Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1907: Thập Cấp Thiên Tài

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Một mililit nước ước chừng có hai mươi giọt, 500 mm mười ngàn giọt.

Mà như con suối nhỏ thế này thì có bao nhiêu lít?

Diệp Hạo nghĩ đến đây thì nuốt một ngụm nước bọt .

Mười ức hay một trăm ức?

-Uy vũ.

Diệp Hạo giơ ngón tay cái lên với Tứ Phương Thần Thú.

-Thánh Tuyền cũng có tác dụng khôi phục đối với thương thế của ta.

Tứ Phương Thần Thú nói xong vội nuốt bớt một ít Thánh Tuyền, trong khoảng thời gian ngắn đã vơi đi một phần năm.

-Nhìn ngươi đau lòng kìa.

Tứ Phương Thần Thú tức giận nói

-Hấp thu Thánh Tuyền này ta không những có thể luyện hoá những tên cường giả trong Cấm Địa này cho ngươi, mà chỉ cần thêm một khoảng thời gian nữa ta lại có thể xuất thủ lần nữa.

Trên mặt Diệp Hạo tức khắc lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng

-Sao có thể đau lòng chứ?

Tứ Phương Thần Thú hấp thu một phần năm, số lượng Thánh Tuyền còn lại vẫn rất kinh khủng.

-Tiếp tục vơ vét tài nguyên của ngươi đi.

Tứ Phương Thần Thú lườm Diệp Hạo một cái, nhàn nhạt nói.

Đợi đến lúc Diệp Hạo vơ vét sạch sẽ tài nguyên trong vùng Cấm Địa này quay trở ra, chưa đi được bao xa, hắn đã thấy một vũng nước nhỏ màu hổ phách.

-Đây là Dưỡng Linh Dịch?

Diệp Hạo kinh hỉ hô.

-Đây là Thiên Tài Địa Bảo của Địa Linh Tộc ta.

Lúc này một cường giả Địa Linh tộc phủ phục bên dưới, khàn giọng nói .

-Ngươi mà động tới, Linh Tộc ta quyết sống chết với ngươi .

- Linh Tộc Các ngươi tốt nhất đừng khờ dại tìm ta động thủ, nếu không ta không để ý nhổ cỏ tận gốc các ngươi đâu.

Âm thanh Diệp Hạo lạnh lùng đáp lời.

Linh Tộc tách ra từ Yêu Tộc.

Lúc mới tách ra, Linh Tộc còn rất nhỏ yếu, dưới sự giúp đỡ của Nhân Tộc mới chậm rãi trưởng thành. Thế nhưng hiện tại Linh Tộc lông cánh cứng cáp rồi thì không còn thân cận Nhân Tộc nữa.

Bởi vậy Diệp Hạo đâu cần khách khí với chúng.

Diệp Hạo vung tay lên thu Dưỡng Linh Dịch vào Tiểu Thiên Địa.

Dưỡng Linh Dịch.

Cái này còn trân quý hơn nhiều so với Dưỡng Linh Đan.

Nuốt một giọt Dưỡng Linh Dịch có thể tăng cường Bản Nguyên Tu Sĩ.

Bản Nguyên càng mạnh, tương lai đi càng xa.

Bởi vậy có thể tưởng tượng được lượng Dưỡng Linh Dịch lần này chiếm được biết bao trân quý?

Diệp Hạo trước đó còn muốn tăng Bản nguyên của sáu trăm tên tu sĩ kia, mới đầu hắn nghĩ cho họ phục dụng Ngọc Huyền Dịch, nhưng bây giờ có thứ thay thế rồi.

-Ngươi…

Cao thủ Linh Tộc này vừa nói xong thì thân thể hắn đã nổ tung, sau đó hoá thành một đoàn Bản Nguyên thất thải chi quang.

- Lão Gia Hỏa này ẩn giấu thực lực.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Hạo khẽ giật mình.

Đệ Nhất Cảnh cường giả bị luyện hóa thành Bản Nguyên có tam sắc chi quang; Đệ Nhị Cảnh ngũ sắc, mà Đệ Tam Cảnh là thất sắc.

Tôn Linh Tộc cao thủ này cũng không phải ở chỗ sâu nhất trong Cấm Địa.

Chỉ là trong Cấm Địa thôi.

Chỗ này là địa bàn của cường giả Đệ Nhị Cảnh.

Bất quá ngẫm lại cũng thấy hợp lý, đồ vật trân quý như Dưỡng Linh Dịch, thì phải có cường giả thủ hộ?

Nghĩ tới đây, Diệp Hạo cũng bình thường trở lại.

Đến lúc Diệp Hạo vơ vét sạch sẽ mọi thứ, Tứ Phương Thần Thú ném cho hắn một cái Túi Càn Khôn nói

-Cho ngươi.

Diệp Hạo dùng thần niệm quét một cái thấy được mấy chục đạo Bản Nguyên Chi Quang.

-Làm sao ít vậy?

Diệp Hạo kinh ngạc hỏi.

-Bởi vì những Lão Gia Hỏa này thọ nguyên không nhiều, cho nên ta gom lại từng chút.

Tứ Phương Thần Thú nhàn nhạt đáp

-Tam sắc Bản Nguyên chi quang có thể khiến Tiên Vương Đỉnh Phong đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh, Ngũ Sắc để Đệ Nhất Cảnh lên Đệ Nhị Cảnh, Thất Sắc thì làm Đệ Nhị Cảnh tăng đến Tam Cảnh Giới.

-Mạnh như vậy?

Diệp Hạo mừng hết lớn.

-Bình thường mà nói thì không mạnh như vậy, nhưng vì ta tổng hợp đồng thời tinh luyện chúng mới được như thế.

Tứ Phương Thần Thú nói tiếp.

-Được rồi, bây giờ lập tức rời khỏi đây .

Diệp Hạo nhẹ gật đầu, xé rách không gian rời khỏi chỗ này.

Đến lúc Diệp Hạo đi xa mấy chục vạn dặm, Tứ Phương Thần Thú có chút mệt mỏi lên tiếng.

-Được rồi, ta đã tẩy rửa dấu vết sạch sẽ, bây giờ sẽ không có ai phát hiện được.

-Cường giả Nhân Tộc của hai cấm địa đâu?

-Ta cũng đã nói cho bọn hắn tạm thời rời khỏi nới đó rồi .

Cường giả của hai Cấm Địa kia trừ Nhân Tộc ra tất cả đều chết hết.

Nhân Tộc Cường Giả nếu không rời khỏi thì có trời mới biết các Chủng Tộc khác sẽ làm ra chuyện gì?

-Ta muốn nghỉ ngơi, trong mười năm tới đừng gọi ta.

Tứ Phương Thần Thú nói xong rồi im lặng như tờ.

Diệp Hạo thu hồi trứng Tứ Phương Thần Thú rồi đi về phía Thánh Đức Thư Viện .

Hắn hiểu rất rõ không cần bao lâu nữa thì tin tức hai cấm địa này bị càn quét rất nhanh sẽ lan truyền và kinh động đến toàn bộ Phiêu Miểu Đại Lục.

Sự thật còn sớm hơn so với suy nghĩ của hắn.

Chỉ nửa khắc sau khi Diệp Hạo trở lại Thánh Đức Thư Viện, Thạch Nam đã vội vả chạy tới văn phòng hắn.

-Đã xảy ra chuyện.

-Xảy ra chuyện gì?

Diệp Hạo giả bộ như cái gì cũng không biết hỏi.

- Cấm Địa Quang Minh Vực, Vạn Yêu Vực bị càn quét sạch rồi.

-Kẻ nào làm?

-Có trời mới biết do kẻ nào làm?

Thạch Nam lắc lắc đầu nói

-Hiện tại cao thủ các phương đều được điều động để điều tra tin tức.

-A.

- Biểu hiện ngươi có chút bình tĩnh vậy.

Thạch Nam nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo trong lòng thót giật mình nhưng sắc mặt vẫn không thay đổi nói:

-Phiêu Miểu Đại Lục Cấm Địa nhiều như vậy, bị san bằng một hai cái không phải chuyện rất bình thường?

-Cấm Địa bị san bằng?

Thạch Nam nhẹ nhàng lắc đầu.

-Cấm Địa bị san bằng chỉ có lúc Thần Cảnh cường giả sinh ra mới bị còn bình thường thì làm sao có thể bị chứ?

-Không có trường hợp đặc biệt hả?

Diệp Hạo nói khẽ.

-Có.

Nghe vậy Thạch Nam trầm giọng nói

- Thập Cấp Thiên Tài trong truyền thuyết.

-Thập Cấp Thiên Tài?

Sắc mặt Diệp Hạo biến hóa.

-Thập Cấp Thiên Tài cao hơn Cửu Cấp Thiên Tài, lúc đặt chân đến Đệ Tam Cảnh thì có thực lực của cường giả Thần Cảnh.

Ánh mắt Thạch Nam nóng bỏng nói

-Nhưng Thập Cấp Thiên Tài không biết bao lâu mới xuất hiện một lần .

-Cũng có thể đã xuất hiện rồi?

-Đã xuất hiện.

-Kẻ nào ?

-Ngươi đoán xem.

Thạch Nam trừng mắt nhìn nói.

Thần sắc Diệp Hạo tức khắc trở nên ngưng trọng hẳn lên, lúc hắn vừa muốn nói ra một cái tên thì Thạch Nam lại trở nên im lặng

-Không thể nói.

Trong lòng Diệp Hạo như nổi lên sóng to gió lớn.

Diệp Hạo không nghĩ tới ngoại trừ hắn ra còn có Thiên Tài bậc này.

Hắn tựa hồ như hiểu rõ lý do Viện trưởng Thánh Đức Thư Viện chậm chạp không Độ Kiếp, chỉ cần đợi vị kia đặt chân đến Đệ Tam Cảnh thì có thể thong dong Độ Kiếp hơn.

Đến lúc đó kẻ nào dám ngăn trở thì giết kẻ đó?

Nhừn vị kia muốn tăng lên Đệ Tam Cảnh vẫn còn cần một khoảng thời gian rất dài .

Diệp Hạo nghĩ một hồi đưa cho Thạch Nam ba khối Thời Gian Tinh Thạch

-Hỏi vị kia xem những cái này đủ dùng không? Nếu không thì chỗ ta vẫn còn.

Thạch Nam đánh giá một cái sau đó trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc

-Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch?

Diệp Hạo nhẹ nhàng gật đầu.

-Tên gia hoả nhà ngươi sao lại có nhiều Thời Gian Tinh Thạch vậy?

Thạch Nam rất tò mò hỏi

-Cái này ngươi cũng không cần hỏi.

Diệp Hạo tiện tay lại đưa cho Thạch Nam một viên Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch

-Cái này cho ngươi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận