc bị chôn vùi trong tay vợ chồng ngươi.

- Ngươi có ý tứ gì?

- Ban đầu, ta cảm thấy Ly Miêu Tộc chúng ta khẳng định không thể là đối thủ của Đằng Xà Tộc và Phong Yêu Tộc. Vì vậy, ta tìm được Đằng Xà Tộc tộc trưởng nói Ly Miêu Tộc chúng ta nguyện ý thần phục, khẩn cầu Đằng Xà Tộc lưu lại cho chúng ta một tia Huyết Mạch, nhưng ai có thể ngờ.

Bát trưởng lão nói tới đây, ngừng lại.

Mà nghe đến đó đám người cũng hiểu tại sao những năm này Ly Miêu Tộc và hai tộc giao thủ nhiều lần thất bại.

Là Bát trưởng lão mật báo.

- Nếu ngươi thật vì Tông tộc cân nhắc, tại sao khi Tộc trưởng luyện hóa Trận Bàn thì ngươi lại thông tri bên ngoài?

Nguyên Ly cười lạnh nói:

- Chẳng lẽ ngươi không biết sau khi tộc trưởng luyện hóa Trận Pháp thì Ly Miêu Tộc chúng ta rốt cuộc không cần nhận hai tộc uy hiếp sao?

- Phản đồ.

- Vô sỉ.

- Ngươi là tiểu nhân hèn hạ.

- Thật muốn chém ngươi thành muôn mảnh.

- Cho dù ngươi bao nhiêu đường hoàng đều khó mà che giấu sự thật ngươi là một phản đồ.

Bát trưởng lão nghe Tu Sĩ trong tộc nói như vậy, ánh mắt hắn lộ ra vẻ vừa sợ vừa giận.

- Câm miệng.

Hắn đỏ mắt quát.

- Ngươi cảm thấy mình có thể bắt cóc được là ai?

Lúc này, một đạo giọng nói chậm rãi vang lên giữa không trung.

Bát trưởng lão theo âm thanh nhìn lại, thấy Diệp Hạo đang đi tới.

- Diệp Công Tử.

Nguyên Hồng nhìn Diệp Hạo, hô.

Diệp Hạo khẽ lắc đầu nói:

- Ta cho rằng ngươi có thể dễ dàng tìm ra phản đồ, nhưng chưa từng nghĩ ngươi sẽ bị phản đồ ép buộc.

- Bát trưởng lão là thân đệ đệ của Tộc trưởng.

Nguyên Hồng nói ra câu này, khắp khuôn mặt lộ vẻ thẹn thùng.

- Lúc này, ngươi nên bỏ đi tất cả tình cảm, mà không phải dựa vào sở thích của mình suy đoán.

Diệp Hạo nói tới đây, vung tay lên Bát trưởng lão như bị sét đánh, cả người vô lực rơi xuống đất.

Đợi đến khi rơi xuống mặt đất, Bát trưởng lão quác một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.

Mà trong mắt, thần quang càng tan rã, mắt thấy không sống được bao lâu.

- Thừa dịp hắn chưa chết, ngươi còn không mau lục soát thần hồn hắn?

Diệp Hạo chỉ vào Bát trưởng lão, thản nhiên nói.

Nguyên Hồng như người trong mộng mới tỉnh vội vàng chạy đến bên người Bát trưởng lão, tiếp theo bắt đầu lục soát thần hồn hắn.

Đợi sau khi lục soát một lần, Nguyên Hồng khiếp sợ phát hiện trong tông môn còn có mười mấy đệ tử làm phản.

Này không có gì tốt.

Dựa theo danh sách bắt người thôi.

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần-truyenyy.com)

. . .

Đối với thực lực Đằng Xà Tộc, Phong Yêu Tộc tương đối nhỏ yếu hơn.

Điều này là lý do Ly Miêu Tộc tấn công Phong Yêu Tộc trước.

Nhưng khi chờ Ly Miêu Tộc chạy tới Phong Yêu Tộc, Phong Yêu Tộc trên dưới người không nhà trống.

Ly Miêu Tộc không quên tranh đoạt tài nguyên Phong Yêu Tộc một phen sau đó đi đến Đằng Xà Tộc.

- Đằng Trùng, cút ra đây cho ta.

Niệm Cẩm quát lớn.

- Niệm Cẩm, ngươi bảo ai cút ra?

Làm cho Niệm Cẩm không ngờ, hắn vừa nói xong thì một giọng nói băng thanh phá vỡ trời cao, tiếp theo một thanh niên chắp hai tay sau lưng cùng với Đằng Xà Tộc trưởng đi ra.

Thanh niên này, tài hoa xuất chúng, ánh mắt có thần.

Nhìn thấy thanh niên, sắc mặt Niệm Cẩm thay đổi:

- Liên Công Tử, ngươi ——sao ngươi lại ở đây?

Liên Trọng!

Thiếu tộc trưởng Thanh Lang Tộc.

Tuổi còn trẻ đã là Tiên Tôn Đỉnh Phong.

Một mình Liên Trọng có thể chém giết Ly Miêu Tộc hầu như không còn.

Còn nữa, sau lưng Liên Trọng còn có Thanh Lang Tộc.

Thanh Lang Tộc là chủng tộc đỉnh tiêm trong Bách Yêu Vực.

Trong tộc có cường giả Tiên Vương trấn giữ.

Sao Ly Miêu Tộc dám đắc tội chủng tộc này?

- Ta ở đâu cần phải báo cáo với ngươi?

Liên Trọng thản nhiên nói.

- Ta không có ý đó.

Niệm Cẩm vội nói.

- Có phải ý đó hay không, không quan trọng, ta muốn nói Đằng Xà và Phong Yêu Tộc đã đầu nhập vào ta.

Liên Trọng nhìn Niệm Cẩm nói.

Tâm thần Niệm Cẩm run lên.

Nhưng mà trên mặt vẫn không lộ ra vẻ bất kính gì.

- Từ hôm nay, Ly Miêu Tộc sẽ không ra tay đối với Đằng Xà Tộc và Phong Yêu Tộc.

- Coi như ngươi hiểu chuyện.

Nhìn thấy Niệm Cẩm nói như vậy, Liên Trọng nhẹ gật đầu.

- Liên Công Tử, Niệm Cẩm cáo từ.

Niệm Cẩm nói.

- Đi thôi.

Liên Trọng phất phất tay.

Niệm Cẩm không nói một lời quay người rời đi.

Mà mấy vạn đại quân Niệm Cẩm mang theo cho dù trong lòng căm giận bất bình, nhưng vẫn phải đàng hoàng theo Tộc trưởng mình rời đi.

Niệm Cẩm trở lại tông tộc, sau đó không nén được tức giận trong lòng mà ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng.

Nguyên Hồng vội vàng chạy đến.

- Xảy ra chuyện gì?

- Liên Trọng nhúng tay.

- Liên Trọng? Thiếu tộc trưởng Thanh Lang tộc?

- Ừm.

Nghe vậy, trong lòng Nguyên Hồng dâng lên tức giận kinh thiên.

Nếu Liên Trọng không nhúng tay, Ly Miêu Tộc có thể hủy diệt Đằng Xà và Phong Yêu Tộc.

Nhưng giờ không có khả năng này nữa.

Liên Trọng đã hỏi tới, nếu họ còn tiếp tục động thủ tức đánh mặt Liên Trọng.

- Liên Trọng dựa vào cái gì mà hỏi đến?

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Niệm Nô đầy vẻ bất bình.

- Bởi vì Liên Trọng là Thiên Kiêu.

Nguyên Ly bên cạnh Niệm Nô lên tiếng.

Thiên Kiêu!

Hai chữ này làm cho phẫn nộ Niệm Nô lập tức bị dập tắt, nàng rất rõ ràng chuẩn Thiên Kiêu và Thiên Kiêu chỉ chênh lệch một chữ, nhưng chênh lệch giữa hai xưng hô lớn như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận