Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1801: Âm Dương Mạch

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Tái tạo kinh mạch chỉ là việc nhỏ, ta tùy thời đều có thể giúp tỷ tỷ ngươi làm việc này.

Diệp Hạo nhìn Thiếu Huy bình tĩnh nói.

- Nhưng ngươi nghĩ sau khi trọng tố kinh mạch thì sẽ ra sao?

- Có ý gì?

Thiếu Huy có chút choáng váng hỏi lại.

- Tỷ tỷ ngươi có thể có tu vi hôm nay đều nhờ vào Âm Mạch, nếu ta tái tạo kinh mạch lại cho nàng, thì đường tu luyện của tỷ tỷ ngươi cũng hết.

Diệp Hạo nói đến đây nhìn về phía Tử Hi.

- Không biết ngươi có nghĩ đến chuyện này không?

- Không có.

Nghe vậy Tử Hi lắc đầu.

- Những năm nay, ta đều giãy dụa trên con đường tử vong, đột phá đối với kẻ khác mà nói là mừng rỡ, nhưng đối với ta nó như tử thần đòi mạng.

Dừng một chút, Tử Hi nói tiếp.

- Nếu Diệp Tông Chủ có thể giúp ta giải quyết Âm Mạch, dù con đường tu luyện của ta đứt đoạn, ta cũng cam tâm tình nguyện.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút, mới nói.

- Kỳ thật ta đang suy nghĩ một việc khả thi hơn.

- Chuyện gì?

Tử Hi tò mò hỏi.

- Lấy Âm Mạch của ngươi và Dương Mạch của Chính Đức bổ sung lẫn nhau, như vậy không những sẽ giải quyết được vấn đề. Hơn nữa, tu vi của các ngươi còn sẽ tiêu thăng nhanh chóng.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Tương lai các ngươi có thể leo đến Tiên Vương Đỉnh Phong.

- Âm Mạch, Dương Mạch bổ sung, chuyện này có thể làm sao?

Ánh mắt Tâm Ma sáng lên.

- Ta có thể giúp một tay.

- Ngươi không phải Đan Vương Đỉnh Phong, ngươi giúp cọng lông ấy.

Diệp Hạo lật Tâm Ma một cái.

Đan Đạo của Tâm Ma và Diệp Hạo chênh lệch một mảng lớn.

Diệp Hạo không cảm thấy Tâm Ma khả năng giúp đỡ được bao nhiêu?

- Ngươi dám xem thường ta?

Tâm Ma trừng lớn hai mắt.

Diệp Hạo nhìn cũng không nhìn Tâm Ma.

Nhưng Tu Sĩ toàn trường bị lời nói của Diệp Hạo làm kinh ngạc.

Đỉnh Phong?

Vừa mới Diệp Hạo nói cái gì?

Hắn nói Tâm Ma không phải Đỉnh Phong?

Nói cách khác Diệp Hạo đã đến Đỉnh Phong.

Vương Cấp Đỉnh Phong Đan Sư?

Nghĩ tới đây, bọn họ đều có cảm giác lộn xộn.

Cấp bậc Đan Sư này toàn bộ Tiên Vực cho đến bây giờ đều chưa xuất hiện qua một người?

- Ta bây giờ đang tìm đọc tài liệu tương quan, cho ta ba ngày thì có thể. Diệp Hạo suy nghĩ một hồi rồi nhìn qua nói với Lục Mao Quái.

- Chính Đức, ngươi có muốn thử một lần không?

- Không biết Diệp Tông Chủ ngươi có mấy thành nắm chắc?

Chính Đức trầm giọng hỏi.

- Tám thành.

Diệp Hạo trả lời.

- Bất quá ta có tuyệt đối nắm chắc dù không có tạo thành cổ tịch Âm Dương Mạch, tạo thành kinh mạch bình thường vẫn không có vấn đề gì.

Nghe được Diệp Hạo xác nhận, Chính Đức vội nói.

- Xin nhờ Diệp Tông Chủ an bài.

- Bất quá trước khi tái tạo kinh mạch cho ngươi còn có một việc phải xử lý.

- Chuyện gì?

- Tài nguyên dùng để tái tạo rất khổng lồ.

Diệp Hạo nhìn Chính Đức chậm rãi nói.

- Không biết cần bao nhiêu Tiên Thạch?

Chính Đức nói khẽ.

- Tái tạo kinh mạch cần Yêu Mạch Hoa, Huyết Vụ Thảo, Thiên Tâm Thảo.

Diệp Hạo một hơi báo ra tên mười mấy loại thảo dược.

Chính Đức nghe xong, nói.

- Diệp Tông Chủ, ngài nói tên Dược Tài ta cũng không thế nào hiểu rõ, ngài nên nói cho ta biết chúng cần bao nhiêu Tiên Thạch là được.

- Trong những Dược Tài mà Diệp Công Tử nói có ba loại đầu là Vương Cấp Dược Tài, loại thứ nhất Yêu Mạch Hoa, Nhị Trọng Thiên đã từng đấu giá qua một đóa, ta nhớ lúc ấy giống như bán đấu giá 2 ức 8000 vạn, mà Huyết Vụ Thảo, Thiên Tâm Thảo luận giá trị không thấp hơn so với Yêu Mạch Hoa, nói cách khác chỉ riêng ba vị chủ Dược này đã có giá hơn 10 ức.

Lúc này, thanh niên giữa sân có cấp bậc Cự Đầu lên tiếng.

Chính Đức có loại cảm giác mộng bức.

Theo lý thuyết lấy tu vi hắn thì có 10 ức giá trị bản thân.

Vấn đề là hắn thỉnh thoảng mua sắm Pháp Bảo Âm Thuộc Tính để áp chế Dương Khí trong thể nội, hiện tại trên người hắn ngay cả 1 ức cungz không bỏ ra nổi.

- 10 ức ta ra.

Lúc này, Phúc Tinh mặt mũi bầm dập nói.

Chính Đức cũng đã quy thuận Phúc Tinh.

Phúc Tinh lấy ra 10 ức thu mua tâm của một cường giả Tiên Vương Lục chuyển, dù thế nào cũng sẽ không lỗ.

- Không phải 10 ức.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Phụ trợ dược cần 3 ức.

- 13 ức?

Phúc Tinh trầm ngâm một chút, nói.

- Không sao.

- Ngươi tựa hồ quên đi một việc.

- Chuyện gì?

- Ta hao phí thời gian và tinh lực, không nên có thù lao à?

Diệp Hạo lườm Phúc Tinh một cái, nói.

- Hay ngươi cảm thấy một Vương Cấp Đỉnh Phong Đan Sư như ta, gọi là tới đuổi là đi?

Nghe được Diệp Hạo nhắc đến Vương Cấp Đỉnh Phong bốn chữ này, Phúc Tinh biến sắc.

Cấp bậc này Đan Sư cho dù Bán Thần cũng phải cho ba phần tình mọn.

Bản thân có tài đức gì mà dám đối xử như thế?

- Không biết Diệp Tông Chủ cần bao nhiêu thù lao?

- 10 ức.

Trái tim Phúc Tinh không khỏi run rẩy.

Nếu lại thêm 10 ức, chẳng phải bản thân phải bỏ ra 23 ức?

Phúc Tinh không cò kè mặc cả.

Hắn biết rõ Diệp Hạo đưa ra giá cả này không cao lắm.

Phải biết cấp bậc Đan Sư như Diệp Hạo đừng nói Nhất Trọng Thiên, xem như toàn bộ Thất Trọng Thiên cũng không biết có hay không.

Diệp Hạo muốn giá bao nhiêu, ngươi cũng phải nắm lỗ mũi thừa nhận.

- Tái tạo phổ thông kinh mạch rất đơn giản, ta tùy thời có thể giúp ngươi đắp nặn, nhưng như vậy tương đương với việc ngươi đời này ngừng bước không tiến.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Lục Mao Quái chần chờ một chút, hỏi.

- Tái tạo Âm Dương Mạch cần bao nhiêu?

Nghe được Lục Mao Quái hỏi câu này, khóe miệng Phúc Tinh không khỏi kéo ra.

Mụ mụ nó.

Ngươi thật dám hỏi?

- Tái tạo Âm Dương Mạch thì giá cả tăng lên gấp 10 lần.

Diệp Hạo cười như không cười nhìn Chính Đức nói.

Lục Mao Quái tức khắc nhìn về phía Phúc Tinh.

Phúc Tinh lắc đầu.

- Ta không có nhiều tiền như vậy.

Phúc Tinh có nhiều tiền như vậy sao?

Nhất định có.

Nhưng nếu hắn chịu bỏ ra thì sẽ rỗng túi.

Sao có thể nguyện ý làm thế chứ?

Nghe được Phúc Tinh đáp lời, trong mắt Lục Mao Quái lộ ra vẻ ảm đạm.

Hắn tất nhiên muốn đắp nặn Âm Dương Mạch, bởi vì như vậy tương lai hắn có thể đi càng xa.

- Kỳ thật ta có thể giúp ngươi miễn phí đắp nặn.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Thật?

- Nhưng ngươi phải gia nhập Viêm Hoàng Tông ta.

Diệp Hạo nhìn Lục Mao Quái, bình tĩnh nói.

- Cái này.

Trong mắt Lục Mao Quái lộ ra vẻ khó xử.

- Tài nguyên dùng để tái tạo Âm Dương Mạch cho ngươi hoàn toàn có thể bồi dưỡng hai đến ba Tiên Vương Đỉnh Phong.

Diệp Hạo chậm rãi nói.

- Ta sở dĩ muốn đắp nặn Âm Dương Mạch cho ngươi cũng bởi vì muốn đến giúp Tử Hi thôi.

Dừng một chút, Diệp Hạo nói tiếp.

- Ngươi không cần lo lắng vấn đề của Phúc Tinh, ta nghĩ Phúc Tinh sẽ cho ngươi tự do.

Nói đến một câu cuối cùng Diệp Hạo cười híp mắt nhìn về phía Phúc Tinh.

Phúc Tinh từ trong mắt Diệp Hạo thấy được ý vị sâu xa.

- Chính Đức có chỗ tốt để nương nhờ, ta làm sao có thể không buông tay.

Dù trong lòng Phúc Tinh không muốn, nhưng trên mặt vẫn treo tiếu dung.

Cự tuyệt Diệp Hạo? Không cho Diệp Hạo mặt mũi hả, dám không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận